Thiên Tôn Trùng Sinh

Chương 242

Trong vòng một năm thống nhất Ma Thần Chiến Trường!

Bọn Huyết Vô Nhai sững sờ.

Tuy họ tin Long Kình Thiên có thể thống nhất Ma Thần Chiến Trường nhưng thời gian một năm thì cũng quá ngắn!

Ma Thần Chiến Trường rộng mênh mông không thấy điểm tận cung, so với Thiên Lam Đại Lục, Loạn Hảo và cả Man Hoang Đại Lục đều lớn hơn rất nhiều. Ngay Cổ Thần cường giả phi hành một vòng cũng phải mất bốn năm tháng.

Long Kình Thiên nhìn thần sắc của mọi người đều biết họ nghĩ gì, nhưng hắn cũng không nói rõ, chỉ quay lại:

- Hứa Tam.

- Có, minh chủ!

Thái thượng trưởng lão Yêu Vương Tông, Hứa Tam vội đứng ra, cung kính nói.

- Ta nghe nói Yêu Vương Tông các ngươi có Kim Canh Thuỷ?

Long Kình Thiên nói.

- Kim Canh Thuỷ?!

Hứa Tam khựng một chút rồi nói:

- Đúng vậy chủ nhân. Kim Canh Thuỷ ở trong bảo khố Yêu Vương Tông.

- Tốt, ngươi cho người lấy ra đây cho ta.

Long Kình Thiên nói.

Hứa Tam không dám trễ nải, xin tự mình đến bảo khố, Long Kình Thiên gật đầu, Hứa Tam ra khỏi đại điện không lâu sau thì trở lại với một cái bình ngọc màu lam.

Trong bình ngọc chứa đầy Kim Canh Thuỷ.

Long Kình Thiên nhận lấy Kim Canh Thuỷ, trong lòng mừng rỡ, cuối cùng cũng có được Kim Canh Thuỷ rồi. Như vậy là đã có đủ những nguyên liệu chính để luyện chế tiên đan.

Nhưng vẫn còn thiếu những nguyên liệu phụ mà Huyết Ma Tông và U Linh Tông không tìm được. Rồi Long Kình Thiên kể tên những thứ chưa tìm được, bảo tông chủ các tông phái trong đại điện cho đệ tử đi tìm.

Đương nhiên là tông chủ các tông môn cung kính nhận lệnh, thậm chí có người có sẵn trong không gian giới chỉ thì dâng lên luôn.

Với những người này, Long Kình Thiên cũng không keo kiệt, căn cứ lượng linh dược ít nhiều mà ban cho thần khí tinh thuần.

Linh dược trong Trấn Thiên Tháp dần chất nhiều như núi.

Nam vực có mấy trăm tông môn, dù mỗi tông môn chỉ có một chút thì tích luỹ lại cũng được một lượng kinh người.

- Sau này, các ngươi thống nhất gọi ta là chủ nhân đi.

Sau khi tất cả đã dâng linh dược lên, Long Kình Thiên trầm ngâm nói.

Như vậy sẽ thống nhất hơn.

Nếu không, sau này các tông phái gọi là minh chủ mà Long Tộc lại gọi là chủ nhân thì hơi loạn.

- Vâng, chủ nhân!

Mấy người Bằng Chinh ngừng một chút rồi đều cung kính đáp. Với họ bây giờ, minh chủ hay chủ nhân cũng như nhau, đương nhiên họ cũng không dám nói chữ không.

Rồi Long Kình Thiên cho Bằng Chinh, Mộng Linh và Chung Mục làm ba đại trưởng lão vương.

Còn Hứa Tam, Huyết Vô Nhai, Châu Ôn và Thần Cấp cường giả của các tông phái khác làm trưởng lão.

Hiện tại bên Long Kình Thiên, bao gồm cả Tử Thiên Long Hoàng thì có bốn Cổ Thần, ba mươi tám Thần Cấp!

Bốn Cổ Thần, ba mươi tám Thần Cấp!

Còn về Thánh Cấp thì hơn một nghìn!

Trên Thiên Man Vị Diện, mạnh nhất không phải Thiên Man Vị Diện, không phải Loạn Hải, cũng không phải Man Hoang Đại Lục mà là Ma Thần Chiến Trường!

Ma Thần Chiến Trường, đông, tây, nam, bắc, trung, ngũ vực!

Thế lực ở mỗi vực đều mạnh hơn Thiên Lam Đại Lục, Loạn Hại, Man Hoang Đại Lục.

Mộ Dung gia tộc của Mộ Dung Sảnh hồi đó, lão tổ là Hoàng Cấp cường giả, ở thành trì đó đã là một trong mấy chục cường giả đỉnh cấp, nhưng Hoàng Cấp đệ tử ở U Linh Tông, Vu Quỷ Tông, Huyết Ma Tông thì là hạng thấp nhất!

Đương nhiên, trong ngũ vực Ma Thần Chiến Trường, thế lực nam vực cũng đã là rất mạnh rồi!

Trong ngũ vực, trung vực là mạnh nhất rồi đến nam vực!

Tiếp đó lần lượt là đông, tây, bắc vực! xem tại.

Sau khi ban chức trưởng lão vương, trưởng lão cho các Cổ Thần và Thần Cấp cường giả, Long Kình Thiên lại ban chức chiến tướng cho hơn một nghìn Thánh Cấp cường giả.

Ba người Tử Thiên Long Hoàng, Cửu Vĩ Thiên Miêu và Lục Dực Tử Phụng thì Long Kình Thiên không cho bất cứ quyền vì gì.

Nhưng mọi người đều biết ba người này địa vị cao cả trưởng lão vương.

Nhìn cường giả các tông phái trong đại điện, Long Kình Thiên trầm ngâm rồi nói:

- Sau này, tông môn các ngươi tất cả chuyển hết đến đây.

Như vậy thế lực mới được tập trung, chứ nếu phân tán hắp nơi thì dù đối kháng với Ma Tộc hay bất cứ thế lực nào cũng không có lợi.

- Chuyển hết đến đây?

Cường giả các tông môn kinh ngạc.

- Chủ nhân, sơn mạch Yêu Vương Tông tuy lớn nhưng tất cả chuyển hết đến thì liệu có…

Châu Ôn tiến lên trước thận trọng nói.

Tuy sơn mạch Yêu Vương Tông rất lớn nhưng không thể dung nạp được hết các tông môn.

Hơn nữa, khi các tông môn đến đây, còn phải xây cung điện, tu luyện trường, cũng là công trình lớn.

Ý của Châu Ôn đương nhiên là Long Kình Thiên hiểu.

- Điều này các ngươi không cần lo.

Long Kình Thiên phẩy tay, nói:

- Các ngươi ra ngoài đại điện với ta.

Nói rồi hắ ncùng ba người Tử Thiên Long Hoàng bay ra ngoài.

Các cường giả cũng ra hết.

Lúc này, Long Kình Thiên và tam thú hợp thể, phi thân lên trên bầu trời phía trên Yêu Vương Tông.

Trước sự chăm chú của mọi người, toàn thân Long Kình Thiên phát sáng, trên đỉnh đầu ngưng tụ ra vô số con lôi hệ thần thú, khí tức huỷ diệt bao trùm khắp bốn phía trời đất. Đồng thời hắn hét một tiếng, giơ tay về phía cung điện phía dưới, chỉ thấy từng cung điện của Yêu Vương Tông đều bị Long Kình Thiên nhấc khỏi mặt đất.

Tiếp đó, Long Kình Thiên giơ tay về mộ dãy núi phía xa, chỉ thấy cả sơn mạch chầm chậm chuyển động, ngày một tới gần hơn.

Chúng nhân chấn kinh.

Với sức của một nười dịch chuyển cả dãy sơn mạch?!

Nhìn thân ảnh phía trên trời như Viễn Cổ Thần Vương, cường giả các tông phái ánh mắt ai cũng cuồng nhiệt.

Sau khi kéo sơn mạch tới gần, trán Long Kình Thiên loé sáng, Tà Thần Đỉnh bay ra.

- Đó…lẽ nào là Tà Thần Đỉnh?

Bằng Chinh giật mình, kinh ngạc nói.

- Đúng vậy, là Tà Thần Đỉnh, chủ nhân vào Tà Thần Cung và có được nó.

Châu Ôn nói.

- Cái gì? Thật sự là Tà Thần Đỉnh? Chủ nhân đã vào Tà Thần Cung?

Các cường giả chấn kinh.

Lúc này, Long Kình Thiên vung hai tay lên, từng cung điện chui vào Tà Thần Đỉnh.

Hai tay Long Kình Thiên không ngừng biến hoá ra vô số đạo pháp quyết.

- Chủ nhân muốn?!

Mộng Linh mở to mắt. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

- Luyện chế cung điện.

Lúc này Huyết Vô Nhai và Châu Ôn đồng thanh.

- Luyện chế cung điện?

Mộng Linh, Bằng Chinh nhìn nhau, họ chưa từng nghe nói có ai lại luyện chế được cung điện như luyện khí như vậy.

Họ xây dựng tông môn, cung điện đều phải dựa vào sức ngườii, vì thế rất tốn thời gian và công sức.

Phía dưới, tất cả mọi người đều nhìn chăm chăm lên bầu trời.

Bình Luận (0)
Comment