Đưa các cô nương đến trường, Diệp Thần dứt khoát vào lớp tiếp tục bổn soạn giáo án cũ viết lên bảng hai chữ “tự học” liền lười biếng nằm xuống bàn nghĩ ngủ gục cho qua buổi. Dù sao các lão bà hắn Nhu Tiểu Băng lẫn Mộ Dung Tiên cùng các nàng đồng bọn đã sớm chạy đi xem Korito Oba bỏ mặc hắn. Mộ Dung Ngọc vẫn còn vô cùng tức giận hắn buổi sáng sự tình, tìm nàng hiện tại không khác nào bê bom cài vào chân. Không có chuyện gì làm, liền ngủ giết thời gian.
“Ta nói Diệp lão sư ngươi thân là một cái thầy giáo. Thế nào lại có thể vô trách nghiệm như vậy sao? Lên lớp liền tự học?” Bước vào trong lớp đem các học sinh đuổi ra bên ngoài nhấc nhấc chính mình dây lưng võ phục một cái, cao lạnh nữ sinh nhìn Diệp Thần vẻ chán ghét nói.
“Khò khò...” Diệp Thần vẫn ngáy o o không quan tâm đến nàng.
“Này, ta đang nói chuyện với ngươi đó.” Cô nàng tức giận, tên này là đang chọc tức nàng?
“Khò khò...” Diệp Thần vẫn không quan tâm.
Vụt… một cú đấm tấn công thẳng tới bàn Diệp Thần đem chiếc bàn vỡ ra làm đôi.
“Đánh lén lão tử? Ai to gan như vậy?” Diệp Thần nhanh chóng né ra khỏi vị trí phạm vi tấn công tới nhìn xem đối thủ mình ở đâu. Quái lạ, rõ ràng hắn bị người ta chém, thế nào không nhìn thấy đối thủ.
“Này, ngươi nhìn đi đâu thế, cúi xuống. Ta ở bên dưới này cơ mà.” Nữ sinh cao lạnh vẻ mặt bất bình vô cùng khó chịu nói.
“Ách, học sinh tiểu học? Thật dễ thương.” Diệp Thần nhìn lùn lùn nhóc con đá đá vào mình cái chân có chút kinh ngạc đưa tay xoa xoa nàng cái đầu.
“Chết đi nghiệt chủng. Dám nói bản cô nương là học sinh tiểu học? Còn xoa đầu ta? Chán sống?” Cô nàng vô cùng tức giận lập tức hướng Diệp Thần hai tay nắm chặt lấy Diệp Thần ống tay.
“Ồ? Nhóc muốn làm cái gì vậy?” Diệp Thần lập tức có chút ngoài ý muốn. Hắn cảm thấy cô nhóc này muốn tấn công hắn.
“Hây ya… lên...” Cô nàng lập tức đem Diệp Thần mượn lực đem hắn quật qua vai, muốn để hắn đập trên mặt đất.
“Ách, Miêu Liễu.” Diệp Thần lập tức nhanh chóng sử dụng Miêu Liễu tại cách mặt đất một xen ti mét, đem người lật thẳng lại đứng trên mặt đất nhìn cái này tiểu cô nương.
“Hú hồn, vừa rồi thật nguy hiểm đấy, kỹ năng của nhóc không tệ.” Diệp Thần nhìn cái này tiểu cô nương có chút lời khen, nhỏ như vậy đã có kỹ thuật đánh nhau mạnh mẽ như thế, không đơn giản.
“Không thể nào, tại sao không có tác dụng?” Cô nàng nhìn Diệp Thần tỏ vẻ vô cùng kinh ngạc.
“Cái gì không có tác dụng?” Diệp Thần nhìn nhìn nàng hỏi.
“Vũ khí của ta là trái đất, sức hút của trái đất. Đãng lẽ ngươi đã bị quật ngã mới đúng.” Cô nàng tỏ ra vẻ không thể tin đáp.
“Nếu là người khác thì đã đo ván lâu rồi tiếc là nhóc gặp phải ta.” Diệp Thần nhìn cô nàng tán thưởng nói.
“Ngươi quả nhiên mạnh như trong lời đồn đại, người thầy giáo kiêm chủ tướng câu lạc bộ Karate sẽ trở thành King mới của trường. Lần đầu gặp mặt, ta tên Bạch Tiểu Hoa ủy viên ban kỷ luật cũng là chủ tướng câu lạc bộ Judo (Nhu đạo) nữ.” Bạch Tiểu Hoa tự giới thiệu bản thân nói.
“Nhu đạo nữ? Họ Bạch?” Diệp Thần có chút ngoài ý muốn. Hắn từng nghe qua nàng, nhưng đây là lần đầu gặp mặt. Có điều cô bé này không phải là học sinh tiểu học sao? Thế nào lại thành Bạch Tiểu Mai em gái rồi. Nghe nói Bạch Tiểu Hoa chỉ nhỏ hơn Bạch Tiểu Mai một tuổi mà thôi, còn đây là cách một thế hệ rồi.
Bạch Tiểu Hoa tại trường học danh tiếng cũng không phải thấp. Khác với tỷ tỷ, nàng chuyên tâm võ đạo không phải kiếm đạo, nàng còn là một thiên tài judo, được các tiền bối judo công nhận là kẻ sẽ làm lu mờ các huyền thoại, tạo nên một huyền thoại mới bất diệt, thiên tài của thiên tài.
“Ta là em gái của Bạch Tiểu Mai. Ngươi muốn đánh bại ta chị gái, trước tiên muốn đánh bại ta. Bởi kẻ đánh bại nàng, chỉ có thể là ta.” Bạch Tiểu Hoa khí thế kình thiên tự tin chỉ chính mình nói.
“Nhóc con bé tý tuổi đánh đấm cái gì? Ngực không có, mông không có, chiều cao không đủ, vẫn là về nhà uống sữa đu đủ đi. Muốn đánh bại ngươi tỷ tỷ đợi mười mấy năm nữa đi.” Diệp Thần đưa tay xoa xoa nàng đầu khinh bỉ nói.
“Mau buông tay ra, không cho sờ ta đầu, sẽ không cao lên được.” Bạch Tiểu Hoa tức giận nói. Chiều cao cùng dáng dấp trẻ con là nàng cả đời này tủi nhục nhất sự tình, rõ ràng có cái tỷ tỷ chỉ lớn hơn nàng một tuổi mà ngực nở mông to, ngự tỷ dáng dấp. Nước non đầy đủ, còn mình dáng dấp từ hồi tiểu học đến giờ đều chưa từng có thay đổi qua.
“Ách, ngươi còn cao lên được sao?” Diệp Thần giả bộ kinh ngạc trêu trọc.
“Chết đi, dám sỉ nhục bổn cô nương đều đáng chết.” Bạch Tiểu Hoa tức giận lập tức động thủ.
“Muốn dùng Nhu Đạo sao? Vô dụng thôi, võ thuật bình thường không có tác dụng với ta.” Diệp Thần mặc kệ cho nàng tấn công tới nói. Đối với Nhu Đạo hắn cũng có tương đối am hiểu, chính là Nhu Quyền một dạng. Chẳng qua cao cấp hơn mà thôi. Nhưng mà nhỏ như vậy cô bé lại có thủ thế cơ bản chuẩn như vậy, hắn cũng có chút ngoài ý muốn.
Sau khi nhận thấy các đòn thế của Nhu Thuật quá hiểm ác, không có hiệu quả, lại còn kém rèn luyện tinh thần. Một thiên tài võ học đã hệ thống hóa những đòn đánh của Nhu Thuật đem nó nâng cấp các đòn thế, sáng tạo ra một lưu phái mới. Lưu phái này hơn hẳn các nhu thuật khác về mọi mặt từ lý luận đến thực tế, từ rèn luyện tinh thần đến kỹ năng thực chiến. Sau đó được mọi người gọi là Judo (Nhu Đạo).
“Ngươi sẽ hối hận khi coi thường Nhu Đạo. Tuyệt kỹ Nhu Đạo Cổ Truyền Đòn Tất Sát Thế Mây Mù Trong Núi Đá.” Bạch Tiểu Hoa lập tức túm lấu Diệp Thần tay áo cùng áo ngực, sử dụng chân bám sát vào Diệp Thần cổ chân xoay người đem chân hất lên Diệp Thần xoay tròn trên không. Ở tư thế hai người cùng dính sát thế này, nàng hoàn toàn có thể phá được đòn Miêu Liễu của Diệp Thần, thậm chí gây sát thương lên phần cổ của đối phương. Điều chỉ có Nhu Đạo mới làm được.
“Hả? Không tốt.” Diệp Thần cảm giác mình tại trên không hoàn toàn mất đi khống chế trạng thái lập tức đề cao cảnh giác. Cô nhóc này không phải hạng xoàng. Tuyệt kỹ này hoàn toàn có thể một chiêu đem đối thủ tất sát.
“Lăng Ba Vi Bộ. Phù, học sinh trường này thật đáng sợ. Thật không biêt các thầy giáo cũ sống sót thế nào.” Diệp Thần lập tức sử dụng cái này cước bộ, tại Lăng Ba Vi Bộ phiêu dật trạng thái, hắn hoàn toàn có thể tại trên không mượn lấy lực, thoát khỏi khống chế, một bước cộng một bước phiêu dật thoát khỏi đối phương khống chế. Thật không nghĩ tới có ngày hắn phải sử dụng võ công ở thế giới khác đem ra sử dụng.
“Người đáng sợ nhất ở đây là ngươi đó, tránh thoát khỏi tất sát thế của nhu đạo chỉ bằng thân pháp. Ngươi là ngươi đầu tiên.” Bạch Tiểu Hoa ngoài ý muốn nhìn Diệp Thần phiêu miểu vờn quanh nàng. Đòn thế này là nàng một trong các tất sát kỹ, cả chị gái nàng đối mặt với đòn này cũng không dễ dàng tránh thoát. Vậy mà lại bị một cái lão sư nhìn trói gà không chặt đơn giản thoát thân. Đây là một kỹ năng vật không khí nâng cao, đem đối thủ dính liền với bản thân, không có đường thoát kỹ năng.
“Một cô nhóc sử dụng kỹ thuật nguy hiểm như vậy thật sự đáng gờm. Nhưng tấn công người vô lý như vậy, nhóc sẽ không biết mình đang chọc đến ai đâu.” Diệp Thần nhanh chóng tại lúc cô nàng còn kinh ngạc đem nàng bế lên vai.
“Mau bỏ ta xuống, ta đã lớn rồi. Không phải là học sinh tiểu học.” Bạch Tiểu Hoa tức giận dãy dụa.
“Ngoan ngoãn, nghe lời. Ta đem ngươi đi tìm ngươi tỷ tỷ. Để nàng dạy dỗ lại ngươi. Tránh về sau lớn lên không ai thèm lấy.” Diệp Thần vỗ vỗ nàng cái mông nhỏ nói. Ngươi đều nhỏ như vậy liền không phải học sinh tiểu học? Lừa ai?
“Hít vào… ” Bạch Tiểu Hoa lập tức hít một cái khí vào trong bụng.
“Hả? Chuyện gì thế này? Nhóc béo lên hay sao tự dưng nặng như cối đá vậy?” Diệp Thần cảm nhận rõ Bạch Tiểu Hoa trọng lượng thay đổi ít nhất cũng gấp bốn mươi lần lập tức có chút kinh ngạc.
“Ngươi… ngươi vẫn hoạt động được bình thường?” Bạch Tiểu Hoa kinh ngạc.
Buông lỏng vai, dồn khí xuống vùng đan điền, đây là một kỹ thuật của nhu đạo cổ đại, có thể làm thay đổi trọng lượng cơ thể. Một người bình thường có thể làm thay đổi gấp đôi hoặc ba lần trọng lượng. Kẻ có kình lực như nàng có thể gấp ba mươi bốn mươi lần.
“Nhóc lên giảm cân đi, ăn nhiều mập chỗ nào không biết, mông và ngực cùng chiều cao thật là đáng thương.” Diệp Thần ngược lại không cảm thấy có gì cân nặng nói.
“Câm miệng. Ta… ta rất nhẹ.” Bạch Tiểu Hoa tức giận nói.
“Không cần phải xấu hổ.” Diệp Thần nhẹ nhàng bế Bạch Tiểu Hoa đến câu lạc bộ Kiếm đạo nữ ban.
“Ách, Diệp lão sư ngươi đến rồi. Bạch Tiểu Hoa ngươi làm muốn tìm chủ tướng khiêu chiến sao? Đánh bại ta rồi tính.” Tô Tiểu Mộc nhìn thấy bế trên vai Diệp Thần là Bạch Tiểu Hoa lập tức cầm kiếm đi lên nói.
“Bạch Tiểu Hoa lại đến khiêu chiến sao? Thật là cô nhóc này không thấy chán sao? Bại nhiều lần như vậy đều không từ bỏ.” Hạo Kinh chán nản ngồi cùng với Thiền Tâm đại sư tụng kinh nói.
“Các ngươi đều là thủ hạ bại tướng, còn dám to mồm? Mau mau thả ta xuống… Á… đau quá.. mông ta. Ngươi làm cái gì thế chứ?” Bạch Tiểu Hoa xoa xoa mình cái mông rơi đập trên mặt đất u oán nói.
“Nhóc không phải muốn ta thả xuống sao?” Diệp Thần nhìn nàng tỏ ra vô tội nói.
“Ngươi ngươi...” Bạch Tiểu Hoa vô cùng tức giận không nói lên lời.
“Ta nói ta đem cô nhóc này tới tìm nàng phụ huynh yêu cầu bồi thường. Nàng đem ta đánh trọng thương, lục phủ, ngũ tạng, còn đem tinh thần của ta hành hạ, ta nhất định muốn vì mình sự mềm yếu đòi một cái quyền lợi.” Diệp Thần giả bộ u oán bị tiểu cô nương bặt nạt mở miệng nói.
Đám người nhìn Diệp Thần một bộ khinh bỉ. Nhìn ngươi có chỗ nào bị thương qua sao? Với lại phụ huynh của Bạch Tiểu Hoa không phải là nói chủ tướng của bọn họ chứ ai. Tìm chủ tướng đòi công đạo, ngươi đòi cái rắm, không biết ở trường này thà động diêm vương không động kinh ý lộn là động King sao.
“Ngươi nói láo, ta còn chưa có đánh ngã ngươi. Thế nào bị thương?” Bạch Tiểu Hoa nổi giận nói. Nàng không muốn chịu oan ức như vậy. Với lại từ trước giờ đánh người, có kẻ nào dám kêu đâu, hiện tại tên này vừa ăn cắp vừa la làng đòi cái công đạo.
“Ta bị nội thương, rất trầm trọng, cần phải được tiểu loli hôn hôn mới có thể khỏi. Ngươi đến hôn ta một cái biết đâu chừng ta sẽ đỡ hơn, lúc đó có thể hảo tâm, tha thứ cho ngươi. Không cần phải cảm ơn ta tốt bụng không tính toán, đến hôn hai ba cái là được. Tùy ý hôn tiện nghi ngươi.” Diệp Thần càng nói càng vô liêm sỉ nói.
“Ta không phải loli, ta cũng càng không hôn ngươi. Nói một câu nữa, đừng trách ta đem ngươi đánh trọng thương.” Bạch Tiểu Hoa đưa ra mình đôi tay uy hiếp.
“Các ngươi xem nàng lại bắt nạt ta.” Diệp Thần giả bộ sợ hãi bị bắt nạt trốn sau lưng Thiền Tâm đại sư nói.
“Diệp thí chủ ngươi đừng trốn sau lưng lão nạp, bần tăng chịu không nổi.” Thiền Tâm đại sư cảm giác mình túi đang bị người ta sờ đến móc đi liền mặt có chút khó coi nói.
“Thiền đại gia, cần gì keo kiệt như vậy chứ. Ta thật là nhớ ngươi, cho ta trốn sau lưng ngươi một chút không được sao? Dù sao cũng là người quen cũ.” Diệp thần mở miệng cười hì hì đáp.
“Diệp thí chủ đó là bần tăng ví tiền.” Thiền Tâm đại sư nhìn Diệp Thần trong tay moi ra hắn ví tiền nói.
“Ta biết.” Diệp Thần thoải mái thừa nhận.
“Xin thí chủ trả lại cho bần tăng.” Thiền Tâm đại sư mặt có chút khó coi.
“Được của ngươi.” Diệp Thần mở ra Thiền Tâm đại sư ví tiền đem tiền đều cho lấy ra sau đó liền trả lại cho Thiền Tâm cái này tăng ni.
“Ách, Diệp thí chủ tiền cái này...” Thiền Tâm nhìn tiền của mình muốn bay khóc không ra nước mắt nói.
“ n, là tiền của ta. Thật kỳ lạ, thế nào tiền của ta lại ở trong ví của ngươi vậy chứ? Thật sự là trùng hợp thật đấy.” Diệp Thần làm bộ kinh ngạc nói.
“Thật trùng hợp.” Thiền Tâm đại sư đều cảm thấy trước mặt cái này vô liêm sỉ thanh niên tốt nhất không muốn gặp lại.
Đám người xung quanh nhìn Diệp Thần vô lại đều đen mặt, trùng hợp cái quỷ. Tiền trong ví đại sư thế nào là tiền của ngươi. Rõ ràng cướp đoạt trắng trợn.
“Con lừa trọc, ngươi tránh ra, ta phải dạy cho tên giáo viên này một bài học.” Bạch Tiểu Hoa tức giận chống tay ngang lưng khí nói.
“A di đà phật, bần tăng không phải con lừa trọc, bần tăng tới từ Thiếu Lâm Tự Thiền Tâm trụ trì.” Thiền Tâm lập tức chắp tay trước ngực tự giới thiệu.
“Hừ, mặc kệ ngươi là ai. Nếm thử ta Judo kỹ năng.” Bạch Tiểu Hoa lập tức tấn công tới Thiền Tâm đại sư muốn đem hắn đánh ngã.
“Không tốt, đại sư cẩn thận.” Đám người lập tức kinh sợ. Bạch Tiểu Hoa lại dám ra tay với đại sư? Phải biết đại sư mạnh không thua gì Korito Oba.
“Tuyệt kỹ Mây Mù Trong Núi Đá.” Bạch Tiểu Hoa lập tức tím lấy Thiền Tâm áo cà sa cùng với ống tay áo đem mình lưng sát vào phần bụng Thiền Tâm đại sư, sử dụng cước chân muốn đem Thiền Tâm đại sư gạt lên không khí. Đây là nàng tự tin tuyệt kỹ.
Diệp Thần đứng tại sau lưng Thiền Tâm liền thấy phật quang ẩn hiện. Xem ra Thiền Tâm thật sự tức giận. Ai nói phật không biết giận đâu. Lần này Bạch Tiểu Hoa lãnh đủ, cô nhóc ngang bướng này muốn bị dạy một bài học.