Tiểu Thành Hoàng Hiện Đại

Chương 22


Dương Hạo Nhiên che ngực, dùng mu bàn tay xoa xoa máu nơi khóe miệng.
Quá hung hãn, đây là quỷ gì, thế mà lợi hại như vậy, còn có thể khống chế hai con lệ quỷ khác nữa!
Nhưng câu nói cuối cùng của đối phương y nghe được, y từ xa xa nhìn vào trong tiểu khu, bên trong đã không có oán khí cuồn cuộn ban nãy, không tới phiên y tới làm cái gì……
Oán hận mà quay đầu, y xoay người chui tiểu khu bên cạnh.
·
Sau khi về đến nhà, Dương Hạo Nhiên mở điện thoại lên, liên hệ bạn tốt của mình.
Bạn tốt khác với người có chiêu số cà tàng như y, bạn tốt của y là thiên sư chính thống.
Video call rất nhanh kết nối, trên màn hình xuất hiện một người anh trai đô con cường tráng, xoa đôi mắt nhìn nhìn thời gian, nói: "Hôm nay sao mày dậy sớm vậy? Giờ còn chưa có hừng đông đâu." Chờ thấy rõ sắc mặt Dương Hạo Nhiên hiếm thấy đã có chút phiếm vàng, anh ta tức khắc tỉnh táo lại, "Ý trời, mày bị thương? Sao vậy?"
Dương Hạo Nhiên banh mặt, buồn bực mà nói: "Đại Trang, tao gặp phải ác quỷ."
Hàn Trang sửng sốt, sắc mặt hồ nghi: "Mày không phải tự mình đi theo ác quỷ liều mạng đó chứ?"
Dương Hạo Nhiên lộ ra một phần chột dạ, nhưng y rất nhanh liền đúng lý hợp tình nói: "Mày cũng biết, bên cạnh tao là khu người giàu có, hôm nay tao đang cảm thấy có điểm tâm đắc với bùa An Thần, nên vẫn luôn luyện, luyện đến mệt nên ra uống nước.

Nhìn bên ngoài một cái thì thấy trong tiểu khu kia có lệ quỷ quấy phá, tao đây không phải sợ chết người sao? Nên lập tức đi qua đó."
Hàn Trang nhăn chặt mày: "Lệ quỷ lấy mạng mày rảnh rỗi đi quản cái gì?"
Dương Hạo Nhiên không nghĩ tới bạn tốt sẽ là thái độ này, lập tức nổi giận: "Sao cả mày cũng nói như vậy?!"
Hàn Trang nhìn y phát hỏa, vội vàng dỗ dành hai câu: "Được được được, tao không nói.

Nhưng còn có ai nói như vậy nữa?"
Dương Hạo Nhiên hít sâu, áp xuống lửa giận trước, nói: "Tao vừa đến cửa tiểu khu kế bên liền thấy ba con quỷ bay ra, con đằng trước nhìn không ra chủng loại, nhưng hai con phía sau thật đúng là oán khí đầy người.

Bọn chúng đều ra tới, bên trong khẳng định có người bị hại chết, tao đương nhiên liền ra tay, kết quả con quỷ bay trước nó……"

Hàn Trang có điểm sốt ruột: "Nó làm sao?"
Dương Hạo Nhiên chịu đựng tức giận nói: "Nó lập tức liền đánh nát kiếm khí của tao, mang theo lệ quỷ chạy, còn nói với tao cái gì lệ quỷ báo thù là rất công bằng, bảo không bản lĩnh như tao trở về tắm rửa ngủ đi." Y rốt cuộc không phải người nói dối được, bổ sung câu nói kế tiếp, "…… Bảo tao trở về tự mình ngẫm lại."
Hàn Trang thở phào nhẹ nhõm: "Vận khí này của mày rất khá đó, gặp được chính là lệ quỷ không gây hại người vô tội.

Bằng không, chỉ bằng việc mày ra tay trước một chút vậy thôi, lệ quỷ chắc chắn sẽ theo dõi mày, quay đầu lại tao cũng chỉ có thể nhặt xác cho mày."
Dương Hạo Nhiên nín thở: "Lệ quỷ đó hại người còn có lý?"
Hàn Trang: "Vậy mày có biết lệ quỷ làm sao mà có không?"
Dương Hạo Nhiên cứng họng.
Hàn Trang buông tay: "Thấy chưa, mày cũng biết đúng không.

Lệ quỷ thường oán khí đều rất lớn, vì sao lớn như vậy? Đó là bởi vì bọn họ vốn dĩ chính là bị hại chết, sau khi chết nhớ kỹ thù thôi.

Những lệ quỷ đó hoặc là vận khí tốt được siêu độ, có thể thuận lợi đầu thai; hoặc là tìm kẻ hại chết bọn họ báo thù, oán khí tiêu tán cũng có thể thuận lợi đầu thai." Anh ta thấy Dương Hạo Nhiên muốn biện giải, nhanh chóng ngăn y nói, tiếp tục giảng, "Mày nghe tao nói xong đi.

Chúng ta làm thuật sĩ vì cái gì muốn thu lệ quỷ? Thông thường là bởi vì lệ quỷ rất dễ dàng bởi vì oán khí mà mất khống chế, sau khi trả thù kẻ thù sẽ thương tổn người vô tội, nhưng nếu lệ quỷ không thương đến vô tội, vậy thì thuật sĩ đứng đắn đều sẽ không ngăn cản lệ quỷ báo thù —— ngăn cản bọn họ sẽ tổn hại công đức, hiểu không?"
Dương Hạo Nhiên vẫn là cảm thấy không đúng: "Dù là tội phạm giết người cũng cần từ pháp luật tới thẩm phán……"
Hàn Trang quả thực hận sắt không thành thép: "Con người mày sao ấy.

Pháp luật về cơ bản là công bằng, nhưng nếu mỗi người đều thẩm phán đúng chỗ, còn có lệ quỷ cái rắm á! Một mạng đền một mạng hiểu không? Mày đổi vị trí ngẫm lại coi, có người cực kỳ ác độc mà beng mày chết, hắn chỉ bị phán hai mươi năm tù có thời hạn, mày có thể cam tâm tình nguyện không? Nếu là cái loại gia đình vốn dĩ hòa thuận sống hạnh phúc bị hại chết, oán khí còn lớn hơn nữa."
Dương Hạo Nhiên đã bị thuyết phục hơn phân nửa, vẫn là mạnh miệng nói: "Sao mày có thể xác định mấy con lệ quỷ kia là tìm người đã thoát tội?"
Hàn Trang cạn lời: "Tao chỉ hỏi một câu —— mày nhìn thấy lệ quỷ báo thù ở đâu?"
Dương Hạo Nhiên: "Tiểu khu á."

Hàn Trang: "Này không phải kết luận rồi à? Không thoát tội thì ở nhà làm gì, không phải trong phòng giam chờ bị bắn chết sao?"
Mặt Dương Hạo Nhiên chậm rãi đỏ lên.
Cuối cùng, Dương Hạo Nhiên lẩm bẩm hỏi: "Vậy nếu gặp phải cái loại lệ quỷ thương tổn người vô tội thì làm sao bây giờ? Siêu độ bọn chúng đưa đi đầu thai hả?"
Hàn Trang chẳng hề để ý mà nói: "Ờm, nếu là gặp được như vậy, thường thì đều trực tiếp đánh tan."
Lệ quỷ thương tổn vô tội, vậy đương nhiên là tán ra không đủ tích vào rồi.
Dương Hạo Nhiên vốn dĩ có thương tích còn bị Hàn Trang giáo dục một đống, trên lý trí thì hiểu đó, nhưng trên thực tế thì vẫn không được thoải mái cho lắm.
Hàn Trang biết tên này ngoan cố, đang còn tức thôi, nói với y mấy câu rồi cắt đứt liên lạc.

Sau đó, Hàn Trang sờ sờ cằm, trên mặt lộ ra một tia tò mò.
Chuyện này thú vị nha, có thể khống chế lệ quỷ ít nhất phải là Quỷ Vương đi, chẳng lẽ Đế Đô bọn họ lại có Quỷ Vương xuất hiện?
·
Một nơi khác, Nguyễn Tiêu mang theo nhóm lệ quỷ trở lại ký túc xá.
Đàm Tố nháy một đôi mắt đỏ máu, nhìn nhìn quanh bốn phía.
Mấy người trẻ tuổi huyết khí phương cương ngủ đến rất sâu, làm tâm tình của cô có chút sung sướng.
"Cảm giác như là về tới thời còn đi học ấy." Đàm Tố cười, "Chị nghe nói ký túc xá nam sinh rất là một lời khó nói hết, nhưng Thành Hoàng gia, chỗ này của mấy em này còn rất không tồi."
Quỷ khí khổng lồ tràn ngập trong ký túc xá, làm đến Mạnh Vũ và Miêu Tiểu Hằng sớm chui rúc vào bình nhỏ, còn run bần bật.
Nguyễn Tiêu vẫy tay: "Học muội Mạnh, Tiểu Hằng, đừng run nữa, ra tới làm quen với vị quỷ mới đi."
Đại khái là có Thành Hoàng gia ở, hai quỷ vẫn là chậm rì rì bay ra, chịu đựng sợ hãi nhìn về phía Đàm Tố.
Đàm Tố lộ ra một nụ cười tươi với bọn họ, tận lực thu liễm lại lệ khí một chút —— mấy quỷ thiếu nữ và quỷ bé con lại làm trong lòng cô nhiều ra một chút dịu dàng.


"Tôi tên Đàm Tố, các em xưng hô như thế nào?"
Mạnh Vũ cùng Miêu Tiểu Hằng thấy Đàm Tố như vậy, sợ hãi trong lòng bỗng giảm bớt đi rất nhiều.
"Mạnh… Mạnh Vũ.

Em chào chị Đàm."
"Con tên Miêu Tiểu Hằng, con chào dì Đàm ạ."
Bên này không khí cũng không tệ lắm, bên kia Nguyễn Tiêu tháo xuống một cái bình nhỏ trên đầu giường, dùng thần lực vẽ bùa lên bề mặt.
Sau khi mấy quỷ làm quen với nhau xong cũng thấy được động tác của Nguyễn Tiêu, không khỏi tò mò.
"Thành Hoàng gia, ngài đây là đang..?"
Nguyễn Tiêu không vội trả lời, chờ vẽ bùa xong, cậu lấy Ấn Thành Hoàng nhắm ngay miệng bình.
Giây tiếp theo, một luồng khói nhẹ bay vào bên trong.
Ấn Thành Hoàng ấn lên một cái "Bụp", bình bị niêm phong kín.
Tiếp theo cậu cũng lặp lại quá trình, lại lấy thêm một cái bình khác.
Lý Tam Nương hiểu ra, cẩn thận hỏi: "Là hai con quỷ kia?"
Nguyễn Tiêu gật gật đầu: "Em phong ấn Lư Tú Cần cạn thôi không sâu.

Tam Nương, chờ lát nữa chị đem bình này đi ném vào núi ở vùng ngoại ô đi.

Chắc khoảng qua vài ngày thì phong ấn tan đi thôi, cô ta cũng không phải lệ quỷ gì, đầu thất vừa đến, quỷ môn trực tiếp mở là có thể mang đi." Nói rồi, cậu đem một cái bình đưa cho Lý Tam Nương, một cái khác thu vào Ấn Thành Hoàng, khóa trong một góc, "Còn Phương Tài Đức, hiện tại còn chưa xử lý được, trước tiên tạm đóng lại đi."
Trong lòng Nguyễn Tiêu có một ý tưởng, nhưng hiện tại còn chưa làm được.
Chờ có thể làm được, kiểu gì cũng khiến Phương Tài Đức trả hết số nợ còn lại trước đã rồi lại nói.
Làm xong này đó, Đàm Tố chọn một cái bình vào ở, làm hàng xóm với bọn Lý Tam Nương.
Một đêm này xử lý không ít việc, Nguyễn Tiêu có hơi mệt tâm, cũng dứt khoát trở lại thi thể, nằm dưỡng thần trong chốc lát.
—— Qua không bao lâu nữa thì trời sáng rồi.
·

Khi gà gáy khi, ở một nơi rất xa xôi, có người tỉnh lại từ giấc ngủ mơ, lơ đãng nhìn đến trên ngăn tủ có một khối ngọc thạch vỡ nát.
"Vậy mà đã không còn?" Người nọ ngáp một cái, "Đáng tiếc, còn chưa có nuôi đến béo nhất, được không nhiều chỗ tốt lắm nhỉ."
Nhưng trông như người nọ cũng không quá để ý, xoay người lại đã ngủ mất.
Rốt cuộc…… Nơi các ô vuông khác trên ngăn tủ, vẫn còn rất nhiều ngọc thạch.
·
Ngày hôm sau, trước khi vào học.
Nguyễn Tiêu mới vừa ngồi vào vị trí, đem bốn cái bình nhỏ đựng quỷ treo ở bên cạnh bàn, móc ra sách giáo khoa chuẩn bị nhìn xem.
Bên cạnh có mấy người ghé vào nhau đang nhìn điện thoại, lẩm nhẩm lầm nhầm hình như đang thảo luận cái gì.
"Vậy mà là Lư thị đó… Tớ vốn đang muốn đi thực tập……"
"Có cảnh sát tham gia nữa, nghe nói là một vụ kỳ quái… Có chữ bằng máu……"
"Đúng vậy, chảy rất nhiều máu… Mấy mạng người……"
"Không nghĩ tới mấy chuyện đó…do người làm……"
Nguyễn Tiêu nghe xong vào tai, bỗng nhiên ngưng thần, quay đầu hỏi: "Lương Kỳ, vừa rồi tôi nghe các cậu nói, là Lư thị làm kiến trúc đó xảy ra chuyện gì lên tin tức sao?"
Vài người bên cạnh nghe cậu hỏi, người tên Lương Kỳ kia bèn đem điện thoại đưa cho cậu xem: "Đúng vậy, chính là Lư thị đó đó, chính ông xem đi, chuyện này rất kỳ quái."
Nguyễn Tiêu đọc nhanh như gió, rất nhanh đã xem xong bảng tin.
Bảng tin nói chính là ngày hôm qua trước hừng đông, chủ tịch công ty kiến trúc Lư thị, Phương X và vợ ông Lư X cùng nhau nhảy xuống từ trên đỉnh biệt thự nhà bọn họ.

Nhưng kỳ quái chính là, cái biệt thự đó cũng chỉ có ba tầng, bọn họ nhảy xuống tư thế kia hẳn là không ngã chết, nhưng tình trạng chết của hai người bọn họ lại hình như là ngã xuống từ hai mươi mấy tầng lầu vậy.

Hơn nữa ở phòng ngủ chính của hai vợ chồng, vách tường, trên sàn nhà dùng lượng lớn máu viết chữ Phương X đã từng phạm phải các án mạng khác vân vân.
Tuần báo Bắc Ngữ không phải báo chí chính thống gì, mà là tòa soạn giải trí tương đối thích làm mánh lới, chuyện tuôn ra tới tuy thường theo kiểu giật tít, cũng có rất nhiều thời điểm là có hàng mỳ ăn liêng, tính kịp thời cũng mạnh, cho nên lượng phát hành rất cao —— mọi người đều thích hóng drama mà.
Lúc này đây đưa tin tuy rằng không có ảnh chụp quá rõ ràng, nhưng giữa những hàng chữ vẫn là đem sự việc nói đến lên xuống phập phồng, còn nhắc tới chuyện Phương Tài Đức và cô gái Y nào đó —— Cô gái bị đánh mosaic, sự kiện cơ bản là thật, nói đúng là Đàm Tố.

Cũng nguyên nhân chính là vì đã đề cập đến hai án mạng, lại đề cập đến tình tay ba máu chó, còn đề cập chuyện ngoại tình, nqm phượng hoàng vân vân mấy đề tài xã hội, nữ quỷ trả thù, sự kiện ma quỷ…… Thiệt tình phức tạp lại mới lạ, nên đưa tới rất nhiều người chú ý..

Bình Luận (0)
Comment