Thiêu Thân Yêu Nghiệt

Chương 11

Ý Viên luôn muốn tìm mọi cách để có được khẩu súng trong tay.


Tại sao phải tìm mọi cách trong khi bố nhà là xã hội đen á? Giang Ngải Mễ trước đây ngay cả súng còn chưa động tay lấy một lần mà bây giờ lại nhất quyết đòi bằng được, bảo sao không khiến người khác nghi ngờ đây. Dù cô có lấy súng của vệ sĩ thì đằng nào họ chẳng báo cho ông già biết.


Mệt não!


Vì ở nhà quá chán chường nên Ý Viên lấy laptop của nguyên chủ ra đăng truyện.


Lâu quá không viết truyện, ngứa tay ghê!


__________________


Sáng, Ý Viên ngủ dậy vệ sinh cá nhân, xuống dưới lầu chuẩn bị ăn bữa sáng.


Chân còn chưa bước xuống bậc cuối cùng thì cô đã bị một giọng nói vui sướng làm cho giật nảy mình...


"Tiểu tiểu Mễ yêu dấu!!! Anh hai handsome của em về rồi đây!" Một người đàn ông cực kì tuấn tú dáng người cao ngất vừa nhìn thấy cô thì hai mắt sáng rỡ, trực tiếp nhào lấy cô.


Ý Viên ngẩn người một giây rồi lập tức dịch sang bên trái một bước tránh khỏi nanh vuốt của mỗ nam nhân nào đó.


Bị ôm hụt, người đàn ông trượt chân, trực tiếp ngã nhào tặng bậc cầu thang một nụ hôn có phần...


Đau!


Hắn bị ngã đau liền rên rỉ vài tiếng rồi chật vật đứng lên, trên trán đã có một cục u tím bầm nổi lên càng ngày càng to nhìn trông vô cùng buồn cười.


"Tiểu Tiểu Mễ! Em thật quá đáng! Em nỡ lòng nào đối xử tàn nhẫn với khuôn mặt đẹp trai của anh như thế!" Hắn nhìn cô có phần hơi giận dỗi, mắt long lanh chực khóc.


"Nam nữ thụ thụ bất thân" Ý Viên không lạnh không nhạt đáp.


"Nhưng chúng ta là anh em ruột!"


"Kể cả."


"Chẳng lẽ lâu ngày xa cách em lại không tặng anh một cái ôm trìu mến được sao?"


"Không!"


Giang Mạc Thiên uỷ khuất, đáng thương như chú cún con cụp đuôi, bộ dáng khiến cô dở khóc dở cười.


Lần nào gặp nguyên chủ anh ta cũng nhào ôm đến nghẹt thở, tâm hồn tên này thực đúng là đáng sợ!


Ông bà Giang đứng một bên nhìn thấy cảnh này chỉ biết tủm tỉm cười.


Trong phòng ăn...


Một nhà bốn người quây quần bên bàn ăn với đầy đủ các món đẹp mắt. Giang Mạc Thiên ngồi một bên, không ngừng vui vẻ thao thao bất tuyệt...


"Con nghiên cứu đến tiến trình cuối cùng thì phát hiện ra một tác dụng nữa, rồi con mở rộng thêm quy mô thí nghiệm blablabla....."


Ông Giang ngồi một bên không chịu nổi giật giật khoé miệng mấy cái, bà Giang không nỡ để con trai mất hứng nên thỉnh thoảng tỏ vẻ tò mò bồi thêm mấy câu đại loại như "Thật hả?" hay "Con thật giỏi quá!". Ý Viên cũng chỉ làm bộ ngẩng đầu nhìn Giang Mạc Thiên chăm chú rồi lại tiếp tục chiến bữa sáng.


Ăn uống xong xuôi, ông Giang tao nhã lấy khăn lau khoé miệng rồi nói với Giang Mạc Thiên:" Cùng ba lên phòng nói chuyện một lát."


Hai cha con lên lầu, bà Giang đang lấy dao gọt hoa quả thì hơi thở dài, nói:"Anh hai con từng ấy tuổi nhưng tính khí chẳng khác gì trẻ con, haizz..."


Ý Viên không nói năng gì...


Chẳng qua anh ta giấu nghề mà thôi.


Con cô cô hiểu rất rõ.


_________________


Giuy-an, Pháp


Gần bờ biển toạ lạc một khu biệt thự rộng lớn theo kiến trúc hiện đại bậc nhất, thanh lịch tao nhã đủ khiến người khác nhận thấy chủ nhân biệt thự là người có tâm hồn thưởng thức đến mức nào.


Trong căn phòng làm việc được bao ba phía đều là tấm kính trong suốt với đầy đủ nội thất văn phòng hiện đại, một người đàn ông đang ngồi trên ghế dựa, mặt đối diện về phía bờ biển, từ đây có thể nhìn ra cả một vùng biển rộng lớn...


Người đàn ông ngồi vắt chéo chân, khuôn mặt phương Tây đẹp như khắc đang chăm chú lật lật tấm hồ sơ trước mặt...


Tên đầy đủ: Khiếu Giai


Tuổi: 19


Gia cảnh: là con gái duy nhất của Khiếu Đức,một triệu phú chuyên về lĩnh vực đóng tàu ở Bắc Kinh, hiện đang theo học ở đại học Cambridge.


Quan hệ: Là tình nhân của bang chủ Đế Ưng, Tần Liệt.


Bên dưới còn kèm theo một bức ảnh, trong bức ảnh là một cô gái với khuôn mặt vô cùng xinh đẹp, nhưng...


Không phải!


Hoàn toàn không phải cô ấy!


"Cậu chắc chắn đã tra đúng người?" Hắn xoay ghế đối diện với một nam nhân khác đang đứng cách hắn một bàn làm việc.


"Thưa điện hạ, chỉ mỗi cô ta mang họ Khiếu nên tuyệt đối không sai xót." Nam nhân cúi đầu kính cẩn thưa.


Daniel khẽ nhíu mày, nhìn lại tài liệu, miệng hơi cong lên...


Cô gái bé nhỏ, em cư nhiên lại dám trêu đùa tôi!


Được lắm!


Tôi không tin là không dạy dỗ được em.


Biệt thự Giang gia


Ý Viên hăng say ngồi trước laptop viết truyện, đang viết đến phân cảnh nam phụ tính kế độc chiếm nữ chính thì bỗng hắt hơi một cái. Cô lấy tay khịt khịt mũi, mày nhíu lại...


Quái! Trời có lạnh đâu?!

Bình Luận (0)
Comment