Thanh Mai Chử Tửu (Mơ Xanh Nấu Rượu)

Chương 9

Ngón tay Tống Trí Văn ra vào khiến eo Giang Sam mềm oặt, cậu thở hổn hển hung hăng hôn lên môi Tống Trí Văn, khàn giọng nói: “Tống tiên sinh, ngài mang bao vào đi.”

Cậu vốn là da dẻ trắng trẻo, thân mỏng manh, lúc này sắc mặt ửng đỏ, môi cũng bị hôn đến đỏ bừng, rất có vài phần diễm lệ, không giống với nữ nhân, ánh mắt cũng trêu ghẹo người cực kì.

Tống Trí Văn cắn vào môi cậu, lấy ngón tay ra, sau đó đem chân của cậu tách ra, một chân thậm chí khoát lên cạnh bồn tắm, tư thế như vậy khiến Giang Sam cơ hồ không cách nào ổn định thân thể, đành phải đem bờ vai của y gắt gao ôm lấy, Tống Trí Văn cúi đầu nhìn hậu huyệt cậu, sau đó đỡ cự vật của mình liền như vậy đi vào.

Giang Sam cắn môi dưới mới không có phát ra tiếng rên rỉ, mấy ngón tay của Tống Trí Văn làm sao so với phân thân to lớn, hậu huyệt Giang Sam mặc dù mềm mại, nhưng là bị căng đầy đến mức khó chịu, hơn nữa dùng nước bôi trơn cũng không thể sánh bằng dầu bôi trơn.

Cậu nhíu mày nhẫn nhịn đau đớn, tuy rằng đau, nhưng trong thân thể lại cảm thấy rất hư không.

Tống Trí Văn cũng nhẫn nhịn, thấp giọng hỏi cậu: “Có đau không?”

Giang Sam lắc đầu, âm thanh nức nở trầm thấp mang theo thở dốc: “Anh vào đi.

Tống Trí Văn điều khiển một cái chân khác của cậu, chậm rãi chen vào, tách vách tường thịt hậu huyệt ra, sau đó vòng eo dùng sức đỉnh tiến vào, Giang Sam lúc này ôm vai của y cắn một cái ở trên bả vai y, trên vai đau đớn khiến Tống Trí Văn sửng sốt một chút, lập tức, y bị khơi dậy càng nhiều dục vọng, y cũng không lo đến sẽ làm Giang Sam khó chịu, tàn nhẫn ngắt lấy hông của cậu mà không ngừng thảo phạt, Giang Sam rất đau, mà trong đau đớn lại có một loại khoái cảm không nói ra được, phía trước cậu không ngừng ma sát bụng của Tống Trí Văn, chất dịch nhầy không ngừng tiết ra.

“Ưm… A a…” Giang Sam thực sự không nhịn được, bị Tống Trí Văn bức đến rên rỉ đứt quảng không ngừng, Tống Trí Văn ôm lấy hông của cậu động một trận, liền lui đi ra, nâng cậu bay qua thân, Giang Sam quỳ rạp trong bồn tắm, loại tư thế này đối với cậu mà nói trái lại thoải mái một chút, Tống Trí Văn đỡ hông của cậu lần thứ hai lập tức đâm vào, Giang Sam chỉ cảm thấy bị anh đâm xuyên qua, trong đầu một mảnh mê man, Tống Trí Văn cảm nhận được phía sau của cậu mềm mại cùng nóng ấm, động tác càng lúc càng nhanh, tay liền sờ về phía trước của Giang Sam, nắm lấy phân thân của cậu theo động tác của mình mà vuốt ve.

Tay Giang Sam lúc bắt đầu còn để ở trên cạnh bồn tắm, sau đó không biết thế nào tìm đến trên mặt tường, chạm đến cái bình trên tường bị cậu mở ra, Tống Trí Văn nhìn thấy, liền lấy tay mở khóa, sờ soạng hai bên, bức màn trong phòng tắm hướng về hai bên kéo ra, bên ngoài là hai cái cây nhỏ, đằng sau cây chính là hồ nước xanh biếc, còn có thể nhìn thấy hơi nước mông lung trên mặt nước hồ ngày mùa hè, trên bờ hồ có một toà biệt thự nhỏ màu trắng, Giang Sam không nghĩ tới bên ngoài căn phòng này chính là hồ, không khỏi cả kinh, sợ sệt bị người nhìn thấy, liền muốn lấy tay đóng lại màn, mà Tống Trí Văn bắt được tay của cậu, đem tay cậu kéo ra trước mặt của mình, Giang Sam không thể không quay đầu lại xem trò đùa dai của Tống Trí Văn, đỏ mắt lên cầu anh: “Tống tiên sinh, đem màn đóng lại đi.”

Tống Trí Văn lại mạnh mẽ đâm vào, vừa vặn đỉnh qua tuyến tiền liệt của cậu, làm cho cậu kêu lên một tiếng sợ hãi, Tống Trí Văn không quan tâm, chỉ là không ngừng tiến công, eo Giang Sam đã mềm nhũn xuống, không còn tâm tư đi quan tâm chuyện màn này nọ nữa.

Cậu rất nhanh bị Tống Trí Văn công kích mãnh liệt mà bắn ra, khoái cảm lại như thủy triều, che ngợp bầu trời hướng cậu đè ép, cậu như chết chìm trong đó, Tống Trí Văn lúc này lại không cử động nữa, mà lấy tay xoa nắn đương vật của cậu, làm cho cậu chậm rãi bắn ra sạch sẽ sau đó mới lần thứ hai không ngừng đâm chọc, sau đó cũng rút ra bắn ra bên ngoài.

Giang Sam mềm oặt nằm bên trong bồn tắm, sau khi phục hồi tinh thần, liền tiến lại gần hôn môi Tống Trí Văn, Tống Trí Văn mút cắn bờ môi cậu, đi lên liếm láp lỗ tai của cậu.

Trong miệng Bạch hạc còn đang không ngừng chảy ra nước nóng, nước dọc theo trong bồn tắm thoát ra ngoài, mặt nước chỉ miễn cưỡng cao hơn cái mông Giang Sam một chút, mặt nước nhộn nhạo không ngừng lay động qua vật nhỏ của cậu, làm cho cậu lập tức liền cứng rắn.

Tống Trí Văn đưa tay mò xuống háng cậu, liền sờ mó bao tinh hoàn cậu, sau đó tìm được miệng hậu huyệt cậu sờ soạng một trận, hôn bờ môi cậu, nói: “Không có bị thương đi?”

Giang Sam thấp giọng nói: “Không sao.”

Tống Trí Văn đột nhiên nhìn lên bộ phận nào đó của cậu, dùng tay cầm nắm, nói rằng: “So với trước đây lớn hơn một tí.”

Giang Sam không nghĩ tới anh sẽ nói lời này, không khỏi sửng sốt một chút, sau đó liền cúi đầu cười cười.

Tống Trí Văn liền hôn một cái lên môi của cậu, nói: “Đứng lên đi, quỳ trong bồn tắm lâu, chân sẽ tê cứng.”

Phía dưới Tống Trí Văn bắn xong cũng không có hoàn toàn mềm mại, hiện tại đã lại có chút tinh thần , nhưng y thản nhiên bước ra bồn tắm, đi tới một bên lấy khăn tắm lau thân thể, sau đó cầm cái áo tắm màu đen khoát lên người, đi ra ngoài.

Giang Sam thì lại ngồi ở bên trong bồn tắm nghiên cứu một chút ở đầu bồn tắm chạm đến phía sau bình, chạm đến bình liền mở ra, thế nhưng cậu không biết mật mã, phía trên ghi touch ID đương nhiên cũng không có chứa vân tay của cậu, cậu đành bất đắc dĩ để cho bức màn bảo trì trạng thái mở ra.

Lúc cậu đứng dậy liền đưa tay sờ mò phía sau, có một chút trầy da đau đớn, bất quá không nghiêm trọng lắm.

Cậu dùng khăn tắm Tống Trí Văn sử dụng qua lau chùi thân thể mình, vốn là muốn mặc lại quần áo, nhưng vẫn là mặc cái áo tắm đối với cậu mà nói có hơi lớn, áo tắm màu đen, lúc cậu buộc dây, mới phát hiện mặt trên có hoa văn chìm, cậu ở trong lòng nghĩ, thật là một loại xa hoa khiêm tốn a.

Từ trong phòng tắm đi ra ngoài, vòng qua bức bình phong, Tống Trí Văn đang đứng một bên cái bàn tròn nhỏ rót nước uống, thấy cậu đi ra, Tống Trí Văn liền hỏi: “Muốn uống không?”

“Ừm.” Giang Sam đi tới, Tống Trí Văn bộ dáng tùy ý bọc áo tắm tơ tằm màu đen mỏng manh, vừa lười biếng vừa gợi cảm, anh lúc này không có đeo kính, đôi mắt có chút mở to khiến anh vừa nhã nhặn, nho nhã lại mang theo chút kỳ dị, mị sắc.

Giang Sam trước đây dĩ nhiên không có phát hiện điểm này, cậu tâm linh dao động, nghĩ thầm mình đang quan hệ với người đứng đầu gia tộc họ Tống, hơn nữa cậu liền như thế yêu anh.

Phát hiện mình yêu anh, đã là chuyện sau khi hai người tách ra.

Lúc này bệnh của cha cậu đã khống chế được, từ bệnh viện đưa về nhà điều dưỡng, cậu cũng không lo lắng bạn học biết mình đi bán thân thể trù tính chuyện tiền nong, cậu thanh tĩnh lại, mới bắt đầu điên cuồng nhớ nhung Tống Trí Văn, nhưng cậu chỉ có số điện thoại của Thải Thải cùng tài xế của Tống Trí Văn, cho dù biết, cậu cũng không thể liên hệ bọn họ, như thế chỉ chọc người ta chán ghét.

Cậu lập tức liền biết thân phận người anh yêu, điều này càng cho cậu biết, mình đã yêu ánh trăng trên trời, không thể với tay tới.

So với việc bệnh tình của cha làm cho cậu thêm thành thục, cậu cảm thấy đúng hơn là tình cảm dành cho Tống Trí Văn làm cho cậu trưởng thành hơn, cho nên cậu phải cảm ơn Tống Trí Văn.

Tống Trí Văn cúi đầu, thần sắc chuyên chú vì Giang Sam châm trà, Giang Sam đi tới ôm hông của anh, cúi thấp đầu nhìn bờ vai anh bị áo tắm che giấu, nói: “Tống tiên sinh, vai đau không, vừa nãy xin lỗi.”

Bình Luận (0)
Comment