Thế Giới Thứ Chín

Chương 10 - Thẩm Tử Ngữ

Đại học Lạc Bắc tuy rằng không được xếp hạng cao trong nước thế nhưng ở thành phố Lạc Tân thì ngôi trường ấy vẫn rất có địa vị.

Giờ phút này một nam một nữ đang đứng ở cổng trường đại học Lạc Bắc, toàn thân cậu trai là trang phục hàng hiệu, thân cao cũng trên 1m8, ngoại trừ đôi mắt hơi hơi xếch lên thì cả khuôn mặt cũng có thể xem như đẹp trai.

Cô gái kế bên ước chừng cao khoảng 1m7, chỉ xem bóng dáng thướt tha yểu điệu của cô nàng liền biết đây chắc chắn là mỹ nữ hiếm gặp.

Trên thực tế thì đúng là như thế, bởi vì cô đã từng là hoa khôi giảng đường của đại học Lạc Bắc - Thẩm Tử Ngữ.

Nói đến cô gái tên Thẩm Tử Ngữ này thì sinh viên trong trường rất ít ai không biết đến. Dù cho chưa từng gặp Thẩm Tử Ngữ thì chỉ cần là sinh viên của đại học Lạc Bắc đều có thể đã từng nghe qua tên cô.

Khi còn theo học trong trường, Thẩm Tử Ngữ chẳng những là hoa khôi giảng đường mà còn làm một chuyện khiến tất cả mọi người không thể ngờ tới. Đó chính là cô còn chưa tốt nghiệp thì đã bỏ học, mà mục đích bỏ học lại làm tất cả cánh mày râu đang theo đuổi cô phải lâm vào tuyệt vọng: cô kết hôn.

Không sai, một cô gái có gia thế tốt, dung mạo tuyệt trần mà học hành cũng ngon nghẻ cứ thế rời trường khi còn chưa tốt nghiệp để kết hôn với một cậu thanh niên chưa từng đi học đại học. Cũng vì chuyện này mà Thẩm Tử Ngữ càng thêm nổi danh khắp trường.

- Tử Ngữ à, em cũng biết Tiên Nữ Tinh hoàn toàn mở ra thì có ý nghĩa gì mà. Trong tương lai không xa tới đây, võ học sẽ là kỹ năng cơ bản để chúng ta sinh tồn. Đại học Lạc Bắc ở Lạc Tân dĩ nhiên cũng không quá tệ, thế nhưng so với các trường hàng đầu như đại học Yến Kinh hay Thanh Hà thì vẫn có sự chênh lệch rất rõ ràng. Huống hồ học viện võ thuật của đại học Lạc Bắc mới vừa mở thôi, bên Yến Kinh và Thanh Hà đã sớm thành lập ngay khi phát hiện Tiên Nữ Tinh rồi, hiện tại lại càng có rất nhiều sinh viên học viện võ thuật tiến vào Tiên Nữ Tinh, kết hợp với các quốc gia khác…

Giọng điệu của chàng trai nọ rất thành khẩn, thế nhưng anh ta chưa nói xong đã bị Thẩm Tử Ngữ ngắt ngang:

- Dung Đào, em vốn là sinh viên của đại học Lạc Bắc, năm đó cũng chưa tốt nghiệp, hiện tại chỉ là trở lại trường học cũ để tiếp tục học tập thôi mà.

- Tử Ngữ…

Lương Thiến vừa mới xuống khỏi xe taxi, có chút không chắc chắn gọi một tiếng.

Thẩm Tử Ngữ quay đầu lại, một gương mặt gần như hoàn mỹ xuất hiện trước mắt Lương Thiến. Vốn dĩ Lương Thiến lớn lên không hề kém xinh tẹo nào, thế nhưng đứng trước Thẩm Tử Ngữ thì tựa hồ lại có vẻ quá mức bình thường.

- Thật là cậu hả Tử Ngữ?

Lương Thiến mừng rỡ hỏi lại.

- Tớ cứ tưởng cậu sẽ không tới Lạc Tân nữa, không ngờ còn có thể gặp cậu ở đây đấy.

Sau khi Địch cửu đi rồi, Lương Thiến và An Lang lại tới chùa Vong Xuyên dạo chơi một ngày, mãi đến hôm nay mới trở lại đại học Lạc Bắc.

Thẩm Tử Ngữ mỉm cười rồi đáp:

- Tớ chẳng những trở lại mà còn muốn ở đây lâu dài cơ.

- Tại sao vậy?

Lương Thiến hơi bất ngờ, theo bản năng hỏi ngay.

- Trong tương lai gần thôi, Tiên Nữ Tinh sẽ hoàn toàn mở rộng với tất cả mọi người. Ngoại trừ sinh viên võ thuật trong các trường đại học, cao đẳng thì người không thuộc hệ võ thuật cũng sẽ có cơ hội tới Tiên Nữ Tinh. Chỉ cần có thể thông qua khảo nghiệm của Liên Minh Địa Cầu hoặc nộp tiền lệ phí cần thiết là được. Hiện tại đại học Lạc Bắc mở học viện võ thuật, tớ dĩ nhiên phải hưởng ứng trường cũ, trở về tiếp tục học tập rồi.

Chất giọng của Thẩm Tử Ngữ rất trong trẻo, lời cô nói đã làm vài sinh viên đi ngang qua phải ngừng lại dỏng tai nghe.

Vốn dĩ Thẩm Tử Ngữ đã rất xinh đẹp, hiện tại đứng ở cổng trường nói ra tin tức long trời lở đất nói như thế thì gần như đã làm tất cả những ai hay tin đều trở nên kích động.

Tiên Nữ Tinh sắp mở cửa cho tất cả mọi người!

Lạc Bắc thành lập học viện võ thuật!

- Tử Ngữ, cậu bảo trường mình mở học viện võ thuật á? Tiên Nữ Tinh sẽ hoàn toàn mở cửa sao? Đây đều là sự thật hả?

Lương Thiến cảm giác giọng của mình đang run lên một cách khó tả.

Cô hiểu rất rõ rằng điều này có ý nghĩa gì đối với mỗi một sinh viên của đại học Lạc Bắc. Có thể tới Tiên Nữ Tinh hay không, khảo nghiệm không phải là kiến thức văn hóa, mà là tố chất thân thể và thực lực chiến đấu.

Cho dù vừa rồi Thẩm Tử Ngữ từng bảo không phải sinh viên hệ võ cũng có cơ hội tới Tiên Nữ Tinh, thế nhưng những lời này về cơ bản là không ai để tâm, bởi vì đến tận bây giờ, những người có thể thông qua liên minh thí nghiệm đi Tiên Nữ Tinh đều là sinh viên thuộc hệ võ thuật của các trường đại học.

Căn cứ điều lệ của Liên Minh Địa Cầu, bất kể là trường đại học của quốc gia nào muốn mở học viện võ thuật thì đều cần phải được Liên Minh Địa Cầu đồng ý. Sau đó Liên Minh Địa Cầu sẽ phái ra cường giả võ học chân chính tới giảng bài, hơn nữa những đồ vật truyền thụ đều không phải hàng thông thường, chúng đều là thứ lấy được từ Tiên Nữ Tinh.

Nếu Tiên Nữ Tinh mở cửa hoàn toàn thì không chỉ riêng sinh viên đại học Lạc Bắc kích động mà bất cứ ai nghe thấy tin tức này đều sẽ không thể ngồi yên, bất kể là có thể tới Tiên Nữ Tinh được hay không.

Con người theo đuổi tài phú, đối với mỗi một người tiến vào Tiên Nữ Tinh mà nói thì đó là điều bé nhỏ không đáng kể.

Ở Tiên Nữ Tinh, chẳng những người ta có thể đạt được tài phú và danh vọng. Dù chỉ muốn hưởng thụ tuổi thanh xuân, thậm chí là chữa bệnh nan y... thì chỉ cần tới được Tiên Nữ Tinh liền sẽ có cơ hội.

- Không sai, tất cả đều là sự thật, cho nên tớ đã trở về đây.

Thẩm Tử Ngữ khẳng định lại một lần nữa.

Cô đến từ Yến Kinh, cơ hồ là ngay sau khi đại học Lạc Bắc đạt được tư cách mở học viện võ thuật thì cô đã hay tin. Tốc độ cô nhận được tin tức thậm chí còn nhanh hơn cả một số giảng viên và lãnh đạo của trường.

Một lúc lâu sau, Lương Thiến dần dần khôi phục sự bình tĩnh từ cảm giác kích động, cô tựa hồ nhớ ra cái gì đó nên bước tới gần Thẩm Tử Ngữ, nhỏ giọng thì thầm:

- Tử Ngữ, hôm kia tớ thấy Địch Tử Mặc… Đúng rồi, hiện tại anh ta đổi tên thành Địch Cửu rồi.

Nét mặt Thẩm Tử Ngữ hơi cứng đờ, ngay sau đó liền nhàn nhạt nói:

- Tôi với anh ta đã không còn quan hệ gì nữa, hiện tại anh ta là anh ta, tôi là tôi.

- Tử Ngữ, nếu em chỉ muốn ở lại đại học Lạc Bắc thì chi bằng anh cũng chuyển qua đây luôn nhé.

Dung Đào đứng bên cạnh hiển nhiên đã nhìn ra Thẩm Tử Ngữ hẳn sẽ không quay lại Yến Kinh, bèn chủ động nói một câu.

Anh ta đã nghĩ thông suốt rồi, sở dĩ Thẩm Tử Ngữ không muốn học võ ở Yến Kinh còn có một nguyên nhân chính là bởi vì ở đó người vây quanh cô thật sự là quá nhiều, đương nhiên, anh ta cũng là một trong số đó. Hiện giờ Thẩm Tử Ngữ từ Yến Kinh tới Lạc Tân, nếu anh ta cùng chuyển tới đây thì đồng nghĩa với việc đối thủ cạnh tranh của anh ta sẽ bớt đi được hẳn một đống lận đấy.

- Tử Ngữ, lúc tôi gặp Địch Cửu thiếu chút nữa anh ấy đã chết rồi……

Lương Thiến hiển nhiên biết Dung Đào vì sao muốn chuyển tới đại học Lạc Bắc. Thoạt nhìn thì Dung Đào rất đẹp trai, thế nhưng trong lòng cô vẫn đứng về phía Địch Cửu, có lẽ là bởi vì Địch Cửu là bạn học của cô.

- Cái gì?

Thẩm Tử Ngữ vẫn luôn bình tĩnh đột nhiên ngừng bước, ngay sau đó không đợi Lương Thiến nói chuyện đã hỏi trước:

- Hiện giờ anh ấy đang ở đâu?

- Hai ngày trước tôi với An Lang có gặp cậu ta ở chùa Vong Xuyên một lần, tôi nghĩ Địch Cửu hẳn là cũng không có nơi nào để đi, rất có khả năng sẽ về lại Lạc Tân.

Lương Thiến đáp.

- Tử Ngữ…

Lần này không chờ Dung Đào nói ra lời trong lòng, Thẩm Tử Ngữ đã ngắt ngang:

- Dung Đào, anh muốn học võ ở đâu thì đấy là chuyện của anh, thật sự không cần nói cho tôi đâu. Giờ tôi có một số việc, đi trước nhé.

Nói xong Thẩm Tử Ngữ lại vội vàng chào tạm biệt Lương Thiến rồi xoay người nhanh chóng đi xa.

……

Địch Cửu bị tiếng đập cửa rầm rầm làm bừng tỉnh, không đợi hắn dậy ra mở đã nghe được tiếng khoá vang lên, tựa hồ có người đang tự mở cửa bước vào.

Địch Cửu giật mình vội ngồi dậy. Đó là ai nhỉ, sao lại có chìa khóa chỗ này? Chẳng lẽ đây không phải chỗ ở trong kiếp trước của hắn sao?

Một cô gái có vóc dáng thướt tha bước nhanh tới, khi cô mới đứng ở phòng cửa thôi thì Địch Cửu đã phải âm thầm khen một tiếng trong lòng, cô ấy đẹp quá!

- Anh không sao chứ?

Đứng ở cửa phòng, Thẩm Tử Ngữ ngạc nhiên nhìn Địch Cửu đang ngồi dậy trong tình trạng không mặc đồ, cô không khỏi âm thầm mà nghĩ Địch Tử Mặc thoạt nhìn có vẻ gầy gò, hóa ra trên người cũng có chút cơ bắp.

- Cô là ai? Tại sao chưa được tôi đồng ý đã tự tiện vào nhà tôi?

Địch Cửu chau mày, giọng nói hơi có phần khó chịu.

Hỏi xong những lời này, Địch Cửu bỗng cảm thấy có gì đó không đúng cho lắm, chẳng hiểu sao cô gái này có chút quen thuộc. Gần như ngay lập tức, Địch Cửu liền tỉnh ngộ, cô gái này chính là người trên ảnh trong bóp da của hắn. Nếu hắn không đoán sai thì cô gái xinh đẹp trước mắt đây chính là người đã ly hôn với “hắn” - Thẩm Tử Ngữ.

Bình Luận (0)
Comment