Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1100 - Bài Thi Đạt Điểm Tuyệt Đối

Diệp Mặc nghĩ đến hắn và mọi người đều là cùng một vạch xuất phát, thìhắn lại không quá để ý đến việc có lấy được 'Thiên Hoa Đan' hay không. Lấy được 'Thiên Hoa Đan' thì hắn cũng chỉ là đỡ được chút thời gian mà thôi. Nói thật ra, nếu như để hắn chọn, nói không chừng hắn có thể sẽ chọn ‘Hóa Tang Đan’. Coi như là chọn ‘Hóa Tang Đan’, hắn cũng không thấy là mình sẽ thua người khác.

- Vòng thi đấu thứ nhất có thời gian là ba ngày, hiện tại bắt đầu phân phát đan dược, cuộc thi bắt đầu.

Sau khi Nguyệt Kỳ Siêu tuyên bố bắt đầu cuộc thi, đan dược từng viên một đã được phân phát xuống dưới.

Diệp Mặc cười thầm trong lòng, cho dù là hắn phân tích 'Thiên Hoa Đan' cũng phải dùng đến mấy tháng trời, tuy rằng không phải là mỗi giờ mỗi khắc đều ngồi phân tích, thế nhưng cũng không chỉ có ba ngày. Ba ngày để tìm ra thành phần của một viên đan dược thật sự là quá ngắn rồi. Dù là bản thân Nguyệt Kỳ Siêu cũng nói vài chục năm mới có đáp án.

Nghĩ tới đây, Diệp Mặc thầm than rằng mình thật may mắn, nếu như không phải hắn đột nhiên gặp được nội đan của 'Đề Hoa Thú', nói không chừng đến bây giờ hắn cũng không thể phân tích được. Đề thứ nhất này là phải căn cứ theo số linh thảo được cấp cho rồi.

Vài phút sau, Diệp Mặc nhận được viên đan dược của mình, rõ ràng là một viên 'Thiên Hoa Đan'. Đối với Diệp Mặc mà nói tuy rằng có nhận được 'Thiên Hoa Đan' hay không thì cũng không phải là vấn đề, thế nhưng thật sự nhận được rồi thì cũng là một chuyện tốt.

Hầu như tất cả đan sư và Đan Vương đã nhận được đan dược đều bắt tay vào phân tích, còn Diệp Mặc thì cảm giác bản thân thật nhàn rỗi không có việc gì. Hắn bắt đầu quan sát những mồi lửa của các đan sư và Đan Vương khác, khi Diệp Mặc thấy năm sáu chục loại mồi lửa kỳ dị cùng lúc, nhất thời không thể nói được lời nào.

Trên cơ bản là mỗi Đan Vương đều có một mồi lửa kỳ dị, mà linh đan sư cao cấp cũng có hơn mười người có mồi lửa kỳ dị. Cho dù là 'Tử Quỷ Hỏa' thì hắn cũng thấy có một người sở hữu.

Ngoài ra, còn có ‘Thạch Bì Hỏa’, ‘Hắc Kiền Cốt Viêm’, ‘Lam Hoàng Diễm’, ... những mồi lửa này căn bản đều vô cùng bình thường, mà loại 'Mộc Tâm hỏa' Cố Mân Tiềm dùng cũng có đến bốn người đang sử dụng.

Khiến Diệp Mặc kinh ngạc chính là hắn thấy được hai Thiên hỏa, một chính là mồi lửa ‘Cực Canh Hỏa’ đứng thứ tư trong Thiên hỏa do Đan Vương ngũ phẩm Từ Bán Xương của Đan thành sử dụng. Mà đứng thứ bảy Thiên hỏa là 'Lam Nhan Hỏa' cũng đang được một tên tu sĩ Bích Đan Tông sử dụng, y là một Đan Vương tứ phẩm tên là Khâu Niệm Sinh.

Lai lịch của 'Lam Nhan Hỏa' thì Diệp Mặc biết, ngày trước Vưu Phương Bình đã kể với hắn chuyện Đế Quốc Hàn Lương phát hiện được 'Lam Nhan Hỏa', sau đó lại cống hiến cho Bích Đan Tông để Đế Quốc Hàn Lương có thế lấy được hai suất tham gia Vẫn Chân Điện. Không nghĩ tới 'Lam Nhan Hỏa' lại cấp cho Khâu Niệm Sinh dùng. Thế nhưng Khâu Niệm Sinh dù sao cũng là một Đan Vương tứ phẩm, mồi lửa này cũng chỉ có thể cấp cho y dùng là hợp lý nhất rồi.

Ngoại trừ hai tu sĩ sử dụng Thiên hỏa, Diệp Mặc còn chú ý tới có một tên sử dụng ‘Muội Sát Hỏa’, 'Muội Sát Hỏa' ở Tu Chân Giới là mồi lửa kỳ dị xếp thứ mười ba, gần với 'Tử Quỷ Hỏa' của Diệp Mặc. Có thể nói là hai mồi lửa tương đương không hơn kém gì nhau, thế nhưng Diệp Mặc quan tâm y cũng không chỉ vì 'Muội Sát Hỏa' của y, mà là cách thức cùng tốc độ phân giải đan dược của y quả thực là hết sức lưu loát và sinh động. Diệp Mặc khẳng định so với việc hắn phân giải 'Thiên Hoa Đan' trước kia thì lợi hại hơn nhiều.

Diệp Mặc đứng đó quan sát người khác, thế nhưng cũng có người đang quan sát hắn. Ninh Khinh Tuyết thấy Diệp Mặc căn bản là cả mồi lửa cũng không có lấy ra, nhất thời trong mắt tràn ngập lo lắng. Thậm chí trong lòng còn có một chút thương tiếc, Diệp Mặc là một tán tu, không thể so với các tu sĩ xuất thân từ đại môn phái được, y khó có thể có được một mồi lửa kỳ dị tốt.

Lục Vô Hổ có chút hứng thú nhìn Diệp Mặc đang quan sát xung quanh, bỗng nhiên cười cười lẩm bẩm:

- Tên nhóc này hay thật nha, không phải là mang tên tuổi của ta đi báo danh sau đó trà trộn vào đây chơi chứ?

Diệp Mặc tựa hồ cảm giác được có người đang quan sát mình, hắn lập tức biết là do mình không làm ra động tác gì cả, nghĩ cũng không hề nghĩ liền xuất ra Anh hỏa của mình.

- Anh hỏa?

Lục Vô Hổ cười khổ lắc đầu, không tiếp tục quan sát Diệp Mặc nữa.

Dùng Anh hỏa tham gia đại hội Đan Vương, đây quả thực là ngược đời mà. Trong cuộc thi Đan Vương này thì người kém nhất cũng không có sử dụng Anh hỏa. Cho dù là Đan Sư hay là Đan Vương thì cũng đều có một loại Thiên hỏa hoặc Địa hỏa, có lẽ cũng có người không có mồi lửa kỳ dị nhưng so với Anh hỏa tự thân thì vẫn mạnh hơn nhiều lắm.

Đối với tu sĩ mà nói, thời gian ba ngày căn bản không tính là cái gì. Vài tên tu sĩ có thù oán với Diệp Mặc đều theo dõi hắn, khi chúng thấy Diệp Mặc xuất ra Anh hỏa đều thở phào nhẹ nhõm. Tuy rằng chúng không có đem một Linh đan sư thất phẩm vào mắt, thế nhưng vạn nhất hắn giải ra được phươngthuốc thượng cổ, thì bọn chúng không có khả năng động tới nữa rồi. thậm chí là chúng còn phải xem xem Diệp Mặc có muốn tìm bọn chúng không nữa.

Mà ở trên khán đài, Phương Chủng Sư cùng với sư phụ đều ở chỗ Phiêu Miểu Tiên Trì, nhưng hiện Phương Chủng Sư đang đứng ngồi không yên rồi. Nếu như Ninh Khinh Tuyết không có lừa gạt y việc Diệp Mặc kia thật sự luyện chế ra được 'Chức Thần đan', vậy thì y không có chút cơ hội nào rồi. Nhưng lại rất có thể thực hiện lời hứa bế quan trăm năm của mình.

Khi Khâu Tuyết và Quách Kỳ Phàm biết tên của Diệp Mặc cũng khiếp sợ không thôi, bọn họ đều mơ hồ biết được Diệp Mặc là đến từ Bắc Vọng Châu, hiển nhiên Diệp Mặc rất có thể là tu sĩ nghịch thiên mà thành chủ Nguyệt Kỳ Siêu đã nói tới.

Một người cũng đang rất khiếp sợ là Hoàng Ngọc Sơn của Lôi Khí Tông, y biết chính xác Diệp Mặc là đến từ Bắc Vọng Châu, hơn nữa cũng biết tên của Diệp Mặc. Lúc này y tuy rằng không dám khẳng định tên Lạc Tiểu Mặc trước mặt này có phải là Diệp Mặc trong lời nói của Nguyệt Thành chủ hay không, thế nhưng y lại có thêm một chút băn khoăn lo lắng. Y căn bản không dám giấu diếm suy đoán của mình, lập tức đem nó nói cho tu sĩ Hư Thần bên cạnh.

Tên tu sĩ Hư Thần nhìn chằm chằm vào Anh hỏa trong tay Diệp Mặc, một lúc lâu sau mới cau mày nói:

- Theo như lời con nói, thì người này rất có thể chính là tu sĩ ngày trước đã luyện chế ra 'Chức Thần đan', khi đó hắn dùng Trúc Cơ chân hỏa, hiện tại lại dùng Nguyên Anh Anh hỏa, đều là không có mồi lửa kỳ dị...

Dừng một chút, tên tu sĩ Hư Thần lại nói:

- Đợi lát nữa xem, nếu như thật là hắn, chúng ta không chỉ không thể tiếp tục tìm hắn báo thù, mà tốt nhất là đem nốt cả gốc 'Ngũ Thái Liên' còn lại cấp cho hắn.

Hoàng Ngọc Sơn gật đầu, không dám nói gì. Y biết ý tứ của sư thúc, nếu như đối phương thật là tu sĩ đã luyện chế ra 'Chức Thần đan', vậy thì không nói đến mình có đi tìm hắn báo thù hay không, chỉ cần hắn không tìm đến mình thì coi như là đã phải niệm A Di Đà Phật rồi.

Thời gian ba ngày nhanh chóng kết thúc, Diệp Mặc cũng như các tu sĩ khác, đều đem phương thuốc của mình viết lại trên ngọc giản rồi nộp lên. Tuy rằng viết ra phương thuốc của 'Thiên Hoa Đan' này trong lòng Diệp Mặc có chút không nỡ, thế nhưng hắn cũng biết, 'Thiên Hoa Đan' là một loại đan dược phú quý, không có khả năng phổ cập như Nguyệt Kỳ Siêu nói. Có ai lại đi dùng nội đan của ma thú cấp bảy để luyện chế đan dược cho tu sĩ Kim Đan tu luyện không? Coi như là có, thì cũng sẽ không nhiều.

Vì vậy cho dù có công khai phương thuốc của 'Thiên Hoa Đan' hay không, thì hắn cũng không để ý nhiều.

Diệp Mặc biết 'Thiên Hoa Đan' có mười một loại linh thảo, trong đó năm loại là linh dược chủ yếu, lần lượt là ‘Thủy Ma Hải Đài’, 'Yên vụ chi lan', ‘Lạc Hoàng Tam Diệp Thảo’, ‘Xích Quang Quả’, và nội đan 'Đề Hoa Thú'.

Lúc trước hắn luyện chế 'Thiên Hoa Đan', sử dụng chính là nội đan của 'Đề Hoa Thú' cấp bảy, hắn không biết nội đan của 'Đề Hoa Thú' dưới cấp bảy có thể luyện chế được 'Thiên Hoa Đan' không, thế nhưng căn cứ vào suy đoán của hắn, thì nội đan 'Đề Hoa Thú' thấp hơn cấp sáu thì hiệu quả đan dược sẽ không cao. Trừ phi một lò đan dược cho ra ít đan dược hơn, bằng không thì hiệu quả của 'Thiên Hoa Đan' sẽ bị hạ thấp.

Để đảm bảo tính chuẩn xác của đan dược, Diệp Mặc viết đáp án là nội đan 'Đề Hoa Thú' phải là cấp sáu trở lên.

Tám vị giám khaỏ, có sáu vị là Đan Vương, Lục Vô Hổ và Kỷ Bấm chỉ là giám khảo danh dự, coi như là chỉ có sáu vị Đan Vương làm việc, hơn năm trăm ngọc giản chứa đáp an đều nhanh chóng được chọn lọc ra.

Tuy rằng mọi người đều biết, tiêu chuẩn đáp án của đề thi lần này cũng không cần phải hoàn chỉnh, muốn làm ra một đáp án hoàn chỉnh gần như là không thể, thế nhưng giám khảo có thể căn cứ vào số lượng dược liệu tìm được trong đáp án để cho điểm các thí sinh.

Khác với Diệp Mặc, đại bộ phận Đan Sư sau khi nộp bài thi đều rất khẩn trương. Nếu như không phải đại hội có quy định, thì các tu sĩ đều đã sớm bắt đầu thảo luận với nhau rồi.

Diệp Mặc thì không có chút khẩn trương nào, ngồi ở tại vị trí dự thi của mình, cái đề thi này hắn đã làm hết mấy tháng rồi, nếu như vẫn không thể lấy được hạng nhất, vậy thì có thể đi mua một miếng đậu hũ, sau đó đập đầu vào mà chết đi.

- 'Thiên Hoa Đan', mười một loại linh thảo?

Ngũ Thản cầm bài thi của Diệp Mặc rồi khiếp sợ thốt lên, là một giám khảo, y cũng không xem trọng đề mục lần này. Bởi vì y cũng là một Đan Vương, hơn nữa còn là Đan Vương lục phẩm, y cũng đã từng phân tích qua Hóa Tang đan, Thiên Hoa đan, Ứng Kiếp đan, Vụ Linh đan

Y cùng với hai vị thành chủ Đan thành và hai người Đan Sư có danh tiếng trong giới luyện đan đều đã phân giải ra được mười loại dược liệu của loại 'Thiên Hoa Đan' này, thế nhưng bọn họ đều biết 'Thiên Hoa Đan' có mười một loại linh dược, nhưng một loại cuối cùng thì lại không có ai phân tích ra được.

- Có người phân tích ra mười một loại linh dược của 'Thiên Hoa Đan' rồi sao?

Ngoại trừ Kỷ Bấm và Lục Vô Hổ ra, sáu Đan Vương còn lại sau khi nghe được lời này thì nhất thời đều chạy tới trước mặt Ngũ Thản.

- Thành phần chú yếu bao gồm: ‘Thủy Ma Hải Đài’, 'Yên vụ chi lan', ‘Xích Quang Quả’, nội đan của 'Đề Hoa Thú'... Dược liệu phụ trợ gồm ‘Minh Thiên Ma’, ‘Ngưng Quang Thảo’ ... Không đúng, cái phương thuốc này có thêm thành phần là nội đan của 'Đề Hoa Thú'...

Thẩm Nghiễn Thanh vui mừng đọc một chút phương thuốc của thí sinh này, chỉ là còn chưa có đọc xong, y đã nhìn thấy chỗ khác biệt rồi, chính là thêm một nội đan 'Đề Hoa Thú'.

- Nội đan 'Đề Hoa Thú', nội đan 'Đề Hoa Thú'...

Nguyệt Kỳ Siêu lẩm bẩm vài lần, bỗng nhiễn thốt lên:

- Tôi tại sao không nghĩ đến nhỉ? Dùng nội đan của yêu thú, hóa ra là dùng nội đan của yêu thú...

Y cũng không biết rằng trước đây Diệp Mặc cũng không nghĩ đến việc dùng nội đan 'Đề Hoa Thú', hắn còn nghĩ đến việc dùng linh tinh có thể ăn chết người nữa, chỉ là do ngẫu nhiên bắt gặp một viên nội đan 'Đề Hoa Thú' được bán đấu giá, lúc này mới nghĩ đến việc cho nội đan của 'Đề Hoa Thú' này vào phương thuốc.

- Nam An Châu của chúng ta rốt cuộc cũng xuất hiện một Đan Sư thiên tài rồi sao? Không ngờ trong ba ngày lại có thể phân tích hoàn chỉnh phương thuốc của 'Thiên Hoa Đan'.

Nguyệt Kỳ Siêu cầm phương thuốc của Diệp Mặc mà nhướng mày, trong lòng không ngừng kích động.

Y đã rất khẩn cấp muốn nhìn thấy người tu sĩ này là ai rồi.

- Là một tán tu, Lạc Tiểu Mặc, tên này sao cũng có một chữ Mặc. Không ngờ chỉ là một Linh đan sư thất phẩm, quả nhiên là thiên tài, căn bản là không thể nhìn ra mà

Nguyệt Kỳ Siêu đem tên giả của Diệp Mặc đọc lên.

- Ngân Nguyệt thành chủ, tôi cảm thấy phương thuốc của 'Thiên Hoa đan' này rất khả quan, chúng ta bây giờ có nên luyện chế thử không?

Một giám khảo là Đan Vương tứ phẩm Triệu Thuận Thiên lên tiếng đề nghị. Nguyệt Kỳ Siêu là một Đan Vương thất phẩm, có danh hiệu là Đan Vương Ngân Nguyệt, vì vậy mọi người đều gọi y là Ngân Nguyệt thành chủ.

- Không.

Nguyệt Kỳ Siêu lập tức lắc đầu:

- Phương thuốc này là của Đan Sư Lạc Tiểu Mặc phân tích ra, chúng ta cần tôn trọng thành quả của anh ta, chính chúng ta ở đây đều biết rõ phương thuốc này chắc chắn có thể luyện chế thành công 'Thiên Hoa Đan', thế nhưng chúng ta vẫn phải đợi anh ta là người đầu tiên luyện chế. Đây chính là sự tôn trọng dành ột Đan Sư.

Nói xong, Nguyệt Kỳ Siêu xoay người nhìn những Đan Vương còn lại rồi nói tiếp:

- Bây giờ chúng ta tiếp tục chấm điểm các bài thi, lấy ra một trăm bài điểm cao nhất, sau đó tiến hành vòng thi thứ hai. Về phần bài thi này, ý kiến của tôi là cho điểm tuyệt đối.

Ngũ Thản lập tức gật đầu đồng ý:

- Tôi cũng tán thành điểm tuyệt đối, bất luận là phương thuốc này cuối cùng có thể luyện chế ra 'Thiên Hoa Đan' hay không, nhưng chỉ có một mình thí sinh này viết ra được mười loại dược liệu chính xác, lại còn có thể viết ra thêm một dược liệu mà chúng ta không ngờ tới là nội đan 'Đề Hoa Thú', vậy thì bài thi này hoàn toàn xứng đáng được điểm tuyệt đối.

Bốn người giám khảo khác đều gật đầu, hiển nhiên đối với việc bài thi này được điểm tuyệt đối không có bất cứ ý kiến dị nghị nào.

Bình Luận (0)
Comment