Thảnh Thơi Thú Thế: Làm Làm Ruộng, Sinh Sinh Nhãi Con

Chương 1107

Phong cảnh rừng đá khổng lồ hùng vĩ, sương trắng nhàn nhạt lượn lờ trên đỉnh vách đá, yên tĩnh không tiếng động, giống như một bức tranh thủy mặc.

 

Từng tiếng r*n r* nhỏ vụn và hơi thở nặng nhọc phá vỡ sự tĩnh lặng của bức tranh, làm cho cảnh đẹp càng thêm sinh động. Địa thế hiểm trở, không có bất kỳ dã thú nào có thể quấy rầy họ, chỉ thỉnh thoảng có loài chim bay lướt qua, nhưng cũng dưới uy áp của thú Ưng mà không dám đến gần.

 

Sau cuộc vui, Bạch Tinh Tinh mềm nhũn không còn chút sức lực, đầu óc vẫn còn lâng lâng.

 

Cơ thể của giống cái vẫn mỹ miều quyến rũ như cũ, chỉ là thân thể trắng như tuyết không tì vết lúc trước giờ đây chỗ xanh chỗ tím, trừ khuôn mặt ra, không một chỗ nào lành lặn.

 

Một phần là dấu hôn Moore để lại, phần còn lại là do sức lực quá lớn đã chà xát hoặc va chạm vào v*t c*ng khác gây ra vết bầm.

 

Ánh mắt Moore dính chặt trên người bạn đời, không rời một giây, trong mắt áy náy và thương tiếc thay phiên nhau hiện lên.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ️️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Cuối cùng, Bạch Tinh Tinh bị hắn nhìn đến hoàn hồn, tầm mắt chuyển sang hắn, chạm phải ánh mắt hắn liền giật mình, vội vàng quấn mình thành một cái kén.

 

Sau khi hóa thành kén thành công, cảm giác đau nhức trên cơ thể mới chậm rãi kéo đến, làm Bạch Tinh Tinh nhíu mày r*n r* một tiếng.

 

Sắc mặt Moore biến đổi, lập tức cẩn thận bế kén Bạch Tinh Tinh lên: “Xin lỗi em. Lần sau ta…” Lần sau sẽ dịu dàng hơn.

 

Nhưng hắn không dám xa cầu lần sau, lời nói liền dừng lại.

 

Bạch Tinh Tinh liếc xéo hắn một cái. Chỉ là má cô ửng hồng, đôi mắt long lanh ngấn nước, trông không hề có chút tức giận nào, ngược lại giống như đang làm nũng.

 

Lần sau thế nào? Lần sau còn muốn làm bậy như vậy nữa sao? Mà nói đi cũng phải nói lại, Moore có phải quá thành thật rồi không?

 

Moore bị bạn đời nhìn đến cơ thể lại bắt đầu nóng lên. Thấy bạn đời đã bị mình hành hạ ra nông nỗi này, hắn cũng không nỡ tiếp tục, vội vàng tránh né dời ánh mắt đi.

 

Hành động né tránh của hắn bị Bạch Tinh Tinh coi là ngầm thừa nhận và chột dạ, cô tức đến phồng cả má.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Moore ôm Bạch Tinh Tinh, ngồi bên vách đá ngắm phong cảnh. Bạch Tinh Tinh lười biếng dựa vào lòng hắn, thưởng thức cảnh đẹp, thuận tiện hồi phục thể lực.

 

“Chúng ta đi tìm cây đi.” Sau khi nghỉ ngơi một lát, Moore nói.

 

Dù đã hạ nhiệt khá lâu, đôi mắt đại bàng của hắn vẫn sáng và đen láy, ánh mắt thiêu đốt. Cơ thể hắn càng vì hưng phấn mà có một luồng nhiệt tình không dùng hết.

 

Hắn vẫn chưa quên mục đích ban đầu khi ra ngoài. Cuộc giao phối này là ngoài ý muốn, cũng không tốn nhiều thể lực. Hắn không hiểu rõ Bạch Tinh Tinh mệt mỏi đến mức nào, chỉ muốn mau chóng mang tất cả những gì cô muốn đến trước mặt cô. Có hắn cõng cô, tự nhiên sẽ không làm cô mệt thêm.

 

Bạch Tinh Tinh vừa nghe, cơ thể càng thêm mệt mỏi. Cô nhìn sang bên cạnh, nói: “Gần đây hình như có sông, em muốn đi tắm.”

 

“Được.” Moore lập tức hóa thành thú Ưng, cúi người bên cạnh Bạch Tinh Tinh.

 

Bạch Tinh Tinh mềm oặt xỏ tay vào ống tay áo, lười biếng bò lên lưng thú Ưng.

 

Thân hình của giống cái vốn đã mềm mại, cộng thêm vẻ yếu ớt của cô lúc này, càng trông mềm mại vô hại.

 

Vô hại, nhưng lại len lỏi vào mọi ngóc ngách. Trái tim dù có cứng rắn lạnh băng đến đâu cũng có thể bị xâm chiếm, lấp đầy, không còn chỗ chứa thứ khác.

 

Moore chỉ cảm thấy trái tim mình như bị cơ thể mềm mại này nắm chặt, tần suất tim đập không còn thuộc về chính hắn nữa.

 

Thú Ưng xưa nay nổi tiếng sắc bén vô tình, lúc này đôi mắt lại dịu dàng như hồ nước mùa xuân. Nếu bị giống đực trẻ tuổi nhìn thấy, e là lại muốn cười nhạo thêm một kẻ si tình ra đời.

 

Rất nhanh, họ dừng lại ở một dòng suối có ánh mặt trời chiếu rọi.

 

Dòng suối trong vắt thấy đáy, nước chảy róc rách m*n tr*n những viên sỏi cuội tròn trịa dưới lòng sông. Sỏi cuội có đủ màu xanh, trắng, hồng, vàng,… sặc sỡ, tự tạo thành một cảnh đẹp.

 

“Oa!” Bạch Tinh Tinh mê mẩn ngắm nhìn, bất giác đưa một cánh tay ra khỏi áo khoác, vục xuống dòng suối.

Bình Luận (0)
Comment