Dầu mỏ và vàng là hai ngành thuộc công ty tài chính. Nhưng công ty tài chính Phượng Hoàng nghiệp vụ không ít, mà công ty tài chính Phượng Hoàng có hai người công khai phụ trách, một là Lưu Minh Chương hai là Lý Vân Thanh.
Hai người phụ trách sao có thể quản lý nhiều như vậy. Đầu tiên là Lý Vân Thanh, anh ta phụ trách công viêc hàng ngày của công ty tài chính phượng hoàng. Và tài chính Hồng Kông, còn Lưu Minh Chương phụ trách các công ty ở nước ngoài.
Còn Lý Tông Ân, anh ta thì đơn giản, không tham gia chuyện của công ty tài chính Phượng Hoàng quản lý các công ty nước ngoài mà hoạt động bí mật, không lộ diện. Ngoài ra, Lý Tông Ân còn phụ trách một số các sản phẩm, chính là sản phẩm của Toyota.
Nói đến Toyota, cũng là một công ty con của Phượng Hoàng, nhưng chỉ là trên danh nghĩa, còn thực tế, thì là một công ty độc lập, cũng không công bố ra bên ngoài.
Có thể nói, ba đầu sỏ của công ty tài chính Phượng Hoàng đều có việc riêng, mà Lục Thiếu Hoa vừa muốn tham gia vào thị trường dầu mỏ và thị trường vàng, cái này nhiều áp lực, mà trước đó một thời gian, mấy người Lưu Minh Chương đã liều mạng gánh vách, đã qua một thời gian dài như vậy, Lục Thiếu Hoa sao có thể không giảm áp lực cho bọn họ được.
Thật ra Lục Thiếu Hoa đã định giảm áp lực cho mấy người Lưu Minh Chương, chẳng qua mấy năm trước bận quá, phải phát triển kế hoạch tương lai của các ngành sản xuất, sau đó còn có sự kiện tập đoàn Morgan tấn công, làm sao Lục Thiếu Hoa có thể giảm áp lực cho mấy người Lưu Minh Chương được.
Hiện giờ đúng lúc nói đến thị trường dầu mỏ và vàng, Lục Thiếu Hoa dứt khoát xử lý việc này, cũng là việc nên làm sau này không phải bận tâm nữa.
Thời gian trôi qua, Tập đoàn tài chính Morgan mang sóng gió đến cho Tập đoàn Phượng Hoàng cuối cùng đã hết, Tập đoàn Phượng Hoàng đã trở về quỹ đạo bình thường, giờ chỉ bình tĩnh củng cố thị phần trên thị trường và phát triển.
Tuy nhiên, Lục Thiếu Hoa vẫn không vừa lòng với tốc độ phát triện này, so với bên ngoài, tốc độ phát triển như vậy đã là rất nhanh, nhưng Lục Thiếu Hoa không cảm thấy như vậy, Lục Thiếu Hoa vẫn cảm thấy hơi chậm.
Vì thế, Lục Thiếu Hoa lại khiển trách việc tăng tốc phát triển, lúc này đầu tư vốn đã lên đến một trăm tỷ đô la Mỹ, trong đó có hơn hai trăm triệu đô là kiếm được trên thị trường tài chính của Tập đoàn tài chính Morgan.
Lục Thiếu Hoa gần như ngay lập tức ra lệnh phân chia tiền vốn cho các công ty con, còn đưa vốn vào các công ty con như thế nào không phải là việc của Lục Thiếu Hoa phải lo lắng.
Ở Tập đoàn Phượng Hoàng đã hình thành một quy luật mãi mãi không thay đổi, ông chủ không làm những việc vặt, việc nhỏ do Tổng giám đốc điều hành quản lý. Sự thật đúng là như vậy, Lục Thiếu Hoa chỉ để ý đến phương hướng phát triển, mà các công việc trong đó tất cả đều do Tần Tịch Thần quản lý.
Có thể nói, ở Tập đoàn Phượng Hoàng Hồng Kông, ngoài vị trí của Lục Thiếu Hoa thì người có vị trí cao tiếp theo chính là Tần Tịch Thần, nắm giữ quyền lớn nhất.
Tuy nhiên, nói đi cũng phải nói lại, Tần Tịch Thần có quyền cao, cũng không mưu cầu tư lợi, dù sao Tần Tịch Thần nghĩ, Tập đoàn Phượng Hoàng cũng chính là gia đình mình, vì thế Tần Tịch Thần làm việc rất tận tâm.
Có lẽ cảm nhận được sự tận tâm của Tần Tịch Thần, Lục Thiếu Hoa mới yên tâm giao toàn bộ Tập đoàn Phượng Hoàng cho Tần Tịch Thần, nếu không, với tính cách của Lục Thiếu Hoa, chỉ sợ Tần Tịch Thần không có quyền lớn như vậy.
Làm việc cật lực, tâm chí cứng rắn, bằng không sẽ không quản lý nổi công ty. Nhìn Tập đoàn Hoắc Thị là biết, Tập đoàn Hoắc thị hùng mạnh, nhưng bên trong rất rối ren.
Nếu không phải Hoắc Anh Đông nghe Lục Thiếu Hoa khuyên, quyết tâm thanh trừ, chỉ sợ năm sau Tập đoàn đó đã biến mất không dấu vết trong lịch sử.
Thử nghĩ xem, quan trọng nhất của một công ty là việc đối đãi với nhân viên. Đây thì người thân thích nào cũng có thể vào làm, cả chức vụ giám đốc, không có năng lực không nói làm gì, lại còn ỷ vào quan hệ thân thích làm bậy bên trong, không tuân thủ quy định, dần dà, công ty rối loạn.
Mà Lục Thiếu Hoa cũng thế có Tập đoàn Phượng Hoàng hùng mạnh, nhưng không có ai là quan hệ thân thích ỷ thế ở bên trong, nguyên nhân rất đơn giản, đó là người thân của Lục Thiếu Hoa ít người đạt được yêu cầu về nhân tài của Tập đoàn Phượng Hoàng.
Nếu không phải Lục Thiếu Hoa quyết tâm lập nên trật tự này, chỉ sợ rằng cha hắn đã đưa hết ba con thân thích nhét vào Tập đoàn Phượng Hoàng. Như vậy sẽ có khả năng có người ỷ vào quan hệ với Lục Thiếu Hoa mà hoành hành ngang ngược.
Đương nhiên, Lục Thiếu Hoa làm vậy chắc chắn có người không hài lòng, nhưng Lục Thiếu Hoa không ngại, ngẫm lại kiếp trước, Lục Thiếu Hoa chưa tái sinh trong nhà thật sự rất khó khăn, nhưng không có người thân thích nào giúp đỡ, đây là vì sao?
Không cần phải nói cũng biết, những người đó thấy lợi thì đến, thậm chí, muốn vay tiền họ, bọn họ đều không cho mượn. Mà Lục Thiếu Hoa giờ tái sinh lại, Lục Thiếu Hoa đã phát tài, những người thân này vì sao lại đến tiếp cận? Câu trả lời rất đơn giản, cũng là vì cái lợi. Bọn họ muốn được lợi, muốn nhận được ưu đãi.
Đáng thương, Lục Thiếu Hoa đã sớm biết điều này. Người trong đời sao có người khó khăn người sướng, ai cũng có đôi tay, chỉ là vì bọn họ lười, cả ngày muốn ngồi mát ăn bát vàng.
Cũng vì Lục Thiếu Hoa biết suy nghĩ này, cho nên sau khi hắn tái sinh, người đáng giúp hắn sẽ giúp, người không đáng giúp hắn tuyệt đối không giúp.
Trong công việc không nói đến tình cảm. Ngay cả Tần Tịch Thần cũng vậy, nếu Tần Tịch Thần có chút tư lợi, như vậy dù Tần Tịch Thần là người phụ nữ của hắn, Lục Thiếu Hoa cũng sẽ không khách khí.
May mà Tần Tịch Thần tận tâm hết sức, mới khiến Lục Thiếu Hoa yên tâm. Hơn nữa Tần Tịch Thần rất có năng lực, xử lý công việc của Tập đoàn Phượng Hoàng gọn gàng ngăn nắp, làm cho Lục Thiếu Hoa rất hài lòng.
Cũng vì năng lực của Tần Tịch Thần mà Tập đoàn Phượng Hoàng có quy mô như ngày hôm này, có tốc độ phát triển hiện tại. Giờ Lục Thiếu Hoa đầu tư thêm một trăm tỷ đô la Mỹ tin rằng không bao lâu nữa, Tập đoàn Phượng Hoàng sẽ có bước tiến mới.
Tuy nhiên trước đó Tần Tịch Thần cũng đã nói qua với Lục Thiếu Hoa, số tiền vốn đó, trích ra 300 triệu đầu tư vào hệ thống siêu thị, đẩy nhanh tốc độ phát triển của siêu thị Phượng Hoàng.
Hệ thống siêu thị Phượng Hoàng sau khi va chạm với Carrefour nghiễm nhiên trở thành hệ thống bán lẻ hàng đầu. Nhưng muốn trở thành hệ thống bán lẻ hàng đầu có nhiều việc phải làm.
Mở rộng chi nhánh, đây là việc cần thiết nhất, mà siêi thị Phượng Hoàng cũng đang làm như vậy, Tần Tịch Thần đã ra lệnh đầu tư thêm ba trăm triệu đô la, siêu thị Phượng Hoàng sẽ không ngừng lớn mạnh.
Siêu thị Phượng Hoàng lớn mạnh, nhưng còn dầu mỏ Phượng Hoàng. Hiện tại dầu mỏ Phượng Hoàng đã khác xưa, trước dầu mỏ Phượng Hoàng chỉ là xác công ty, chỉ làm đại lý.
Hiện tại đã khác, tiếp nhận hệ thống dầu mỏ của Tập đoàn tài chính Rockefeller, dầu mỏ Phượng Hoàng đã tháy đổi, trở thành một công ty xăng dầu thật sự, còn có quan hệ với công ty xăng dầu của Nhị vương tử. Dầu thô không ngừng chảy đến. kiemgioi.com
Không tồi, vào lúc này, Lục Thiếu Hoa cuối cùng đã giương nay vuốt bắt đầu xâm nhập vào lĩnh vực dầu mỏ/.
Thật ra từ lúc tiếp nhận một nửa sản nghiệp của Tập đoàn tài chính Rockefeller là lúc Lục Thiếu Hoa suy nghĩ có nên giống lúc trước hay thay đổi. Nghĩ lại Lục Thiếu Hoa đã đưa ra quyết định, bắt đầu đầu tư vào lĩnh vực dầu mỏ.
Hiện giờ đã là năm 2001, đã chính thức bước vào thế kỷ 21, là thế kỷ phát triển kinh tế, Lục Thiếu Hoa nếu không tiến vào linh vực dầu mỏ, chỉ sợ không có lợi cho kế hoạch sau này của hắn.
Khống chế dầu mỏ, cũng không phải chỉ khống chế dầu mỏ, Lục Thiếu Hoa phải khống chế toàn bộ, cũng bao gồm cả thị trường dầu mỏ, Lục Thiếu Hoa cũng muốn tiến hành khống chế. Mà muốn khống chế, đầu tư vào lĩnh vực sản xuất dầu mỏ là cần thiết.
Vì thế, Lục Thiếu Hoa quyết định đầu tư vào lĩnh vực dầu mỏ.
50 tỷ đô la Mỹ, không đầu tư vào lĩnh vực sản xuất dầu mỏ thì 50 tỷ đô la Mỹ là quá ít, Lục Thiếu Hoa dự định là 100 tỷ đô la Mỹ, nhưng vì trong khoảng thời gian ngắng không có nhiều tiền như vậy, Lục Thiếu Hoa chỉ có thể để giai đoạn tiếp theo.
Đầu tiên sẽ đầu tư vào 20 tỷ đô la Mỹ, không phải lấy từ 100 tỷ mà lấy từ Tập đoàn tài chính Morgan.
Tập đoàn tài chính Morgan có 30 tỷ đô la Mỹ trên thị trường dầu mỏ, bị mấy người Lưu Minh Chương nuốt mất 25 tỷ, trừ tiền thưởng cho mấy người môi giới chứng khoán, còn thư hơn 20 tỷ đô la Mỹ. Lục Thiếu Hoa lấy tròn số, đầu tư vào dầu mỏ Phượng Hoàng.
Cuối cùng là tìm người phụ trách dầu mỏ Phượng Hoàng.
Chính xác, một người quản lý rất quan trọng, ảnh hưởng đến hướng đi và tốc độ phát triển, Hiện nay dầu mỏ Phượng Hoàng có thể nói đang trong giai đoạn quan trọng, nếu người quản lý không tốt, sẽ gây trở ngại cho sự phát triển.
Mà nếu thế Lục Thiếu Hoa không ngại đổi người khác.
Có câu nói: Tập đoàn Phượng Hoàng không cần người bất tài, nếu bất tài thì chuẩn bị cuốn gói chạy đi.
Không, Lục Thiếu Hoa cần tìm bên trong thôi.
Lục Thiếu Hoa đưa ra thời gian một tháng, nếu sau một tháng người phụ trách dầu mỏ Phượng Hoàng không đưa dầu mỏ Phượng Hoàng phát triển được thì chỉ có thể ra đi, rời khỏi Tập đoàn Phượng Hoàng.
Mà nếu một tháng sau, khiến Lục Thiếu Hoa hài lòng với thành tích, như vậy người đó may mắn, chính thức gia nhập đội ngũ quản lý cao cấp của Tập đoàn Phượng Hoàng.