Thảnh Thơi Thú Thế: Làm Làm Ruộng, Sinh Sinh Nhãi Con

Chương 698

Bạch Tinh Tinh thành thật cuộn mình trong lòng Curtis, nói: “Em đói rồi.”

 

“Anh đi nấu bữa sáng.” Parker lập tức đứng dậy, đi được hai bước lại quay đầu nhìn Bạch Tinh Tinh một cái, thấy cô vẫn thở đều đặn, hắn cười toe toét, hớn hở đi xuống.

 

Vinson bế An An, đứa bé đang nằm một mình không ai ngó ngàng. Trọng lượng trên tay nhẹ đến mức khiến hắn hoảng hốt, hơi thở của hắn cũng không kìm được mà nhẹ hơn, sợ rằng chỉ cần dùng một chút sức là sẽ làm đứa nhóc cáo bay mất.

 

Bàn tay to thô ráp cẩn thận chạm nhẹ An An, lồng n.g.ự.c Vinson tràn đầy cảm động, không nhịn được nói: “Nàng thật xinh đẹp.”

 

Bạch Tinh Tinh: “Ách…” Thẩm mỹ của Vinson không có vấn đề gì chứ?

 

Thấy vẻ mặt Vinson không giống giả vờ, Bạch Tinh Tinh rướn cổ lên nhìn lại An An, ôi trời. Thật sự không dám nhìn thẳng.

 

Đôi mắt An An nhắm chặt, cứ như thể đang cố tránh né vậy. Làn da đỏ sậm không đều, còn hơi xanh xao, nhăn nhúm như một ông cụ non.

 

Ôi!

 

Nghe nói trẻ sơ sinh mới đẻ đều không đẹp, đây chắc là tình trạng bình thường nhỉ? Phải không ta?

 

Bạch Tinh Tinh lo lắng sốt ruột nghĩ.

 

“An An thật sự xinh đẹp lắm sao?” Bạch Tinh Tinh rất tò mò về gu thẩm mỹ của Vinson, bèn hỏi.

 

Vinson nhìn Bạch Tinh Tinh, ngây ngô nói: “Nàng lớn lên giống em, đẹp.”

 

Vẻ mặt Bạch Tinh Tinh cứng đờ, lại liếc nhìn An An.

 

Chẳng lẽ, mình trong mắt Vinson chính là bộ dạng này? Mình cũng mang tâm lý giống cái phổ biến, tự cho là mình đẹp hơn người khác, nhưng thật ra cũng xấu xí như mọi người sao?

 

Không, không, không, không thể nào. Ở hiện đại cũng đâu ai nói cô xấu, nhất định là gu thẩm mỹ của Vinson có vấn đề.


Tuy nhiên, nghe Vinson nói vậy, sự chê bai của Bạch Tinh Tinh dành cho An An liền tan biến, có lẽ nuôi dưỡng một thời gian sẽ đẹp.

 

“A ~ a ~” An An nhắm mắt lại kêu hai tiếng.

 

“Đưa An An cho em.” Bạch Tinh Tinh dời ánh mắt đi, ngượng ngùng nói: “Em cho nàng b.ú sữa.”

 

Vinson vén chăn lên, đặt đứa bé vào trong chăn.

 

Bạch Tinh Tinh cũng coi như là có kinh nghiệm, mò mẫm giúp đứa bé ngậm lấy nh* h** của mình, bản năng của trẻ sơ sinh khiến nàng b.ú m*t. Lần này không có sự ngại ngùng như khi sinh nhãi con báo, sữa dễ dàng tuôn ra, sặc khiến An An ho khan hai tiếng.

 

Bạch Tinh Tinh nhẹ nhàng vỗ lưng cho nàng, ôn nhu dỗ dành: “An An chậm thôi con nhé.”

 

Nhãi con cáo không lanh lợi như nhãi con gấu, vừa b.ú vừa sặc, khiến sữa dính đầy người Bạch Tinh Tinh. Bạch Tinh Tinh muốn Vinson lấy cho cô một miếng da thú nhỏ, An An vừa bú, cô vừa lau người mình.

 

Toàn bộ sự chú ý của Bạch Tinh Tinh đặt vào đứa con, còn sự chú ý của hai con đực lại đều ở trên người cô.

 

Vinson nhìn Bạch Tinh Tinh, vẻ mặt in hình móng vuốt không tự chủ được lộ ra nụ cười, “Phòng đá đã xây xong rồi.”

 

“Ai?” Bạch Tinh Tinh ngẩng đầu, vui vẻ nhìn về phía Vinson, “Xây xong khi nào? Sao anh không nói cho em?”

 

“Hôm qua, vừa xây xong thì nghe nói em sắp sinh, chưa kịp nói.” Vinson nói, thấy Bạch Tinh Tinh vui vẻ, cho dù xây nhà có vất vả gấp mười lần, hắn cũng nguyện ý làm.

 

Bạch Tinh Tinh cười hì hì nói: “Chờ em ở cữ xong, chúng ta sẽ dọn vào đó, cái hang cây này vẫn bất tiện quá, không có các anh em còn không thể đi xuống.”

 

“Ở cữ?” Curtis đột nhiên hỏi.

 

Bạch Tinh Tinh nói: “Ở cữ là cách nói ở chỗ chúng em, nữ nhân, khụ, chính là giống cái, sinh con đều phải ở cữ. An An và con nít ở chỗ chúng em không khác nhau là mấy, kiêng cữ một tháng sẽ khỏe mạnh hơn.”

 

Dù sao cô cũng không cần đi làm, ở cữ cứ tùy tiện thôi.

 

Bình Luận (0)
Comment