Thiên Tinh Vũ Biến

Chương 7 - Khảo Hạch Giác Tỉnh (1)

Cơ sở để tu luyện Luân xa trước nhất là kinh mạch của bản thân phải được khai thông đến một mức nhất định, từ đó dựa vào việc hấp thu linh khí vũ trụ, áp súc chuyển hóa vào trong từng tầng luân xa của cơ thể mà tu luyện. Nếu như kinh mạch non mềm yếu ớt, không đủ sức chịu đựng thì sẽ dễ dàng dẫn đến tắc nghẽn kinh mạch mà nổ tung, nhẹ thì tàn phế một đời, mà nặng thì mất luôn cả mạng người. Luân xa tu luyện không chỉ đơn thuần là ở nội lực phát triển lên, mà còn là ở tại cả thể chất lẫn tinh thần cùng rèn luyện, nếu như không có linh tính cùng khả năng lĩnh ngộ cao siêu thì sẽ không thể giác tỉnh được qua tầng một của Luân xa, hay còn có tên gọi là Hải Để Luân. Sống lại một đời, mang theo kí ức của hai kiếp người, Thánh Khuynh Thành cô đương nhiên đối với phương diện tu luyện Luân xa này có một kho tri thức uyên bác kinh diễm. Có điều, tu luyện được đến những tầng sau của Luân xa để khôi phục về thời kì đỉnh cao như năm xưa hay không thì cô không dám chắc chắn.

Bằng chứng là, cho dù cô đã cố gắng, nhưng sự áp súc và chuyển hóa vẫn khó khăn, cho dù cố gắng cũng không cảm nhận được một tia biến hóa nào, do đều bị Tinh Ngân không hấp thụ hết. Hiện tại phát hiện ra được một phương thức mới, cô hi vọng có thể kết hợp quá trình áp súc này kết hợp cùng với khi tu luyện Tinh Ngân không. Vừa nhập trạng thái thiền định, cô vừa ngưng kết năng lượng tinh túy ở trong Tinh Ngân không rót vào trong Hải Để Luân của bản thân. Quá trình trích xuất này thập phần đau đớn, cho dù vị trí của Tinh Ngân không cùng Hải Để Luân gần nhau đi chăng nữa thì sự thống khổ này cũng không có cách nào tả hết. Giống như cô đang rút đi gân cốt của bản thân mình từng chút một vậy, đau đến tê dại cả đầu óc, nhưng lúc này cơn đau đớn ấy lại trở thành loại động lực cổ vũ mãnh liệt cho Khuynh Thành. Cô tự nhủ, phải kiên trì, phải thật kiên trì, tuyệt đối không được phép từ bỏ!

Từng tia năng lượng tinh thuần được áp súc liên tục lại rồi trích xuất vào trong Hải Để Luân, dần dần thắp sáng Hải Để Luân. Hải Để Luân có 10 tầng, mà tầng 1 phá vỡ đã thập phần khổ sở như vậy, thật không biết đến các tầng tiếp theo sẽ như thế nào. Sự đau đớn thống khổ lộ rõ trên gương mặt non nớt của Khuynh Thành, toàn cơ thể cô run rẩy kịch liệt, nhưng ý chí lại chống đỡ kiên cường đến cùng, khiến cho thân thể vẫn miễn cưỡng duy trì vững vàng dù sức lực đang dần kiệt quệ. Từng tầng da thịt bắt đầu nứt toạc và vân máu bắt đầu lộ rõ, dường như cho dù đã được tôi luyện ở Hoàng tuyền cực nóng và Băng Liên đài cực lạnh, cộng thêm được cha mẹ cải tạo đả thông kinh mạch từ thuở còn non cũng không giúp ích được gì. Thân thể bé nhỏ của cô quá yếu ớt, không thể chứa đựng được nguồn năng lượng khổng lồ tinh thuần này ở trong kinh mạch và Luân xa quá lâu! Nếu không, sẽ lập tức gây ra phản phệ, mà kết cục chính là, nổ tung xác mà chết!

Không! Nội tâm Khuynh Thành gào thét. Không có gì là không thể, đây vẫn chưa phải là cực hạn của cô. Chỉ có liên tục phá vỡ các giới hạn của bản thân thì mới chân chính trở nên mạnh mẽ được! Nghĩ vậy, cô vừa một mặt áp chế và gia tăng tốc độ luân hồi của Luân xa năng lượng trong cơ thể, vừa trích xuất nguồn tinh lực từ trong Tinh Ngân không sang Luân xa. Ở trong Hải Để Luân, dùng Tinh Hải lực quét, cô cơ hồ có thể nhìn thấy được Luân xa có hình dạng vòng tròn nhỏ, có ánh sáng mờ nhạt lan tỏa, có luồng năng lượng xoay quay một cách chậm chạp thiếu sức sống. Đây là hình thái đầu tiên của Luân xa, mà để đạt được đến hình thái cuối cùng là hình thái thứ 5, con đường tu luyện của cô còn rất dài. Cô cố gắng gia tăng tốc độ để thân thể quen thuộc với mức độ đau đớn hơn trước, không ngừng trui rèn bản thân khổ luyện ngày đêm.

Mà lúc này, vòng xoáy năng lượng Luân xa của cô bắt đầu sáng hơn một chút, nếu không quan sát kĩ sẽ không thể nhận ra được. Tốc độ xoáy vòng quanh của Luân xa cũng nhanh hơn một chút, nhìn thoáng qua sẽ không thấy được biến hóa rõ rệt. Mặc dù chỉ thay đổi vô cùng nhỏ nhoi như thế nhưng nó lại là một bước tiến triển vô cùng lớn đối với bản thân Khuynh Thành. Cô mới được bao tuổi cơ chứ? Chỉ là một đứa trẻ 6 tuổi thôi, nhưng có thể đạt được thành tựu như vậy không phải đơn giản. Ở kiếp trước, cô vẫn nhớ rằng những Nhẫn giả tu luyện Luân xa đều mất đến nửa đời người mà vẫn không đột phá được tầng 2, chứ đừng nói gì đến một chút biến hóa nhỏ nhoi này. Cuối cùng 3 năm công sức của cô đã được đền đáp rồi! Chỉ cần có một chút đột phá, như vậy con đường tu luyện trong tương lai dù có khó khăn đến mấy cô cũng có thể khôi phục được trạng thái đỉnh phong của chính mình, mở ra được đủ bảy tầng của Luân xa, đạt đến hình thái hoàn mĩ nhất - hình thái thứ 5 cuối cùng.

Thánh Khuynh Thành nhẹ thở ra một hơi, trên gương mặt trắng bệch nhợt nhạt lộ rõ ra một tia mỏi mệt. Thu hồi lại trạng thái thiền định, trở về trạng thái thường nhật, lúc cô mở mắt ra đã thấy mình được đặt ở bên trong Băng Liên đài, trước mặt là ánh mắt lo lắng sợ hãi của cha mẹ.

-Tiểu Khuynh Khuynh! Cuối cùng, cuối cùng con cũng tỉnh rồi! - Thánh Thành Thiên cùng Lạc Khuynh Vũ xúc động ôm chặt lấy cô, run rẩy nói - Thật sự là dọa cha nương một phen kinh hãi rồi!

-Tiểu Khuynh Khuynh, ban nãy con tu luyện như thế nào, mà lại xảy ra một trận ba động linh khí mãnh liệt đến thế? Nếu không phải cha con phát hiện ra điều bất thường, sớm đưa con trở lại bên trong Băng Liên đài để áp chế nguồn năng lượng ba động ấy, thì con đã sớm bị nổ tung rồi! - Lạc Khuynh Vũ nức nở nói, ôm ghì lấy con gái vào trong lòng - Lúc đấy mẹ thật sự rất sợ hãi, sợ rằng cha mẹ lại sắp mất đi đứa con duy nhất của bản thân. Trời cao thật sự có mắt, đã phù hộ cho con qua khỏi kiếp nạn này!

Khuynh Thành vừa tỉnh lại liền được cha mẹ ôm ấp hỏi han cuống quít, tựa hồ như cô mới từ cõi chết trở về. Có điều chỉ là cô không biết, lúc cô tu luyện Luân xa ban nãy, chính xác giống như cô vừa ở cõi chết trở về. Một khắc da dẻ nứt vỡ, huyết sắc gần như trào ra khỏi cơ thể ấy, trông đáng sợ và ghê rợn đến mức độ nào. Nhưng hết thảy đều đã tai qua nạn khỏi, hiện tại cô cảm thấy năng lực của bản thân mình được đề thăng cao vô cùng, cảm giác đã gặp phải bình cảnh rồi, chỉ cần đột phá chút nữa sẽ thật sự tăng cấp. Sống lại một đời, cảm nhận được tình thương yêu vô bờ bến của cha mẹ khiến cô thật sự xúc động muốn khóc. Khuynh Thành phát thệ trong lòng, nhất định sau này phải trở nên thật cường đại, có như vậy mới có thể bảo hộ và chăm sóc được cho cha mẹ của mình.

-Mẹ, ban nãy con đang tu luyện, không ngờ gặp phải bình cảnh, thật sự rất khó khăn, nhưng cuối cùng cũng đột phá được, hiện tại con cảm giác lực lượng tăng lên không ít, cha mẹ mau kiểm tra xem! - Cô cười yếu ớt nói, dụi dụi vào trong lòng mẹ làm nũng. Cô không muốn họ biết về quá trình tu luyện Hải Để Luân và sự thống khổ của nó, e rằng nếu họ biết, sẽ lập tức có điểm khúc mắc trong lòng. Cho dù đó có là thân nhân của mình, cô cũng không dám mạo hiểm đến mức cho họ biết bí mật xuyên không của bản thân.

Nghe thấy cô nói như vậy, Thánh Thành Thiên cùng Lạc Khuynh Vũ hơi nghi ngờ một chút, nhưng cũng chỉ là nghi ngờ thoáng qua, vì họ cũng nghe nói có một số người căn cơ khó tu luyện nên khi gặp bình cảnh sẽ phải trải qua thập phần nguy hiểm cùng đau đớn mới đột phá được. Chỉ là không ngờ lại gặp phải trên người con gái mình. Nhưng nếu con bé có thể đột phá được bằng chính khả năng cùng nghị lực của mình như vậy, chứng tỏ đây chính là một loại ý chí kiên định không gì sánh bằng! Nên nhớ, nghị lực cùng kiên định cũng là một loại tài năng, vĩnh viễn không bao giờ được coi thường những kẻ có ý chí hơn người. Bởi vì cho dù chỉ còn lại một tia sinh cơ yếu ớt, họ cũng nhất định sẽ liều mạng bám lấy để tìm đường thoát ra, không ngừng phấn đấu vươn lên để vượt xa những kẻ được mệnh danh thiên tài khác.

Lại nghe con gái mình đột phá bình cảnh rồi, Thánh Thành Thiên bèn lấy ra từ trong nhẫn không gian một quả cầu thủy tinh, đưa nó cho cô, và nói:

-Bây giờ cha muốn kiểm tra Tinh Ngân không của con, để xem con đang ở cấp bậc nào của Tinh Khởi ma sư rồi. Nếu như đã mãn cấp, cha mẹ sẽ lập tức hộ pháp để làm khảo hạch giác tỉnh tinh linh hệ và tinh đồ thần cho con, để con chân chính trở thành một Tinh Đấu ma sư cấp bậc Tinh Tử. Nào, mau đem ma lực của con rót vào bên trong quả cầu này!

Thánh Khuynh Thành gật đầu, rồi đặt hai tay lên trên quả cầu, bắt đầu dùng ý niệm luân chuyển ma lực ở Tinh Ngân không vào bên trong tinh cầu. Quả tinh cầu kia giống như một vật chứa không thấy đáy, tựa như một cái hố đen trong vũ trụ không ngừng thôn phệ tất cả ma lực của cô. Thánh Khuynh Thành cắn răng chịu đựng sự thống khổ, khởi động vòng xoáy Luân xa, bắt đầu hấp thu năng lượng từ bên ngoài vào, áp súc chuyển hóa vào bên trong Tinh Ngân không, mà quá trình này giống như đem gân cốt bị rút ra nhét lại vào trong cơ thể một lần nữa vậy, đau đớn thống khổ không thể nói được. Mà ngay lúc này, ở giữa Tinh Ngân không cùng Hải Để Luân đã hình thành một sợi dây màu bạc nho nhỏ, tựa như một cây cầu nối mong manh giữa hai nguồn năng lượng. Vì thúc giục vòng xoáy quay với tốc độ mới đạt được, nên sức chịu đựng của Khuynh Thành lập tức giảm xuống rõ rệt. Cộng thêm việc vừa đột phá bình cảnh mà chưa kịp nghỉ ngơi lại lập tức phải khảo hạch giác tỉnh, khiến cho thân thể của cô dù được tôi luyện trong cực hạn âm dương cũng phải miễn cưỡng cố gắng mới chống đỡ nổi.

Ánh sáng của tinh cầu bắt đầu tỏa ra, từ ảm đạm cho đến sáng dần, theo thời gian chậm rãi trôi qua, đã đạt đến độ gần như chói lòa như ánh dương. Mà theo đó, cấp độ của Khuynh Thành hiển thị trên tinh cầu cũng đã đạt qua 8 cấp. Vậy mà nguồn sáng này vẫn tiếp tục lớn mạnh rõ rệt, khiến cho cha mẹ cô khiếp đảm không thôi. 3 năm trước, cứ mỗi năm một lần Khuynh Thành đều được đưa đi khảo hạch, nhưng chưa một lần nào vượt qua được 3 cấp, khiến cho công sức của Thánh Thành Thiên cùng Lạc Khuynh Vũ tựa như đổ sông đổ bể. Hai người còn nghĩ rằng, có lẽ con bé thật sự không có được thiên phú và tư chất tốt như cha mẹ. Vậy mà chỉ qua một đêm đột phá bình cảnh, con bé lại từ 3 cấp nhảy vọt lên 8 cấp, mà vẫn còn tiếp tục có sự gia tăng năng lượng.

Lúc này, nguồn ánh sáng đã chuyển từ bạch sắc chói lóa sang thất sắc quang mang rực rỡ, với con số 10 chễm chệ hiện lên trên tinh cầu. Điều này đại biểu cho cái gì?

Thành Thiên cùng Khuynh Vũ hết sức kinh hãi trước cảnh tượng hiện tại. Con số 10 không khiến họ ngạc nhiên, vì sớm muộn gì tu luyện cũng sẽ đạt được đến đó, chỉ cần đủ kiên trì mà thôi. Cái khiến họ thập phần sợ hãi chính là thất sắc quang mang đang chiếu rọi khắp hang động kia. Thất sắc quang mang, đại biểu cho lực lượng chí tôn vô địch của Tinh Đấu ma sư - Thái Cực Kim Tinh Đế Hoàng một thời oanh liệt. Phải biết rằng, tất cả các ma sư cho dù cường đại đến đâu, khi chạm ngưỡng cấp bậc 10 cũng chỉ là một luồng bạch sắc chói lóa như vì tinh tú, nhưng Thánh Khuynh Thành lại là thất sắc quang mang! Trong truyền thuyết ghi chép lại của Tinh Vũ đại lục, đã từng xuất hiện qua 3 vị xuất hiện thất sắc quang mang, đều là 3 vị ma sư cường đại của đại lục, là người lập ra Tinh Vũ đại lục này, sau đó thăng cấp thành thần, không còn để ý đến chuyện nhân gian. Mà tồn tại của 3 vị ma sư đó lại còn có niên đại cổ hơn cả tam đại đế quốc, hay sự kiện hai vị thần chấn nhiếp Hỗn Mang tộc kia.

Có điều, không có một sách sử nào ghi rõ ràng rốt cuộc thất sắc quang mang có nghĩa lí gì, mà chỉ đơn giản như thế thôi. Trên thực tế, nội bộ triều đình vẫn có ghi chép mật về những người xuất hiện thất sắc quang mang trên đại lục triệu năm này, có điều tất cả đều bị phản phệ khi tiến hành giác tỉnh dẫn đến mất mạng. Bởi vậy, trong lòng mọi người thầm ước định, thất sắc quang mang này chính là Thiên sát cô tinh, đại biểu cho kẻ tội đồ bị Thần trừng phạt, cả đời vĩnh viễn không thể tu luyện!

Cũng chính bởi lí do này, mà cả hai vợ chồng Thánh Thành Thiên đều trở nên khiếp đảm như vậy. Thất sắc quang mang, Thiên sát cô tinh, cả đời vĩnh viễn không thể tu luyện!

_Hết chương 7_

Bình Luận (0)
Comment