Thảnh Thơi Thú Thế: Làm Làm Ruộng, Sinh Sinh Nhãi Con

Chương 799


“Curtis.”

 

Bạch Tinh Tinh ôm một tấm da thú mỏng, đi đến ổ của Curtis.

 

Curtis nhìn Bạch Tinh Tinh một cái, nhường ra một chút vị trí.

 

Bạch Tinh Tinh dựa gần hắn nằm xuống, nhìn ánh mắt Curtis muốn nói lại thôi.

 

Curtis đưa tay che lên mắt Bạch Tinh Tinh, giọng không cảm xúc: “Mệt mỏi thì ngủ đi.”

 

Bạch Tinh Tinh vươn tay ôm lấy hắn, giọng run nhè nhẹ lộ ra sự hoảng loạn của cô: “Curtis…”

 

Lòng Curtis mềm nhũn, ôm chặt Bạch Tinh Tinh, ngữ khí không khỏi dịu dàng hơn: “Chừng nào cô bé chưa làm hại cô, ta sẽ không làm hại cô bé.”

 

Nói cách khác, nếu Bạch Tinh Tinh kiên quyết muốn mang An An đi sa mạc tìm Vinson, Curtis liền sẽ không chịu đựng An An.

 

Bạch Tinh Tinh chua xót thở dài, cố nuốt xuống sự chua xót, nhẹ giọng đáp: “Ừm, tôi cũng sẽ không để mình gặp chuyện.”

 

Bảo cô từ bỏ An An, cô dù thế nào cũng không làm được.

 

Bất quá nếu ngày nào đó thật sự phải lên đường đi sa mạc, đương nhiên cô cũng sẽ quý trọng mạng sống của mình, cô liên quan đến hạnh phúc của ba giống đực mà.

 

An An khóc một đêm, hừng đông sau kiệt sức ngủ rồi, tắm rửa cho cô bé cũng không tỉnh, rồi liên tiếp mấy ngày đều mơ mơ màng màng, đôi mắt trong trẻo như bị phủ một tầng hơi nước, không có thần thái.

 

Ý tưởng muốn đi Viêm Thành như một hạt giống, rơi vào lòng liền lập tức bén rễ nảy mầm, thế không thể cản nổi.

 

Bạch Tinh Tinh đã quyết định muốn đi Viêm Thành, càng nhanh càng tốt, chỉ là thái độ Curtis khiến cô không yên tâm, do dự không biết có nên nhờ hắn giúp đỡ không.

 

Cho đến một sự cố ngoài ý muốn, khiến cô hạ quyết tâm.

 

Một buổi sáng, sau khi sương mai tan, Bạch Tinh Tinh cõng An An chạy vào phòng ngủ.

 

“Curtis, tôi đưa An An ra ngoài chơi.” 

Curtis ngước mắt nhìn hai mẹ con ở cửa, lè lưỡi.

 

Bạch Tinh Tinh chào hỏi Curtis, đi ra khỏi thạch bảo, liền đi đến xưởng rèn tìm Parker.

 

Mùa nóng, xưởng rèn nóng đến nghiễm nhiên như một cái bếp lò, nhìn từ xa, không khí ở cổng vì nhiệt độ không đều mà hơi vặn vẹo, từng tiếng gõ vang truyền ra từ cửa.

 

Parker tuy còn trẻ tuổi, nhưng khi làm việc vô cùng nghiêm túc, Bạch Tinh Tinh đến hắn cũng không phát hiện, đang hết sức chuyên chú theo dõi than lửa và đồ sắt.

 

“Parker, bạn lữ của anh đến kìa.”

 

Một giọng nói mang theo chút hâm mộ vang lên, Parker lập tức ngẩng đầu, lúc này mới phát hiện sự hiện diện của Bạch Tinh Tinh.

 

Đặt miếng sắt vào nước lạnh, Parker bước nhanh chạy ra cửa, kéo Bạch Tinh Tinh đi ra ngoài.

 

“Sao cô lại tới đây?” Parker hỏi.

 

“Khụ khụ…” Bạch Tinh Tinh ngửi thấy mùi than, phổi một trận khó chịu, ho khan hồi lâu mới nói được.

 

“Parker,” Bạch Tinh Tinh nhìn về phía thạch bảo, hạ thấp giọng nói: “Tôi muốn đi tìm Vinson, có lẽ Vinson cũng cần chúng ta giúp đỡ, chúng ta đi sa mạc đi.”

 

Nụ cười trên mặt Parker dần dần cứng lại, đồng tử màu vàng kim khóa chặt trên khuôn mặt xinh đẹp của bạn lữ, trầm mặc hồi lâu, trịnh trọng gật đầu.

 

“Được.” Parker cũng nhìn về phía thạch bảo: “Curtis đâu?”

 

“Tôi cũng không biết.” Bạch Tinh Tinh buồn rầu nói.

 

Parker cười lạnh lùng: “Xà thú đều m.á.u lạnh, hắn càng yêu cô, càng ích kỷ, sẽ không để cô vì An An mà mạo hiểm. Chúng ta tự đi, Curtis sẽ không đuổi kịp chúng ta đâu.”

 

Bạch Tinh Tinh vẻ mặt do dự.

 

Parker trấn an ôm chặt Bạch Tinh Tinh, phân tích rõ ràng cho cô.

 

“Ban ngày sa mạc nhiệt độ càng cao, hắn không tiện lên đường, buổi tối nhiệt độ thấp, hắn lại sẽ lười biếng, thời gian có thể truy đuổi chúng ta rất ngắn, không cần sợ hắn!”

Bình Luận (0)
Comment