Thiên Hạ Chí Tôn

Chương 35 - Thu Hoạch

Bạch Ngân Cửu Đầu Xà nằm im lìm trên mặt đất, một khắc khi tử kim lôi điện tiếp tục oanh xuống nó cũng kịp thời rống lên một tiếng điên cuồng, thân thể to lớn tiếp tục phá không bay lượn, đôi mắt như ngọn đèn lưu ly kia mặc dù chứa đựng thống khổ nhưng đồng thời cũng mang theo chấp nhất nồng đậm.

Long hạch lăng lập hư vô, bên trên quang mang càng ngày càng thịnh tựa trường giang đại hải sóng lớn lớp lớp xô bờ, ngàn vạn đạo quang tiển trùng điệp phủ xuống khiến cho đám người Vũ Thiên Long ở bên dưới chỉ biết nhìn trân trối.

Đứng trước nguy cơ sinh tử, Tiên Mệnh ấn ký một lần nữa hiện thân, đồ án bán nguyệt trên mi tâm Vũ Thiên Long cấp tốc xoay tròn, tạo nên một cỗ lực lượng như lốc xoáy điên cuồng công kích lên tầng phong ấn do Long uy cùng Thiên uy gia trì.

Chỉ cần như vậy, thân thể Vũ Thiên Long thoáng tìm lại được bản năng hoạt động, hô hấp thô trọng, thần sắc khẽ biến, một ngón tay nặng nề điểm lên mi tâm muốn cùng thức hải câu thông, sát na sau Chiến Thần Đỉnh hiện thế, đại đỉnh lăng lập hư vô, như một ngọn núi nhỏ che chắn cho toàn bộ không gian phía dưới.

Long khí đánh lên đại đỉnh vang dội thanh âm leng keng chói tai, Chiến Thần Đỉnh xuất, nguyên bản hư vô tràn ngập hoàng kim sắc cùng tử kim lôi quang, giờ phút này huyết quang nồng đậm trùng điệp bốc lên, không biết là vô tình hay hữu ý vậy mà hoàn mỹ hòa quyện vào nhau tạo cho thế giới này một loại hình thái cực kỳ khác biệt.

Như bị Long hạch của Bạch Ngân Cửu Đầu Xà hấp dẫn, Chiến Thần Đỉnh tại thời khắc này bỗng nhiên rung động dữ dội, bên trên vang lên từng hồi tiếng chấn " Oong..Oong ".

Sơn Hà Đồ lại ly khai Chiến Thần Đỉnh treo ngược bầu trời, một luồng hấp lực vô cùng mạnh mẽ cuốn hết phong vân vào bên trong, như vòi rồng súc thế thành hình càn quấy đất trời, không những vậy, một vài tia sét lăn lộn giữa hư vô cũng bị hút vào.

Long hạch thoáng lắc lư, lại gầm rú liên hồi muốn cùng cỗ hấp lực cuồng bạo kia chống đối, hoàng kim chi khí bên trên không những giảm bớt mà còn bạo tăng lên vô số lần, như loạn vũ điên cuồng trút xuống muốn mạnh mẽ xé nát Sơn Hà Đồ.

Thấy vậy, Vũ Thiên Long tu vị ngưng khí năm tầng triệt để phóng xuất ra bên ngoài, trên đỉnh đầu hắn Đại Việt Tôn Tiên Kinh tựa như chiếc vòi rồng hung hăng hấp thu thiên địa linh khí trời đất.

Toàn bộ lực lượng tu vị bị cưỡng chế rót vào bên trong Chiến Thần Đỉnh khiến cho đại đỉnh thời khắc này nổ vang từng hồi rồi tự hành xoay vòng, âm phong theo đó cũng ầm ầm nổi lên.

Vũ Thiên Long âm trầm đảo mắt nhìn sang đám người Thiết Trụ, bọn hắn lúc này cũng được giải khai phong ấn, vậy nên hoạt động đã sớm trở lại bình thường, một khắc như tâm trí tương liên, năm người cùng gật đầu, tu vị mạnh mẽ phóng xuất, đều nhấc tay xuất thủ, năm đạo linh khí năm màu trực tiếp gia trì lên trên Chiến Thần Đỉnh.

Huyết quang đầy trời, âm phong gầm rú, Sơn Hà Đồ phành phạch tung bay trong gió, cỗ hấp lực kia càng ngày càng trở nên cường đại.

Phong vân bị hút vào bên trong hóa thành mây xanh du đãng, thiểm điện dung nhập lại hóa thành một tia lôi điện nhỏ bé quẹt ngang hư vô, bên dưới hình vẽ sông núi như lặng thầm chuyển động, lão giả chèo thuyền cũng hướng mắt nhìn lên thương khung rộng lớn, tất cả như thực như hư, tựa hồ Vũ Thiên Long tự tay vẽ lên những họa tiết kia.

Long hạch càng ngày càng bị lôi kéo đến gần, Bạch Ngân Cửu Đầu Xà đang cùng lôi kiếp chống chọi lúc này thoáng quay đầu nhìn xuống bên dưới, bằng loại ánh mắt tràn ngập thù hận " Rống " Bạch Ngân Cửu Đầu Xà đã mang trọn vẹn hình thể của Bạch Long điên cuồng gầm thét.

Xoẹt, xoẹt.

Tia tử lôi hung hăng đánh lên thân thể nó, mạnh mẽ xé toạc nhục thân, Long phiến, đến da, xương đều bị thiêu đốt cháy đen, Ngân Xà một lần nữa đập vào sâu trong lòng đất.

Đồng thời tử kim lôi điện cũng nhanh chóng tiêu tán, hóa thành ngàn vạn tinh điểm phiêu phù rồi biến mất trong thiên địa, hắc vân thoái lui, Thái Cổ Lôi Thú không biết đã rời đi từ lúc nào.

Mọi chuyện nói có vẻ dài nhưng thực chất chỉ phát sinh trong thời gian mấy cái hô hấp, trên mặt đất chỉ còn lại thân ảnh Bạch Ngân Cửu Đầu Xà vô lực nằm tại đó.

Lúc này Long hạch cũng đã bị Sơn Hà Đồ nuốt trôi, dung nhập vào bên trong tạo thành một vầng kiêu dương treo cao tỏa ra quang minh sáng chói, bức tranh ngày càng sống động như thực, có núi đồi, có mây xanh, có sông ngòi, có thái dương, có sinh mệnh, đây mới chính là Sơn Hà Đồ.

Cơ hồ uy lực của Chiến Thần Đỉnh được nâng cao lên không ít, Vũ Thiên Long cũng có chút thắc mắc, theo như lời sư tôn hắn thì đại đỉnh này được sư tôn gỡ xuống trên người một kẻ tên gọi Hình Thiên bên trung thổ, nếu như đại đỉnh đã có chủ nhân thì hẳn những ký tự trên Sơn Hà Đồ đã sớm được dung nhập đầy đủ mới phải.

" Để sau này lại hỏi sư tôn vậy! " Vũ Thiên Long thở dài một hơi, trận chiến này quả thực gian nan vượt ngoài dự liệu của hắn, nhưng theo đó, tại bên trong sinh tử chiến, tu vị của Vũ Thiên Long được đề cao rất nhiều, Ngưng Khí tầng năm đỉnh phong, hơn nữa cũng vô tình mà tích góp cho mình một thứ hết sức quý giá gọi là: Kinh nghiệm thực chiến.

Bạch Ngân Cửu Đầu Xà sinh khí đã cạn, bất lực nằm trên mặt đất, đám người Thiết Trụ thấy vậy mới thở dài một hơi, cảm giác như vừa đặt chân qua hai miền sinh tử, sống sót sau tai nạn khiến cho bọn họ đều cảm thấy phấn khởi, nhanh chóng riêng phần mình nuốt vào đan dược trị thương.

Tất cả phải nhìn lại Vũ Thiên Long bằng một ánh mắt khác, ai nấy đều có chung nhận định: Kẻ này thực lực, bản lĩnh sâu không lường được.

Mặc dù có ganh tị, có ngưỡng mộ cũng có kẻ ít nhiều nổi lên lòng tham muốn giết người đoạt bảo, nhưng mà đứng trước thực lực tuyệt đối thì mọi mưu toan chỉ là dã tràng se cát, hơn nữa bọn hắn đều là hài tử hiền lành, đối với ân nhân không mảy may phát sinh lòng dạ thâm độc, nếu có cũng bị sinh sinh nuốt xuống.

" Thi thể Bạch Ngân Cửu Đầu Xà này chính là một bảo tàng! " Thiết Trụ hứng khởi vỗ vỗ bả vai Vũ Thiên Long, kích động nói.

" Đúng vậy, dù gì nó cũng là một đầu Á Long, nhục thân quả thực vô kiên bất tồi, càng được tôi luyện qua thiên kiếp " Công Tôn Uyển vẻ mặt lạnh nhạt đáp, biểu tình nàng sớm trở lại như ban đầu, băng lãnh, kiêu ngạo, tựa một tảng băng ngàn năm tuế nguyệt khó ăn mòn.

" Da rắn đem tế luyện thành bảo giáp phòng thân, năng lực phòng ngự không thua kém gì Kim Tằm Ti, xương cốt lại chính là bảo vật luyện khí, nếu đem ra hắc thị hoặc đấu giá phường có thể đổi lấy một món tiền lớn, còn nữa! Long cân..Thứ này mới là chí bảo.. Hắc Hắc! " Võ Vu Minh mặc dù thương thế không nhẹ nhưng cũng tỏ ra cực kỳ phấn chấn.

" Thịt rắn này ăn vào một miếng rất có ích cho việc đề thăng tu vị, chỉ tiếc Long hạch đã bị bức tranh kia hút mất " Thiết Trụ thoáng chút tiếc nuối nói. 

Cũng không mất bao lâu, một đầu đại xà to lớn đã bị đám người mổ xẻ ngay tại hiện trường, riêng phần xương cốt, da, gân đều được chia làm sáu phần bằng nhau, Vũ Thiên Long bởi vì không có túi trữ vật cho mình nên hắn không thể nhận lấy những thứ nặng như vậy.

Cuối cùng đám người quyết định gốc huyết sâm thuộc về Vũ Thiên Long, sau khi nhổ lên, đây không ngờ lại là một gốc thiên niên huyết sâm cực kỳ quý giá, bất quá giao kèo đã định, bọn họ có hối hận cũng đều đã muộn.

Bình Luận (0)
Comment