Bạch Tiểu Hoa muốn đem Thiền Tâm đại sư đánh ngã liền lập tức liền rùng mình một cái. Nàng cảm thấy Thiền Tâm lão đầu trọc này tự nhiên trở nên vô cùng vững chắc, bất động như thái sơn không thể nào di chuyển.
Diệp Thần cũng có chút hứng thú nhìn hai người tấn công, dù sao hắn tiếp xúc võ học ở thế giới này quá ít, đương nhiên muốn tìm hiểu một chút. Nhu đạo cùng với phật môn võ công đánh đâu phải lúc nào cũng có để xem.
Quả nhiên không làm hắn thất vọng, theo hắn nhìn nhận võ thuật ở thế giới này đều có những tuyệt kỹ khác biệt cùng điểm mạnh riêng khắc chế lẫn nhau. Giống như Nhu Đạo của Bạch Tiểu Hoa khắc chế hắn Miễu Liễu, hiện tại phật quang của Thiền Tâm lại có thể khắc chế Nhu Đạo.
“Phật môn bí kỹ Như Lai Bất Động Phật.” Khẽ niệm một câu Thiền Tâm đại sư hoàn toàn tự tin đứng tại Bạch Tiểu Hoa thoải mái để nàng tấn công hắn. Cơ thể vẫn không nhúc nhích một bước tựa như một bức tượng phật bất động.
“Ta không tin không quật ngã được ngươi.” Bạch Tiểu Hoa không cam tâm liền thay đổi một tư thế mới đen mình lưng ẩn mạnh về phía Thiền Tâm đại sư muốn đem hắn đánh ngã về phía sau.
”Ngươi thế nào không di chuyển một bước chứ?” Thấy mình kỹ thuật hoàn toàn khong có tác dụng tựa như đánh vào núi thái sơn một dạng liền lập tức lùi về phía sau giữ khoảng cách.
“A di đà phật, nữ thí chủ. Bần tăng xuất thân Thiếu Lâm Tự, vừa rồi sử dụng là Như Lai Bất Động Phật. Chính là thiếu lâm tự một loại bí kỹ thông qua đứng tấn tu luyện tới. Có thể giúp bần tăng dưới tác động của bên ngoài vẫn có thể đứng vững vàng. Judo tuy là mạnh, nhưng các đòn quét chân đối với bần tăng hầu như vô hiệu.” Thiền Tâm đại sư tự tin. Dù sao hắn cũng đã đứng tấn mấy chục năm, dù bão tố, hay mưa rông đều luyện tập. Riêng về thủ thế, hắn khẳng định dù có để Bạch Tiểu Hoa dùng toàn bộ sức cũng không xê dịch được hắn một bước.
Nàng vẫn không chấp nhận thất bại u oán nhìn cái này con lừa trọc: “Hanh, xem như ngươi có chút lợi hại. Lần này xem ra muốn sử dụng áp đáy hòm tuyệt kỹ, vốn muốn dùng với ta tỷ tỷ hiện tại xem ra phải dùng với ngươi.”
“Nữ thí chủ ngươi không thể đánh ngã được ta đâu. A di đà phật, từ bỏ đi.” Thiền Tâm chắp tay trước ngực thở dài nói.
“Lão đầu trọc, ta sẽ khiến ngươi phải hối hận.” Bạch Tiểu Hoa tự tin nói. Nàng từ trước đến giờ đều được mọi người công nhận là thiên tài, ngoài tỷ tỷ mình thắng nàng nửa chiêu, từ trước giờ nàng chưa từng thua ai đồng cấp bậc. Nàng tin sớm muộn nàng sẽ trở thành mạnh nhất. Nhu Đạo là lấy nhu khắc cương võ đạo. Phật môn cương quyền nhiều, nàng tự tin có thể đem con lừa trọc đánh ngã.
“Bần tăng lĩnh giáo cao chiêu.” Thiền Tâm đại sư đứng im tự tin nói.
“Không ra tay, ngươi liền không còn cơ hội hoàn thủ.” Bạch Tiểu Hoa nhắc trước.
“A di đà phật.” Thiền Tâm đại sư nhắm mắt lại chắp hai tay vào nhau tiếp tục tụng kinh.
“Coi thường ta?” Bạch Tiểu Hoa lần này thật sự tức giận vô cùng, ngày hôm nay nàng bị hai cái nhắm mắt người bơ nàng. Còn chưa kể hai cái gia hỏa này cùng lúc phá được nàng sát kỹ Mây Mù Trong Núi Đá. Đây là tuyệt kỹ nàng tự tin nhất chưa từng sử dụng thất bại qua.
Đưa tay lên hướng tới Thiền Tâm đại sư muốn sử dụng mình thứ hai sát kỹ, lập tức một tiếng nói vang lên khiến nàng dừng lại.
“Bạch Tiểu Hoa ngươi nghịch đủ chưa? Còn không mau dừng tay lại?” Bạch Tiểu Mai cầm theo kiếm gỗ từ bên ngoài tức giận bước tới. Cô em gái của nàng thật sự rất biết gây chuyện.
“Tỷ tỷ, ngươi đến rồi. Mau cùng ta đánh, ngày hôm nay ta khí thế rất tốt. Nhất định sẽ đánh bại ngươi.” Bạch Tiểu Hoa nhìn thấy Bạch Tiểu Mai khí thế lập tức lớn mạnh muốn tấn công.
“Ngươi còn biết ta là ngươi tỷ tỷ? Mau mau cùng Thiền Tâm đại sư xin lỗi. Đại sư, đều là do ta người tỷ tỷ này quản không nghiêm, làm phiền đến ngươi. Vừa rồi nàng động tay chân với ngươi, ngươi không sao chứ?” Bạch Tiểu Mai nhìn cô em gái bốc đồng không có não chỉ có võ của mình liền có chút thở dài, thay mặt nàng xin lỗi.
“Ta không có sao. Bạch thí chủ không cần la mắng nàng, tuổi trẻ hưng phấn là đương nhiên. Nhớ trước kia bần tăng ở tuổi các ngươi học được chút võ công liền cho rằng vô địch thiên hạ. Đợi qua một thời gian sẽ tự ngộ ra mình là ếch ngồi đáy giếng.” Thiền Tâm đại sư mở miệng nói.
“Ngươi nói ai là ếch ngồi đáy giếng, nếu không phải tỷ tỷ ta tại, ta đã sớm đem con lừa trọc ngươi đánh ngã trên đất khóc kêu cha gọi mẹ.” Bạch Tiểu Hoa kéo kéo mình võ phục quần áo tức giận nói.
“Tiểu Hoa ngươi còn không cho ta im lặng?” Bạch Tiểu Mai thật sự giận quát. Nàng thật quá cưng chiều cái này cô em gái rồi. Phải biết Thiền Tâm đại sư đã là bán Kiến Đạo cao thủ chỉ dưới sư phụ nàng nửa bước. Chưa tính còn có thể sử dụng “Hồn”, một cường giả như vậy, tuyệt đối không muốn làm địch.
“Tỷ tỷ… ngươi vậy mắng ta? Hứ, đều là tại hai tên hớt lẻo các ngươi, dám gọi tỷ tỷ đến mắng ta. Đợi một lát sẽ đem hai ngươi đánh nhập viện.” Bạch Tiểu Hoa đối với tỷ tỷ dâm uy liền có chút sợ hãi co đuôi vào u oán, hận hận nhìn đến con lừa trọc. Sau đó liền nhìn đến Tô Tiểu Mộc cùng với Hạo Kình hai người vừa rồi đi tìm tỷ tỷ cầu cứu viện.
“Ách, chúng ta vừa mới ra viện, không nghĩ muốn lại vào đâu.” Hai người lập tức có chút muốn kêu to. Họ chỉ là không muốn Bạch Tiểu Hoa không cân nhắc nặng nhẹ ra tay đả thương đại sư thôi.
“Thật sự là hết thuốc chữa với ngươi. Thiền Tâm đại sư là ngươi tiền bối muốn tôn trọng hắn biết không? Hắn là cùng sư phụ của ta có mối quan hệ không cạn..” Bạch Tiểu Mai liền nhắc nhở Bạch Tiểu Hoa nói.
“Cùng Oba-sama có quan hệ? Nếu là… như vậy… ta… ta… coi như nể mặt Oba-sama tha cho ngươi một lần.” Bạch Tiểu Hoa nghe thấy Oba-sama mặt có chút biến sắc. Có vẻ như cô nàng này cũng bị Oba-sama chỉnh cho thê thảm.
“A di đà phật, cảm tạ nữ thí chủ rộng lượng.” Thiền Tâm đại sư cũng cho cái này cô nhóc một bậc thang đi xuống nói.
“Hứ, mặc dù ta không chấp nhặt với ngươi, nhưng tên thầy giáo đáng chết này, ta nhất định muốn đem hắn đánh nhừ tử.” Bạch Tiểu Hoa hận hân nắm chặt tay kiên quyết không bỏ qua cho Diệp Thần nói.
“Ồ, vậy phải để xem nhóc có cái bản lĩnh này không đã. Nhóc lùn.” Diệp Thần lẽ lưỡi không quan tâm nói.
“Ngươi nói ai lùn? Đồ dê già.” Bạch Tiểu Hoa tức giận trừng mắt nhìn Diệp Thần nói.
“Nhóc con tiểu học, ngươi nói ai dê?” Diệp Thần tức giận nhìn Bạch Tiểu Hoa.
“Nói ngươi chứ ai.” Bạch Tiểu Hoa không sợ hãi trêu trọc.
“Ngươi giỏi lặp lại lần nữa? Lão tử sống ở đời chỉ dâm chứ không dê. Chỉ chăn rau chứ không gặm cỏ.” Diệp Thần trừng mắt nhìn Bạch Tiểu Hoa vô liêm sỉ nói.
“Biến thái gia hỏa.” Bạch Tiểu Hoa lập tức đỏ mặt nói. Cái tên này thật là thầy giáo sao? Thế nào bộ giáo dục lại có loại thầy giáo đê tiện như vậy.
“Ngươi nói ai biến thái nhóc lùn?” Diệp Thần lườm Bạch Tiểu Hoa.
“Sao? ta nói chính ngươi đó làm sao?” Bạch Tiểu Hoa nhìn Diệp Thần không chút hối hận. Ngươi lườm ta tưởng ta sẽ sợ sao?
“Không có, ta cảm thấy ngươi nói có phần đúng, ta tưởng ta biến chất rồi. Không nghĩ tới mới biến thái. Quá khen.” Diệp Thần không biệt ngại đáp.
“Dâm dê, biến thái. ngươi không biết nhục là gì sao?” Bạch Tiểu Hoa sinh khí. Tên giáo viên này quả thật mặt quá dày.
“Ta nhắc lại ta dâm chứ không hề dê, ta biến chất chứ không biến thái. Ngươi nói như vậy khác gì hạ ta đẳng cấp? Người ta đánh giá ta ngươi lấy thịt thường sao? Còn về nhục là gì? Ách, bị ngươi phát hiện rồi, ta quả thật chưa biết, che giấu thất bại, xem ra là do thiếu khuyết luyện tập.” Diệp Thân cảnh giới không biết nhục nói.
Đám người ánh mắt nghi ngờ nhìn Diệp Thần. Ngươi cảm giác bản tính đê tiện thuần chủng của ngươi rất đẹp hay sao mà còn muốn người khác đánh giá. Còn về nhục là cái gì không phải là do ngươi thiếu luyện tập, mà là thiếu nhân cách thì đúng hơn.
“Hừ, loại đàn ông thối như ngươi, cả đời này cũng chỉ có thể cô độc thôi. Còn muốn thịt thường? Hanh, còn không sợ bóc lịch liền đến. Chắc chắn mẹ ngươi sẽ hối hận lắm khi có ngươi là con trai.” Bạch Tiểu Hoa độc miệng nói.
Diệp Thần nghe thấy vậy, ánh mắt lập tức lóe ra một tia sát khí, nhưng vô cùng nhanh chóng biến mất.
“Bạch Tiểu Hoa ngươi lần nữa cho ta im lặng một hồi.” Bạch Tiểu Mai dường như cảm giác được cái gì liền muốn đem cái này ngu ngốc muội muội cho ném ra ngoài. Ngươi chọc Thiền Tâm đại sư cũng tốt, chọc Oba-sama cũng tốt, hết lần này đến lần khác lại chọc vào cái này hung thần ác sát này. Phải biết Korito Oba sư phụ nàng cũng khẳng định nàng đánh không lại nam nhân này. Với tính cách tùy tiện giống hệt nàng sư phụ, hắn không biết sẽ làm ra cái sự tình gì nữa.
“Tỷ tỷ, hắn khi dễ ta, ngươi còn bao che hắn? Phải biết hắn muốn lật đổ ngươi lên làm King mới của trường học. Ngươi bảo vệ cho kẻ thù của mình là sao?” Bạch Tiểu Hoa không chấp nhận nói. Tên sắc lang này sờ nàng cái mông, xoa xoa nàng cái đầu, nàng chửi hắn dê già, biến thái có gì sai.
“Ngươi câm miệng lại cho ta.” Bạch Tiểu Mai thở ra một cái khí lớn. Bạch Tiểu Hoa lập tức im lặng, nàng chưa từng thấy qua tỷ tỷ nàng từ trước đến giờ giân dữ như vậy.
Nhìn Bạch Tiểu Hoa sợ hãi, Bạch Tiểu Mai liền có chút bình tĩnh lại. Ngươi nói cái gì đều được, nhưng ngày hôm qua hắn vừa mới bị sư phụ cho phũ. Ngày hôm nay ngươi lại nói mẹ hắn rất hối hận khí có đứa con như hắn. Không phải là nói Korito Oba không cần hắn sao? Sát muối vào vết thương của người khác. Ngươi là muốn chết?
“Ách, Diệp lão sư nàng còn nhỏ. Ngươi không cần chấp nhặt với nàng. Thật ra thì sư phụ nàng...” Bạch Tiểu Mai muốn giải thích cái gì nhưng lại nói không lên lời. Nàng thế nào giải thích? Nói sư phụ thích hắn nhưng vì một số lý do không muốn hắn bị liên lụy sao? Hay vẫn là trách hắn không nhìn ra sư phụ tốt với hắn?
“Không cần nói làm gì, ta cũng không chấp nhặt với con nít. Với lại nàng nói đúng. Oba-san có vẻ rất hối hận khi cùng ta quen biết.” Diệp Thần âm trầm không cười cũng không giận nói. Hắn hiện tại vô cùng phẫn nộ, nghĩ đến Korito Oba ngày hôm qua đem hắn quay vòng, sau đó liền cho hắn leo cây. Hắn đều thấy thất vọng, tức tối.
“Ngươi nói ai là con nít?” Bạch Tiểu Hoa bùng nổ, nàng rất ghét người nào coi nàng là con nít.
“Ngươi có chỗ nào không giống con nít sao?” Diệp Thần nhìn Bạch Tiểu Hoa khinh bỉ nói.
“Ta… ta… ” Bạch Tiểu Hoa nghĩ không ra mình có chỗ nào không giống học sinh cấp một.
“Ta nói sai sao? Nhóc lùn.” Diệp Thần trêu trọc nàng nói.
“Không cho ngươi gọi ta lùn.” Bạch Tiểu Hoa cùng Diệp Thần đấu khẩu.
“Ta cứ gọi ngươi lùn. Ngươi đến cắn ta sao?” Diệp Thần nhìn Bạch Tiểu Hoa không sợ hãi nói.
“Ngươi muốn đánh?” Bạch Tiểu Hoa cảm giác mình kìm nén động thủ quá lâu liền ngứa tay nói.
“Ngươi cho rằng ta sợ?” Diệp Thần khinh bỉ nói.
“Tiểu Hoa ngươi nhịn một chút. Diệp lão sư ngươi đã nói không chấp nhặt rồi.” Bạch Tiểu Mai muốn ngăn cản đánh nhau.
“Tỷ tỷ ngươi tránh ra một bên, ta hôm nay không đánh hắn răng rơi đầy đất liền không họ Bạch liền theo hắn họ.” Bạch Tiểu Hoa lấy họ mình ra đảm bảo.
“Được, có câu này của ngươi, trận này liền muốn đánh. Đợi lúc đó bắt ngươi về làm ta áp trại tiểu tình nô.” Diệp Thần không biết xấu hổ nói. (Theo họ của chồng.)
“Lolicon ghê tởm.” Bạch Tiểu Hoa nhìn Diệp Thần háo sắc cả người đều rợn gai ốc nói.
“Còn ngươi là ngụy loli lớn mà không mông, già mà không ngực.” Diệp Thần cũng khinh bỉ.
“Chủ tướng ngươi mau dừng hai người họ lại đi, nếu không đạo trường muốn bị đánh sập.” Tô Tiểu Mộc biến sắc nói. Bạch Tiểu Hoa nha đầu không não này ra tay hoàn toàn không biết nặng nhẹ bảo vệ tài sản chung. Còn Diệp lão sư đây là con quái vật thật thụ có thể đáng sợ ngang với Oba-sama. Thật muốn động thủ, họ tránh không được liên lụy.
“Đúng vậy chủ tướng, ngươi mau dừng họ lại.” Hạo Kinh cũng cầu xin.
“Ta mặc kệ, đánh liền đánh đi.” Bạch Tiểu Mai lập tức vô trách nghiệm quay người rời đi nói. Nàng ngăn được hai người mới là lạ. Một kẻ chỉ biết đâm đầu vào đánh đấm. Một kẻ thì độ tuổi tâm hồn còn không bằng đứa trẻ con, tất nhiên là không tính hắn đen tối mảng. Hiện tại xong vào giữa hai con quái vật cuộc chiến, khác gì chịu chết hi sinh.
Tốt hơn, nàng vẫn là đến xem nàng Tiểu Ngọc, nghe nói hôm qua hắn bị ốm đâu. Bây giờ là lúc chắp cánh tình yêu, còn kiếm đường có bị sập thì cũng có thể xây lại cái mới, thứ có thể giải quyết bằng tiền liền không thành vấn đề. Đây là nàng học được từ sư phụ nàng.
Thiền Tâm đại sư lập tức cầm mình tụng kinh gõ mõ muốn chạy. Hắn ngửi được mùi nguy hiểm. Hạo Kinh cùng Tô Tiểu Mộc mặt có chút mộng bức. Đại sư ngươi đợi chúng ta nha.
Đúng lúc mọi người muốn chạy trốn, một giọng nói vang lên trấn trụ cả bọn.
“Bạch Tiểu Hoa lâu rồi không gặp. Ách thật đông đủ vui vẻ, các ngươi thế nào lại muốn đánh nhau sao? Ta cũng muốn tham gia.” Một giọng nói vang lên cắt đứt hai người ở giữa đấu khẩu.
“Cái đại hung thần này thế nào lại thức giấc vào giờ này vậy? Nàng không phải ngủ đến giữa trưa, mặt trời chiếu đến mông cháy nóng mới dạy được sao?” Bạch Tiểu Mai mặt lập tức mộng bức nhìn sư phụ mình ăn mặc lôi thôi lếch thếch gãi gãi tóc vô cùng câu dẫn nhìn đám người.
Hai con quỷ liền muốn đem nàng đạo trường cho hủy, giờ ba người cùng một chỗ không phải muốn đem cả trường trở thành di tích cổ đại chứ?
“A di đà phật, ý trời.” Thiền Tâm đại sư nhìn đến Korito Oba bỗng dưng xuất hiện liền vỗ lồng ngực mình than thở.