Thiên Hạ Kiếm Chủ

Chương 14 - Ẩn Xà Giáo

Trần Xuyên đi theo bản đồ, cưỡi trên con lừa cái, đi suốt hai ngày, cuối cùng cũng tới thành Bành Á như trên thư đã nhắc tới. Trong thư người kia ủy thác hộ tống hai mẹ con đi từ Dương Châu đến một thôn ở Vân Châu, lộ trình khoảng hai ba ngày, còn số tiền thưởng sẽ do hai mẹ con này trả .

"Xin chào, có ai ở nhà không?"

Trần Xuyên cất tiếng hỏi,trong thành Bành Á nhìn rất vắng người, nơi đây còn không bằng thành Mộc Cầu ở Bình Châu, nơi đây nghe nói rất hỗn loạn, thường có đệ tử ma giáo hoạt động gần đây.

Trần Xuyên quan sát ngôi nhà, bên trong đồ đạc vẫn còn nguyên vẹn, không có dấu tích đánh nhau, với lại căn nhà này cũng cách rất xa những ngôi nhà trong thành, cậu phải đi hỏi đường rất lâu mới tìm được.

Đúng lúc này bên ngoài có tiếng bước chân, Trần Xuyên liếc mắt rồi bay lên trần nhà, bên ngoài có hai tên áo đen đẩy cửa bước vào.

"Hừ, mẹ nó, lại chậm chân để hai mụ con nó chạy thoát."

Tên áo đen kia đi dò xét xung quanh rồi nói: "đêm nay phân đà chúng ta nghe nói sẽ đến một vị bán tông sư nhận chức đà chủ mới, chúng ta đi thôi."

Hai tên áo đen vừa ý định bước đi ra ngoài thì một đường kiếm khí bay thẳng vào trán, hai tên ngã xuống tại chỗ.

Trần Xuyên nhảy xuống, thu hồi kiếm vào vỏ.

"Thật mẹ nó mạnh nha."

Lúc này cậu lục lọi trên người hai tên áo đen tìm được một phong thư triệu tập.

"Đêm nay tám giờ tại Xuân Hoa phường." cùng với hai tấm lệnh bài, bên trên có khác Ẩn Xà Giáo. Lúc nói chuyện cùng Thượng Thuyên Thuyên, Trần Xuyên biết được Cửu Châu có chín môn phái chính đạo bao gồm: đường môn, nhật báo, kiếm môn, phù phái, huyền không miếu, bách hoa các. Tam đại ma giáo bao gồm: ẩn xà giáo, thánh giáo cùng vô thiên giáo, tổng đà của ba môn phái ma giáo nghe đồn ở Thủy Châu, gần Hỗn Loạn thành. Cho nên những năm gần đây triều đình đều không thể quét sạch ma giáo.

Trần Xuyên thấy đây là cơ hội để cậu có thể kiếm thêm thu nhập, dù sao cái đầu của phân đà chủ cũng rất đáng giá nha, có thể theo quan phủ lãnh thưởng. Còn về hai mẹ con kia, bây giờ cũng không quan trọng nữa, dù sao đây chỉ là tiện đường nên muốn làm chút gì đó kiếm thêm tiền thôi.

__

Đêm đến, Trần Xuyên mới biết mình ý nghĩ đơn giản tới mức nào, nếu như ban ngày trong thành rất vắng, thì trái ngược ban đêm nơi này rất phồn hoa, khắp cả thành đốt đèn lồng sáng như ban ngày, nam thanh nữ tú đi ra ngoài đường đông nghịch, quan sai tuần tra cũng là mấy top đi tuần, trị an phải nói là tốt vô cùng.

Trần Xuyên lúc này trên người mang theo lệnh bài, tiến vào Xuân Hoa phường, nơi đây chính là lầu xanh thời cổ đại, tiếng đàn du dương thanh thoát, những kỹ nự nhảy theo tiếng đàn, tựa như chốn thần tiên, chính là nơi ăn chơi số một số hai trong thành Bành Á.

"Khách nhân, mau tới mau tới."

"Vị đại gia này lâu quá mới gặp."

"Ồ, người ta nhớ muốn chết đi nè."

Dù sao Trần Xuyên mới mười ba tuổi, nhưng do tự mình ra đời quá sớm, võ công bây giờ lại càng là tông sư cảnh, cho nên nhìn rất giống thanh niên mười chín hai mươi. Trần Xuyên nhìn những quả đào cũng mấy quả núi đồ sộ, cảm khái không thôi.

"Quả nhiên vẫn là nên ít đến."

Một vị cô nương gần đó thấy Trần Xuyên lạ mặt, trên mũi muốn xịt máu ra bèn lại tới áp sát vào người cậu.

"Tiểu đệ đệ, vào đây với tỷ nha." giọng nói như là yêu tinh, cộng thêm hai bầu ngực chạm vào lưng, dù sao đây là lần đầu tiếp xúc, mặt Trần Xuyên hơi đỏ sau đó tránh ra xa một chút.

"Ây, vị tỷ tỷ này, cho đệ một bàn rượu cùng thịt trên lầu được không?."

"Ái chà chà, được nha, để tỷ tỷ dẫn đệ lên trên tìm bàn."

Cái mông lắc qua lắc lại của vị tỷ tỷ này khiến cho Trần Xuyên không dám nhìn thẳng. Đi một hồi lên lầu hai, cô gái kia cho Trần Xuyên ngồi xuống một bàn cạnh cầu thang, có thể nhìn rõ quan cảnh ở dưới.

Trần Xuyên lúc này móc ra một nén bạc, cô gái kia mắt sáng như đuốc, cất kỹ nén bạc kia vào trong ngực, sau đó lấy ghế ngồi cạnh Trần Xuyên, còn không quên căn dặn nhà bếp chuẩn bị thức ăn, rượu thịt.

"Tỷ tỷ này, đệ là người từ nơi khác tới, không biết tên ngồi ở dưới mà nhiều cô gái bao quanh là ai, mà có vẻ phách lối quá."

"Ai nha, đệ bé bé miệng thôi, đó là con trai trưởng của Thôi gia, gia đình giàu nhất trong thành, có qua hệ rất tốt với tri phủ đó nha."

"Hôm nay nghe nói sinh nhật của hắn, vốn bà chủ nghĩ rằng hắn sẽ bao nguyên Xuân Hoa phường, không ngờ chỉ là gọi thêm hoa khôi nhiều hơn thôi." cô gái kia bĩu môi nói ra.

"Liên Nguyệt cô nương đến rồi".

Trần Xuyên nhìn theo lời nói của tên nào đó nhìn về hướng Liên Nguyệt, cô gái này mặc áo sặc sỡ, hai bên mang bông tai hình rắn, mang khăn che mặt, nhưng dù là vậy người khác nhìn vào cũng sẽ biết được vị cô nương này rất xinh đẹp.

Tỷ tỷ, cô gái Liên Nguyệt đó là ai thế.

Cô gái cố ý thò đầu xuống nhìn, cố tình áp sát vào người Trần Xuyên, bầu ngực cũng chạm đến, còn tay thì đụng trúng phải túi bạc, thấy túi bạc Trần Xuyên khá dày, lúc này mới cười hì hì nói ra:

"Ai nha, đó là hoa khôi số một của phường chúng ta nha, mấy năm nay có người đòi chuộc nhưng mẹ đều không đồng ý, hôm nay nghe nói là sinh nhật của Thôi công tử, chính là vị mà đệ nói là phách lối vừa rồi, cùng một vị nghe nói đến từ kinh đô, giữ chức Hữu thiết thư tham nghị gì đó, đệ nhìn cái người kế bên mà có quan sai bảo vệ đi, chính là ông ta đó."

Trần Xuyên cố tình nhích người ra phía sau một ít, thầm nghĩ quan lại trong triều cậu ta không biết rõ lắm, nhưng mà không uổng là chốn ăn chơi, quan lại cũng đi lầu xanh nha.

Nhưng mà nhìn lên bông tai kia, Trần Xuyên cảm giác nhìn rất giống lệnh bài Ẩn Xà giáo, trải qua truyện Võ Hy Thúc có thể bị người khác giả dạng không một ai biết, Trần Xuyên không dám lơ là, chỉ cần hạ được tên đà chủ kia, có lẽ sẽ có số tiền lớn đến tay cậu, giang hồ cũng không có tên cậu, sẽ rất khó bị người ma giáo điều tra được, quá ổn.

Bình Luận (0)
Comment