Không cẩn thận giết chết? Nghe Thiếu môn chủ hỏi vậy, sáu người sắc mặt càng thêm quái dị.
- Chuyện gì xảy ra?
Âm Dương Phong thấy sáu người sắc mặt quái dị thì liền hỏi.
- Thiếu chủ, chúng tôi để cho tên tiểu tử kia chạy thoát rồi.
Một người trong số họ chỉ có thể thành thật trả lời.
- Cái gì? Tên tiểu tử kia chạy thoát rồi à? Như thế nào lại chạy thoát được? Các ngươi đường đường là cường giả Thiên Thần tầng thứ bảy đỉnh phong, mà ngay cả một Cổ Thần cũng không bắt được?
Âm Dương Phong nổi giận.
Y nghĩ tới rất nhiều khả năng, nhưng lại không nghĩ tới một kết quả như vậy.
Sáu cường giả Thiên Thần tầng thứ bảy đỉnh phong truy kích một Cổ Thần nhưng lại bị đối phương chạy thoát.
Chỉ là y đã quên, truy kích không chỉ là sáu cường giả đó mà là bốn mươi chín người của Âm Dương Phái.
- Thiếu chủ, tiểu tử kia mặc dù chỉ là một Cổ Thần, nhưng lại có thể thi triển không gian na di. Hơn nữa tốc độ không gian na di lại cực nhanh, không hề thua kém sáu người chúng tôi. Ngoài ra, chúng ta phát hiện hắn căn bản không sợ độc khí của độc trùng đại lục. Càng về sau thì lại càng nhanh.
Sáu người sắc mặt đỏ bừng. Nói thật, bị một Cổ Thần chạy thoát trong tay, đúng là thể diện bị mất đi thật lớn.
Âm Dương Phong sắc mặt đại biến:
- Không sợ độc khí của độc trùng Đại lục?
- Đã như vậy, vậy sao các ngươi lại không xuất thủ đánh chết tên tiểu tử kia đi, diệt trừ hậu hoạn?
Âm Dương Phong nói.
- Chúng tôi sáu người liên thủ thi triển Không gian tuyệt sát trận. Tiểu tử kia bị Không gian tuyệt sát trận của đánh trúng sau lưng nhưng lại không bị gì, còn thi triển tiếp không gian na di chạy thoát.
Sáu người cảm thán nói.
- Cái gì? Bị Không gian tuyệt sát trận của các ngươi đánh trúng sau lưng mà không bị việc gì?
Âm Dương Phong sắc mặt đại biến, thất thanh nói. Những Thái Thượng trưởng lão khác của Âm Dương môn thì nhìn nhau, sắc mặt muôn vẻ. Bọn họ đúng là khó nén nổi sự kinh ngạc trong nội tâm.
Tiếng gió kêu lên, độc khí xanh lét không ngừng lượn lờ. Chúng môn của Âm Dương môn thật lâu vẫn không lên tiếng.
Còn Long Kình Thiên mang theo Hướng Hữu Sơn liên tiếp thi triển thuấn di bay thật nhanh, không biết đã qua bao nhiêu vạn dặm, xác định đã thoát khỏi người của Âm Dương môn thì lúc đó mới ngừng lại.
Sáu vị cường giả Thiên Thần tầng thứ bảy đỉnh phong của Âm Dương môn thi triển một kích Không gian tuyệt sát trận, tuy rằng rất mạnh, hủy thiên diệt địa, nhưng Long Kình Thiên lại thi tiển lôi hải, còn có Trấn Thiên tháp ngăn cản nên lực công kích lên người Long Kình Thiên giảm đi nhiều, tự nhiên không có khả năng làm tổn hại đến hắn.
Long Kình Thiên mặc dù chỉ là bán tiên trung kỳ đỉnh phong, nhưng sức khỏe của hắn lại rất mạnh, tuyệt đối là thiên hạ đệ nhất nhân Chân Thần.
- Chúng ta dừng lại nghỉ ngơi vài ngày.
Sau khi đi vào một sơn cốc bí mật, Long Kình Thiên nói với Hướng Hữu Sơn, tiếp theo bố trí bốn phía một số trận pháp cấm chế, rồi tiến vào trong sơn cốc vận chuyển công pháp luyện hóa thần cách của năm người Củng Nhất Hoằng của Khởi Băng Phách Thần Giáo.
Trải qua trận này, Long Kình Thiên cảm giác mình đã gần đột phá được bán tiên hậu kỳ.
Nếu như có thể đột phá được bán tiên hậu kỳ, cho dù sáu vị cường giả Thiên Thần tầng thứ bảy đỉnh thiên kia có thi triển Không gian tuyệt sát trận lần nữa, thì Long Kình Thiên vẫn nắm chắc có thể đánh tan.
Mười ngày qua đi, Long Kình Thiên từ trong Trấn Thiên thần tháp đi ra. Thần cách của năm người Củng Nhất Hoằng đã bị hắn hoàn toàn luyện hóa hết. Hơn nữa còn có thần thể của Ngân Nguyệt Song Tà, Đại Huyền Thần Thông cũng bị Long Kình Thiên luyện hóa luôn.
Hiện tại, Long Kình Thiên dùng mọi phương pháp để tăng thực lực lên. Đợi sau khi đột phá được bán tiên hậu kỳ, lại tích lũy được thần cách, sẽ luyện hóa tiếp đám người Tử Thiên Long Hoàng, Cửu Vĩ Thiên Miêu để đột phá Thiên Thần chi cảnh.
Lần tu luyện này, Long Kình Thiên mặc dù vẫn không cách nào đột phá được bán tiên hậu kỳ, nhưng thực lực lại tăng lên không ít, tiếp cận thêm một bước tới gần bán tiên hậu kỳ.
- Trấn Thiên tháp bị một số pháp chế tổn hại, cũng nên tìm nguyên liệu để chữa nó mới được.
Long Kình Thiên nói.
Trấn Thiên tháp tiếp nhận một kích của sáu vị cường giả Âm Dương môn, mặc dù không bị tổn hại quá nhiều, nhưng thân tháp bị một số hư hỏng. Tuy nhiên hiện tại, qua trọng nhất là tăng thực lực của bản thân, việc chữa trị cho Trấn Thiên tháp đợi sau hãy nói. nguồn TruyenFull.vn
- Tiền bối, người đã ra rồi!
Hướng Hữu Sơn thấy Long Kình Thiên bước ra thì nét mặt vui vẻ, bước nhanh đến trước mặt hắn.
Long Kình Thiên gật đầu nói:
- Thiên phú của ngươi không tồi, mười ngày qua cũng tu luyện được Bàn vũ đại lực chủng tử.
Trước khi bế quan, Long Kình Thiên có đưa cho Hướng Hữu Sơn một bộ công pháp Bàn vũ đại lực thần công. Sau khi tu luyện được bộ công pháp này thì có thể sinh ra được Bàn vũ đại lực chủng tử, khỏe mạnh vô cùng.
Long Kình Thiên nhìn ra, Hướng Hữu Sơn đã tu luyện được Bàn vũ đại lực chủng tử.
- Tiền bối quá khen. Tiền bối ban cho Hữu Sơn thần công, Hữu Sơn không biết như thế nào để hồi báo.
Hướng Hữu Sơn vẻ mặt cảm kích nói.
Long Kình Thiên khoát tay nói:
- Không cần khách khí.
Đúng lúc này, đột nhiên phía trước truyền đến từng đợt chấn động kinh khủng. Ngọn núi dao động, độc trùng trong không gian toàn bộ đều sôi trào lên.
Long Kình Thiên không khỏi quay đầu nhìn về phía phát ra chấn động.
- Đây là Phá Diệt Thần Điện mở ra?
Hướng Hữu Sơn kích động dị thường, nói:
- Chỉ có Phá Diệt Thần Điện mở ra thì mới có động tĩnh lớn như thế.
Phá Diệt Thần Điện rốt cuộc đã mở ra.
Long Kình Thiên hai mắt lóe tinh mang, cắp lấy Hướng Hữu Sơn nói:
- Đi!
Lập tức, hai người biến mất ngay tại chỗ, hướng Phá Diệt Thần Điện mà tới.
Long Kình Thiên cảm giác lần này Phá Diệt Thần Điện mở ra, chính là thời điểm hắn có thể đột phá bán tiên hậu kỳ.
Hai người đang ở tại nơi sâu thẳm của độc trùng đại lục nên khoảng cách đến Phá Diệt Thần Điện cũng không xa. Long Kình Thiên một đường thuấn di, dần dần tới gần Phá Diệt Thần Điện. Tuy rằng thuấn di cực kỳ tiêu hao tinh khí, nhưng Long Kình Thiên có linh mạch thánh phẩm ủng hộ nên cũng không lo lắng.
Sau mười mấy phút, Long Kình Thiên hai người rốt cuộc đã đi tới trước Phá Diệt Thần Điện.
Phá Diệt Thần Điện bề ngoài xem ra thì rộng mấy ngàn dặm, cao trăm trượng, tản ra khí tức hồng hoang cổ xưa.
Long Kình Thiên và Hướng Hữu Sơn rơi xuống trước cửa thần điện. Bên ngoài cánh cửa là mười sáu cột đá hình tròn cực lớn. Mỗi một cột đát đều khắc đầu Lục vĩ kim sư. Người khác khả năng không nhận ra được Lục vĩ kim sư nhưng Long Kình Thiên lại biết, Lục vĩ kim sư này là thần thú trong thần giới, Kim Sư Vương.
Lúc này, vô số thanh âm xé gió từ bốn phương tám hướng lao đến bên này. Hiển nhiên là cường giả của các phái Thái Hư Thần Phủ không ngừng tiến đến Phá Diệt Thần Điện.
- Thiếu chủ, là tiểu tử kia!
Đột nhiên, từ phương xa truyền đến một thanh âm kinh ngạc.
Long Kình Thiên nhìn lại, đúng là một trong sáu cường giả của Âm Dương môn mà lúc trước đã truy kích Long Kình Thiên.
Người của Âm Dương môn đã đến.
- Giết hắn đi!
Âm Dương Phong lạnh lùng quát.
Lập tức, người của Âm Dương môn nhao nhao lên, hướng Long Kình Thiên đuổi giết. Hơn mười vị cường giả Thiên Thần một kích toàn lực, khiến thiên địa cuốn tung, sơn địa trầm luân, nhật nguyệt loạn lạc.
Long Kình Thiên thấy như vậy, không muốn cùng đám người Âm Dương môn dây dưa nữa, liền phi thân lên, mang theo Hướng Hữu Sơn, lao vào cửa điện, tiến vào Phá Diệt Thần Điện.
Mọi người oanh kích ngoài cửa Phá Diệt Thần Điện, oanh trúng mười sáu cột đá cực lớn. Từ bên trong cột đá truyền ra tiếng rít gào. Mười sáu con thần thú Kim Sư Vương xuất hiện, một mảnh kim quang hiện lên. Môn chúng Âm Dương môn cảm thấy chấn động toàn thân, liên tiếp lui về phía sau.
Đem môn chúng Âm Dương môn đẩy lùi về phía sau, mười sáu con thần thú lại trở về bên trong cột đá.
Âm Dương Phong vừa sợ vừa giận:
- Đáng chết, lại để cho tên tiểu tử này tiến vào Phá Diệt Thần Điện. Nào, chúng ta phải nhanh chân lên, tiến vào Phá Diệt Thần Điện, nắm chắc cơ hội, cướp lấy Phá diệt thần công.
- Vâng, thiếu chủ!
Môn chúng Âm Dương môn lần lượt phi thân vào Phá Diệt Thần Điện.
Môn chúng Âm Dương môn vừa mới tiến vào Phá Diệt Thần Điện, thì một đám người hàng lâm đã xuất hiện trước cửa điện, đúng là đám người Âu Tu Văn của Băng Phách Thần Giáo.