Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 930


“Ma Lực sao?” Kim Nhi nhếch miệng, lại lắc đầu:
“Hiện tại Tinh Không Long Mã của công tử còn chưa trưởng thành, quá trình biến dị của nó vẫn chưa hoàn chỉnh, vì lẽ đó chỉ có thể chuyển thành các loại trạng thái nguyên tố đã rất khó được, Ma Lực lại có bản chất hoàn toàn khác, e rằng rất khó, bởi vì bên trong Ma Lực còn phân chia thành Hỏa Ma Lực, Thủy Ma Lực, Ám Ma Lực các loại, không đơn giản chỉ là Ma Lực thuần túy!”
Lạc Nam âm thầm gật đầu, hắn nhớ lại cái lần đến Ma Linh Giới có gặp qua Diễm Ma Tộc, đây là chủng tộc sử dụng Hỏa Ma Lực, không kém chút nào so với Hỏa Tiên Lực.

Bất quá Lạc Nam đối với Tiểu Tinh chưa thể chuyển thành dạng Ma Lực có chút tiếc nuối, bởi vì hắn sở hữu Ma Lực, cũng muốn cưỡi Tiểu Tinh tung hoành Ma giới.

“Mặc dù Tiểu Tinh hiện tại chưa biến thành dạng Ma Lực được, nhưng công tử có thể tác động và trợ giúp nó!” Kim Nhi ánh mắt lóe sáng nói.

“Ồ, nói thế nào?” Lạc Nam chờ mong hỏi.

“Thiên phú của Tiểu Tinh vốn là biến hóa lực lượng và thích nghi với mọi tình huống, công tử có thể dùng Ma Thể hoặc Ma Huyết tác động và thúc đẩy quá trình biến dị của Tiểu Tinh, Tiểu Tinh không giống với trường hợp thông thường, nó không cần phải là Ma Tu mới có thể đúc nên Ma Thể các loại…” Kim Nhi khẳng định nói.

“Có nguy hiểm hay không?” Lạc Nam hưng phấn hỏi.

“Bất kỳ ai muốn đúc Thể Chất hay luyện hóa Huyết Mạch đều có tỷ lệ nguy hiểm, Tiểu Tinh cũng không ngoại lệ!” Kim Nhi tròn mắt đáp.

“Nói cũng phải…”
Lạc Nam gật mạnh đầu, trong lòng bắt đầu cân nhắc…
Hắn còn một lần triệu hóa Ma Thể vẫn chưa sử dụng, Điểm Danh Vọng còn nhiều, mà sắp tới hoàn thành nhiệm vụ Ngũ Hành Tiểu Thế Giới cũng thu được đầy bồn đầy bát.


Lạc Nam ở bên ngoài Kim Tự Tháp thủ hộ cho Địa Ngọc Huyền tiếp nhận truyền thừa, một tuần rất nhanh đã trôi qua…
“Hơi lâu một chút…” Hắn chép miệng.

“Càng lâu càng tốt!” Kim Nhi nói: “Thời gian càng dài chứng tỏ Địa Ngọc Huyền đã thành công được các đời Địa Hoàng Tiên Đế tán thành, bằng không sẽ lập tức bị đuổi khỏi rồi!”
Lạc Nam nghe vậy yên tâm.

“Thật ra thời gian truyền thừa của một Địa Đế Cấp Thế Lực không thể nhanh được, nhất là khi Địa Hoàng Thánh Địa đã bị diệt, tàn niệm của các đời Địa Hoàng Tiên Đế cũng hiểu được điều này, bọn hắn sẽ tận lực đem lai lịch, gốc gác và toàn bộ những gì có thể truyền thụ cho Địa Ngọc Huyền!” Kim Nhi nãi thanh nãi khí giải thích:
“Nếu là Địa Hoàng Thánh Địa thời kỳ hưng thịnh, độ khó để trở thành truyền nhân sẽ cực lớn, cần cạnh tranh vượt qua hàng vạn đệ tử xuất chúng để trở thành người được chọn!”
Lạc Nam gật đầu, hắn cũng cảm giác được tàn niệm của các đời Địa Hoàng Tiên Đế trong ba pho tượng không còn nhiều lắm, một khi truyền thừa hoàn tất, bọn hắn cũng triệt để tan biến khỏi phiến vũ trụ này.

Ý niệm lóe lên, Phỏng Thiên Kính đã xuất hiện trong tay.

“Hóa thành Gia Tốc Trận, đem Kim Tự Tháp bao trùm!” Lạc Nam hạ lệnh nói.

ONG ONG…
Phỏng Thiên Kính nhanh chóng biến hóa thành một cái cự hình Gia Tốc Trận lấy tốc độ khủng bố trùm lấy toàn bộ Kim Tự Tháp, đem thời gian gia tốc tăng lên so với bên ngoài gấp 100 lần.


Lạc Nam hít một hơi, lại đem một cái mỏ Tiên Thạch Hạ Phẩm nhận được từ Hồn Mỹ Hoa ném vào, cung cấp năng lượng cho nó.

“À Kim Nhi, Hỷ Bi Tự và Mộc Thiên Thánh Cung rốt cuộc là thế lực cấp bậc nào?” Lạc Nam lên tiếng hỏi.

Hắn sẽ không quên khi đại chiến với Quỷ Đỏ, từ miệng của tên này nghe được những danh tự kia, dựa vào cảm xúc giọng nói khi đó, rõ ràng Quỷ Đỏ vô cùng xem trọng mấy cái tên này.

Kim Nhi cân nhắc một chút, chậm rãi nói ra:
“Hỷ Bi Tự chính là một Địa Đế Cấp Thế Lực thuộc Tây Phương Giáo, Phật Nộ Hàng Ma Quyền chính là một trong hai Vũ Kỹ trấn tự của bọn hắn!”
Lạc Nam nghe vậy gật đầu, bên trong thông tin mà Hệ Thống cung cấp cũng chỉ nói Phật Nộ Hàng Ma Quyền là vũ kỹ có nguồn gốc từ Tây Phương Giáo, không nói rõ nó thuộc thế lực nào.

“Vậy xem ra Tây Phương Giáo là một chỉnh thể gồm nhiều Thế Lực hợp thành?” Lạc Nam hỏi.

“Không sai!” Kim Nhi ứng tiếng giải thích: “Tây Phương Giáo là một quần thể các thế lực, ngay cả Thiên Đế Cấp Thế Lực cũng tồn tại, phi thường mạnh mẽ!”
“Mạnh đến mức nào?” Lạc Nam nghiêm túc hỏi.

“Sánh ngang Long Tộc ở thời điểm này!” Kim Nhi nghiêm trang nói rằng: “Đừng quên Tây Phương Giáo còn sở hữu Thần Thụ xếp hạng thứ năm Bồ Đề Thụ!”
Lạc Nam gật đầu công nhận, nếu thực lực của Tây Phương Giáo không mạnh, chắc chắn không dám công khai Bồ Đề Thụ một cách rõ ràng như thế.

Bồ Đề Thụ là Thần Thụ xếp hạng thứ năm, bất kỳ loại Thần Thụ nào cũng đủ sức hấp dẫn khiến vô số người tham lam và đỏ mắt.

Tây Phương Giáo có đủ tự tin rằng sức mạnh của mình có thể bảo vệ Bồ Đề Thụ, ngăn chặn bất kỳ loại nguy hiểm nào, cũng rất ít người có can đảm vì Bồ Đề Thụ mà đắc tội với bọn hắn.

“Ta tu luyện Phật Nộ Hàng Ma Quyền của Hỷ Bi Tự, liệu bọn hắn có tìm ta đòi lại hay không?” Lạc Nam âm thầm cau mày.

Bên trong khối Lưu Ảnh Ngọc vạch trần Chấp Pháp Săn Ma với Liệt gia có quay lại cảnh tượng hắn dùng Phật Nộ Hàng Ma Quyền miểu sát Tiên Tôn, với độ phổ biến của Lưu Ảnh Ngọc, không khó để Hỷ Bi Tự biết được.

Kim Nhi suy nghĩ một chút lắc đầu đáp: “Không thể đoán trước, giáo lý của Tây Phương Giáo thâm sâu khó dò, mỗi một thế lực của bọn hắn lại có phong cách hành sự khác nhau, thật khó mà nói!”
“Được rồi, dù sao chưa chắc bọn họ có thể tìm được ta!” Lạc Nam nhếch miệng nói.

Hiện tại hắn cảm thấy quyết định từ bỏ Hải Vực Tinh của mình và chúng nữ là sáng suốt.

“Vậy còn Mộc Thiên Thánh Cung?” Lạc Nam hỏi tiếp.

“Mộc Thiên Thánh Cung, đã từ là Thiên Đế Cấp Thế Lực chuyên tu Mộc thuộc tính, bất quá đã tuyệt tích từ thời thượng cổ! công tử có thể thoải mái sử dụng Thiên Thủ Quan Âm mà không sợ đụng hàng!” Kim Nhi cười trêu nói.

Lạc Nam xem như yên tâm, bất quá ở trong lòng hắn cảm thấy tên Quỷ Đỏ càng thêm đáng kinh dị.


Thủ đoạn khủng bố, chiến lực kinh thiên, ngay cả kiến thức hình như cũng vượt xa hắn, phải biết ngay cả Mộc Thiên Thánh Cung thất truyền từ lâu, vậy mà Quỷ Đỏ chỉ liếc nhìn Thiên Thủ Quan Âm đã xem thấu rồi.

Đối mặt Quỷ Đỏ, Lạc Nam có cảm giác như đối mặt với một lão quái vật chân chính.

Chỉ bất quá sau một trận chiến, hắn hình như cảm giác được tuổi của Quỷ Đỏ không quá lớn, đó chỉ là một loại trực giác của Lạc Nam, bởi vì có Mặt Nạ Quỷ và Áo Choàng Đỏ ngăn cản, cũng rất khó dò được manh mối nào.

Hơn nữa nếu Quỷ Đỏ thật sự là một lão quái vật, với thiên phú và thủ đoạn của hắn phải là Đế rồi mới đúng.

“Có cơ hội hỏi thăm Mộng gia thêm một chút!” Lạc Nam âm thầm quyết định.

Chỉ là Lạc Nam không ôm hy vọng quá lớn, Quỷ Đỏ này cực kỳ quỷ bí, thủ đoạn sở hữu chỉ sợ vượt cả nội tình của Mộng gia.

“Nếu gặp được con Heo với Tiêu Dao Tiên Đế thì tốt!” Lạc Nam lại nghĩ đến hai người này.

Với kiến thức của Con Heo với Tiêu Dao Tiên Đế, trong vũ trụ này chỉ sợ rất ít chuyện bọn hắn không biết, chỉ là có nói cho hắn hay không mới là vấn đề quan trọng.

“Cũng may của tiểu nha đầu nàng!” Lạc Nam nhìn Kim Nhi sủng ái và cảm kích nói, một tay hắn muốn nắm lấy nàng, nhưng lại xuyên qua như ảo ảnh.

Mặc dù rất nhiều chuyện Kim Nhi không tiện tiết lộ, nhưng ngược lại nàng cũng cung cấp cho hắn quá nhiều kiến thức cũng như kinh nghiệm.

Có thể nói, chúng nữ gọi nàng một tiếng sư phụ Kim Nhi cũng chẳng sai, bởi vì nàng không khác nào sư phụ của hắn.

“Đây là bổn phận của Kim Nhi nha!” Kim Nhi cười hì hì, ngồi trên bả vai Lạc Nam đung đưa hai chân nhỏ.

Nhìn dung mạo khả ái tỏa nắng của nàng, tiểu nha đầu đang rất vui vẻ.


Lại một tháng thời gian thực trôi qua, đồng nghĩa với Địa Ngọc Huyền ở trong Gia Tốc Trận đã hơn tám năm…
“Chẳng trách có người nói tu sĩ bế quan không ngày tháng!” Lạc Nam cảm thán một tiếng.

Trong khoảnh thời gian này, hắn không dám rời Kim Tự Tháp nửa bước, bởi vì lo lắng có kẻ bất ngờ tiến vào phá đám, đang tiếp nhận truyền thừa mà gặp công kích thì nguy hiểm.

Kết quả đúng như dự liệu, bởi vì cả Độc Hồn Mỹ Hoa Đằng và Địa Hoàng Ảo Cảnh đều đã bị Lạc Nam giải quyết, các tuyến đường khác dẫn đến Địa Hoàng Thánh Địa cũng được Đại Địa Tông với Quỷ Đỏ đả thông, nên việc tu sĩ tìm đến Địa Hoàng Thánh Địa là cực dễ.

Trong một tháng đã có ba nhóm tu sĩ lần lượt tiến đến, bọn hắn bắt gặp Kim Tự Tháp duy nhất còn lại đóng chặt và Lạc Nam ngồi canh, không khó đoán ra bên trong xảy ra chuyện gì.

Lòng tham nổi lên, trực tiếp muốn đem Lạc Nam diệt sát, sau đó cướp đoạt hoặc ngăn cản Địa Ngọc Huyền tiếp nhận truyền thừa.


Một số nhân loại vốn là như thế, ăn không được cũng muốn phá cho hôi, truyền thừa bọn hắn không được thì đừng mơ người khác đạt được.

Kết quả không cần nói cũng biết, Lạc Nam có thêm ba cái Mỏ Tiên Thạch cùng một mớ tài sản, Đế Diễm có cơ hội hỏa tán vài chục người.

ONG ONG ONG ONG…
Một ngày này, mặt đất phát sinh địa chấn dữ dội, Kim Tự Tháp bằng đất kiên cố không gì tả nổi trực tiếp sụp đổ, ba pho tượng Tiên Đế trong ánh mắt co rụt lại của Lạc Nam cũng hóa thành vô tận tro bụi hòa vào mặt đất.

Lạc Nam lập tức hiểu ý thu hồi Phỏng Thiên Kính.

Một thân ảnh từ trong bụi mù bước ra, mỗi một bước đi nhẹ nhàng uyển chuyển lại ẩn chứa khí độ phi phàm.

Lạc Nam ánh mắt nhìn thẳng, trái tim bất giác đập thình thịch…
Mái tóc hạt dẻ búi cao, đầu đội vương miệng, giữa vầng trán trắng nõn là một viên Bảo Thạch to hơn hạt gạo, khí tức toàn thân thu liễm đến cực hạn, toàn thân khoác trong váy nâu nhạt ôm sát cơ thể, chân trần đạp trên đất bằng lại không nhiễm hạt bụi, kiêu kỳ khó tả.

Khí chất và vẻ ngoài của Địa Ngọc Huyền có chút biến đổi, khiến nàng như một nữ thần sa mạc bước ra từ thần thoại Hy Lạp.

Khiến Lạc Nam chú ý chính là khí tức toàn thân lúc này của nàng, vậy mà là Đại Tôn.

Từ Địa Vương trực tiếp trở thành Đại Tôn, quá mức kinh khủng.

Một hơi đột phá hai cái Tiểu cánh giới, một cái Đại cảnh giới…
Vượt qua cả Tôn giả quán đỉnh, không hổ là truyền thừa đến từ Địa Đế Cấp Thế Lực.

“Phu quân!”
Chứng kiến Lạc Nam thất thần nhìn mình, Địa Ngọc Huyền trong mắt ngập tràn vui sướng, khóe miệng trơn bóng như bảo thạch mỉm cười tỏa nắng, chạy đến bên cạnh hắn.

Lạc Nam mỉm cười vươn tay, ôm lấy Địa Ngọc Huyền vào trong lòng, cúi đầu hôn môi nàng một ngụm:
“Lâu như vậy, khổ cực không?”
Hắn biết để thông qua khảo nghiệm của Địa Đế Cấp Thế Lực chắc cũng không đơn giản gì.

Địa Ngọc Huyền lại là vuốt tóc lắc đầu, so với thành quả đạt được lần này, nàng cảm thấy khổ cực cách mấy cũng đáng giá.

Sở dĩ tiếp nhận truyền thừa mất đến tận hơn tám năm, đó là vì ba vị tàn niệm Tiên Đế phải tốn công hỗ trợ nàng chuyển toàn bộ Vương Lực trong cơ thể thành Tôn Lực, bao quát cả những thuộc tính không phải Thổ Hệ.

Hỗ trợ nàng xong sau đó, ba pho tượng hao hết lực lượng cũng triệt để tan biến, điều này khiến Địa Ngọc Huyền vô cùng cảm động, âm thầm thề không để Địa Hoàng Thánh Địa phải thất vọng, nhất định phải đem những gì học được vang danh vũ trụ.

“Thiếp có quà cho chàng!”
Địa Ngọc Huyền bất chợt kéo tay Lạc Nam chạy vọt đến một góc khác của Địa Hoàng Thánh Địa…
“Quà gì thế?” Lạc Nam cười hỏi.

“Địa Hoàng Thánh Địa ngoài là tu luyện Thổ Hệ thuộc tính còn là một thế lực Thể Tu, mỗi thành viên thường là Tiên Thể Song Tu!” Địa Ngọc Huyền cười tươi nói:
“Năm xưa Địa Hoàng Thánh Địa thu thập Mộc Kiếp của các Tiên Đế nhằm rèn luyện Thể Tu cho đệ tử kiệt xuất, đến nay vẫn còn lưu lại, thiếp hiện tại là Địa Hoàng truyền nhân, có quyền hạn sử dụng số Mộc Kiếp này, chẳng phải tu vi Thể Tu của chàng vẫn còn mắc kẹt ở Ngọc Thể sao? chúng ta cùng nhau luyện Thể!”

Lạc Nam nghe đến đây tim đập thình thịch, quả thật việc Thể Tu bị kẹt ở bình cảnh đang là tâm bệnh của hắn.

Bởi vì Mộc khắc chế Thổ, vì thế khi Tiên Đế chủ tu Thổ Hệ của Địa Hoàng Thánh Địa đột phá sẽ gặp phải Mộc Kiếp.

Địa Hoàng Thánh Địa nhân cơ hội đó dùng thủ đoạn bất phàm thu gôm Mộc Kiếp mỗi khi có Tiên Đế độ kiếp, dùng để rèn luyện Thân Thể, tuyệt đối hiệu quả kinh người.

Bất quá như nghĩ đến cái gì, Lạc Nam sắc mặt dần dần trở nên khó nhìn…
Rất nhanh…
“Làm sao có thể?” Địa Ngọc Huyền tay ngọc che miệng, ánh mắt không dám tin nhìn một cái hố trống rỗng có bán kính vài ngàn mét trước mặt.

Dựa theo thông tin truyền thừa được nhận, nơi chứa đựng Mộc Kiếp của Địa Hoàng Thánh Địa mới đúng, còn có trận pháp che đậy nữa.

Mộc Kiếp lại là lực lượng do Đại Tiên Giới đánh xuống để khảo nghiệm Tiên Đế, lại có trận pháp bảo vệ, dù là trải qua vô số thời đại cũng sẽ không tiêu tán.

Vậy mà lúc này mất trắng rồi?
Địa Ngọc Huyền cắn cắn môi đỏ, ánh mắt tràn đầy có lỗi nhìn qua Lạc Nam, nàng không hiểu vì sao Mộc Kiếp biến mất.

“Có kẻ đến trước chúng ta!” Lạc Nam hôn nàng một ngụm cười nói:
“Kẻ kia còn giao thủ bất phân thắng bại với ta, hắn còn là một Thể Tu, ta nghĩ Mộc Kiếp đã bị hắn đào đi hết!”
“Đánh bất phân thắng bại với chàng?” Địa Ngọc Huyền kinh hô, nàng không nghĩ đến có kẻ như vậy.

Lạc Nam gật đầu xác nhận, có thể xác định thứ mà Quỷ Đỏ thu lấy chính là toàn bộ Mộc Kiếp mà Địa Hoàng Thánh Địa đã tích lũy rất nhiều năm.

Thứ như vậy, bất kỳ Thể Tu nào cũng sẽ không buông tha, Lạc Nam cũng tiếc đứt ruột.

Mộc Kiếp số lượng lớn không chỉ để một mình luyện thể, mà còn có thể giúp thế lực dưới tay mình luyện thể, Mộc Hệ tu sĩ còn có thể luyện hóa Mộc Kiếp để chiến đấu, giống như Na Tra luyện hóa Hỏa Kiếp vậy.

Bồng Lai Tiên Đảo nếu có được số Mộc Kiếp này chắc chắn thực lực đại tăng, bất quá lúc này tiếc nuối cũng đã muộn.

Lần sau gặp lại Quỷ Đỏ, chỉ sợ hắn sẽ càng khó chơi hơn.

“Mộc Kiếp có Đế Cấp Hạ Phẩm Trận Pháp che đậy, nếu thật sự bị kẻ kia lấy đi, như vậy hắn có khả năng hóa giải cả Đế Cấp Trận Pháp!” Địa Ngọc Huyền cười khổ nói.

Vốn dĩ nàng muốn cho Lạc Nam một bất ngờ, dùng Mộc Kiếp để luyện thể cho cả mình và hắn, hiện tại cảm giác áy náy với hắn vô cùng.

“Đừng có buồn!” Lạc Nam nắm tay nàng nói: “Lần này chúng ta thu hoạch đã quá lớn rồi, ta có Hỗn Độn Thổ Khí…mà nàng có được truyền thừa, tu vi đại tăng…như vậy đã quá tốt!”
“Ưm!” Địa Ngọc Huyền nghĩ đến đây cũng cảm thấy đỡ một chút, bất chợt nhón chân ôm lấy Lạc Nam, hà hơi như lan nói:
“Thiếp bế quan hơn tám năm nhớ chàng muốn chết!”
“Để ta bù cho nàng!” Lạc Nam cười xấu xa, cuối đầu gặm lấy đôi môi đỏ.

“Ưm…” Địa Ngọc Huyền nồng nhiệt đáp trả, chiếc lưỡi thơm tho chủ động duỗi vào miệng nam nhân.

Biết bên ngoài không tiện, hai người tiến vào Linh Giới Châu, xuân sắc ngập tràn, không sao tả hết…

Bình Luận (0)
Comment