Thảnh Thơi Thú Thế: Làm Làm Ruộng, Sinh Sinh Nhãi Con

Chương 1108


Ai ngờ dòng suối này trông thì nông cạn, nhưng lại sâu hơn tưởng tượng rất nhiều. Cả cánh tay cô duỗi xuống cũng chưa chạm đến nửa lòng sông.

 

Có điều, nhiệt độ nước lại vừa phải, tắm rửa sẽ không bị lạnh.

 

Ngay khoảnh khắc Bạch Tinh Tinh nghịch nước, Moore liền đề cao cảnh giác. Ánh mắt sắc bén của hắn như tia X quét qua dòng sông, không bỏ sót bất kỳ chỗ nào có thể ẩn chứa nguy hiểm.

 

Lần trước lũ trẻ bị ong chích, trước đó nữa Bạch Tinh Tinh tắm sông còn bị một con rắn chui vào váy. Moore bây giờ nói là chim sợ cành cong cũng hoàn toàn không quá lời.

 

“Ừm… cái đó…” Bạch Tinh Tinh từ bỏ việc vớt sỏi, lắc lắc nước trên cánh tay, ngượng ngùng nhìn xung quanh, nói: “Anh canh chừng xung quanh nhé, đừng để dã thú lại gần em.”

 

“Ừm.” Không cần Bạch Tinh Tinh nói, hắn cũng luôn đề phòng. Được nhắc nhở xong, hắn càng thêm tập trung, không hề nghĩ đến chuyện khác.

 

Bạch Tinh Tinh lén thở phào một hơi, nhanh chóng cởi áo khoác, mặc nguyên váy liền áo nhảy xuống suối.

 

Đợi đến khi Moore nhìn về phía cô, cô đã ung dung tắm rửa xong.

 

Sỏi cuội dưới chân nhẵn bóng tinh tế, cảm giác còn tốt hơn cả tưởng tượng. Tắm xong, Bạch Tinh Tinh mò dưới đáy sông mấy viên sỏi màu sắc rực rỡ, ướt sũng lên bờ.

 

Moore lập tức tiến lên mặc áo khoác cho cô. Bạch Tinh Tinh cười né tránh, vì hai chân còn yếu, vừa né một cái suýt nữa thì ngã ngồi xuống đất.

 

May mà Moore phản ứng nhanh, cánh tay dài duỗi ra liền ôm Bạch Tinh Tinh vào lòng.

 

Bạch Tinh Tinh cảm thấy mất mặt, đỏ mặt nói: “Chưa mặc vội, em không lạnh, đợi người khô rồi mặc.”

 

Moore răm rắp nghe lời cô, nhưng về phương diện cơ thể cô thì lại không thỏa hiệp. Nhiệt độ bây giờ dù sao cũng không bằng mùa nóng, ở dưới bóng cây rất nhanh sẽ lạnh. Hắn do dự một lát, cuối cùng vẫn khoác áo lên cho Bạch Tinh Tinh.

 

“Quần áo ướt về phơi là khô, em mà bị bệnh thì phơi không khỏi được đâu.” Moore nghiêm mặt nói.

 

Phơi không khỏi… Ta đâu phải quần áo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ️️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Bạch Tinh Tinh buồn cười liếc hắn một cái: “Thôi được rồi, chúng ta về thôi.”

 

“Ừm.”

 

Trở lại thành đá, còn chưa vào cửa, Moore đã cảm nhận được uy áp của cường giả. Hắn lập tức hiểu ra: Curtis tỉnh rồi.

 

Cảm nhận được cơ thể Moore dừng lại, Bạch Tinh Tinh cũng ngầm hiểu, trong lòng căng thẳng.

 

Moore không biến hình, đi trước Bạch Tinh Tinh một bước, vào sân trước.

 

Curtis đứng sừng sững ở cửa như tượng đá, cũng không biết đã đứng bao lâu. Ánh mắt hắn lướt qua Moore, nhìn về phía Bạch Tinh Tinh đang lộ nửa người sau lưng hắn.

 

“Curtis.” Bạch Tinh Tinh không trốn sau lưng Moore nữa, tự giác đi ra, gắng gượng bước nhanh về phía hắn.

 

“Tè tè ~” Phát hiện ra sự thay đổi rất nhỏ trong mùi hương, uy áp trên người Curtis lập tức tăng cường. Ngay cả Bạch Tinh Tinh cũng cảm thấy hô hấp khó khăn một cách khó hiểu, cơ thể đau nhức nặng nề càng thêm cứng đờ.

 

“Đi đâu về?” Ngoài dự đoán, giọng Curtis lại bình tĩnh lạ thường, cũng không hề trách tội bên nào.

 

“Rừng đá khổng lồ.” Bạch Tinh Tinh thành thật trả lời.

 

Thần sắc Curtis hơi dịu đi. Ở đó thì còn được, nếu dám để bạn đời của hắn ở nơi nguy hiểm, Curtis thật sự không định nhịn.

 

Curtis khó khăn lắm mới đè nén được cơn giận, thì trong mắt Moore lại bùng lên ngọn lửa giận dữ hừng hực.

 

Hóa ra Tinh Tinh chính là bị bắt nạt như vậy. Hắn dựa vào cái gì?

 

Hóa ra lúc trước mình cũng không cứu được Tinh Tinh khỏi tay Curtis. Đều do mình năng lực không đủ. Chỉ đáng giận thời gian không thể quay lại, nếu không mình nhất định phải đạt được năng lực như hiện tại vào năm đó, trừ khử Curtis trước.

 

Bình Luận (0)
Comment