Thiếu gia bị bỏ rơi
Tác giả: Nga Thị Lão Ngũ
Chương 1957: Thì ra là vậy
Nguồn dịch: Nhóm dịch Friendship
Sưu tầm: xem tại
Biên tập: metruyen
Nguồn truyện: kenwen
Uỳnh ...
Ngăn cách Tiên đế bị một cú này xung kích chấn động không ngừng ..
Diệp Mặc lập tức bắt đầu vui mừng, hắn còn tưởng là mình xung kích Tiên đế ít nhất phải mấy lần thậm chí mấy chục lần mới được chứ. Không ngờ lần thứ nhất xung kích, đã đụng tới tầng ngăn cách Tiên đế.
Hắn lập tức đã rõ là chuyện gì xảy ra, dựa theo tiến độ tu luyện của mình, trên thực tế hắn có thể thăng cấp Tiên đế từ lâu rồi. Nói cách khác với hắn tình hình góp nhặt để trở thành Tiên Tôn đã đầy đủ rồi, sở dĩ vẫn luôn không có cách nào độ kiếp thăng cấp Tiên đế, là bởi vì hắn không có cách nào thăng cấp đến Tiên Tôn viên mãn, lần này đột ngột đạt tới Tiên Tôn viên mãn, chuyện còn lại dễ dàng chẳng khác nào nước chảy thành sông, không trở ngại chút nào hết.
Răng rắc ...
Một tiếng nổ vang trên không trung vang lên, tại lần thứ nhất Diệp Mặc xung kích đến tầng ngăn cách Tiên đế, lôi kiếp cũng đã xuống tới.
Diệp Mặc không chút do dự lại lấy ra một viên 'Thái Hoàn Đan' ném vào trong miệng, cái hắn không bao giờ thiếu nhất chính là tiên đan. Thứ này đối với các tông môn khác mà nói vô cùng quý giá, nhưng với hắn mà nói thì rất nhiều.
Ánh chớp lập lòe lan xuống, Vô Anh Tiên Đế lập tức phóng ra Cầm Tiên Thiết Thụ Căn của mình. Y muốn ngay khi luồng lôi kiếp thứ nhất đánh trúng Diệp Mặc, nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của. Đây là chuyện mà y đã sớm tính toán kỹ, tuyệt đối không thể bỏ dở giữa chừng.
Chín luồng sét màu xanh đen rơi xuống, Vô Anh Tiên Đế lập tức cả kinh, y không ngờ luồng sét của Diệp Mặc lại bự cỡ thùng nước. Nhưng sau đó y càng thêm an tâm, chín luồng sét này rơi xuống, Diệp Mặc không chết cũng sẽ bị thương nặng, y thừa nước đục thả câu thành công là cái chắc. Cho dù là y có bị luồng sét ảnh hưởng đến, nhiều nhất cũng chỉ bị thương nhẹ mà thôi.
Vô Anh Tiên Đế tính toán vô cùng chuẩn xác, Cầm Tiên Thiết Thụ Căn của y theo sát chín luồng sét kia đánh về phía Diệp Mặc, y khẳng định cho dù là y có bị ảnh hưởng đến, cũng là ảnh hướng rất nhỏ thôi. Huống chi y đã phóng ra pháp bảo phòng ngự đỉnh cao - Kim Lung Đồ của mình rồi, có thể bảo vệ toàn thân.
Răng rắc, răng rắc ...
Sấm sét liên miên không dứt đánh uỳnh xuống, Vô Anh Tiên Đế lúc này mới trợn tròn mắt, tên khốn Diệp Mặc này rốt cuộc là độ cái lôi kiếp gì vậy? Chín luồng sét kia cũng chỉ là một phần của cái đợt lôi kiếp thứ nhất này thôi, mà sau chín luồng sét này, vẫn có vài chục luồng sét cũng cùng độ lớn như vậy. Những luồng sét này so với chín luồng sét kia chỉ chậm hơn chưa tới một nhịp thở, cũng theo sát Cầm Tiên Thiết Thụ Căn của y rơi xuống. Vô Anh Tiên Đế tính toán sơ lược một chút, đợt lôi kiếp này vậy mà có tới tám mươi mốt luồng.
Vô Anh Tiên Đế sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch, cho dù y là Tiên đế đỉnh cao, cũng không cách nào ngăn trở lại mấy luồng sét đáng sợ này. Mà lúc này pháp bảo của y đã phóng ra, thậm chí đã va chạm với mấy luồng sét rơi xuống sau đó rồi. Nói đúng ra là bây giờ y đã bị cuốn vào trong lôi kiếp, bây giờ muốn lui ra ngoài cũng không thể được.
Đến lúc này, Vô Anh Tiên Đế sao còn có thể không hiểu ý đồ của Diệp Mặc, cùng lúc khi y phẫn hận vô cùng, cũng chỉ có thể điên cuồng ngăn cản đợt lôi kiếp đáng sợ này.
Y thề đời này y chưa từng gặp qua loại sấm sét đáng sợ như này, lôi kiếp khi y thăng cấp Tiên đế so với cái này quả thật là như dòng suối nhỏ so với biển cả bao la.
Khó trách Diệp Mặc có thể ở tu vi Tiên Tôn mà giết gọn Tiên đế, người này nghịch thiên đến nỗi ông trời cũng không cho sống mà. Sớm biết của hắn là loại lôi kiếp đáng sợ này, Vô Anh Tiên Đế thà rằng đi thật xa cho rồi. Y tin tưởng loại lôi kiếp này không có bất kỳ người nào có thể vượt qua, cho dù là Diệp Mặc cũng không thể. Loại lôi kiếp này đừng nói Diệp Mặc không vượt qua được, căn bản là không có bất cứ Tiên đế nào có thể vượt qua được, cho dù là Chân Thánh Đế của năm đó, e rằng cũng không cách nào vượt qua được loại lôi kiếp Tiên đế này.
Diệp Mặc trông thấy Vô Anh Tiên Đế đã bị cuốn vào trong lôi kiếp, trong lòng cười lạnh. Lão già này trộm gà không được còn mất nắm gạo, đáng đời.
Loại lôi kiếp này người khác sợ chứ Diệp Mặc hắn chẳng sợ chút nào. Hắn đã sớm dự liệu được lôi kiếp Tiên đế của hắn rất điên cuồng, đây chỉ là món ăn khai vị mà thôi. Cái hắn muốn là trong món khai vị này, đẩy nhanh tốc độ mình xung kích ngăn cách Tiên đế, một khi hắn thăng cấp Tiên đế chân chính, tu vi của hắn sẽ gia tăng thành mấy chục lần, loại lôi kiếp này cũng chỉ là trò trẻ con.
Nếu như không có Vô Anh Tiên Đế gia nhập, đợt lôi kiếp thứ nhất này, Diệp Mặc còn phóng ra Tử Đao ngăn cản một ít, nhưng bây giờ có Vô Anh Tiên Đế gia nhập. Hắn căn bản là chẳng muốn ngăn cản, chỉ biết điên cuồng vận chuyển 'Tam Sinh Quyết' và Tiên thần thể, vừa hấp thu Lôi Nguyên, vừa rèn luyện thân thể của mình, đồng thời triệu tập Tiên Nguyên xung kích tầng ngăn cách Tiên đế kia.
Uỳnh, uỳnh, uỳnh...
Hơn mười luồng sét to bự như thùng nước liên miên không dứt đánh vào thân mình Diệp Mặc, trên người hắn lập tức đã bị lật lên thành từng mảnh máu thịt, xương cốt cũng bị đánh cho kêu lên tiếng vang kẽo kẹt kẽo kẹt. Nhưng Diệp Mặc lại không hề sợ hãi, vẫn điên cuồng triệu tập Tiên Nguyên cùng thần thức xung kích ngăn cách Tiên đế.
Uy lực của 'Thái Hoàn Đan' vốn là mười phần, thêm nữa Diệp Mặc điên cuồng hấp thu tiên linh khí và Lôi Nguyên, những thứ này liên hợp lại, sức mạnh sẽ càng vô cùng to lớn. Nhưng cho dù là vậy, một lần xung kích lên tầng ngăn cách tiên đế này, chỉ khiến cho tầng ngăn cách Tiên đế liên tục rung rung, thậm chí ngay cả vết rạn cũng không mở ra được.
Diệp Mặc sau khi trong lòng hiểu vô cùng rõ ràng, tuy nhiên hắn rất dễ dàng đã chạm tới được tầng ngăn cách Tiên đế, nhưng muốn đột phá tầng ngăn cách để thăng cấp Tiên đế, e rằng không phải chuyện đơn giản. Lúc này hắn căn bản là không thèm quan tâm Vô Anh Tiên Đế, chỉ chuyên chú điên cuồng hấp thu tiên linh khí và Lôi Nguyên xung kích tầng ngăn cách Tiên đế.
Mà lúc này Vô Anh Tiên Đế đừng nói mưu tính ám hại Diệp Mặc, y đến bản thân còn khó giữ nữa là. Y không thể so sánh với Diệp Mặc, y không cách nào luyện hóa những Lôi Nguyên kia, cũng chưa tiếp cận tu vi luyện thể Tiên thần thể hậu kỳ. Những luồng sét này đánh vào trên người y, lại là vô cùng chân thật, không có nửa phần giảm đi.
Ken két...
Kim Lung Đồ chỉ chặn được hơn mười luồng sét to lớn, thì bắt đầu rạn nứt. Thậm chí xuất hiện rất nhiều vết rạn, mà Cầm Tiên Thiết Thụ Căn đánh về phía Diệp Mặc cũng bị Vô Anh Tiên Đế thu hồi lại. Lúc này mạng của chính y còn không giữ nổi, sao còn rảnh mà đi tấn công Diệp Mặc?
Cầm Tiên Thiết Thụ Căn trong nháy mắt đã hóa thành vô số rễ cây, lan rộng ra. Những rễ cây này mấy trăm mấy ngàn cái liên kết lại cùng nhau, xoắn lấy những luồng sét rơi xuống.
Rất nhiều luồng sét bị Cầm Tiên Thiết Thụ Căn của Vô Anh Tiên đế xé nát tan tành, va chạm vào những luồng sét bị Diệp Mặc đánh bay ra, hình thành vô số luồng Lôi Nguyên chớp lóe ra bốn phía.
Vô Anh Tiên Đế trong lòng đang rỉ máu, đợt lôi kiếp thứ nhất này còn chưa qua đi, y đã bị thương nặng còn không nói, hơn nữa Kim Lung Đồ của y cũng đã rạn nứt. Đây là pháp bảo phòng ngự tốt nhất của y, bình thường quí như tánh mạng, nhưng lại bị mười mấy luồng sét cỡ thùng nước này đánh trúng, lại bắt đầu rạn nứt.
Y còn chưa kịp đi oán hận Diệp Mặc, trong lòng y đang kêu gào, đây rốt cuộc là cái lôi kiếp gì vậy? Luồng sét cỡ thùng nước y cũng từng trải qua, nhưng những luồng sét đó đâu có lợi hại như vậy? Một luồng sét ngay cả một phần mười của cái này e là cũng không bằng.
Vô Anh Tiên Đế đã hạ quyết tâm, chỉ cần đợt lôi kiếp này qua đi, y lập tức liền chạy ra khỏi phạm vi lôi kiếp, tuyệt đối sẽ không lại cuốn vào trong đợt lôi kiếp thứ hai của Diệp Mặc nữa. Loại lôi kiếp này, nếu như còn có đợt thứ hai, y căn bản là không cần đi giết Diệp Mặc, y đã bị lôi kiếp giết chết trước rồi.
...
Phùng Độ tiên đế đã luyện hóa được ngụm rượu thứ hai ngơ ngác nhìn lôi kiếp của Diệp Mặc, thật lâu mới lẩm bẩm nói,
- Đây là lôi kiếp? Thì ra là vậy, cuối cùng ta cũng hiểu rồi...
Nhìn Vô Anh Tiên Đế kẹt trong lôi kiếp nhếch nhác không chịu nổi, bất kỳ lúc nào cũng có thể bị Lôi kiếp nuốt chửng, Phùng Độ tiên đế rốt cuộc hiểu rõ Diệp Mặc nói độ kiếp là có ý gì rồi. Loại lôi kiếp này, cho dù là Thánh đế đến cũng chỉ có thể đứng một bên mà nhìn thôi, người thanh niên có thù oán với Vô Anh tiên đế này rốt cuộc có lai lịch như thế nào? Quả thực là đáng sợ.
Ông không biết Tiên đế chứng đạo có lôi kiếp hay không, nhưng ông lại biết Tiên đế chứng đạo cho dù là có lôi kiếp, cũng không thể nào là loại lôi kiếp đáng sợ này. Đây đã không thể coi là lôi kiếp, mà là thế Lôi Hồ Tất Sát.
...
Tám mươi mốt luồng lôi kiếp cuối cùng cũng tiêu tán hầu như sạch bách, lúc này Vô Anh Tiên Đế đã nhếch nhác như một tù phạm bỏ trốn trải qua trọng hình trừng phạt. Toàn thân vết thương chồng chất, áo giáp sớm đã không còn, nói cách khác là y đã lõa thể, còn không bằng nói y đã là máu thịt be bét, nhưng máu thịt của y đã là màu đen rồi.
Cuối cùng cũng kết thúc rồi, sau khi đợt lôi kiếp thứ nhất kết thúc, Vô Anh Tiên Đế cũng không muốn để ý tới Diệp Mặc nữa, y thậm chí cũng không muốn gặp lại Diệp Mặc nữa. Y chỉ muốn đi, đi thật xa, càng xa càng tốt, còn chuyện Diệp Mặc đánh vỡ sơn môn Vô Già Âm Hà của thà chưa từng nghe qua.
Nhưng y lại không biết lôi kiếp của Diệp Mặc là cái thứ lôi kiếp gì, tám mươi mốt luồng lôi kiếp này vừa mới qua đi, thậm chí ngay cả chút thời gian nghỉ ngơi cũng không có, làn sóng lôi kiếp tiếp theo đã rơi xuống rồi.
Y đừng nói chạy thoát, xông vào nơi Diệp Mặc độ kiếp, bị cái lôi kiếp này phong tỏa, ngay cả cơ hội thở một hơi y cũng chẳng có.
Ngó tám mươi mốt luồng lôi kiếp có cũng độ lớn như vậy lại một lần nữa rơi xuống, Vô Anh Tiên Đế vô lực hối hận không thôi. Trong lòng thầm kêu gào, xong rồi, rốt cuộc mình đã làm chuyện xấu gì? Mà lại tìm đến một đối thủ điên cuồng như thế này?
Nếu như cho y thêm một cơ hội, y sẵn lòng gọi Diệp Mặc một câu ‘ông nội’, cũng không muốn cùng độ kiếp với ông nội này.
Rầm rầm rầm ...
Lại tám mươi mốt luồng sét cỡ thùng nước rơi xuống, tuy những luồng sét này cùng số lượng giống hệt như đợt lôi kiếp trước đó, nhưng Diệp Mặc lại biết, uy lực của đợt lôi kiếp này đáng sợ hơn.
Đợt lôi kiếp thứ nhất không có đột phá tầng ngăn cách Tiên đế kia, Diệp Mặc đã biết rõ thăng cấp Tiên đế rất gian nan, tầng ngăn cách tu vi kia quá kiên cố.
Đợt tám mươi mốt luồng lôi kiếp lần thứ hai rơi xuống, Diệp Mặc lại không muốn tiếp tục đối kháng một cách bị động như vậy. Hắn đột nhiên phi thân lên, hai tay giương ra. Từng luồng Lôi Thương được hắn đánh ra, đây là một trong những thần thông lợi hại nhất của Diệp Mặc, Ngũ Lôi Thương Sát.
Ngũ Lôi Thương Sát đối với Diệp Mặc hiện giờ thì có thể đánh ra không chỉ vẻn vẹn có năm luồng. Hắn có thể đánh ra năm mươi luồng, thậm chí năm trăm luồng. Nhưng Lôi thương đánh ra càng nhiều thì uy lực sẽ càng nhỏ mà thôi.
Những Lôi Thương này liên tiếp đánh ra, đánh cho những luồng sét to lớn kia tan tành thành tia chớp bắn ra bốn phía, những ánh chớp kia ngoại trừ tôi luyện Lôi Thương thần thông của Diệp Mặc ra, còn lại thì lại rơi xuống trên người Diệp Mặc.
Từng luồng Lôi Nguyên bị Diệp Mặc hấp thu vào, hòa vào tiên linh khí do Diệp Mặc hấp thu, lại xung kích về phía tầng ngăn cách Tiên đế kiên cố kia.