Chương 10
Nếu không cẩn thận dọa sợ hai mẹ con bọn họ, ấn tượng của Tiết Hoa An về cô lại tăng thêm một điều: Miêu Thải Ngọc thích khi dễ người khác.
“Nói bừa, mình chưa từng khi dễ người nhà anh ấy, cũng không phải muốn trộm đồ nhà anh ấy, chờ mình trở thành bạn gái của Tiết Hoa An, mình sẽ cố gắng hòa hợp với mẹ anh ấy, Tiết Hoa An cũng không phải là mình, mình không thích chính là không thích, nhưng anh ấy mới đầu không thích, thời gian dài sẽ bị tình cảm của mình làm thay đổi.”
Tính cách Tiết Hoa An cũng không rõ ràng, người khác bị năm tháng mài mòn góc cạnh sắc bén, còn anh phảng phất sinh ra đã không có góc cạnh, còn rất bằng phẳng, cha mẹ anh bảo anh kết hôn với ai, anh cũng sẽ không phản kháng.
Loại người này rất hay đắn đo.
Về phần mẹ chồng cùng em chồng tương lai, không thể xây dựng quan hệ thân thiết với bọn họ thì thôi vậy, cô cũng không cưỡng cầu.
Tiền Viên Viên không hoài nghi lời của chị em tốt: "Cậu xinh như vậy, dáng dấp lại tốt, chỉ nhìn bên ngoài không có đạo lý nào không thích cậu, trừ phi anh ấy giống em trai Tiết Hoa Khang của mình, chỉ thích con gái nhỏ nhắn.”
"Cô gái Tiết Hoa Khang thích vóc dáng thật sự rất nhỏ sao? Có giống trẻ con không?"
Người thân và bạn bè bên cạnh cô cơ bản đều cao một mét sáu trở lên.
Em trai út mười bốn tuổi của cô cũng đã cao hơn cô nửa cái đầu.
Viên Viên ở trong mắt cô cũng đã được xem là nhỏ nhắn xinh xắn, cô gái kia còn thấp hơn Viên Viên sao?
"Cũng không có, chỉ là chiều cao trung bình trong làng chúng ta thôi, nếu Tiết Hoa An thích người nhỏ con, vậy thì cậu hết hi vọng, cũng giống như cậu không muốn yêu đương với con trai một mét bảy năm trở xuống vậy, anh ấy có lẽ sẽ không cân nhắc hẹn hò cùng một thiếu nữ một mét bảy hai."
"Cũng có thể, lúc mình đưa bánh bao hoa sẽ hỏi anh ấy thử, nếu anh ấy nói không thích con gái cao như mình thì mình sẽ không theo đuổi anh nữa, không cho anh ăn bánh bao hoa luôn, mình tự cầm về nhà mời cậu cùng ăn."
Bánh bao hoa vừa đẹp vừa ngon, lại có đầy thành ý, nếu cái này còn không lấy được lòng anh thì chứng tỏ anh không có bất kỳ ý nghĩ gì với cô.
Không có hi vọng, cô cũng không cần quấn lấy người ta.
Tiền Viên Viên: "Vậy thì ngại quá… Mình hi vọng cậu không cho mình cơ hội ăn bánh bao hoa còn hơn.”
Mặc dù thèm bánh bao hoa, nhưng đứng trước tình cảm chị em, bánh bao hoa chỉ có thể dẹp sang một bên.
"Còn chưa biết kết quả như thế nào mà, chúng ta ngủ trưa trước đi, buổi chiều còn phải làm việc." Viên Viên không phải lần đầu tiên ngủ trưa ở nhà cô, mẹ cô trước khi làm việc sẽ đến gọi các cô rời giường.
"Ngủ đi, ở nhà cậu có thể ngủ ngon rồi, ở nhà mình mỗi ngày đều phải giành chỗ với Tiến Tiến, phiền muốn chết." Tiền Viên Viên và em gái ngủ chung một giường, giường không lớn lắm, hai chị em lại hay gây nhau, chị chen chúc em, em chen chúc chị, hận không thể xô đối phương xuống giường.
Tiền Viên Viên ngủ trưa ở nhà họ Thải đối với chị em nhà cô mà nói đều là chuyện tốt.
Chiếc giường Thải Ngọc ngủ một mình lớn hơn giường của Tiền Viên Viên và em gái rất nhiều, nếu không phải chạy đến nhà người ta thường xuyên là không tốt thì cô ấy còn muốn mỗi ngày ngủ cùng Thải Ngọc.
…
Miêu Thải Ngọc lấy sinh nhật làm cớ, tìm cha mẹ nói chuyện làm bánh bao hoa.
Sinh nhật của cô vào cuối tháng này, rất nhanh sẽ đến.
Miêu Ngạn Khánh không đồng ý ngay lập tức, trong lúc ông ấy còn do dự thì Triệu Mỹ Phượng không chút nghĩ ngợi đã từ chối: "Ăn bánh bao hoa gì chứ, cha con không biết làm bánh bao hoa, trong nhà cũng không có bột nhào chua, bánh bao hấp ra không ngon, bánh bao hoa lại càng không cần phải nói, không bằng để cha cán mì sợi cho con ăn, sinh nhật ăn bánh bao hoa cái gì, ăn mì sợi mới đúng.”