Thiên Tinh Vũ Biến

Chương 3 - Ngân Không Cốc (1)

-Lạc Nhan, sẽ có một ngày ngươi phải hối hận! - Ở một nơi thâm sơn cùng cốc nào đó, Thánh Thiên Thành nghiến răng nghiến lợi phun ra một câu, rồi lập tức nôn ra máu, rơi vào hôn mê.

Lạc Khuynh Vũ nhìn thấy chồng mình phun ra một búng máu rồi ngất ngay tại nơi cửa cốc, bèn vội vàng chạy lại bắt mạch kiểm tra thể trạng cho ông. Khuynh Thành cũng vô cùng lo lắng, muốn nói với mẹ hãy cứ buông con ra mà lo cho cha, nhưng cô hiểu rằng một đứa trẻ sơ sinh như cô lực bất tòng tâm, chẳng thể nào tự chiếu cố tốt cho mình được. Nên mẹ cô sẽ không thể buông cô ra mà chuyên chú lo cho lão ba được.

-Phu quân! Không ổn rồi!

Mặt bà đã tái mét không còn một giọt máu. Không ngờ rằng chỉ vì muốn tận lực thoát khỏi sự truy đuổi của Lạc Nhan mà phu quân mình đã sử dụng loại cấm kỹ cao cấp kia, khiến cho thân thể không chịu đựng nổi mà sinh ra phản phệ, nội thương lục phủ ngũ tạng. Bà vừa ôm lấy tiểu bảo bối vào trong lòng, vừa cắn chặt răng phát động ma lực của Xử Nữ tinh đồ thần - tinh linh hệ Trì Dũ.

-Thánh Dũ Thuật!

Bà hô to chú ngữ của ma kỹ, lập tức có một tia ánh kim lóe sáng bao phủ lên thân thể Thành Thiên, không ngừng xâm nhập vào cơ thể ông để trị liệu. Căn cứ vào màu sắc của ma kỹ này, có thể nói đây là một cái ma kỹ của cấp bậc 11 Tinh Đấu ma sư hệ Trì Dũ. Nói cách khác, Lạc Khuynh Vũ là một Vô Cực Đế Vương hệ Trì Dũ!

Mặc dù Khuynh Thành không hiểu lắm về những hành động của mẹ mình và cả luồng ma thuật kì lạ kia, nhưng ngay tại lúc này, cô có thể khẳng định một điều mẹ cô tuyệt đối là một trị liệu sư vô cùng cường đại! Chỉ với một chiêu thức trị liệu bí ẩn mà đã khiến cho thống khổ đau đớn trên cơ thể lão ba thối lui gần như hoàn toàn, lại khiến ông tự động trị liệu cho chính mình dưới sự điều phối của ánh kim sắc đang bao bọc bên ngoài kia. Bằng tài sở học y thuật tuyệt thế một thời của bản thân, giờ phút này Khuynh Thành hoàn toàn có thể khẳng định, mẹ cô vừa kéo cha cô từ cõi chết trở về. Nếu như trên đại lục này có tồn tại Thần Y, vậy thì mẹ của cô chính là Thần của Thần Y đó rồi! Tuyệt đối không sai!

Bà không hề chú ý đến sự phấn khích của đứa trẻ trong lòng, bản thân chỉ một mực duy trì năng lượng tiếp tế cho cái bọc kim sắc kia. Bà vung một tay lên, lập tức cơ thể của Thành Thiên cũng theo đó bay lên không trung, sau đó dưới sự điều khiển của bà mà được dẫn vào sâu trong cốc. Khuynh Thành chứng kiến một màn kì diệu này, bây giờ trong đầu cô chỉ ngập tràn hình ảnh những bộ phim hoạt hình pháp thuật ngày xưa cô hay xem trên TV khi còn bé ở thế kỉ 21. Hóa ra không phải pháp thuật không có thật, mà là không ai tại địa cầu phát hiện ra cách sử dụng nó mà thôi! Trên đại lục này lại có một điều kì diệu như thế, nhất định sau này khi kết hợp ma thuật với công phu tuyệt thế của cô, không ai có thể uy hiếp được cô nữa! Cô đã hạ quyết tâm, sau khi lớn lên chút nữa, biết nói rồi sẽ bảo với cha mẹ rằng mình muốn học ma thuật của bọn họ, và tương lai sẽ làm một ma pháp sư!

Một năm sau.

Thánh Khuynh Thành đã được tròn 1 tuổi, giờ đây cô đã sớm biết nói biết đi, có thể líu lo suốt ngày bên cha mẹ không biết chán. Mặc dù tâm hồn là một bà cô 28 tuổi, nhưng sống trong thân xác của đứa trẻ 1 tuổi, lại được bao bọc trong tình thương vô hạn của cha mẹ, tính khí con nít của cô cũng vô hình chung được hình thành. Cô cũng nhận ra điều này, nhưng cô không muốn thay đổi nó. Khi còn được vô tư như vậy, cô vẫn muốn tận hưởng quãng thời gian thơ ấu tươi đẹp này. Sống lại một đời, cô hối tiếc nhất là không có một gia đình trọn vẹn. Giờ đây đã có, cô nhất định sẽ nâng niu trân trọng nơi này hết mực.

Một năm qua tại Ngân Không Cốc này, cô dần dần lớn lên, theo những giai thoại mà mẹ kể cho cô mỗi đêm, cô đã nắm được cơ bản các thông tin về đại lục kì bí này. Nơi này vốn được gọi là Tinh Vũ Đại lục, một đại lục duy nhất và lớn nhất trên hành tinh này. Nhưng người dân nơi đây dường như không có quan niệm về hành tinh riêng biệt, mà sẽ gọi là đại lục và đại dương, mà nơi này tồn tại một cái gọi là Vết rách thời không, vốn dĩ là cổng truyền thống của bọn Hỗn Mang tộc ác ôn kia. Vậy có nghĩa là, Hỗn Mang tộc kia hẳn là đến từ 1 hành tinh khác, mà hành tinh đó muốn xâm lấn Tinh Vũ đại lục này để mở rộng lãnh thổ. Kiếp trước vốn còn không dám tin vào người ngoài hành tinh, kiếp này cuối cùng cô cũng hiểu ra cái gì gọi là "trên đời này chuyện gì cũng xảy ra được" rồi!

Mảnh đại lục Tinh Vũ này tồn tại ma pháp sư mà nguồn pháp thuật đến từ năng lượng của tinh tú (các vì sao) trong vũ trụ. Ma pháp sư trên Đại lục này được gọi là Tinh Đấu ma sư. Trên Tinh Vũ đại lục có 3 vương quốc là Thái Dương, Minh Nguyệt và Ngân Hà, không ngừng tranh chấp lẫn nhau, tạo thành thế chân vạc trên đại lục. Phía ngoài khơi bao bọc lấy đại lục là Hải Đường đại dương, trên đại dương này tồn tại rất nhiều quốc đảo, tất cả đều là thần tử dưới trướng ba đại vương quốc kia. Cả mảnh đại lục này từ thuở hồng hoang sơ khai đến bây giờ đều phải chịu đựng sự áp bách của Hỗn Mang tộc, tộc loài ma quái ác độc đến từ phía ngoài không gian xâm lấn. Nhưng nhờ sự kiên trì không ngừng nghỉ của các thế hệ Tinh Đấu ma sư, đại lục vẫn được bảo trì nguyên vẹn ít nhất cho đến thời điểm hiện tại. Mà công lớn nhất đó không thể không kể đến hai vị thần vô danh vào thời điểm triệu năm về trước đã trấn áp được Hỗn Mang Ma quân, gần như tuyệt diệt Hỗn Mang tộc, khiến cho bọn chúng đại thương nguyên khí, không dám quấy nhiễu nơi này nữa. Hai vị thần vô danh này được dân gian gọi là Song Tinh Vũ Thần.

Cô lại được biết thêm chút chuyện về tam đại đế quốc Ngân Hà, Thái Dương và Minh Nguyệt. Tam đại đế quốc còn có trước cả thời điểm hai vị thần nổi danh, vốn dĩ do ba hoàng tộc nắm giữ: Lạc gia, Quân gia và Thẩm gia. Lạc gia tọa trấn ở phía bắc đại lục, tiếp quản Minh Nguyệt Quốc, lấy niên hiệu là Nguyệt Đế quân, đế vị đều truyền lại cho nữ nhân trong gia tộc. Quân gia tọa trấn ở phía Đông Nam đại lục, chưởng quản Thái Dương Quốc, lấy niên hiệu là Nhật Hoàng, đế vị truyền lại cho nam nhân trong gia tộc. Thẩm gia tọa lạc ở phía Tây Nam đại lục, chưởng quản Ngân Hà Quốc, lấy niên hiệu là Ngân Đế, đế vị truyền lại cho nam hoặc nữ nhân trong gia tộc. Trên đại lục còn có thập nhị đại gia tộc, là mười hai gia tộc lớn mạnh nhất của Tinh Vũ đại lục, phân bố đồng đều ở 3 quốc gia. Có thể nói, chính nhờ có 12 đại thế gia này, cơ nghiệp triệu năm của ba nhà đế vương ấy mới giữ vững được.

Cô ngẫm ra được rất nhiều thứ, đặc biệt sau khi nghe về giai thoại của Lạc gia và Thánh gia Minh Nguyệt Quốc, cô đã cảm thấy có điều bí ẩn trong thân thế của hai vị phụ mẫu thân sinh ra mình này. Bởi vậy, có một lần đang chơi với cha mẹ, cô bâng quơ hỏi một câu:

-Ba mẹ, hai người cùng mang họ Thánh và họ Lạc, vậy con có phải là cháu nội cháu ngoại của Thánh gia Lạc gia ở Minh Nguyệt Quốc kia không nhỉ? Hì hì, Tiểu Khuynh Khuynh thật muốn làm một tiểu cách cách lắm đó!

Sau khi cô thốt lên câu hỏi đó, ngay lập tức biểu tình trên mặt cha mẹ đã cứng đờ xám xịt lại. Mẹ cô thậm chí còn lần đầu mặt nặng mày nhẹ răn dạy cô, rằng lần sau tuyệt đối không bao giờ được hỏi về vấn đề này nữa.

Càng cố gắng che giấu lại càng vụng, đây là khéo quá hóa vụng sao? Cô khẳng định cha mẹ có mối liên hệ mật thiết với Thánh gia Lạc gia, nhưng không biết là mối liên hệ đó nông sâu như nào thôi. Nhưng cũng không cần quá vội vã, chờ cô lớn lên rồi, chắc chắn sẽ tìm hiểu ra thôi.

Có một lần cô lén lút nhìn cha mẹ luyện công, cô cũng không hiểu lắm phương diện này, vì họ nhất quyết không nói một lời nào về nó. Cô chỉ là nhìn thấy một bản đồ sao hiện lên ở phía sau lưng họ, tỏa ra ánh kim sắc chói lóa, năng lượng ba động trong không khí vô cùng lớn, nhưng lại có thứ gì đó ngăn cản, không thể đột phá mà thoát ra được. Dựa theo hình thù của bản đồ sao ấy, sau lưng mẹ cô chính là chòm sao Xử Nữ, còn cha cô chính là chòm sao Bảo Bình. Đến đây thì trí thông minh cô luôn tự hào hồi ở thế kỉ 21 tuyệt đối đình trệ rồi. Xin hãy nói cho cô biết đây là cái quỷ gì đi? Sao bọn họ lại khoa trương đến mức mua hẳn cái tấm đèn cung hoàng đạo về trang trí vậy chứ? Mặc dù nhà không hẳn quá thiếu thốn, nhưng sống ở đây cũng cách xa dân chúng và đô thành, cô cũng không mong cha mẹ vung tiền cho thứ đồ vớ vẩn nào đó nhằm mục đích trang trí vô bổ. Nếu có hâm mộ và yêu thích mười hai cung hoàng đạo cũng không cần phô trương đến vậy đi? Về điểm này, Tiểu Khuynh Khuynh rất không đồng tình với cha mẹ.

Được rồi, vài năm nữa khi nhớ lại kí ức ngày này của bản thân, hẳn là cô thật sẽ muốn chửi bản thân một câu não có bệnh cần chữa đi?

Cô phát hiện ra thế giới này lại tồn tại cả bản đồ sao, rồi mười hai cung hoàng đạo. Xem chừng họ rất có lòng tìm hiểu quỹ đạo các vì sao đây. Ngày xưa cô từng được bí mật đào tạo ở Viện nghiên cứu Thiên văn học NASA nên đối với kiến thức về tinh đồ ở thế giới này không quá khó để lí giải. Có điều, cô chỉ không hiểu cha mẹ cô đang làm gì thôi.

Vậy là bạn nhỏ một tuổi Tiểu Khuynh Khuynh đã vô cùng ngây thơ, dùng giọng điệu non nớt của mình trách cứ cha mẹ lãng phí tiền của mua đèn tinh đồ về để thắp sáng. Chỉ là Khuynh Thành cô không bao giờ ngờ được rằng, chính một câu nói ấy của cô, đã khiến cho cha mẹ cô lập tức hướng cô đưa ra chương trình huấn luyện kinh hoàng nhất trên đời. Còn có thể phản kháng không? Không, đương nhiên là không rồi. Chưa kể sức cô đánh chẳng lại nhị vị phụ huynh này, huống chi cô lại sơ ý để lộ sự thông minh quá đáng của mình ra. Thật ra cái này không gọi là thông minh, chỉ là sơ ý đoán bừa, ai ngờ đoán trúng. Thôi được rồi, cô thừa nhận nhân phẩm của mình rất tốt nên mới đoán đúng được vấn đề này.

Chuỗi ngày an nhàn tại Ngân Không Cốc kết thúc, mở ra một thời kì rèn luyện ác liệt và sự kì vọng lớn lao của cha mẹ dành cho Thánh Khuynh Thành.

_Hết chương 3_

Bình Luận (0)
Comment