Thảnh Thơi Thú Thế: Làm Làm Ruộng, Sinh Sinh Nhãi Con

Chương 798

“Xì xì ~”

 

Không biết từ lúc nào Curtis cũng lên tầng cao nhất, nghe thấy lời Bạch Tinh Tinh nói, khí thế lạnh xuống.

 

Khối mềm mềm nhỏ bé kia, trong mắt hắn đột nhiên trở nên cực kỳ chướng mắt.

 

“Cô sẽ gặp nguy hiểm!” Curtis nói.

 

Bạch Tinh Tinh biết Curtis đang tức giận, nếu là trước kia, cô sẽ thỏa hiệp, nhưng việc liên quan đến con cái, thái độ cô kiên định.

 

“Chỉ cần có thể chữa khỏi cho An An, nguy hiểm thế nào tôi cũng không sợ.” Bạch Tinh Tinh dứt khoát nói.

 

Đồng tử Curtis co lại, sát ý tản ra trên người hắn.

 

Bạch Tinh Tinh ôm chặt An An vào lòng, nhìn thẳng vào mắt Curtis, không có một chút dấu vết lùi bước.

 

Hoàng hôn nhuộm tầng mây thành màu lửa đỏ hoa mỹ, ánh lên khiến đồng tử Curtis co lại thành một đường chỉ càng thêm huyết hồng và nguy hiểm.

 

Parker đột nhiên chắn trước Bạch Tinh Tinh, nhìn thẳng ánh mắt mang theo sát ý của Curtis.

 

“Anh muốn làm gì?”

 

Parker dâng lên cảnh giác cao nhất, hai chân hơi cong, sẵn sàng nhảy vồ lên bất cứ lúc nào.

 

Bạch Tinh Tinh lúc này mới nhận ra sát ý của Curtis, thân thể cứng đờ, ôm An An càng chặt hơn.

 

Nhìn Bạch Tinh Tinh toàn tâm ỷ lại con báo, trong lòng Curtis như sóng thần cuồn cuộn, siết chặt bàn tay đang rủ bên người.

 

“Ta chỉ muốn cô được tốt.” Curtis nói xong, ánh mắt lạnh lùng nhìn họ một cái, lắc lư đuôi rắn đi xuống lầu.

 

Bạch Tinh Tinh không ngờ Curtis lại có thái độ lạnh nhạt như vậy với An An, cô ngây người. Nắm chặt cánh tay Parker, giọng cô cầu xin xen lẫn nức nở: “Anh nhất định phải giúp tôi.”

 

Yêu cầu này đổi lại là Vinson cũng không chắc sẽ đồng ý, giống đực trưởng thành tương đối lý trí, sẽ không để bạn lữ gặp một chút nguy hiểm nào.

 

Nhưng Parker mới hai mươi tuổi, đang ở độ tuổi nhiệt huyết phương cương, làm sao chịu được nhìn bạn lữ đau lòng rơi lệ, lập tức đồng ý.

 

“Cô muốn ta làm gì, ta liền làm cái đó.”

 

Bạch Tinh Tinh tựa vào n.g.ự.c Parker, mặt dụi dụi vào n.g.ự.c hắn, cảm kích nói: “Cảm ơn.”

 

Hai người lặng lẽ rúc vào nhau, đứng yên gần nửa buổi.

 

Trời tối sầm xuống, mặt đất tối đen một lát ngắn ngủi, rồi lại được bao phủ một tầng ánh trăng lạnh lẽo.

 

An An mở to mắt, nhìn quanh, sau đó nhìn chằm chằm ngọc châu trên khúc gỗ trong lòng mẹ.

 

Bạch Tinh Tinh lúc này mới hiểu ra An An hóa ra là coi ánh sáng như hy vọng, cho rằng trời sáng, sẽ không đau khổ.

 

Cô tức khắc tim như cắt, ôm chặt lấy An An.

 

Cảm thấy thân thể An An căng thẳng, Bạch Tinh Tinh nghĩ đến điều gì đó, vội vàng rời khỏi phạm vi ánh trăng chiếu rọi, xoay người chạy vào cầu thang.

 

Độc tính này có lẽ cùng nguyên lý thủy triều của nước biển chịu lực hấp dẫn của mặt trăng là cùng loại, đi xuống nơi thấp hơn có lẽ có lợi cho An An.

 

Parker đuổi sát theo, “Tinh Tinh cô chạy chậm thôi.”

 

Người lớn đều luống cuống cả lên, An An khóc lớn trên cầu thang, liều mạng giãy giụa trong lòng Bạch Tinh Tinh.

 

Đứa bé nửa tuổi sức lực rất lớn, Bạch Tinh Tinh ôm không nổi, giữa đường liền giao An An cho Parker.

 

Hai người xông vào phòng ngủ, trong phòng tối đen như mực. Bạch Tinh Tinh luống cuống tay chân nhảy ra ngọc châu từ trong rương, mới phát hiện Curtis cũng đang ở trong phòng.

 

Chỉ là ánh mắt hắn rất lạnh, đặc biệt là khi nhìn về phía An An.

 

Biết Curtis đã nảy sinh sát tâm với An An, Bạch Tinh Tinh càng hoảng loạn.

 

Tiếng khóc An An bén nhọn chói tai, cô sợ Curtis không kiên nhẫn, hiện tại liền g.i.ế.c An An.

 

An An lại tiến vào chế độ khóc lớn, dỗ thế nào cũng không có hiệu quả, hai người lớn cũng không lãng phí nước bọt nữa, chỉ lo lắng canh giữ bên cạnh cô bé.

 

Sau nửa đêm, Bạch Tinh Tinh không chống đỡ nổi nữa, quay đầu nhìn Curtis một cái, Curtis cũng đang mở mắt trừng trừng.

 

Bình Luận (0)
Comment