Lãnh Lăng Duệ nheo mắt nhìn tiểu yêu tinh, con mắt màu hổi phách hiện lên ánh sang nguy hiểm, hắn dùng giọng điệu nhu hòa hơn mấy trăm lần bình thường, hỏi: “ Ban ngày ở nhà làm gì?”
Tiểu yêu tinh đơ một chút, sau đó chớp chớp đôi mắt đầy chân thành tha thiết, nói : “ buổi sáng xem TV, buổi chiều chơi máy tính~”
“Nga –” Lãnh Lăng Duệ gật gật đầu, giọng điệu càng thêm ôn nhu ,“ nếu ta nhớ không lầm, trước khi ta đi mua kem ly cho ngươi, Tiêu Dương có bật TV lên, hình như là kênh về kinh tế và tài chính, giống buổi sáng trước khi ta đi.”
“Ách……” Tiểu yêu tinh cứng ngắc.
Lãnh Lăng Duệ khôi phục khuôn mặt vô biểu tình:” ngươi chuồn ra ngoài chơi?”
Tiểu yêu tinh ngoảnh mặt đi, nhắm mắt, tiếp tục không muốn sống nói : “ Ngô……..không có mà”
Nắm lấy cái cằm đầy đặn, quay mặt bé lại, Lãnh Lăng Duệ giương mày: “ thế giày của ngươi là làm sao? Ân? Nó tự mọc chân rồi chạy ra từ tủ giầy?!”
“…” Lãnh Kỉ Kỉ tiểu bằng hữu thấy sự tình bại lộ, khuôn mặt buồn rầu thầm oán: “Duệ Duệ àh, ngươi quan sát cẩn thận thế làm gì…?
“…” Gân xanh trên trán Lãnh Lăng Duệ nhảy dựng lên: “ cái này cần phải quan sát sao!!Coi ta bị mù phải không?
Tiểu yêu tinh rụt cổ,“Ta chỉ đi ra ngoài chơi chốc lát thôi mà ……” Nói xong, vươn ngón trỏ vẽ ra một đoạn nhỏ, cường điệu nói:“chỉ có chút thời gian thế này thôi.”
Lãnh lăng Duệ nhìn mấy trò mèo của bé, méo miệng, đợt trước hết ra ngoài ăn cơm rồi lại tới nhà Tiêu Dương chơi 3 ngày, quả nhiên tiểu tử này có máu ham chơi rồi.
Nhớ tới trước kia lần đầu biết Tiểu yêu tinh có thể nhảy lên tủ giầy để mở chốt cửa, hắn liền lo lắng sợ một này nào đó bé có thể chuồn ra ngoài, vốn lúc ấy hắn định suy nghĩ đối sách, cuối cùng lại quên mất. Lần này thì không thể không giáo huấn.
Lãnh Lăng Duệ lạnh mặt, vừa mới định giáo dục tư tưởng thì lại đột nhiên nhớ tới một việc.
Cửa!!!
“Ngươi ra ngoài chơi có đóng cửa chứ?!” Sắc mặt Lãnh Lăng Duệ có xu hướng chuyển sang màu xanh.
Tiểu yêu tinh vội vàng lắc đầu, sau đó ưỡn ngực :“Ta thông minh như vậy, làm sao có thể mắc loại sai lầm này! Ta tuyệt đối sẽ không cấp một cơ hội nào cho bọn trộm!”
“……..Thế ngươi vào cửa bằng cách nào lúc về nhà?”
Tiểu yêu tinh đương nhiên nói : “ chìa khóa a! ~” .Nói xong bé mới phát hiện lỡ mồm, lập tức bịt miệng lại, mở to mắt, âm mưu thôi miên Lãnh Lăng Duệ : Ngươi chưa nghe thấy gì cả, ảo giác, ảo giác~~~~~~
Đáng tiếc, trời không chiều lòng người, thính lực của Lãnh chủ nhà luôn rất tốt.=__=
“……” Lãnh Lăng Duệ hít sâu một hơi, nghiến răng nghiến lợi hỏi: “ Ngươi Lấy Chìa Bằng Cách Nào?!” Ta cho ngươi chìa khóa nhà bao giờ??!!
Tiểu yêu tinh bĩu môi, lầm bầm :“%…*@#”
“nói to lên!”
“Ngô…… lấy trộm…… của Hoa Hoa ……”
Trong nháy mắt đó, Lãnh Lăng Duệ tưởng ngay lập tức đá văng cửa khách phòng, lôi Tiêu Dương ra chém.: Mẹ nó!!! Chìa khóa của ngươi bị lấy mất mà cũng không biết hả!!!
Tiểu yêu tinh thấy sắc mặt đen như đáy nồi của Lãnh Lăng Duệ, sợ hãi mở miệng : “mai ta sẽ trả lại cho hắn…”
“Nói thừa!! Vậy ngươi còn muốn giữ bao lâu nữa?! định chuồn ra chơi vài lần nữa ?!”
Tiểu yêu tinh mếu máo, đầy ủy khuất: “ ta chỉ có một mình ở nhà nên thấy nhàm chán thôi…”
Lãnh Lăng Duệ liếc bé, cảnh cáo nói: “ lần sau không được chuồn ra nữa, có nghe thấy hay không?!”
“…… Nga.”
“bĩu môi làm gì?! trong lòng không phục?!”
“Ngô…Không” Ngẫm lại thủ đoạn uy hiếp trước kia của Chủ nhà nhà mình, Lãnh Kỉ Kỉ tiểu bằng hữu ngay tắp lự thu hồi lại cái môi đang bĩu ra. Ân…….Không đói bụng là việc quan trọng nhất. Yêu tinh tốt là yêu tinh biết co được dãn được! “ chịu phục chịu phục ~~~”
Lãnh Lăng Duệ nhìn biểu hiện tựa như cún con của tiểu yêu tinh, nhất thời vừa giận vừa buồn cười, nhưng vẫn biểu hiện thực ngiêm túc: “ Ta phạt ngươi 2 ngày không được ăn kem!!”
Tiểu yêu tinh rơi nước mắt : “ …. Vì sao chứ?!!!” ~~~
Lãnh Lăng Duệ nhìn bé : “ Ngươi nghĩ vì sao?”.
“Duệ Duệ, ngươi không thể như vậy!~~~~”
Lãnh Lăng Duệ không để ý bé nữa, nắm lấy chăn, đắp kín phần lưng cùng bả vai cho tiểu yêu tinh, sau đó nhắm mắt lại, trầm giọng nói: “ Ngủ!”
“Ô ô ~~ Duệ Duệ ~~ ngươi không bỏ xử phạt ta sẽ không ngủ!”
Lãnh Lăng Duệ mí mắt cũng chưa mở một chút: “còn lâu!.”
“Ô ô ~~ nếu ngươi không cho ta ăn, ta, ta đốt tóc ngươi!”
“Ngươi dám?.”
“…… Không dám.” Tiểu yêu tinh thấy không thể dùng cứng, liền đổi chiêu mềm.
Bé mắm chặt 2 bàn tay Lãnh Lăng Duệ, sau đó vừa lẩm bẩm vừa cọ : “ Duệ Duệ là tốt nhất ~~~~”
Cọ lên cọ xuống : “ Duệ Duệ mềm lòng nhất ~~~~~”
Lãnh Lăng Duệ nhíu mày:“……”
Cọ trái cọ phải : “ Duệ Duệ à, ngươi…”
Lãnh Lăng Duệ mạnh đánh gãy:“Câm miệng!”
“……” Được rồi, câm miệng. Tiểu yêu tinh chỉ có thể im lặng mà cọ, trầm mặc mà cọ.
Lãnh Lăng Duệ nghẹn ra một chữ:“…… Dừng!”
“…… Duệ Duệ à, nếu ngươi không đáp ứng huỷ bỏ lời ngươi nói ,ta sẽ không dừng quấy rầy ngươi!”
Lãnh Lăng Duệ trợn mắt rống:“Ngươi cọ thêm một chút nữa xem!!!”
Tiểu yêu tinh ngây người.
Lãnh Lăng Duệ vứt một ánh nhìn đầy xem thường, duy trì một tư thế vẫn không nhúc nhích.
Vài giây sau, tiểu yêu tinh không nhịn được nghi hoặc, mở miệng hỏi : “ Duệ Duệ àh, hình như có cái gì cứng cứng chọc vào chân ta…”
“……”
“Nong nóng ý ……”
“……”
“Cứng nữa ……”
Lãnh boss hoàn toàn phá công, lật chăn, xanh mặt chạy vọt vào WC, vừa hung tợn mắng vừa làm phiền tay phải vạn năng của mình.