Bầu trời đêm thành phố rất đẹp, bao con phố thắp sáng rực.
Hình như đêm nay là 1/6, tết thiếu nhi. Người người đổ ra đường xem lễ hội.
Cẩn Thần Hi yếu ớt dựa nằm trên lưng khuyển cẩu, thủ thỉ với nó.
" Thật ra, ta chưa muốn về Thiên giới. Đem tao đi dạo phố đi. Tiểu Hoa Hoa mày nói xem, tại sao Tiểu Lãnh lâu như vậy vẫn chưa xuống tìm tao chứ? Hắn chết dí ở đâu rồi?"
" Bên cạnh cô đấy thôi, có dời bước nào đâu"
" Mày lâu không được ăn thịt nên đầu óc lú lẫn hả? Là Thái tử Điện Hạ của Đông Hải cơ mà, cái tên đẹp trai đào hoa ấy, cái tên mà... cưa bao nhiêu gái cũng không chán ấy, cái tên mà bị ta đem về làm phu phân ấy. Đám cưới không có mặt ta chắc hắn thốn lắm đấy"
" Cô mới là người lâu không được ăn thịt"
"...."
" Cho chừa cái tội đi lung tung, ngài ấy phạt như vậy là còn nhẹ. Là tôi thì tôi đã cắn chết lâu rồi"
****
Tiểu Hoa Hoa đáp chân ở một bụi cây vắng người. Cẩn Thần Hi khi nãy uống thuốc hắn đưa, cảm thấy đỡ nhiều rồi. Bây giờ cô có thể chạy đi chơi như bình thường!
Tiểu Hoa Hoa xoay người 1 cái, biến thành cậu nhóc 18 tuổi, mắt long lanh. Bộ lông đen biến thành mái tóc được tạo kiểu gọn gàng. Trên người mặc áo phông đen cùng quần bò rách, rõ ràng bộ quần áo này sẽ làm cho người ta cảm thấy có chút lông bông của tuổi trẻ, phóng khoáng bất cần. Nhưng Tiểu Hoa Hoa mặc vào, cô đột nhiên có cảm giác sạch sẽ, an toàn lạ thường.
" Không ngờ, mày cũng đẹp trai đấy chứ!" Cô đây quả thực muốn khen nó thật lòng.
" Tôi biết, tôi vốn không tệ"
" Lát nữa không được xưng hô như vậy nữa, phải gọi ta là tỷ tỷ mới không bị người ta nghi ngờ, rõ chưa?"
Đường phố đông đúc, đèn đường náo nhiệt, các cửa hàng bên đường mở cửa rao bán đồ lưu niệm.
Cẩn Thần Hi chạy đến chỗ bác bán kẹo bông gòn.
" Bác bán cho cháu 2 cái kẹo bông gòn đi. Tiểu Hoa Hoa, em ăn không?"
" Không ăn"
" Ăn đi mà, ta có mang tiền, yên tâm"
Cô nhét vào tay cậu bé. Đôi mắt nó như còn phát sáng, chuẩn bị kích động tới như muốn biến về nguyên hình.
" Mày bình tĩnh nào. Biến thành chó ba đầu sẽ náo loạn đó"
Cẩn Thần Hi xoa đầu nó, nhoẻn miệng cười.
" Cảm ơn tỷ tỷ!"
" Ngoan quá"
Hằng năm cứ đến ngày tết thiếu nhi, ánh đèn rực rỡ nơi nơi, người lớn dắt trẻ nhỏ chen vai xuống phố, âm thanh tiếng cười nói rôm rả... Dường như trên thế gian này có bao nhiêu đèn thì bấy nhiêu đèn được thắp lên. Dường như thiên hạ này có bao nhiêu vui vẻ thì bấy nhiêu vui vẻ được đốt cháy.
Trăng không tròn vành vạnh nhưng lại nổi bật trên nền trời đêm tối như khiên mực, trăng sáng tựa gương đồng mà chị Hằng nga vẫn thường soi. Trong không khí thoang thoảng mùi thuốc pháo, mùi kẹo bông gòn ngọt lịm, mùi cây khế chua đang kết trái... Hương vị đặc trưng của Tết thiếu nhi. Đèn lồng khoe sắc chạy khắp dọc đường, người múa lân khăp con phố. Những tưởng tục treo đèn lồng đã hết lâu rồi nhưng sao con phố này lại trang hoàng như vậy.
Người hiện đại vốn có nhiều việc phải lo hơn khi xưa, thời kì đất nước thái bình thịnh trị.
Tết Âm lịch, nhà vua sẽ đứng lên cổng thành chúc dân chúng cùng tiếng pháo hoa rộn rã. Khi ấy cũng thật vui, cô xuống hạ giới vài lần vào dịp như vậy, quả thật nhìn cảnh mà chẳng kìm nổi lòng.
Vừa nghĩ đến pháo hoa. Trên bầu trời đen kịt lại nở rộ từng đóa, người đi đường nán lại xem, mấy cô cậu bé còn cười tít mắt.
" Nhìn xem, mẹ ơi, đó là con thỏ phải không ạ?"
Phía cuối con đường đang mở một hội thẩm rượu vang. Người đến xem đông đúc, Cẩn Thần Hi vội túm một cậu bé bên đường, dịu dàng hỏi.
" Cậu bé, bên kia đang làm gì mà đông người vậy?"
" Dạ, đang uống rượu. Nhưng bố nói trẻ con không được uống"
" Uống rượu? Cảm ơn em nha, kẹo bông gòn này tặng em"
Nơi tổ chức có vẻ rất sang trọng, sân khấu được thiết kế lộ thiên, hoa tươi trưng bày khắp nơi. Là do tập đoàn Tân thị - đứng đầu ngành phân phối rượu trong cả nước- tổ chức. Muốn vào được trong đó đều phải có vé mời.
Cẩn Thần Hi nhìn tiếc nuối, thở dài, dù hôm nay cô rất có tâm trạng uống rượu đến say tí bí nhưng trời không chiều lòng người rồi.
" Tỷ tỷ, nhìn kìa~"
Tiểu Hoa Hoa giật giật vạt áo cô, chỉ sang ven đường trơ trọi có 1 tấm vé Vip. Chuyện trên đời trùng hợp âu cũng là lẽ khó dò.
" Hôm nay nhất định cha muốn ta đem rượu về cho đệ rồi. Đêm nay có rượu, chúng ta cùng đi ngắm trăng, quên đi mọi sầu đau"
" Nhưng mà tỷ tỷ, chỉ được nhấp một chút rượu, hơn nữa còn phải đoán xem tên rượu, tuổi thọ, và 1 số thông tin cơ bản"
" Đơn giản"
Cô phủi tay, nhảy lên sân khấu giờ đang chỉ còn 2 người đang tranh đấu.
Cẩn Thần Hi cầm 1 ly lên nhìn màu sắc, lắc lắc để thẩm màu rượu, ngửi hương thơm. Còn chưa cần nhấp môi đã biết rượu gì.
" Chateau Margaux 2009 Balthazar. Năm 2009 có thể xem là năm bội thu của nhà sản xuất rượu nho Bordeaux. Những trái nho căng mọng, tươi ngon, cân bằng về các chất dinh dưỡng, được chọn lựa kĩ càng. Nho thường được thu hoạch bằng tay trong vòng 2 tuần, phân loại, ép và lên men trong những thùng gỗ sồi rồi được kiểm nghiệm bằng những người làm vang kì cựu"
Nói xong, trước ánh mắt ngơ ngác của cả hội trường, Cẩn Thần Hi nhấp môi thưởng thức đầy tao nhã.
" Hương vị mang mùi gỗ sồi lâu năm"
Trên sân khấu chỉ còn 1 cô gái xinh đẹp, sắc sảo. Mặc một váy trễ vai màu đen tuyền. Hai người đứng đối diện nhau, Cẩn Thần Hi âm thầm quan sát đối thủ.
" Vòng tiếp theo, cũng chính là vòng cuối. Mỗi người bốc đại 1 chai rượu, nếm và đưa ra thông tin. Ai không đoán được sẽ thua cuộc. Hai bạn đã sẵn sàng chưa?"
" Tôi sẵn sàng!"
Phía dưới tiếng vỗ tay vang lên không ngớt. Cẩn Thần Hi thong dong ngồi lên ghế, gì chứ, rượu thì đừng có cả gan mà đấu với cô.
"Chai đầu tiên ở vòng này sẽ do Nhan tiểu thư thử trước"
Nhan tiểu thư xinh đẹp cười nhẹ, rất chuyên nghiệp đánh giá ly rượu trước mặt, rượu vừa tan vào đầu lưỡi đã nói ra tên.
" Gewurztraminer. Đây là một loại rượu vang trắng đặc biệt phong phú về hương vị như cay, ngọt. Hương vị của bánh gừng, hạt vải, vani, bưởi và cây kim ngân hoa"
Cẩn Thần Hi cũng vỗ tay cùng khán giả phía dưới. Đối thủ đáng gờm đây, nhưng mà cũng tốt, có người cùng cô thử sức.
" Ly thứ hai dành cho... ừm"
" Cẩn tiểu thư" Cô nhìn đống rượu trên sân khấu rồi lại nhìn chai rượu được đặt làm phần thưởng.
"Cẩn tiểu thư. Mời ngài"
Cẩn Thần Hi nhấc ly rượu vang, ngón tay thon dài dưới ánh sáng lấp lánh của đèn điện mà càng tôn lên màu của rượu vang.
" Merlot. Loại rượu này là 1 trong những dòng vang đỏ được ưa thích với hương vị thảo mộc. Đặc biệt là hương vị Cabernet Sauvignon nhẹ nhàng và mềm mại. Hương liệu bao gồm mâm xôi, anh đào, mận, socola và mocha"
"Ly tiếp theo dành cho Nhan tiểu thư"
" Domaine de la Romanee - Conti 1990. Loại rượu này được xếp vào loại " Thượng hạng" không chỉ vì mùi hương mà còn vì lịch sử của nó. Tuổi thọ các chai rượu càng cao bán càng đắt"
Đến lượt cô.
Cẩn Thần Hi cười lạnh, hãng sản xuất này cũng thật đầu tư đi, chai rượu này giá thành không phải rẻ.
" Krug 1928. Nó được chiết xuất từ những trái nho thuộc dòng hảo hạng nhất từ trước đến nay. Hương vị của sự dịu dàng và dễ chịu"
" Nhan tiểu thư"
" Penfold Grange Hermitage 1951. Được mệnh danh là chai rượu vang đắt nhất Australia. Ước tính đến nay chỉ còn khoảng 20 chai trên thế giới..."
" Cẩn tiểu thư"
" 1945 Chateau mouton Rothschild
Được mệnh danh là chai rượu vang ngon nhất của thế kỉ trước"
" Mời Nhan tiểu thư"
" 1865 Chateau Lafite. Chai rượu tuổi thọ khoảng 150 năm này từng được bán đấu giá với giá 111.625 USD"
" Chai cuối cùng, hai người cùng nếm thử để lấy công bằng, ai đọc được tên trước người đó giành chiến thắng"
Nhan tiểu thư nếm thử, đầu tiên là bất ngờ sau đó là bất đắc dĩ lắc đầu, gượng cười. Không nói lời nào, đưa tay về phía cô.
Cẩn Thần Hi nếm rượu, rượu tan vào cuống họng, chảy xuống yết hầu mang theo hương thơm mê say.
" Shipwrecked 1907 Heidsieck. Loại rượu vang cổ điển được phát hiện vào năm 1997 trong 1 con tàu bị chìm của Đức trong thế chiến thứ hai. Điều kiện bảo quản dưới đáy đại dương đã tạo nên hương vị đặc biệt khác lạ và cuốn hút. Hương thơm huyền bí khó nắm bắt, đáy đại dương sâu thẳm khơi gợi kí ức xa xăm...."
Rượu này.... cô từng uống trong 1 lần xuống Đông hải chơi. Ai ngờ lên đây, nó lại có giá thành cao như vậy.
" Oa, tỷ tỷ thật ngầu!"
Tiểu Hoa Hoa ở dưới hét lớn, mọi người đồng thanh hô.
" Thật ngầu!" Rồi vỗ tay.
Cẩn Thần Hi đứng đối diện Nhan tiểu thư đó. Ánh mắt cô nàng hờ hững, cả người toát lên sự chuyên nghiệp. Trên người luôn thoang thoảng hương rượu ủ lâu năm.
" Cẩn tiểu thư. Hôm nay quả thật tôi mới được mở rộng tầm mắt. Người như cô, tôi vốn ban đầu đánh giá không cao. Ai ngờ, đúng là không thể nhìn mặt mà bắt hình dong. Hôm nay thua tâm phục khẩu phục"
" Nhan tiểu thư quá lời rồi. Người phàm phu tục tử như tôi làm sao sánh được với cô. Hơn nữa, rượu đối với tôi là để giải trí mà thôi"
" Tiểu thư thật khiêm tốn, khả năng của cô ai cũng thấy. Hiếm lắm mới gặp được người như cô. Người xưa, có khi cả đời khó gặp tri kỉ.
Chúng ta có thể làm bạn được không? Không biết làm sao có thể liên lạc được với tiểu thư?"
" Có duyên sẽ gặp"
Cẩn Thần Hi đem chai vang dành cho người thắng cuộc, nhảy xuống sân khấu trong sự ngỡ ngàng của dàn khách phía dưới. Không có màn bế mạc của người chiến thắng, không cho truyền thông có cơ hội phỏng vấn, trực tiếp đem chai rượu thưởng rời đi. Hôm nay cô không có tâm trạng phỏng vấn lên truyền hình đâu, mệt chết. Vỗ vai tiểu tử Hoa Hoa.
" Đi thôi"
Tác giả: Mọi người nhớ tiếp thêm động lực cho mình nhé