Nàng ta ghen tỵ cũng phải vì ai kia từ đầu đến cuối chỉ chăm chăm để ý đến bảo bối của mình có thèm nhìn người ta lần nào đâu cho nên ghen tỵ cũng là lẽ thường đi.
Long Hàn Thiên từ đầu đến cuối chỉ quan tâm săn sóc cho Bạch Phượng Băng đang oa trong lòng của mình làm gì có tâm trạng quan tâm đến thứ xung quanh hay đúng hơn là cũng chả muốn quan tâm, nếu không phải vừa rồi Băng nhi của chàng nên tiếng thì chàng cũng chả muốn nói!
Biểu hiện của Long Hàn Thiên càng khiến cho Liễu Nhược Lan thêm căm tức, nhìn sang bên Bạch Phượng Băng thì nảy ra một ý định... Nam nhân này phải là của ta ngươi cứ chờ đó đi hừ!
( lại thêm một em bánh bèo.)
- Vương chả hay nhân dịp này bổn cung muốn mời Vương Hậu tương lai của ngài biểu diễn một vũ khúc để mọi người chiêm ngưỡng có được không?
Lời nói của Liễu Nhược Lan thành công dẫn dắt suy nghĩ của mọi người ở đây chỉ vì Vương bảo bọc cô gái kia quá kĩ không cho lộ diện ra ngoài nếu không phải có yến tiệc hôm nay thì mọi người làm sao nhìn thấy được người Vương để trong lòng cao, thấp, mập, ốm ra sao, còn về phần tài năng thì vẫn là dấu hỏi chấm...
" Không biết cô nương đó có tài năng gì nhỉ? Hay chỉ là bình hoa trang trí!"
" Tôi cũng rất tò mò nha!"
" Phải, tôi cũng vậy "
...
Ai ai cũng tò mò kể cả thái tử hồ tộc Liễu Quân Thương, hắn cũng rất muốn xem nàng có tài năng gì đủ khiến Vương Ma Giới cưng chiều như vậy?... Nhưng nhìn hoàng muội như vậy đã đi quá xa rồi ( Vâng rất rất xa và cũng rất gần cái chết ).
Liễu Nhược Lan đắc ý trong lòng nàng không tin ả hồ ly dụ dỗ Vương kia có tài cán gì. Hừ đợi đó vị trí Ma Hậu là của nàng, chỗ trong lòng Vương là của nàng.
Đại điện đủ tiếng xầm xì to nhỏ thật ồn ào. Long Hàn Thiên cùng Bạch Phượng Băng cảm thấy thật phiền nhiệt độ xung quanh giảm đi thần tốc mọi người trong đại điện lạnh run người chả khác nào đang ở trong hầm băng vạn năm vậy!
" Băng nhi của chàng từ khi nào để người khác soi mói vậy chứ; Bọn phiền phức này thật không muốn sống nữa rồi!"
Long Hàn Thiên lạnh lùng phán từng án tử hình cho mọi người ở đây.
Còn về Bạch Phượng Băng nàng trầm ngâm suy nghĩ gì đó lúc sau kéo ống tay áo Long Hàn Thiên nói nhỏ, giọng nói oanh yến, ngọt ngào làm chàng nghe đến nghiện:
- Thiên a! Để ta xuống!
- Băng nhi nàng muốn làm gì?
- Chàng cứ xem đã!
- Ừm!
Sau vài câu nói Long Hàn Thiên luyến tiếc để Bạch Phượng Băng xuống khỏi đùi mình không có thân thể mềm mại cái cảm giác ôn hương nhuyễn ngọc kia khiến chàng hơi tiếc nuối: Nàng hảo thơm ôm thật thích!
Bước xuống chín bậc lưu ly Bạch Phượng Băng đế trước mặt Liễu Nhược Lan thì dừng lại cơn gió nhẹ thoảng qua khiến bạch y cùng tóc tuyết khẽ bay tạo nên cho nàng một vẻ đẹp kì lạ...
Kim mâu lãnh đạm nhìn thẳng khuôn mặt như phù dung của Liễu Nhược Lan đánh giá....
- Không tệ!
Không tệ! Ả dám nói nàng không tệ sao! Liễu Nhược Lan khí huyết bốc thẳng lên não. Nàng đường đường là đệ nhất mĩ nhân Tinh Linh Quốc mà lại chỉ được đánh giá vậy sao?...