Tiên Giới Luân Hồi

Chương 13 - Trong Cạm Bẫy

Người đăng: master.viethiepho@

Vân Phong tu luyện trong lòng Tịch Tẫn Hỏa sơn một năm, đối với Bất Diệt đã có nhiều lí giải nhưng thủy chung vẫn chưa đạt được Bất Diệt Kim Thân. Lúc này chân khí hộ tráo của Vân Phong đã được tiêu trừ, toàn thân hắn tiếp xúc với Vô Tướng Hỏa. Thân thể hắn không ngừng bị thiêu đốt, da thịt toàn thân bỏng cháy, linh khí không ngừng bị thiêu đốt hóa thành hư vô.

Vân Phong chìm trong lĩnh ngộ của mình, sinh mệnh khí tức của hắn lúc này đã hao kiệt nhiều, tuy đối với Bất Diệt đạo có nhiều tiến triển nhưng hắn vẫn không nắm được Bất Diệt thể. Hắn thử đặt mình vào vị trí của vị tiền bối kia, suy nghĩ xem vị đó đã lĩnh ngộ bất diệt thể như thế nào. Hắn không để thân thể vận hành một pháp quyết phòng hộ nào, trực tiếp để sinh mệnh lực của bản thân chống lại thiêu đốt của Vô tướng hỏa.

Thể chất của hắn là một thể chất hiếm có, cường đại hàng đầu trong hàng vạn thể chất tu luyện, do đó sinh mệnh lực, sức chống chịu cũng vô cùng mạnh mẽ. Bị thiêu đốt liên tục một tháng nay, nếu đổi lại là Nguyên tiên bình thường sớm đã thân thể hóa hư vô, tuy nhiên Vân Phong lúc này sinh mệnh của hắn cũng phi thường suy yếu. Thân thể nhiều chỗ đã bị đốt cháy không kịp hồi phục, tình trạng nhìn hết sức khó coi. Bất quá lúc này hắn vẫn đang đắm chìm trong suy nghĩ của mình.

Trên thế giới này có vật chất gì cứng rắn không thể phá hủy? Đỉnh cấp Tiên Kim, cực phẩm tài liệu đều có thể đem chế luyện. Tiên khí cường đại cũng có lúc bị phá vỡ. Thậm chí một thế giới cũng có ngày bị hủy diệt vậy Bất Diệt thật sự là gì?

Vậy Bất Diệt chỉ mang ý tương đối thôi sao. Bất Diệt chỉ tồn tại nếu nó không gặp phải một lực lượng mạnh mẽ hơn. Dưới sức mạnh tuyệt đối không có gì là bất diệt. Như vậy Đạo của Hủy Diệt còn lớn mạnh hơn đạo của Bất Diệt.

Bất Diệt Thể của Chí Tiên là thể chất mà đồng cấp tu luyện của nó không thể hủy diệt được. Có nghĩa là Chí Tiên rất khó bị giết chết, vì vậy mới là lực lượng mang tính vĩnh hằng trấn trụ tông môn.

Công kích của Chí Tiên đã ẩn chứa Đại Đạo, có tính ma diệt đối với mọi vật. Do đó thân thể của Chí tiên muốn chống lại sự ma diệt này thì cũng phải là một đại đạo.

Đại đạo lại được tạo thành từ vô số đạo. Vậy nên bất diệt thể là sự tổ hợp của các đạo cơ bản khác nhau. Dưới công kích vật lí không còn có thể ảnh hưởng được bất diệt thể. Bất diệt thể đem thân thể cứng rắn như Tiên kim, linh hoạt như nước: từ băng hóa thành nước nước hóa thành hơi chuyển đổi giữa các dạng lẫn nhau, dù có bị đánh tan thành từng mảnh thì cũng có thể trở về dạng ban đầu, bất diệt là phải sinh sôi không ngừng, sinh luôn lớn hơn tử, thân thể bị hủy diệt có thể tái sinh, dù thương tổn lớn đến đâu đều có thể hồi phục như ban đầu, …

Thân thể của Vân Phong đạo văn liên tục lưu chuyển, tổ hợp lại đem huyết nhục sinh sôi không ngừng, những phần thân thể mới được phủ bởi đạo văn có khả năng đối kháng với Vô Tướng Hỏa, không lập tức bị bỏng cháy, sinh mệnh lực của hắn vốn ảm đạm dần trở nên mạnh hơn.

Vô tướng hỏa vốn vô hình vô dạng, sở dĩ có thể phân biệt được nó là bởi nó thiêu đốt mọi vật bên trong nó, khiến cho các vật này cháy trước khi bị hư hóa. Lúc này bốn phía xung quanh Vân Phong Vô Tướng hỏa tập trung mạnh mẽ, thân thể của hắn có dấu hiệu hồi phục lập tức bị hủy diệt nhanh chóng, từng mảng thịt xương bị thiêu đốt lụi tàn. Vân Phong mắt nhắm nghiền đột nhiên mở lớn, thần quang trong mắt bắn ra cả trượng hóa thành thực thể, xuyên chiếu màn linh khí bị thiêu đốt xung quanh thân.

Người đang xếp bằng đột nhiên đứng dậy, trên người phủ lớp Tiên y, hộ thể chân khí cũng nhanh chóng bao trùm thân thể. Linh lực trong người trào dâng, đem mọi vết thương hồi phục lại tình trạng ban đầu.

Hắn đưa mắt nhìn bốn phía, thần tình chứa đầy vẻ nghiêm trọng, thét lên: “Kẻ nào giở trò mau ra đây!”

Không gian rộng lớn không lời đáp lại, nhưng Pháp Hỏa vẫn điên cùông hướng tới vị trí hắn mà thiêu đốt, hộ tráo phòng ngự của hắn không ngừng bị xói mòn, linh khí bốc hơi nhanh chóng.

Vân Phong vận chuyển công pháp đến cực hạn, đem pháp lực gia trì cho đôi mắt, mắt hắn hiện lên một đạo đồ sáng chói, đem rọi đến từng tấc không gian. Liền thân thể hóa thành hào quang lao lên một phương vị bên trên. Quyền đầu được gia trì pháp lực, uỳnh một tiếng đánh vào không gian.

Không gian vốn trống trải đột nhiên xuất hiện một bức tường khổng lồ trong vô hình, tại vị trí vừa bị đánh xuất hiện trăm ngàn vết nứt như kính vỡ. Tay Vân Phong lại dụng lực tại điểm đó không ngừng đánh xuống, mắt thấy có thể đem bình trướng vô hình này đánh vỡ, không gian liền truyền ra tiếng nói: “Không hổ danh là Đại Đệ tử của Tiên Đạo Tông. Trong vô tướng hỏa thiêu đốt một năm trời không suy yếu còn mạnh mẽ phá được Phong Tiên Cấm của bọn ta.”

Trong không gian lần lượt xuất hiện các nhân ảnh phủ trong hào quang màu xanh lục, không nhìn rõ là những kẻ nào. Giọng nói vừa nãy từ một trong số những kẻ này phát ra.

Vân Phong trầm giọng quát: “Các ngươi biết ta là ai mà còn dám dùng thủ đoạn này, thật gan to bằng trời.”

Một giọng nói khác vang lên: “Lâm Vân Phong ngươi chết đến nơi rồi mà còn muốn dùng giọng điệu trưởng giả uy hiếp bọn ta sao? Ngươi quen sống trên cao đến nỗi mê muội không biết mình trong tình huống nào sao?”

Vân Phong hừ lạnh một tiếng nói: “Bằng vào các ngươi và cái trận pháp cỏn con này muốn giết ta sao? Khôi hài, còn ở đó làm trò giấu đầu hở đuôi. Để ta xem các ngươi là kẻ nào?”

Khí thế trong người Vân Phong đột ngột tăng mạnh, quyền đầu nắm chặt tỏa sáng như hằng tinh đột ngột mở ra, năm ngón tay ấn lên Phong Tiên Cấm đại trận, từng trận đạo văn liên tục bị ma diệt, tại nơi quyền đầu liền thủng một lỗ sau đó như băng tan lan rộng ra.

Bọn người kia sớm có đề phòng, lúc Vân Phong có động tác thì chúng cũng có hành động. Mỗi người nắm một phương vị trong đại trận không ngừng bổ xung linh lực, đánh ra từng trận đạo văn gia trì vào cấm trận. Vết rách kia nhanh chóng được bịt kín, đồng thời Vô Tướng hỏa không ngừng tập trung đem Vân Phong bủa vây.

Phong Tiên Cấm là một đại trận vây khốn cường đại, đồng thời có thể dùng nó để luyện hóa kẻ bị vây bên trong đến chết, trong Vô tướng không gian này, Vô tướng hỏa tập trung mạnh mẽ càng làm uy lực của nó mạnh lên bội phần. Những kẻ kia muốn lợi dụng nó để giết Vân Phong mà không để lại dấu tích.

Lại nói, trong không gian này, vô tướng hỏa có khả năng thiêu đốt vạn vật, đối với linh thức và giác quan cũng bị hạn chế, Vân Phong không ngờ kẻ địch âm thầm bố trí quanh mình một tòa Tiên cấm như thế. Phong Tiên cấm vốn không khó để bố trí nhưng khả năng để nó bao vây Vân Phong không hay không biết cũng cũng rất là khó. Vân Phong trong lòng suy nghĩ cực nhanh. Bên ngoài kia còn có một tầng hỏa linh hùng mạnh, ngoại nhân xâm nhập sẽ kinh động đến chúng, mặt khác nhiều người như vậy tiến vào không gian này còn bố trí quanh mình một phong ấn trận càng làm cho hắn không chấp nhận được. Chỉ có một lí do mà hắn có thể nghĩ ra hợp lí.

“Các ngươi sớm như vậy đã ẩn thân ở đây bố trí đại trận vây khốn ta? Việc ta đi tu luyện trong này chỉ có vài người biết được. Xem ra là các ngươi sớm đã giở trò ở cấm địa này rồi.”

“Vân phong ngươi vẫn nghĩ có thể luyện thành Bất Diệt Kim thân từ Vô Tướng hỏa sao? Thật là ngu ngốc mà.”

Vân Phong mắt nheo lại, cảm giác của hắn không ổn chút nào. Nghĩ lại khi bước vào vô tướng hỏa không gian này, hắn cảm thấy quá là đơn giản, uy hiếp lực của nó không thể nào liệt vào Tuyệt đại cấm địa mà Tiên Tam cường giả vẫn lạc được.

Vô Tướng hỏa là vật chết, uy lực của nó cũng không lớn đến mức có thể lập tức hủy diệt những Tiên giả gần bước Chí Tôn, bọn họ hoàn toàn có thể rời đi nếu thấy không chịu nổi. Vậy thì hoặc là lúc mới bước vào, Vô Tướng hỏa đã không bộc lộ ra uy lực thực sự khiến Vân Phong chủ quan hoặc là tồn tại một điều gì đó có khả năng vây khốn Tiên giả ở đây đến chết. Câu trả lời hợp lí hắn đã nghĩ ra nhưng âm thầm hít sâu một hơi, kẻ nào có đảm lược kinh thiên giở trò sau chuyện này.

Hỏa lực thiêu đốt mạnh gấp chục lần lúc trước, liền khiến linh lực của hắn tiêu hao nhanh gấp bội. Phong Tiên cấm mạnh mẽ, Vân Phong không thể đánh vỡ được nó.
“Ha ha, đại trận này đã vây khốn không ít nguyên tiên đại thành. Ngươi hãy ngoan ngoãn mà chịu chết đi.”

Vân Phong ánh mắt âm trầm, quả nhiên đại trận này có thể vây khốn được cao thủ Nguyên Tiên đại thành a.
“..”
Tiên Kinh Đạo pháp của Vân Phong được thúc đẩy cực hạn. Đằng sau lưng liền xuất hiện ra một vòng tròn kim sắc khổng lồ. Bên trên vòng có vô số đạo văn tạo thành những vòng xoáy không ngừng phun ra nuốt vào linh lực cường đại, tỏa ra hơi thở đại đạo cường đại.

“Đạo sinh pháp tướng!” có tiếng kinh hô vang lên, chúng nhân trong màn sáng cực độ hoảng sợ và kinh ngạc. kèm theo đó là tiếng thúc giục: “Mau gia trì đại trận tiêu diệt kẻ này. Không thể để cho hắn sống được, nếu không Tiên giới sẽ có thêm một Vô thượng Tiên Tôn nữa.”

Vân Phong nghe lời chúng nhân nói thì cười khẩy, hiển nhiên là hắn đã có chuẩn bị. Khí tức toàn thân lúc này thâm sâu vô cùng, ẩn chứa sức mạnh đại đạo vô thượng tràn ngập. Đạo sinh pháp tướng, hay đại đạo hóa hình, chính là cảnh giới đem đại đạo tự nhiên lĩnh ngộ đến cực cao, đã bước đầu tiếp cận được chân ý của đại đạo. Tu luyện đến cảnh giới này đã coi như đặt một bước chân vào cảnh giới Chí Tiên rồi, gọi là nửa bước Tiên Tôn cũng không sai.
Đừng nói chỉ là mới bước một chân vào cảnh giới Chí Tiên thôi, nhưng đẳng cấp đã so với Nguyên tiên đại thành mạnh hơn rất nhiều, lĩnh ngộ được Đạo làm cho sức mạnh công kích của hắn đã tiếp cận Chí Tiên, uy lực một kích đánh ra liền mạnh mẽ gấp chục lần. Phong Tiên Cấm không chịu nổi công kích này liền bị phá hủy một mảnh, Vân Phong tức tốc thoát ra.

Bọn người kia không ngờ Vân Phong bộc phát sức lực kinh khủng đến vậy, khi đại trận bị hủy liền một vài nhân ảnh lộ ra. Cũng không phải bọn hắn sơ suất bố trí Đại trận yếu kém, ngược lại Phong Tiên cấm hoàn toàn phù hợp với mục đích của bọn hắn nói. Đại trận cấp cao hơn Phong Tiên cấm đòi hỏi nhiều nhân lực hơn, nhân lực cũng mạnh mẽ hơn. Điều này đòi hỏi một lượng lớn Tiên nhân được xuất ra, dù là thế lực nào cũng thấy không ổn.

Mặt khác như bọn hắn nói, bố trí trận pháp hãm hại người đến đây tu luyện, những Tiên nhân bị Tiên Tam trảm đạo tức là bị dừng bước dưới Nguyên Tiên đại thành thì Phong Tiên cấm là hoàn toàn đủ sức, một kẻ đặt nửa bước chân vào Chí Tiên không cần phải mạo hiểm làm việc thừa thãi vô đây làm gì, cơ bản chỉ cần ở tông môn bế quan, liền rất nhanh thành đạo.

Đại trận tiêu tán, những kẻ bố cục phong ấn lộ ra. Vân Phong lúc này ở vị trí cực cao phía trên quan sát, lạnh lùng một tiếng: “Tiên Kiếm Tông” Đoạn nói tiếp: “Tiên Kiếm Tông to gan lộng hành Tiên giới, chờ đó mà nhận tru diệt đi.”

Phía dưới, mười nhân ảnh kia dù không biết rõ tên tuổi nhưng Tiên nhân cao thủ trong Tiên giới vốn không quá nhiều, liền có thể nhận mặt lai lịch của bọn chúng. Vân Phong nộ khí bùng cháy, Tiên Kiếm tông đặt bẫy hãm hại đồng Tiên giả, ắt hẳn việc cưới Tử Vân là thủ đoạn, nhất định không một lòng ủng hộ Tiên đạo.

Mười người Tiên Kiếm tông thân phận bị bại lộ có chút khó coi, bất quá cũng không có động tác giữ Vân Phong lại. Tu vi của bọn chúng so với Vân Phong thua kém quá xa, nếu không có đại trận che chắn liền không có khả năng giữ chân hắn. Vân Phong một lòng muốn đem sự tình này báo lại, chắc chắn sẽ gây chấn động không nhỏ đối với Tiên giới. Việc hệ trọng không thể chậm chễ liền nhất rời đi.

Mắt thấy độn quang sắp rời khỏi tầng Vô tướng không gian. Một dải ánh sáng màu lục trùm xuống. Đem Vân Phong muốn bay lên đè xuống lại. Vân Phong bị tình huống này làm cho bất ngờ, pháp lực vận chuyển cực hạn nhưng vẫn một mực bị ép xuống.

Từ tầng dung nham phía trên, một quả chuông trong suốt màu lục đem Vân Phong chụp vào, từ từ nhấn hắn xuống giữa vô tướng hỏa. Bên trong quả chuông Vân Phong điên cuồng công kích phía đỉnh chuông nhưng hiển nhiên vô tác dụng.

Cùng lúc đó từ phía trên hạ xuống tám nhân ảnh. Những người này so với chúng nhân bên dưới càng cường đại hơn.

Một nam tử tuổi hai mươi, khuông mặt tuấn mĩ xuất hiện, tay y vận đạo pháp đem đánh tới quả chuông lớn. Quả chuông khổng lồ rung lên, một âm vang trong trẻo đánh thẳng vào tận tâm linh. Còn Vân Phong thì bị đánh bật xuống đáy chuông, tâm thần ong lên một chập: “Huyền Diệu chung, Huyền Diệu Tiên tôn ngươi đứng sau chuyện này? Tiên Vũ tông bắt tay với Tiên Kiếm làm phản rồi sao? Hay là cả bốn tông muốn lật đổ Tiên giới này?”

Huyền Diệu Chung - Chí Tôn linh bảo bài danh thứ bốn mươi tám trong Thông Thiên Linh Bảng. Chủ nhân của nó là Huyền Diệu Tiên Tôn, một trong tam Tiên tôn của Tiên Vũ Tông. Sự tình này theo suy nghĩ của Vân Phong đã nghiêm trọng vượt ngoài tưởng tượng.

Thanh niên tuấn mỹ kia nói: “Vân Phong không ngờ ngươi đạt tới nửa bước Chí Tiên. Nếu chịu khó trong tông tu luyện vài trăm năm nữa liền có thể thành đạo. Ngươi lại ngu xuẩn đến mức tự chui đầu vào rọ. ah ha ha!”

“Tư Không Viễn. Quả nhiên các ngươi đứng sau giở trò. Muốn tạo phản sao.”
Huyền Diệu chung trong suốt một mảnh, liền để Vân Phong nhìn ra được bên ngoài. Vừa tới tám nhân vật đang vây quanh đại chung, nhìn hắn như một con thú bị nhốt trong lồng.

Tư Không Viễn cười, phong độ vẫn rất tiêu sái nói: “Vân Phong ngươi chết đến nơi rồi vẫn còn quan tâm nhiều chuyện như vậy sao. Chẳng qua chỉ là giết ngươi mà thôi, cũng không cho rằng chúng ta làm phản chứ? Ha ha”

Vô tướng hỏa ngập tràn hội tụ vào bên trong Huyền Diệu Chung, biến bên trong thành một hỏa lô khủng bố, đem Vân Phong thiêu đốt mạnh mẽ.

Vân Phong chật vật chống chịu hỏa luyện, linh khí trong thân thể bị bốc hơi nhanh chóng. Chết tiệt vẫn là thủ đoạn này!

Mười người ban đầu cũng đứng sau nhóm mấy người mới đến chắp tay cung kính. Mười tám người này, mười Kim Tiên Đại thành, tám vị cao thủ nguyên tiên, thực lực này trong Tiên tông cũng rất đáng kể, lại thêm một Chí Tôn linh bảo cường đại. Cục diện phải chết giăng ra cho Vân Phong.

Vân Phong rống lên: “Ta sẽ từ trong Vô Tướng hỏa này luyện thành Bất Diệt để xem các ngươi muốn giết ta kiểu gì.”

Hahaha, chúng nhân xung quanh cười một tràng dài, tựa như vừa nghe chuyện khôi hài nhất vậy. Vân Phong trong hỏa thiêu đốt mà lòng chợt lạnh, một linh cảm không lành chợt đem mọi chuyện thông suốt.

Tư Không Viễn dứt tiếng cười nói: “Vân Phong ngươi vẫn còn ngu ngốc vậy sao? Ngươi cho rằng Vô Tướng hỏa thực sự có thể giúp luyện thành Bất Diệt kim thân. A ha ha, Đại sư huynh Tiên Đạo tông mà trí tuệ lại nông cạn thế này. hahaha”
Những kẻ phía sau cũng cười theo ủng hộ.

Tư không viễn nói tiếp: “Ngươi không biết vị Tiên tôn trong truyền thuyết Vô Tướng hỏa này là ai sao.”

Đến lúc này mà còn không rõ ràng nữa thì uổng đã sống cả nghìn năm, Vân Phong trong lòng nguội lạnh thầm than trách mình quá sơ suất. Vô Tướng hỏa luyện thành bất diệt kim thân, chuyện vô lí như thế cũng có thể sao? Đây hoàn toàn là một âm mưu, nhằm lôi kéo chúng nhân đến đây ngộ đạo và bị hãm hại. Quả là âm mưu thâm độc.

Hắn tại trong hỏa vùng vẫy, đạo pháp thi triển ra hết nhưng vẫn không thể làm suy chuyển được gì. Một Chí Tôn khí được thúc giục cực hạn có thể xem như một Tiên Tôn xuất thủ. Tử cục này đã định.

Mấy người xung quanh một mực thúc giục trận pháp luyện hóa. Sinh mệnh của Vân Phong càng lúc càng suy yếu. Phòng hộ tráo bị thiêu đốt kịch liệt dần mỏng manh tan biến. Tiên y cũng không chịu nổi, từng đạo văn bị ma diệt, hào quang óng ánh dần lụi tắt, chẳng mấy chốc liền hóa thành mảnh vụn rồi tan thành hư vô. Thân thể hắn trực tiếp nhận lấy sự thiêu đốt của Pháp hỏa, lúc này uy lực so với trước đã tăng gấp mấy chục lần, dù thể chất có cường đại cũng nhanh chóng bị đốt cháy, vỡ vụn ra, tứ chi lần lượt hóa thành tro bụi.

Vân Phong không cam lòng, hắn thân là nhân vật phong vân của Tiên giới, từ khi xuất đạo đến nay dù trải qua không ít hiểm nguy, nhưng lần này trong tâm hắn hoàn toàn bất lực, hắn không nghĩ ra được một cơ may nào của sự sống. Thân thể của hắn không bao lâu nữa sẽ bị hủy diệt, Tiên hồn bất diệt cũng sẽ không thể duy trì được bao lâu.

Hắn phẫn hận có, bi thương có. Những kẻ ngoài kia một mực dồn hắn vào chỗ chết. Nhưng hắn không cam lòng hơn cả về Tử Vân, hắn chết mọi lời hứa đối với nàng đều vô nghĩa, nàng sẽ rơi âm mưu của Tiên Kiếm Tông âm độc. A a a! hắn muốn liều mạng, bất quá cho dù có tự bạo linh hồn cũng không thể kéo bọn người kia cùng chết.

“Tử Vân” Vân Phong bi thương thốt lên, đầu hắn vỡ tan thành từng điểm.

Lúc này Vân Phong chỉ còn lại một phần thân ngực chưa bị hủy diệt. một sợi dây chuyền nhỏ treo trước ngực, viên đá màu tím tỏa ra ánh sáng mờ ảo. Tử ngọc tỏa ra từng tia sáng tím, đem hút lấy từng sợi sinh mệnh của Vân Phong vào trong nó. Sự kì ảo này người bên ngoài không nhận ra, dần dần đem thu nuốt toàn bộ những gì còn sót lại của Vân Phong vào đó.

Mười ngày, hai mươi ngày, một tháng hai tháng, thời gian dần trôi. Không ai hay biết về sự tình xảy ra với hắn.

---

Bình Luận (0)
Comment