Đúng thế, đã vào thế kỷ 21, Lục Thiếu Hoa không tiến vào lĩnh vực dầu mỏ, chỉ sợ có ảnh hướng đến kế hoạch cuối cùng của hắn, may mà Lục Thiếu Hoa tiếp nhận một nửa tài sản dầu mỏ của Tập đoàn tài chính Rockefeller, đó là một bước khởi đầu tốt.
Nhưng mà, tiến vào thế kỷ 21, chẳng những dầu mỏ rất quan trọng, mà còn có một ngành cũng rất quan trọng, đó là Internet. Thế kỷ 21 được gọi là thời đại của tin tức, mà ngàng công nghệ internet là đại biểu cho thời đại tin tức.
Lục Thiếu Hoa đã bắt đầu phát triển Internet từ mấy năm trước, hiện tại dù là Hồng Kông hay đại lục Internet cơ bản đều do Lục Thiếu Hoa khống chế, ở đại lục ngoài một công ty viễn thông của nhà nước còn lại là của Phượng Hoàng.
Mà liên quan đến Internet, Tập đoàn Phượng Hoàng có phần mềm, đoa là Phượng Hoàng QQ, trang weph Tập đoàn Phượng Hoàng cũng có, không chỉ một mà là hai, Phượng Hoàng QQ và Yahoo.
Về phần trò chơi Internet, không cần nói, người đưa ra trò chơi Internet là Lục Thiếu Hoa. Đã chuẩn bị từ một năm trước, qua nhiều thời gian như vậy, nếu không đưa được trò chơi, thì tất cả các nhân viên của công ty đã bị Lục Thiếu Hoa đuổi việc rồi.
Từ năm 1999, công ty mạng Phượng Hoàng đã ra mặt trò chơi và được nhiều người yêu thích, khiến công ty này trở thành công ty lớn nhất trong đại lục cung cấp trò chơi trên Internet.
Hiện tại đã 2 năm trôi qua, công ty mạng Phượng Hoàng lại đưa ra các trò chơi mới, các trò chơi của công ty đã chiếm 80% thị phần thị trường, đương nhiên là công ty lớn nhất cả nước.
Còn thư điện tử miễn phí, từ sau khi Lục Thiếu Hoa thu mau Yahoo, thư điện tử đã chính thức phát triển ở đại lục, số người sử dụng tăng lên, chiếm thị phần lớn nhất.
Về tìm kiếm, thì Tập đoàn Phượng Hoàng là hàng đầu không có đối thủ.
Ở kiếp trước của Lục Thiếu Hoa, tìm kiếm không ai có thể chiếm hoàn toàn thị phần ở Đại lục, cho dù mạnh cỡ nào cũng bị Google đánh bại. Nhưng hiện tại tìm kiếm Phượng Hoàng lại chiếm trăm phần trăm số thị phần, nghe như nói đùa.
Nhưng Lục Thiếu Hoa nói đùa sao? Câu trả lời rất rõ ràng, không.
Chiếm trăm phần trăm thị phần, vì Google không tiến vào thị trường Trung Quốc, vì Lục Thiếu Hoa là cổ đông có cổ phần khống chế trong Google.
Có thể nói, Cổ phiếu của Google do Tập đoàn Phượng Hoàng chiếm giữ quyền khống chế, chỉ có điều Tập đoàn Phượng Hoàng không tham gia quản lý mà thôi, Nhưng không thể phủ nhận, Google là công ty danh tiếng, không phải là công ty con của Tập đoàn Phượng Hoàng.
Lúc Google mới thành lập, ban đầu Lục Thiếu Hoa không có khả năng chiếm giữ cổ phần khống chế, nhưng lại xảy ra một chuyện bất ngờ, hơn nữa Lục Thiếu Hoa không ngừng thu mua cổ phiếu của Google, dần dà, Lục Thiếu Hoa nắm giữ số cổ phiếu vượt qua cổ đông lớn nhất.
Cổ đông lớn bảo công ty không được đầu tư vào thị trường Trung Quốc thử hỏi Google còn dám sao?
Không có, bởi vì người ta là ông chủ, khi ông chủ lên tiếng, nhân viên và các cổ đông nhỏ khác đều phải nghe lời, cho dù là tiếc nuối thị trường lớn như Trung Quốc.
Có thể nói, ngành Internet của Tập đoàn Phượng Hoàng đã bước vào giai đoạn mới, nhưng Lục Thiếu Hoa cảm thấy chưa đủ. Mặc dù đã đi trước so với kiếp trước của Lục Thiếu Hoa nhưng tốc độ phát triển vẫn chậm.
Không, Lục Thiếu Hoa không chút do dự, lập tức quyết định tự mình sang Thâm Quyến. Muốn tận mắt nhìn thấy tình hình.
Hồng Kông sang Thâm Quyến có lẽ cần đến hơn hai mươi phút, Lục Thiếu Hoa thì đơn giản, chỉ cần lên máy bay trực thăng, gần như không có khó khăn gì.
Tuy nhiên, cho du là như thế, Lục Thiếu Hoa đến căn cứ Phượng Hoàng cũng đã giữa trưa, cũng không thể đi thăm căn cứ Phượng Hoàng ngay được, ngồi trên xe, đi về biệt thự.
Nói đến biệt thự của Lục Thiếu Hoa ở Thâm Quyến, so với biệt thự ử Hồng Kông thì có vẻ xa hoa hơn. Chẳng qua hiện tích hơi nhỏ, không để được máy bay trực thăng trong sân như biệt thự bên Hồng Kông.
Nhưng mà, nói đến trang thiết bị, thì bên Hồng Kông không thể so sánh, phải biết Lục Thiếu Hoa xây tòa biệt thự này, tốn rất nhiều tiền của và công sức. Riêng trang thiết bị đã trên một trăm triệu.
Nếu là bây giờ, tòa biệt thự này phải mất đến năm trăm triệu nhân dân tệ, có thể thấy xa hoa như thế nào.
Nhưng vì Lục Thiếu Hoa nhiền năm ở Hồng Kông, ít về Thâm Quyến, nên tòa nhà xa hoa này cũng không có nhiều người, hiện tại ở đây là Lục Hiểu Nhàn, cũng chính là chị gái của Lục Thiếu Hoa, còn có thêm Ông Văn Đức. Còn các chú của Lục Thiếu Hoa thì đã có gia đình riêng, không có về đây ở.
Nhưng mà hôm nay biệt thự không giống thế, hôm nay biệt thự có một người, người này không phải ai khác mà là anh trai của Lục Thiếu Hoa, Lục Thiếu Bằng.
Nói đến Lục Thiếu Bằng, Lục Thiếu Hoa cảm thấy hơi áy náy. Năm Lục thiếu Bằng thi rớt, Lục Thiếu Hoa sắp xếp cho anh ta thi lại một năm, nhưng sau đó Lục Thiếu Hoa không chú ý đến hướng đi của anh ta.
Đương nhiên, Lục Thiếu Hoa cũng biết về hướng đi của Lục Thiếu Bằng. Sau năm thi rớt, năm sau đã thi đỗ vào trường trung học ở khu kinh tế Kim Trung, sau ba năm trung học, đỗ đại học Trung Sơn ở Quảng Châu, dù sao vẫn là sinh viên chưa tốt nghiệp.
Hiện tại Lục Thiếu Bằng đã tốt nghiệp đại học, đang làm nghiên cứu sinh. Lục Thiếu Hoa cũng không hỏi đến, có một người em giàu có, Lục Thiếu Hoa sao không cảm thấy thẹn được.
Hôm nay vừa lúc gặp được, Lục Thiếu Hoa muốn cho lòng thoải mái, định cùng Lục Thiếu Bằng tâm sự, xem suy nghĩ trong lòng anh, Lục Thiếu Hoa cũng sẽ sắp xếp tốt.
Nhưng hiện giờ hiển nhiên là không được, bởi vì đoàn người của Lục Thiếu Hoa chưa ăn cơm, cũng bao gồm cả Lục Thiếu Bằng, anh ta cũng chưa ăn cơm. Vì thết, Lục Thiếu Hoa không nói gì, cùng đoàn người đến nhà Ông Văn Đức ăn cơm.
Nhà hàng ăn của Ông Văn Đức đã lâu rồi Lục Thiếu Hoa chưa tới, tính đã mấy năm rồi, mà nhà hàng này không giống trước, đã được Ông Văn Đức giao cho cha anh ta quản lý, cũng là người mà Lục Thiếu Hoa gọi là bác.
Bước vào nhà hngf, Lục Thiếu Hoa tự nhiện không thể không chào hỏi bề trên, sau đó mới bước vào phòng riêng, cùng đợi đồ ăn.
Nhân dịp đợi đồ ăn, Lục Thiếu Hoa hỏi Lục Thiếu Băng
- Anh, đã tốt nghiệp đại học, anh có dự định gì không?
Giọng của Lục Thiếu Hoa rất đặc biệt, giống giọng anh trai hắn, mà Lục Thiếu Bằng cũng giống em trai. Nhưng không thể trách, trong nhà họ Lục, lời nói của Lục Thiếu Hoa là quan trọng, hơn nữa hắn đã có địa vị cao nhiều năm, giọng nói thay đổi là đương nhiê.
Lục Thiếu Bằng hiển nhiên đã quen, nói
- Đã tốt nghiệp đại học ba năm, tuy nhiên tôi còn muốn tiếp tục làm nghiên cứu sinh, chưa có dự định gì.
- Ừ
Lục Thiếu Hoa cười nhạt, sau đó lại hỏi
- Vậy anh có dự định tương lai gì không?
- Tôi nghĩ phải ra sức học hành ra xã hội mới có thể thích ứng được.
Lục Thiếu Bằng nói ra quyết định của mình
Nhưng dù nói ra quyết định của chính mình nhưng Lục Thiếu Bằng vẫn đưa mắt chờ Lục Thiếu Hoa đưa ra đề nghị.
Không phải Lục Thiếu Bằng không có chủ kiến, mà là Lục Thiếu Hoa rất thành công, thành công không thể không phục, kinh nghiệm có thể truyền lại, cho mình lựa chọn tốt nhất.
Ít nhất đó là trong suy nghĩ của Lục Thiếu Bằng. Lục Thiếu Hoa sẽ cho anh ta ý kiến không tồi, cũng là có lợi cho tương lai của anh ta.
- Em nghĩ vừa học vừa làm tốt hơn
Lục Thiếu Hoa nói, sau đó nói thêm
- Xã hội thay đổi rất nhanh, nếu cả ngày ở trong trường học, không nhìn thấy sự thay đổi của xã hội, tuyệt đối là không có lợi.
Về những việc khác Lục Thiếu Hoa không biết nhưng ở Quảng Đông, thậm chí cả nước, thay đổi rất nhanh, nếu cả ngày ở trong trường, không chừng sẽ bị xã hội đào thải, cho nên, Lục Thiếu Hoa đưa ra ý kiến là vừa học vừa làm. www.kiemgioi.com
- Ừ, vậy vừa học vừa làm đi
Lục Thiếu Bằng đồng ý với ý kiến của Lục Thiếu Hoa.
…
Lục Thiếu Hoa không nói gì vội, cười cười, rồi mới nói
- Vậy đến tập đoàn để hỗ trợ em đi, anh là chuyên gia về máy tính đến công ty phần mềm Phượng Hoàng đi,
Lục Thiếu Bằng học ngành máy tính, mà Lục Thiếu Hoa cũng đồng ý, vì Lục Thiếu Hoa biết đó là ngành rất tốt trong tương lai. Hơn nữa Tập đoàn Phượng Hoàng là đầu não trong lĩnh vực này, tương lai tốt nghiệp có thể đến Tập đoàn Phượng Hoàng làm việc, chỉ sợ không phù hợp thôi.
Chưa hết, Lục Thiếu Hoa còn nói tiếp
- Cố gắng học hành nghiên cứu, đến thời điểm thích hợp, chọn vài ngành chuyên nghiệp, như quản lý, học sẽ không thừa
Anh trai của Lục Thiếu Hoa trước kia là công tử bậc nhất, Lục Thiếu Hoa không thể để anh ta cả đời trong phòng nghiên cứu bình thường được, cần phải biết quản lý công ty, đến lúc đó có thể một mình đảm đương.
Lục Thiếu Bằng hiển nhiên hiểu ý của Lục Thiếu Hoa, không nói nhiều, gật đầu đồng ý.