Thiên Tôn Trùng Sinh

Chương 427

- Đuổi theo cho ta!

Âm Dương Phong nhìn hai người Long Kình Thiên biến mất ngay trước mặt, không khỏi giận dữ gào thét lên.

- Vâng, thiếu chủ!

Môn chúng Âm Dương môn nhao nhao lên, hướng Long Kình Thiên truy kích tới.

Long Kình Thiên mang theo Hướng Hữu Sơn một đường thuấn di. Mỗi một lần thuấn di đều đi được vạn dặm. Nhưng bất luận Long Kình Thiên thuấn di như thế nào, thần thức của sáu vị cường giả Thiên Thần tầng thứ bảy đỉnh phong của Âm Dương môn vẫn chăm chú theo sát đằng sau không tha.

Cường giả Thiên Thần tầng thứ bảy đỉnh phong đã tiếp cận Chân Thần, ngộ ra pháp tắc không gian biến ảo. Cho nên, bất luận Long Kình Thiên thuấn di như thế nào, không gian biến ảo như thế nào cũng vô phương đào thoát khỏi thần thức của sáu người này.

Cái này chính là chỗ đáng sợ của cường giả Thiên Thần tầng thứ bảy đỉnh phong. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Nhưng, thần thức của sáu người này tuy có thể đuổi theo Long Kình Thiên, nhưng cũng vô phương bắt được Long Kình Thiên, bởi vì hắn tốc độ thuấn di quá nhanh, không phải tốc độ từ từ của bọn họ.

Sáu người truy kích, càng về sau càng giật mình. Bọn họ thật sự nghĩ mãi mà không rõ, một tiểu tử Cổ Thần như thế nào lại có thể mượn được không gian, hơn nữa tốc độ không chậm như bọn họ.

Đương nhiên, Long Kình Thiên thuấn di, trong mắt bọn họ chính là không gian na di.

Đuổi tới đằng sau, tất cả các cường giả khác của Âm Dương môn đều bị bỏ xa, kể cả Âm Dương Phong. Âm Dương Phong mặc dù là thiếu chủ Âm Dương môn, nhưng thực lực bản thân cũng chỉ là Thiên Thần tầng thứ sáu.

- Đuổi theo như vậy cũng không phải là biện pháp.

Một vị Thái Thượng trưởng lão nhướng mày.

- Tiểu tử này đến tột cùng là quái thai xuất hiện. Rõ ràng chỉ là Cổ Thần tầng thứ năm đỉnh phong, nhưng thực lực so với Quỷ Phu còn mạnh hơn. Vả lại chỉ có cường giả Thiên Thần mới có khả năng không gian na di, hắn ta làm sao mà có thể?

Một người vừa sợ vừa thở dài.

- Chúng ta sáu người liên thủ, thi triển Không gian tuyệt sát trận?

- Không gian tuyệt sát trận? Tiêu hao quá lớn! Hơn nữa uy lực quá mạnh, nếu vạn nhất khiến tiểu tử kia bị tử vong thì làm sao bây giờ? Thiếu chủ bảo chúng ta bắt người, chứ không phải là giết người. Công pháp của người này nếu bị Âm Dương môn chúng ta đoạt được thì Âm Dương môn đến lúc đó có thể tuyệt đối bao trùm được Băng Phách Thần Giáo.

Trên đường đi, bảy người một trước sáu sau, không biết phi hành qua bao nhiêu vạn dặm, càng tới gần nơi sâu nhất của đại lục thì độc khí lại càng mạnh. Hơn nữa có thể gặp được độc trùng có sức mạnh kinh khủng, thậm chí còn mạnh hơn cường giả Thiên Thần tầng thứ bảy, tới gần cường giả Thiên Thần tầng thứ bảy đỉnh phong.

Nhưng, càng tới gần nơi sâu xa của đại lục thì khoảng cách của sáu cường giả Âm Dương môn với Long Kình Thiên càng lúc càng xa. Bởi vì sáu người Âm Dương môn vừa thi triển không gian na di, vừa phân tâm chống cự độc khí của độc trùng đại lục. Độc khí càng mạnh thì chống cự càng khó, mà Long Kình Thiên thì căn bản không lo dính độc khí của độc trùng.

- Tiểu tử kia tốc độ như thế nào càng lúc càng nhanh? Hắn chẳng lẽ không sợ những chất độc này?

Khoảng cách ngày càng xa, một vị Thái Thượng trưởng lão nhịn không được lửa giận nói.

Bọn họ chưa từng chật vật như thế này bao giờ. Sáu vị cường giả Thiên Thần tầng thứ bảy đỉnh phong, vậy mà truy đuổi một tên Cổ Thần nho nhỏ lại không đuổi kịp. Khoảng cách ngược lại càng lúc càng xa.

Đây quả thực là thiên đại kỳ nhục!

- Không được, tiếp tục như vậy, sớm hay muộn gì cũng bị tên tiểu tử kia đào thoát.

Một người tiếp lời, cả giận nói.

Thần thức của bọn họ hiện tại tuy rằng có thể tập trung theo Long Kình Thiên, nhưng thần thức dù sao cũng có cường độ, chỉ có thể quét mười vạn dặm. Vượt qua mười vạn dặm thì bọn họ không còn cách nào tìm được Long Kình Thiên.

- Liều mạng, chúng ta liên thủ thi triển không gian tuyệt sát mạng, giết chết tiểu tử này.

- Đúng vậy, người này nếu đào tẩu, tất nhiên sẽ là một mầm họa lớn cho Âm Dương môn chúng ta sau này.

Sáu người thương nghị, muốn thi triển sát chiêu mạnh nhất, giết chết Long Kình Thiên.

Giết chết Long Kình Thiên, còn hơn là để cho Long Kình Thiên đào tẩu.

Lập tức, sáu người phi thân, không tiếp tục thi triển không gian na di đuổi theo nữa mà đứng lại, tạo thành một hình vuông sáu cạnh. Sáu người hai tay thủ thế thành hình kỳ quái, toàn thân tản mát ra từng đạo mịt mờ, khiến người ta cảm thấy run sợ.

Trong chớp mắt, sáu người toàn thân hào quang vạn trượng, giống như sáu bầu trời màu xanh lục cực lớn, lóe ra hào quang xanh lét, tạo thành một hình có sáu hình vuông xoay tròn. Một cổ nghịch chuyển thời không, điên đảo âm dương, chư thần kinh hãi, sức mạnh lập tức khuếch tán. Một vạn dặm, hai vạn dặm, ba vạn dặm, bốn vạn dặm, năm vạn dặm…

Rất nhanh liền đuổi kịp Long Kình Thiên và Hướng Hữu Sơn bên ngoài bảy vạn dặm.

Cảm nhận được sức mạnh hủy diệt đằng sau, Hướng Hữu Sơn kinh ngạc quay đầu lại, chứng kiến một hào quang xanh ngắt bao phủ mà đến thì không khỏi sắc mặt bị dọa đến xám xịt.

Trước mặt cổ sức mạnh này, y không có nổi một chút sức phản kháng.

Y cảm giác được nếu bị cổ sức mạnh này đánh trúng, chính mình khẳng định sẽ hóa thành tro bụi. Đừng nói là thần thể, ngay cả thần cách cũng sẽ bị nghiền nát.

Cảm nhận được một kích hủy diệt của sáu vị cường giả Âm Dương môn đằng sau lưng, Long Kình Thiên hai mắt lập lòe, sắc mặt bình tĩnh, cũng không quay đầu lại, toàn thân quang mang nhấp nháy, từng đoàn từng đoàn lôi quang trồi lên, đỉnh đầu hình thành từng vị Lôi hệ thần thú, rất nhanh, xung quanh Long Kình Thiên trăm dặm là một mảnh lôi hải.

Đồng thời, một tòa bảo tháp trên người Long Kình Thiên bay ra.

Bảo tháp đứng vững thiên địa, có độ cao vạn trượng, vô số đại trận khu động, thần thú từ trong tháp bay ra, hung uy tuyệt thế bao trùm thiên hạ.

Rốt cuộc, sáu người Âm Dương môn công kích đến.

Thiên địa không ngừng rung động lắc lư, hào quang xanh ngắt cùng lôi hải không ngừng đụng vào nhau. Lôi hải tiêu tán, từng đợt rồi lại từng đợt, cuối cùng va vào hào quang của Trấn Thiên tháp

Sức mạnh mang tính hủy diệt xoáy lên vô số khí lãng, đem độc trùng bốn phía phá hủy hết. Tất cả độc trùng trong phạm vi vạn dặm toàn bộ diệt vong. Mà ngay cả độc khí nồng nặc cũng theo đó tản ra, trong không gian mười vạn dặm không còn một tia độc khí.

Khí linh côn bằng thần thú từ Trấn Thiên thần tháp phát ra một tiếng hét thảm, tiếp theo bay trở lại bên trong thân tháp. Toàn bô hào quang của Trấn Thiên tháp phai nhạt dần, phảng phất mất đi vẻ sáng bóng ngày xưa.

Trấn Thiên tháp từ trên cao rơi xuống, vào trong tay Long Kình Thiên.

Không gian tuyệt sát trận là thần trận công kích mạnh nhất của Âm Dương môn. Sáu vị cường giả Thiên Thần tầng thứ bảy liên thủ thi triển, muốn hủy diệt sức mạnh của Long Kình Thiên.

Trấn Thiên tháp từ trên cao rớt xuống, cái hào quang xanh ngắt kia đã đuổi đến sau lưng Long Kình Thiên.

Long Kình Thiên mang theo Hướng Hữu Sơn hai người lao về phía trước, đi được mấy vạn dặm thì thân thể không ngừng thuấn di, trong nháy mắt liền biến mất trong thần thức của sáu vị cường giả Âm Dương môn.

- Không chết?

- Tại sao lại như vậy? Hắn bị trúng một kích Không gian tuyệt sát trận của chúng ta, vậy mà không chết. Hơn nữa nhìn bộ dạng, tựa hồ như không có bị thương.

Sáu vị cường giả Âm Dương môn thấy Long Kình Thiên bị trúng một kích của bọn họ, vậy mà vẫn có thể tiếp tục thuấn di, giống như không có bị việc gì.

Đây rốt cuộc là yêu nghiệt gì vậy? Ngay cả một cường giả Thiên Thần tầng thứ bảy đỉnh phong, nếu bị trúng một kích Không gian tuyệt sát trận thì khẳng định cũng sẽ bị trọng thương.

Sáu người trong lòng kinh ngạc, sau khi kinh ngạc thì không ngừng hối hận, thậm chí không tự chủ được mà rùng mình. Âm Dương môn đắc tội với một quái vật như vậy, tuyệt đối là tai họa.

Sau đó, đám người Âm Dương Phong rốt cuộc cũng chạy tới. Âm Dương Phong thấy sáu người đứng ngẩn ngơ thì liền hỏi:

- Tiểu tử kia đâu, ở đâu rồi?

Sáu người nhìn nhau, không biết trả lời như thế nào.

- Các người không phải đã giết chết tên tiểu tử kia rồi sao?

Âm Dương Phong nhướng mày

Bình Luận (0)
Comment