Thiếu Gia Con Nhà Giàu Đích Thực Tái Hôn

Chương 74

“Được, mời ngài.” Diệp Huyên Thành đứng dậy nói, trước khi rời đi, quay đầu cùng Khâu Hàn nhìn nhau một cái.

Cố Dương giữ chặt Khâu Hàn nói: “Tớ sắp xếp chỗ cho cậu, đi.”

Cố Dương là trưởng tôn, mỗi lần ăn sinh nhật Cố lão gia tử, anh đều phải ngồi bên cạnh ông cho nên anh không thể ngồi cùng với Khâu Hàn nhưng ngược lại anh có thể sắp xếp chỗ ngồi tốt cho Khâu Hàn, kêu người chăm sóc tốt cho cậu, không cho những người lắm mồm làm phiền đến cậu.

Tham gia tiệc mừng thọ xong, Khâu Hàn theo Diệp Huyên Thành rời đi, trước khi rời đi còn hẹn Cố Dương hôm nào rãnh trò chuyện với nhau.

Lên xe, Diệp Huyên Thành nói: “Biết chú vì sao phải vội vàng, đích thân tới tham gia tiệc mừng thọ này không?”

“Vì sao ạ?” Khâu Hàn quay đầu nhìn y hỏi.

Diệp Huyên Thành: “Cố lão gia tử có cái biệt danh gọi là Cố thổ địa.”

“Thổ địa? Vì sao ạ?” Khâu Hàn nghi hoặc nói.

“Ông ấy dựa vào mua bán đất để lập nghiệp, mắt nhìn của ông ấy rất chuẩn, phàm là đất ông ấy mua, đều tăng giá trị.”

“Khó trách gọi là Cố thổ địa.”

“Chú muốn mua hai khối đất của ông ấy, giá chú ra cũng khiến cho ông ấy có chút động tâm nhưng vẫn luôn luyến tiếc bán, cho nên vẫn luôn không mua được.” Diệp Huyên Thành nói: “Lúc này, chú gãi đúng chỗ ngứa của ông ấy, mà ông ấy trừ bỏ rượu Khâu gia, cũng không có sở thích gì đặc biệt.”

Khâu Hàn nhìn y hỏi: “Ý chú là?”

“Tuy rằng bọn chú đã thương lượng tốt, chờ cháu ít nhất có thể nhưỡng ra ba loại, chú sẽ giúp cháu làm chủ, khiến cho Khâu Gia Tửu phường chân chính một lần nữa xuất hiện. Nhưng hiện tại Lâm Dật Cẩm muốn kế thừa Khâu Gia Tửu phường, đó cũng coi như là thời cơ tốt, hai loại trong tay cháu, cũng đủ dùng.” Diệp Huyên Thành muốn mua hai khối đất kia, một khối rất quan trọng đối với thương nghiệp của y, một khối là mua giúp Khâu Hàn, nhưng tạm thời không tính toán nói cho cậu.

Khâu Hàn nghĩ rồi nói: “Lâm Dật Cẩm muốn kế thừa Khâu Gia Tửu phường, Lâm gia khẳng định sẽ vì hắn mà tổ chức tiệc, chờ sau khi bọn họ mở tiệc, cháu sẽ công khai việc cháu biết Khâu gia sáu phương, chuyện khác thì chú cứ sắp xếp, cháu không có ý kiến.”

“Vì sao phải đợi bọn họ mở tiệc sau đó mới công khai?” Diệp Huyên Thành nghi hoặc hỏi.

“Bởi vì ngày đó, cháu có một phần món quà muốn tặng cho bọn họ.” Khâu Hàn cười lạnh nói: “Càng là ngày vui quan trọng, thì càng có khách từ khắp nơi tràn về, mới càng có thể cho đả kích bọn họ.”

Sau khi tiệc mừng thọ của Cố gia kết thúc được vài ngày, Cố Dương liên lạc Khâu Hàn, muốn gặp mặt cậu, Khâu Hàn thấy hai người đều không phải loại người thích ra ngoài gặp mặt, vì thế hẹn anh tới Diệp gia.

Cố Dương tới nơi, Khâu Hàn một bên dẫn anh đi quanh ngắm Diệp gia, một bên cùng anh nói chuyện phiếm.

“Diệp gia cũng thật lớn, so với nhà tớ còn lớn hơn, không hổ là hào môn.” Cố Dương cảm thán nói.

“Diệp gia tuy lớn nhưng rất ít người ở, lão phu nhân ở tận cùng bên trong của Diệp gia, một nhà Diệp Bác Lỗi thì ở bên kia dòng suối, bên này chỉ có mình chú Tư ở, bất quá cũng rất yên tĩnh.” Khâu Hàn chỉ chỉ về phía bàn tròn trong hoa viên nói: “Chúng ta qua đó ngồi đi.”

Cố Dương gật đầu, đi theo Khâu Hàn đi qua ngồi xuống.

“Tớ đến đây gặp cậu, có làm phiền đến cậu không?” Cố Dương hỏi.

“Sao có thể?” Khâu Hàn nói: “Tớ cũng không đến công ty mỗi ngày, có đôi khi ngồi một mình, cũng sẽ cảm thấy rất nhàm chán, cậu cũng biết tớ không có người bạn nào khác mà, cậu có thể tới đây tìm tớ trò chuyện, tớ rất vui.”

Bọn họ vừa ngồi xuống không bao lâu, liền có giúp việc bưng trái cây điểm tâm tới, còn chuẩn bị hồng trà nữa.

“Không phải cậu thích uống trà sao?” Khâu Hàn nói: “Đây là trà mà người khác đặc biệt đưa tới cho chú Tư, nghe nói một năm nhiều nhất cũng chỉ có được mấy cân trà, cậu thử xem.”

Cố Dương nghe mùi thơm liền biết trà này khẳng định là cực phẩm, nhấm nháp thử thì quả nhiên là trà tốt nhất mà anh từng được uống.

“Lấy trà của Diệp tổng pha cho tớ, ngài ấy sẽ không để ý sao?” Cố Dương nhìn Khâu Hàn hỏi.

Khâu Hàn cười cười nói: “Chú ấy không thèm để ý chuyện này, đồ tốt ở Diệp gia rất nhiều, một mình chú ấy khả năng không thể dùng hết đâu.”

“Xem ra Diệp tổng đối xử với cậu không tệ nha.” Cố Dương nhìn Khâu Hàn nói: “Tớ nghe được người ta nói, cậu ở bên cạnh Diệp tổng là vì muốn trả thù Diệp Bác Lỗi.”

Tay cầm chén trà của Khâu Hàn dừng lại một chút, nghĩ nghĩ rồi nói: “Lúc mới bắt đầu, xác thật là có nghĩ như vậy, nhưng hiện tại đã hoàn toàn không vì nguyên nhân này, tớ ở bên cạnh chú ấy vì có nguyên nhân càng quan trọng hơn, mà việc trả thù Diệp Bác Lỗi tớ sẽ dùng phương pháp khác.”

“Vậy cậu của hiện tại có vui vẻ không?” Cố Dương nhìn Khâu Hàn hỏi.

“Vui vẻ?” Khâu Hàn sửng sốt một chút, nghiêm túc mà nói: “Tớ của hiện tại…… Hết thảy đều khá tốt, đến nỗi vui vẻ hay không, tớ cũng không nói được.”

Cố Dương lắc chén trà, do dự trong chốc lát nói: “Việc Lâm Dật Cẩm muốn kế thừa Khâu Gia Tửu phường, đã xác định rồi, Lâm gia đã bắt đầu đưa thiệp mời cho bạn bè thân thích, cậu thật sự không nghĩ cách giành lại sao? Đây vốn dĩ là thuộc về cậu.”

“Mấy ngày này, tớ đang chờ bọn họ mở tiệc đây.” Khâu Hàn cười nói: “Đến lúc đó tớ sẽ tự mình đi qua, cho bọn họ một phần quà đặc biệt nha.”

“Quà?” Cố Dương nghi hoặc nói: “Quà gì?”

“Cậu cũng cùng đi đi, đến lúc đó có trò hay để xem.” Khâu Hàn nói: “Lúc tớ đưa quà, cậu không được xem tận mắt thì thật đáng tiếc.”

Cố Dương nghĩ rồi nói: “Được đó, tớ bảo ông nội lấy thiệp mời cho tớ, đến lúc đó cũng đi qua nhìn xem.”
Bình Luận (0)
Comment