Thiên Mệnh Kiếm Đạo (Thần Kiếm Mù)

Chương 57

Lý Quan Kỳ nhún vai nói: “Năm trăm cân.” "Năm... Năm! Năm trăm cân!"

Lý Quan Kỳ không nói gì, nếu ngày đó người này có mặt ở đại điện của Thiên Thủy Phong, nhất định sẽ nhìn thấy hắn dùng một tay nâng cái cối xay đá năm trăm cân.

Diệp Phong tiếp tục hỏi: "Hiện tại ngươi đã... Đã Luyện Khí rồi sao?"

Lý Quan Kỳ dang tay ra nói: "Ừ, là Luyện Khí cấp một, nếu không lúc này ta cũng sẽ không đến đây tìm công pháp.”

“Đan điền thật sự rất phát triển, vừa rồi ta cũng không tu luyện công pháp hấp thu linh khí chuyển thành nguyên khí nào."

Lý Quan Kỳ rõ ràng cảm giác được ngón tay của Diệp Phong đang run rẩy.

“Ngươi cũng không nói!”

“Ngươi cũng không hỏi..."

"Được rồi! Những chuyện này ta cũng không so đo với ngươi!"

"Nhưng rõ ràng là công pháp linh quang của ta mạnh hơn. Ta không thua?”

Vẻ mặt Diệp Phong không phục nói.

Nhưng Lý Quan Kỳ lại có ấn tượng rất tốt với tên này.

Bởi vì từ đầu đến cuối, Diệp Phong không hề nói đến chuyện được hay mất linh thạch, mà là nói đến thắng thua của

Vụ cá cược.

Lý Quan Kỳ đành phải cho hắn ta xem qua công pháp mà hắn nắm trong tay, phía trên viết vài chữ to.

"Cửu chuyển Hình Lôi Kinh! Tàn Thiên địa cấp trung phẩm, nửa trên.”

"Bởi vì thiếu công pháp phía sau của Kim Đan Cảnh, nên nó được xếp vào loại công pháp Huyền cấp cực phẩm”

Vẻ mặt Diệp Phong thất vọng, tiếc nuối nói: "Ai, ta lại thua cá cược rồi! Vận khí của ta kém đến vậy sao? Ngay cả phần này cũng có thể thual"

Lý Quan Kỳ khẽ mỉm cười, phất tay chuẩn bị rời đi.

"Hoan nghênh ngươi lần sau lại tìm ta cá cược."

Diệp Phong nhún vai, nhìn bóng lưng của Lý Quan Kỳ nói: "Sau ba tháng khảo hạch nhập môn lần đầu tiên, chúng ta lại đánh cược một lần nữa được không?"

Lý Quan Kỳ khẽ mỉm cười nói: “Ngươi cá cược cái gì?”

Diệp Phong suy nghĩ một lúc, cuối cùng buồn bực gãi đầu nói: "Ta còn chưa nghĩ tới, đến lúc đó rồi nói sau."

“Lần sau ta nhất định sẽ lấy lại những gì lần này mất.”

Lý Quan Kỳ nhìn hai mắt sáng ngời của Diệp Phong, nhịn không được nói: "Ngươi có muốn lấy lại một chút linh thạch tu luyện hay không?”

Không ngờ đối phương không hề để ý đến những linh thạch này, hắn ta tùy ý phất tay nói: “Không sao, khi về ta bảo người nhà đưa đến một ít là được.”

Hai người cùng nhau đi xuống tầng.

Sư huynh ở tầng hai vẫn còn đang loay hoay không biết nên lựa chọn công pháp nào, nhìn thấy Lý Quan Kỳ đi xuống, hắn ta lập tức giả bộ như không nhìn thấy hắn.

Nhưng ngay khi cả hai đi đến Tàng Thư Các, Lăng Đạo Ngôn đột nhiên ngăn họ lại.

Nhìn Lý Quân Kỳ tức giận nói: “Trả tiền ”

"Mười khối linh thạch!"

Lý Quan Kỳ lập tức hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhẫn nại nói: "Lăng tiên sinh, chuyện này thật sự không trách ta được, là Diệp Phong cứ muốn cá cược với ta.”

“Sau đó ta dùng lực quá mạnh nên đã làm hỏng một chút.”

"Nhưng cũng không sao, huynh đệ Diệp Phong của ta nói hắn sẽ trả số tiền này thay ta.”

Vẻ mặt Diệp Phong kinh ngạc, ánh mắt trong suốt tỏ vẻ khó tin nhìn Lý Quan Kỳ.

Ngay khi Lăng Đạo Ngôn vừa định nói, dưới chân Lý Quan Kỳ như bôi mỡ, hắn bỏ chạy.

Chỉ còn lại Diệp Phong ngơ ngác đứng đó.

Bình Luận (0)
Comment