Hai người Bằng Chinh và Chung Mục thấy Long Kình Thiên nhìn sang thì bất giác né tránh ánh mắt hắn.
Ý của Long Kình Thiên đương nhiên họ hiểu.
Chỉ là…
Long Kình Thiên quét mắt nhìn, thấy sắc mặt họ như vậy sao hắn không hiểu. Hắn cười khảy, rồi nói:
- Tông chủ Âm Sát Tông, Bằng Chinh.
- Có!
Bằng Chinh đột nhiên bị gọi tên thì giật mình, buột miệng đáp.
Chính hắn cũng không nhận ra khi buột miệng đáp thân hình hắn hơi cúi xuống, thần thái cũng giống như Châu Ôn, Huyết Vô Nhai khi ở trước mặt Long Kình Thiên vậy.
- Quy thuận ta thì mở linh hồn hải! Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn
Long Kình Thiên cũng không vòng vo, nói thẳng luôn.
Toàn thân hắn toả ra thứ áp lực không lời, giữa trán hiện ra một đạo phù ấn kim sắc.
Phù ấn này chiếu sáng cả đại điện.
Hồi đó ở Long Tộc, Tử Thiên Long Hoàng đã cho rằng đó là Thần Vương Phù Ấn, tưởng nhầm Long Kình Thiên là Viễn Cổ Thần Vương chuyển thế.
Phù ấn xuất hiện, tất cả cường giả trong đại điện cảm giác như trên ngực có ngọn núi lớn đè xuống, ngay cả Tử Thiên Long Hoàng phía sau Long Kình Thiên cũng vậy.
Mọi người đều kinh hãi.
- Đây…đây là Thần Vương ấn ký?!
Bằng Chinh thấy phù ấn trên trán Long Kình Thiên, dường như nghĩ ra điều gì, chấn kinh thốt lên.
Nghe thế, bọn Chung Mục cũng chấn kinh.
- Thần…Thần Vương ấn ký?!
Tông chủ, thái thượng trưởng lão của một số tiểu tông môn thì càng không tin nổi.
Phù ấn trên trán Long Kình Thiên toả sáng chói loà.
Bằng Chinh và Chung Mục càng kinnh hoàng, không chịu đựng nổi áp lực ấy mà quỳ xuống.
Bằng Chinh và Chung Mục là Cổ Thần cường giả còn không chịu nổi thì đừng nói đến các tiểu tông môn.
Nhưng thứ áp lực này chủ yếu nhằm vào Bằng Chinh và Chung Mục, vì thế bọn Tử Thiên Long Hoàng không phải chịu áp lực lớn, vẫn đứng được ở đó.
Mấy người Bằng Chinh quỳ xuống rồi nhưng áp lực từ phù ấn vẫn không ngừng tăng lên, sắc mặt hai người càng thêm kinh hoàng.
- Ta…ta đồng ý, đồng ý!
Bằng Chinh không thể chịu nổi nữa, thở hổn hển, nói.
Chung Mục và tông chủ các tông môn khác cũng lần lượt quy thuận Long Kình Thiên.
Thật ra cảnh tượng Long Kình Thiên kích sát Yêu Thương đã uy nhiếp được chúng cường giả. Giờ có phù ấn này, họ cũng như Tử Thiên Long Hoàng hồi đó tưởng đó là Thần Vương ấn ký, càng không có ý nghĩ phản kháng.
Nhìn vô số tông chủ, thái thượng trưởng lão và trưởng lão các tông phái quỳ trước mặt mình, Long Kình Thiên lúc này mới thu phù ấn về.
Khi hắn thu phù ấn về, tất cả cùng thở phào như vùa tránh được kiếp nạn.
Lúc này, ánh mắt của tất cả nhìn Long Kình Thiên đã khác. Trước đó Long Kình Thiên kích sát Yêu Thương và Yêu Thừa khiến chúng nhân sợ hãi, nhưng giờ trong sự sợ sệt còn có sự cuồng nhiệt.
Rồi Long Kình Thiên bảo Bằng Chinh, Chung Mục bọn họ mở linh hồn hải, trồng tín ngưỡng chủng tử vào rồi cũng ban Thần Cấp đỉnh giới công pháp và thần khí tinh thuần.
Trên đại điện, tất cả cường giả từ Thánh Cấp trở lên đều được có Thần Cấp đỉnh giới công pháp.
Nhưng ở nam vực có không ít các tông môn lớn nhỏ, khi Long Kình Thiên trồng hết tín ngưỡng chủng tử vào linh hồn hải của chúng nhân, ban cho Thần Cấp đỉnh giới công pháp và thần khí tinh thuần thì cũng mất vài tiếng đồng hồ.
Sau khi làm xong mọi việc, Long Kình Thiên không kìm được thở hắt ra.
Cuối cùng Ma Thần Chiến Trường cũng hoàn toàn nằm trong tay hắn rồi.
Vốn dĩ Long Kình Thiên muốn thống nhất Ma Thần Chiến Trường không dễ dàng thế này. Dù hắn có sức mạnh thông thiên thì các tông môn cũng ở phân tán khắp nơi, muốn đến từng tông môn một cũng tốn không ít sức lực.
Nhưng giờ Yêu Vương Tông lại bày ra lễ liên minh này đã cho Long Kình Thiên một cơ hội tuyệt hảo.
Sau khi thu phục Bằng Chinh, Chung Mục, Long Kình Thiên bảo chúng nhân dọn dẹp thi thể.
Không lâu sau thi thể đệ tử các tông phái đã được xử lý gọn gàng, mùi máu tanh cũng không còn.
Lúc này Long Kình Thiên phi thân lên bảo toạ trong đại điện, ngồi xuống. Tử Thiên Long Hoàng, Lục Dực Tử Phụng và Cửu Vĩ Thiên Miêu đứng bên cạnh.
Bằng Chinh, Mộng Linh, Chung Mục, Huyết Vô Nhai, Châu Ôn và tông chủ, thái thượng trưởng lão các tông môn khác ở nam vực cung kính đứng ở dưới.
- Bái kiến minh chủ!
Tất cả cùng đồng thanh cung kính cúi chào, khí thế cường đại của các cường giả hội tụ đánh tan cả khí lưu trên không trung.
- Ừm, đứng dậy đi.
Long Kình Thiên gật đầu.
- Tạ minh chủ!
Chúng cường giả cùng đứng thẳng dậy.
- Chúc mừng minh chủ thống nhất nam vực, minh chủ vô địch thần uy!
Châu Ôn cung kinh nói.
Châu Ôn là người đầu tiên tuy thuận Long Kình Thiên, hắn thống nhất nam vực, thế lực đại tăng, đương nhiên là Châu Ôn vô cùng cao hứng.
Sau Châu Ôn, Huyết Vô Nhai cũng cung kính nịnh nọt.
Rồi đến lượt tông chủ các tông môn khác cùng hùa theo.
Long Kình Thiên không kìm được bật cười, đè tay xuống nói:
- Được rồi được rồi! Thống nhất được nam vực đúng là rất đáng mừng!
Hắn ngừng một chút rồi tiếp tục:
- Các tông chủ truyền lệnh xuống, tất cả đệ tử ăn mừng ba ngày!
Ăn mừng ba ngày!
- Rõ, minh chủ!
Tất cả tông chủ cung kính đáp lời, vẻ mặt đầy mừng rỡ.
- Có điều, tuy nam vực đã thống nhất nhưng thế lực của chúng ta chưa đủ để đối kháng Ma Tộc.
Long Kình Thiên nói.
- Minh chủ muốn…?!
Châu Ôn thận trọng hỏi.
- Đúng, nam vực đã thống nhất, tiếp theo ta phải thống nhất đông vực, bắc vực, tây vực, và cả trung vực!
Long Kình Thiên nói.
- Thống nhất cả Ma Thần Chiến Trường!
- Thống nhất cả Ma Thần Chiến Trường?!
Bằng Chinh, Chung Mục bọn họ đều chấn kinh.
Từ khi Ma Thần Chiến Trường ra đời đến nay, bao nhiêu vạn năm nay chưa từng có ai thống nhất được Ma Thần Chiến Trường.
Trước đây họ cũng chưa từng dám nghĩ đến việc này. Tuy nhiên dù chấn kinh nhưng cũng không ao dám nghi ngờ việc Long Kình Thiên có thể thống nhất cả Ma Thần Chiến Trường.
- Trong một năm, ta phải thống nhất được Ma Thần Chiến Trường, chỉ có thống nhất Ma Thần Chiến Trường thì chúng ta mới có khả năng chống lại Ma Tộc!