Tiểu mỹ nhân được ngài chồng trước hôn rồi.
Nụ hôn của ngài chồng trước giống như đang cắn một viên kẹo, là hương trái cây ngọt ngào.
“Được rồi được rồi……” Tiểu mỹ nhân cố gắng đẩy người ngài chồng trước ra, cậu chịu không nổi rồi, “Môi em sắp rách luôn rồi, anh đừng dày vò em nữa.”
Từ lúc cậu kết hôn với Lý Chính đến bây giờ, chưa từng hôn nhau sắc tình tới như vậy.
Nụ hôn của thầy Lý luôn mang theo khắc chế, thậm chí mỗi ngày đều sẽ có một nụ hôn chào buổi sáng dừng trên trán, cũng khiến cho người khác cảm thấy gentleman và kiềm chế, không mang theo chút không khí khiến người ta nghĩ bậy nào.
So với một người yêu ngọt ngào, càng giống như một người chồng có trách nhiệm. Nửa kia của cậu khi đối mặt với cậu luôn dừng lại ở mức ổn thỏa và thích hợp, một tia ý nghĩ muốn tiếp xúc thân mật giữa hai cơ thể với nhau cũng không có, điều này khiến cho tiểu mỹ nhân thất lạc mất mát một đoạn thời gian rất lâu.
Rốt cuộc thầy Lý vẫn là không thích mình, kết hôn với mình cũng chỉ là bất đắc dĩ, chỉ là đối phương có nhân phẩm cao thượng nên mới chịu trách nhiệm trong hôn nhân này mà thôi.
Trước khi li hôn tiểu mỹ nhân vẫn luôn nghĩ như vậy đó.
Nhưng mà bây giờ thì……
Tiểu mỹ nhân nhích nhích mông, tránh xa ra khỏi vật thể nguy hiểm dễ cháy dễ phát nổ bên cạnh.
“Về nhà trước!”
Đang làm cái gì vậy chớ, cái người không biết xấu hổ này.
Đáng ghét quá chừng.