'Oáp'' Tiêu Thần dụi dụi mắt, há miệng ngáp to một tiếng.
''Ngủ dậy rồi ?'' Một giọng nói ấm áp nồng đượm quan tâm hỏi, là giọng Tiêu Chiến, phụ thân hắn.
" Ách, Ta ngủ bao lâu rồi phụ thân ?''' Tiêu Thần lắc lắc đầu cho tỉnh táo, không rõ lắm hỏi.
''Hà hà, mới một đêm thôi !''' Tiêu Chiến cười đáp.
''Á chết, ta thế nào quên Nguyệt Nga !!'' Tiêu Thần giật mình nói.
'' Trước Tiên ngươi đưa Hoàn Linh Thảo cho phụ thân, phụ thân luyện chế Hoàn Linh Đan.'' Tiêu Chiến mỉm cười nói.
''Đây phụ thân !!'' Tiêu Thần móc trong túi trữ vật ra một cây linh thảo đỏ như máu, xung quanh linh thảo tỏa ra nồng đậm sinh cơ.
Tiêu Chiến hư không vẫy tay một cái, hư không dưới bàn tay Tiêu Chiến đột nhiên tan vỡ ra, một lò đan khổng lồ từ từ hiện ra trước mắt hắn.
''Đây là hư không trữ vật, là không gian tiểu thần thông .''' Thấy ánh mắt ngạc nhiên của hắn, Tiêu Chiến giải thích, nói.
''Vâng !!'' Tiêu Thần đáp, tò mò nhìn lò đan. Lò Đan được chạm khắc hình rồng như thật, long khí bức người, kim quang chói lọi. Hắn âm thầm gật đầu, đoán lò đan này rất hiếm.
]
''Đây là Kim Long Đan Lô, là Thánh Cấp Đan Lô, một khi dùng đan lô này luyện đan, xác xuất thành đan từ thành cấp trở xuống là năm mươi phần trăm.''
Tiêu Chiến bỏ Hoàn Linh Thảo và các vật liệu phụ vào, vừa nói.
'' Cao như vậy ??'' Tiêu Thần ngạc nhiên hô, hắn tuy không phải luyện đan sư, nhưng cũng biết xác xuất thành thánh cấp đan trở xuống năm mươi phần trăm nghĩa là thế nào,
Tiêu Chiến bỏ vật liệu vào, cũng không làm gì cả, ngồi tán gẫu với hắn, hắn nhíu mày, khó hiểu hỏi:
''Sao Phụ Thân không luyện đan ?'''
''Hà hà, quên nói cho ngươi biết, Kim Long Đan Lô có Kim Long khí linh, 'nó' tự phun hỏa diễm ra luyện đan.''
''Thần kỳ vậy sao ?'' Tiêu Thần cái miệng há to ra, khiếp sợ hỏi.
''Đồ của phụ thân khọng cái nào là phế vật ! '' Tiêu Chiến đáp, không che dấu vẻ đắc ý trên khuôn mặt.
Đột Nhiên, Đan Lô xuất hiện ''Grào''' một tiếng, là Kim Long khí linh, nó đột nhiên chui ra khỏi Đan Lô, há miệng bự ra, trong miệng nó xuất hiện một khỏa đan dược đỏ như máu, tản mác nồng đượm linh lực, sinh lực.
''Đan Thành !!'' Tiêu Chiến hô một tiếng, hư không bắt lấy khỏa Hoàn Linh Đan, đưa cho hắn.
''Cảm tạ phụ thân !!'' Tiêu Thần nắm chặt khỏa đan dược còn lưu hơi nóng, hai mắt chân thành nhìn Tiêu Chiến, nói.
''Phụ Tử còn cảm ơn gì ? Thi thể nàng được phụ thân cất trong Hàn Băng hòm, ngươi đi theo phụ thân !! '' Nói rồi không đợi Tiêu Thần trả lời, thân hình lơ lửng hư không bay đi.
Tiêu Thần không chậm không nhanh bám theo Tiêu Chiến. Đi một lát, hắn theo phụ thân đi vào một thạch thất rộng rãi, bên trong chứa đầy thư tịch, châu báu ngọc ngà, mà ở giữa đó, một cái hòm làm bằng hàn băng trong suốt, hàn khí bức người.
Trái tim bình tĩnh của hắn lúc trước, giờ đây lại đập gia tốc, hắn cả người run rẩy không ngừng đi tới bên hòm, cảm xúc hắn không khống chế được, khuôn mặt lúc thì kích động, lúc thì hối hận, lúc thì buồn bã đủ loại cảm xúc.
Tiêu Thần mở nắp hòm ra, bàn tay run rẩy đặt lên má Nguyệt Nga, hàn khí thấu xương truyền qua bàn tay hắn khiến bàn tay hắn xuất hiện lớp băng mỏng, nhưng hắn không để ý, hai mắt thâm tình nhìn Nguyệt Nga, run run nói :
''Ta kiếm được Hoàn Linh Thảo rồi, thân thể muội được hồi phục rồi, không tách rời như trước nữa...một ngày nào đó, ta sẽ phục sinh muội, ta hứa ''
Nói rồi, Tiêu Thần lấy đan dược nghiền nhỏ thành bột, rắc đều lên chỗ phần thi thể không chọn vẹn của Nguyệt Nga.
P/S: Đoạn này ta phải viết lại 3 lần, xúc động, cảm thấy sửa lại 3 lần cũng không diễn tả hết cảm xúc của ta bây giờ. Nguyệt Nga, một thiếu nữ si tình, nàng yêu Tiêu Thần, một tình yêu trong vô vọng, nàng biết, khuôn mặt, thực lực, nàng không 'ĐỦ' để có thể khiến nàng dũng cảm yêu một người, nhất là một người thiên tài như Tiêu Thần. Nhưng nàng, nguyện yêu hắn trong vô vọng, cũng không mong hắn đáp lại, nàng ngu ngốc sẵn sàng vì hắn mà trả giá, thực lực nàng không đủ ? nàng sẽ điên cuồng dày vò mình trong việc tu luyện. Khuôn mặt không đẹp ? nàng sẽ bù đắp bằng tình cảm chân thành, tấm lòng thiếu nữ si tình hiến dâng vô điều kiện cho hắn.
Còn Tiêu Thần, hiện giờ tình cảm của hắn đối với Nguyệt Nga không chỉ là thích, mà còn đau lòng, hối hận, thương tiếc, đủ loại cảm xúc hỗn hợp, rất phức tạp.