Thiêu Lai Đích Tức Phụ

Chương 4

Edit: Mều

Beta: Huyền

“Vợ!” Chu Tài chạy tới trước mặt Lâu phu nhân, cánh tay thô to dài như tay vượn vươn ra, một cái bóng trắng xẹt qua trước mặt Lâu phu nhân, người đã bị Chu Tài dùng cánh tay săn chắc ôm vào trong ngực.

“Nữ nhi!” Lâu phu nhân kinh thống la lên, đợi đến khi hô xong, dừng mắt nhìn, phát hiện người được Chu Tài ôm vào trong ngực nào phải nữ nhi! Kia rõ ràng là đại nhi tử của mình mà!

Đợi đến khi đám người trên đài dưới đài phát hiện người vợ Chu Tài chọn lại là Lâu Ngọc sơn trang đại công tử, trên giang hồ lẫy lừng có danh Tiên ảnh thần y Lâu Ngọc công tử đều tức giận không thôi.

Lâu Ngọc công tử không chỉ có ý thuật cao minh, võ công thâm sâu khó lường, song khiến cho người giang hồ cực kỳ ngưỡng mộ tới mức vì vẻ ngoài mà gắn thêm chữ Tiên cho y ————— một người mà nam nhìn tuyệt đẹp, nữ nhìn cực tuấn. Mọi người tới tham dự đại thọ Lâu trang chủ phần lớn đều có tâm tư riêng: Thấy được phong thái tiên nhân của Lâu Ngọc công tử. Giờ phút này nhìn một gã giết heo thô bỉ lại tự nhiên ôm Lâu Ngọc công tử như tiên nhân vào ngực, mọi người hận đến phát ngứa, lên tiếng phản đối.

“Buông Lâu Ngọc công tử ra.”

“Một tên giết heo, còn muốn cóc ăn thiên nga hả!”

“Mau đuổi hắn ra khỏi sơn trang.”

...

Chu Tài nhìn thấy người dưới đài đã bắt đầu rút kiếm, chuẩn bị chạy lên đài, từ bên hông rút ra đao giết heo sắc bén bóng loáng. Muốn cướp vợ hắn, không có cửa đâu!

“Chư vị yên lặng chút, nghe lão phu nói rõ đầu đuôi.” Lâu trang chủ nhìn thấy Chu Tài chọn vợ chính là nhi tử mình đắc ý nhất, nói không khiếp sợ là không có khả năng, nhưng mắt nhìn xuống thấy tràng diện mọi người dương cung bạt kiếm, bất kể ai bị thương cũng không dễ công đạo!

Dù sao ở trên địa bàn nhà người ta, hơn nữa vô luận là Lâu Ngọc công tử hay là Chu Tài, đó cũng đều là người của Lâu Ngọc sơn trang, chủ nhân đã muốn nói lý lẽ rồi, người dưới đài cũng bắt đầu yên tĩnh trở lại.

“Hiền chất à!” Lâu trang chủ nhìn Chu Tài, vẻ mặt ôn hòa nói, “Ngươi biết người trong ngực ngươi là ai không?”

“Vợ ta.” Chu Tài ôm người trong ngực chặt thêm một chút, thô thanh thô khí nói.

“Khụ!” Lâu trang chủ nghe lời Chu Tài nói thiếu chút nữa bị sặc, ho một tiếng, hơi thở trầm xuống, lại mở miệng nói, “Người trong ngực ngươi là nhi tử lớn nhất của ta, nó là nam, không thể làm vợ ngươi.”

“Y chính là vợ ta.” Chu Tài lời lẽ thẳng thắn hùng hồn nhìn chằm chằm Lâu trang chủ, thanh đao giết heo dưới ánh mặt trời phát ra bạch quang chớp lóe.

“Chuyện này, nam nhân cùng nam nhân ở với nhau trái với âm dương, không thể nối dõi tông đường.” Lâu trang chủ ngữ khí sâu xa tiếp tục nói, “Không có con nối dõi, có lỗi với liệt tổ liệt tông! Ân công cùng ân tẩu dưới suối vàng có biết cũng trách tội ngươi!”

“Mẹ ta thích vợ.” Chu Tài nhìn Lâu Ngọc trong ngực một chút, toét miệng cười nói.

“Này...” Lâu trang chủ bị một câu này làm cho nghẹn họng, nhìn nhi tử vẻ mặt vân đạm phong khinh tựa vào Chu Tài, trong lòng thầm nghĩ: Ngọc nhi gặp qua ân tẩu lúc nào? Chẳng lẽ nó cùng Chu Tài đã sớm lén định tình cảm, cho nên cố ý tìm thời cơ công khai trước thiên hạ, ép buộc ta đồng ý cho hai đứa cùng một chỗ sao? Vậy lúc trước cũng chỉ là làm bộ trước mặt cho ta xem sao? Giờ tên đã lắp vào cung, không bắn không được! Thôi vậy!

Chu Tài nhìn Lâu trang chủ trầm mặc, sắc mặt rất khó coi, cho là lão đang có chủ ý không chính đáng muốn phá hư chuyện của hắn và Lâu Ngọc. Ôm lấy Lâu Ngọc chuẩn bị đi xuống đài, tìm xe ngựa của mình về nhà.

“Hiền chất xin dừng bước.” Lâu trang chủ gọi Chu Tài lại, tiện đà chắp tay với mọi người, “Lão phu nhất ngôn cửu đỉnh, nếu hiền chất coi trọng nhi tử của lão phu, lão phu sẽ thực hiện lời hứa của mình, chọn ngày lành tháng tốt thành hôn cho hai người. Các vị ở đây đều có thể làm chứng.”

“A...” Lâu phu nhân vốn đã chịu đủ kinh sợ, lại thấy Lâu trang chủ trước mặt quần hùng thiên hạ, nhận lời gả nhi tử bảo bối cho một gã giết heo, nhất thời thở không ra hơi, trực tiếp ngất đi.

Dưới đài mọi người ầm ĩ muốn nổ tung: có mắng, có khóc, có khen...

Trên đài Lâu phu nhân vừa ngất đã được nha hoàn đỡ xuống.

Nhóm tiểu thư công từ Lâu Ngọc sơn trang một mực ở trên đài xem kịch vui, xuống đài trở về hậu viện, tất cả đều cười làm một đoàn: Quá buồn cười rồi, đại ca tiếng tăm lừng lẫy lại muốn gả cho một hán tử giết heo thô lỗ, đây thật có thể được ghi vào Ký sự giang hồ rồi.

“Các ngươi nói đại ca nghĩ gì vậy!” Lâu Lan ngừng cười, hỏi.

“Đại ca, một người thông minh như vậy, làm thế nhất định là mưu tính chuyện lớn.” Lâu Vân ánh mắt rạng rỡ tràn đầy sinh lực, khẳng định nói.

“Nhi tử gả ra ngoài như bát nước đổ đi! Sau này chuyện trong trang chỉ còn dư lại mấy người chúng ta chống, hầy!” Lâu Triệt cảm thán.

“Các ngươi nói có phải đại ca vì tránh thừa kế ngôi vị trang chủ của cha nên lựa chọn lập gia đình không?” Lâu Hi hiểu ra nói.

“Muốn chọn thì chọn người đẹp mắt một chút, sao lại chọn một gã giết heo?” Lâu Lan bực mình nói.

“Trên giang hồ nam nữ nhìn trúng đại ca đều rất nhiều, chọn người đẹp mắt, sau này đại ca muốn bỏ cũng bỏ không được. Cái tên giết heo kia vừa nhìn đã biết là một tên thô kệch, không phải đối thủ của đại ca Linh lung thất khiếu! Khẳng định chỉ có đại ca khi dễ hắn. Đại ca lần này nói không chừng chính là dùng kế kim thiền thoát xác!” Lâu Triệt vừa nói vừa gật đầu.

“Đại ca làm vậy nhất định là có đạo lý của mình, các ngươi không cần đoán nữa!” Lâu Trạch nói xong, đi thẳng.

Lâu Triệt cùng Lâu Hi nhìn thân ảnh Lâu Trạch rời đi, quay đầu nhìn nhau một cái, cười ha ha nói: “Đại ca không muốn làm trang chủ, vậy để cho Lâu Trạch làm đi! Chúng ta tìm cơ hội chạy trốn!”

...

Chu Tài ôm Lâu Ngọc xuống đài, trực tiếp trở về viện tử của mình.

Vào phòng, đỡ Lâu Ngọc ngồi trên ghế, Chu Tài mở hộc tủ cầm túi đồ đeo trên lưng, đem bó hoa Kim lan hôm trước hái buộc ngang lưng, làm xong hết thảy tiến tới đỡ Lâu Ngọc, “Vợ, chúng ta trở về.”

Lâu Ngọc không lên tiếng, cũng rất phối hợp đứng lên, tùy ý để Chu Tài ôm ra cửa.

Vừa mới đi tới cửa viện, đụng phải tiểu tư cùng nha hoàn hầu hạ Chu Tài.

Nha hoàn tiểu tư thấy Chu Tài bao lớn bao nhỏ, vừa nhìn bộ dạng đã biết muốn rời đi, há mồm muốn ngăn lại, lại bị Lâu Ngọc trong nháy mắt phong bế huyệt đạo, đưa vào trong sân.

“Vợ.” Chu Tài thốt lên, bởi vì cánh tay Lâu Ngọc đột nhiên ôm ngang cái hông rắn chắc của Chu Tài, khiến cho Chu Tài hưng phấn không thôi.

“Đi lấy đồ của ta.” Lâu Ngọc nhẹ giọng nói, thi triển khinh công kéo theo Chu Tài phi thân rời đi.

...

Đợi đến khi người trong sơn trang phát hiện, Chu Tài và Lâu Ngọc đã rời đi không rõ tăm hơi.

...

Lâu phu nhân tỉnh lại, hơi thở còn bất ổn, lại nghe nói nhi tử đã được Chu Tài mang đi, ngã xuống khóc lớn.

“Đi, gọi quản gia tới cho ta.” Lâu phu nhân khóc xong, phân phó cho nha hoàn.

Rất nhanh Lâu thúc liền đi đến căn phòng nhỏ Lâu phu nhân dùng để tiếp khách.

“Ngươi nói đi, Ngọc nhi gặp gỡ Chu Tài thế nào?” Lâu phu nhân cả giận.

“Thuộc hạ không biết!” Lâu thúc cung kính nói.

“Ngươi không biết? Hai ngày trước Ngọc nhi còn ngốc ở trong Mê điệt tiểu viện, Chu Tài lên núi, còn luôn mồm nói muốn tìm vợ, vợ trong miệng hắn chính là Ngọc nhi. Ngươi còn nói ngươi không biết?”Lâu phu nhân thần sắc lãnh lệ.

“Phu nhân, thuộc hạ thật sự không biết! Đại công tử bày Liên hoàn cửu cung trận quanh Mê điệt tiểu viện, trong trang không người nào có thể phá trận này, Chu Tài là một người thô lỗ làm sao hiểu được trận pháp là gì? Đại công tử tâm tính lãnh đạm, tuyệt không tùy ý đi ra khỏi Mê điệt tiểu viện, Chu Tài ở trên núi sao có thể nhìn thấy đại công tử?” Lâu thúc oan uổng nói.
Bình Luận (0)
Comment