Tinh Hải

Chương 45

Không biết có phải tiếng kêu của Kiba đã làm kinh động đến các cô gái trong bếp hay không, khi anh bước vào thì mọi người đều đã ngừng lại tất cả việc họ đang làm và cùng chăm chú nhìn vào quả trứng.

Stellar tập trung nhìn quả trứng đến mức xuất thần, không để ý đến vết cắt trên ngón tay mình vẫn còn đang rướm máu. Cô dùng bàn tay còn lại rờ quả trứng, miệng lẩm bẩm.

"Không thể nào, vừa rồi chẳng lẽ là... hiến máu nhận chủ ?"

Hiến máu nhận chủ là cái quái gì, Kiba nhìn Sherry thắc mắc. Cô bước đến cạnh anh rồi nói nhỏ vào tai.

"Hiến máu nhận chủ một kỹ thuật thuần hóa mãnh thú. Khi người ta bắt được mãnh thú còn nhỏ hoặc vừa mới đẻ ra, người có kình lực sẽ có thể dùng máu mình để lưu lại ký hiệu trên người con thú. Con thú kể từ sau đó sẽ thân thuộc với kình lực của người đó và coi người đó như cha mẹ của mình, trung thành và thương yêu chủ nhân của nó cho đến khi chết. Mãnh thú trải qua hiến máu nhận chủ sẽ gọi là linh thú."

Kiba ngờ ngợ nhớ ra, hình như anh đã từng thấy mấy chữ này trong cuốn mãnh thú toàn thư. Chậc, đọc lướt đúng là tai hại. Phải tranh thủ thời gian rảnh lôi ra đọc thật kỹ để bổ sung kiến thức gấp.

Nhưng mà thật sự là thần kỳ như vậy sao ? Chỉ cần dùng máu của mình là được, nhưng phải có kình lực. Lẽ nào... một giả thuyết bắt đầu được dựng lên trong đầu Kiba.

Không do dự, anh chụp lấy bàn tay bị thương của Stellar. Bị bất ngờ, Stellar chưa kịp phản ứng thì Kiba đã đưa ngón tay bị thương của cô đến gần rồi mút nhẹ.

Vị ngòn ngọt và mùi sắt tràn đầy trong miệng Kiba. Anh nhắm mắt lại cảm nhận. Bên trong giọt máu vừa rồi còn có lẫn một tia nguyên lực rất nhỏ nhưng vô cùng tinh thuần.

Tia nguyên lực này hoàn toàn trùng khớp với ngoại kình của Stellar mà Kiba nhận biết. Quả đúng là như vậy, người sống trên hành tinh này nếu có kình lực thì nó đã thẩm thấu vào trong cơ thể và đặc biệt là máu huyết. Vì thế khi dùng máu của mình lên mãnh thú, nó sẽ quen thuộc với kình lực đặc trưng của người đó. Nguyên lý có vẻ là như vậy, còn cụ thể hơn thì Kiba sẽ nghiên cứu thêm sau.

Hiện tại anh phải xử lý một vấn đề khác rắc rối hơn nhiều.

Chát. Sau khi hoàn hồn Stellar ngay lập tức cho anh một cái tát như trời giáng, hoàn toàn không chút do dự. Đôi mắt bình thản lạnh lùng của cô giờ đang bừng cháy lửa giận, còn không khí xung quanh Kiba bắt đầu hạ nhiệt nhanh đến mức chóng mặt.

"Anh giở trò gì vậy ?" – Stellar hỏi, giọng đe dọa. Kiba nghi ngờ nếu không phải đang ở trong bếp và có các cô gái khác xung quanh có khi bây giờ cô bé đã biến anh thành tượng điêu khắc bằng băng rồi không.

Sharty thì trực tiếp hơn, cô bé há hốc miệng hỏi thẳng.

"Anh Kiba muốn trở thành linh thú của Stellar ?"

Rầm. Đầu Kiba đập vào tường, vậy mà cũng nghĩ ra được hả ?

Đáng buồn hơn, những người khác đột nhiên có biểu cảm hiểu ra trên khuôn mặt sau khi nghe Sharty nói và bắt đầu nhìn anh một cách kỳ quái. Stellar lúc này mặt cũng đã đỏ bừng, tay cô run run, răng nghiến lại.

Ặc, Kiba vội giải thích.

"Hiểu lầm thôi, tôi làm vậy để cho vết thương mau cầm máu hơn."

Mọi người bán tín bán nghi, lý do gì nghe rất là bịa đặt vậy. Tuy nhiên sau khi nhìn ngón tay của Stellar, tất cả cùng ồ lên.

Quả thật máu đã ngừng chảy, vết thương hơi khép miệng lại.

Thấy sự ngạc nhiên của mọi người, Kiba cũng suy nghĩ. Không lẽ chuyện đơn giản là dùng nước miếng để cầm máu mà người ở đây cũng không biết ? Chẳng lẽ chưa có ai từng liếm vết thương của mình hay sao...

Stellar phân vân không biết làm gì, cô thật sự rất muốn biến tên đáng ghét này thành cục đá. Tuy nhiên theo hắn nói thì hắn chẳng qua là có ý tốt muốn giúp cô mà thôi, thực tế cũng đã chứng minh lời hắn nói là sự thật.

Cuối cùng cô bé quyết định bỏ qua, xem như chưa có gì xảy ra. Cô quay lại tiếp tục nhìn ngắm quả trứng.

Quả trứng này khi mới đem về trang trại cũng làm cho Stellar rất tò mò. Cô đã thử dùng kình lực cảm ứng rất kỹ nhưng không có phản ứng gì bên trong, rõ ràng là một quả trứng đã chết. Hoặc là trứng một loài sinh vật nào đó không mẫn cảm với kình lực.

Thế nhưng, trứng đã chết hoặc mãnh thú không mẫn cảm với kình lực thì làm sao có thể tiếp thu hút máu nhận chủ. Lại còn từ khi trong trứng nữa chứ, đây là lần đầu tiên Stellar thấy trường hợp lạ lùng này.

Quả trứng vẫn nằm im lìm, không phản ứng gì. Stellar đang suy nghĩ có nên cắt tay mình rót thêm vài giọt máu lại lần nữa để kiểm tra không thì Kiba đã đến gần và lên tiếng.

"Cho tôi xem thử một chút có được không ?"

Stellar liếc anh một cái rồi quay đi không trả lời. Thế này xem như là đồng ý rồi chứ. Ủa mà khoan, hình như quả trứng này là do anh bỏ ra 50 đồng vàng mua mà, tại sao lại phải hỏi ý kiến cô ta cơ chứ ?

Kiba lắc đầu cười rồi đưa tay lên giả vờ rờ rẫm quả trứng. Thật ra anh đã cảm nhận được nội kình bên trong nó từ xa rồi, đến gần chỉ là dể khẳng định mà thôi.

Nội kình bên trong quả trứng rất kỳ lạ, cảm giác chập chờn khi có khi không như sắt đứt hẳn. Kiba suy nghĩ một chút rồi quyết định thử một hành động táo bạo. Dù gì cũng đâu có gì để mất đâu, nếu xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì lại gạt nước mắt đem nó làm ốp-la thôi.

Kiba từ từ truyền nội kình của mình vào bên trong quả trứng, thật chậm rãi và từ tốn vì anh hơi sợ mình lại tạo ra bom trứng.

Kình lực của Kiba chạy theo một tia vào giữa quả trứng, nơi anh cảm nhận được nội kình của nó.

Ngay khi nội kình của Kiba chạm vào nội kình của quả trứng, một vòng xoáy nguyên lực mạnh mẽ xuất hiện xung quanh nó, bao phủ lấy toàn bộ phòng bếp khiến mọi người sửng sốt. Kiba vội rút tay ra, nhưng lúc này quả trứng đã tự chủ động hút nguyên lực vào bên trong nó.

Chết thật, biết ngay mà. Kiba than thầm và đang chuẩn bị phản ứng thì anh chợt nhận ra, tất cả nguyên lực hút vào bên trong thay vì ép lại rồi phát nổ giống trường hợp mấy viên đá quý anh thí nghiệm thì nó lại được quả trứng hấp thụ hoàn toàn và cùng lưu chuyển với nội kình bên trong.

Kiba rất hiểu quá trình này, đây chẳng phải giống hệt anh khi hít thở rèn luyện nội kình hay sao ?

Stellar vừa sợ hãi vừa vui mừng. Quả trứng phát ra lực hút mạnh mẽ không chỉ hút lấy nguyên lực trong không khí mà còn hút cả kình lực của cô nữa. Cô đột nhiên cảm nhận được một sự kết nối rất kỳ diệu với thứ gì đó bên trong quả trứng. Thứ đó đang nói với cô rằng nó rất đói, nó cần chất dinh dưỡng. Đồng thời từ bên trong đó phát ra một cảm giác vô cùng thân thiết đối với cô.

Stellar hiểu chuyện gì đang xảy ra, quả trứng này bên trong quả thật có một sinh vật đã tiếp thu hiến máu nhận chủ. Nó đang cần rất nhiều kình lực để phát triển và nở ra.

Mặc dù không biết nó là sinh vật gì, như thế nào, nhưng Stellar biết một điều. Nó là linh thú của cô, linh thú đầu tiên và của riêng cô mà thôi.

Cô âu yếm vuốt ve quả trứng, cảm nhận được kình lực của mình đang từ từ chảy vào trong, đã chậm lại không còn bạo phát như lúc đầu như vẫn liên tục không dứt. Sinh mệnh bên trong đã cùng gắn kết với cô thành một thể. Cô sẽ dùng kình lực của mình để cung cấp cho nó và chờ đợi ngày cả hai được gặp mặt.

Stellar quay sang nhìn Kiba, nói gọn lỏn.

"Quả trứng này là của tôi."

Đây không phải là yêu cầu, cũng không phải ra lệnh. Nó chỉ đơn giản là một lời tuyên bố. Hiển nhiên chuyện quả trứng là của Stellar được xem như chuyện đã rồi. Ai muốn ý kiến thì trước hết đi kiếm áo khoác lông thú chống lạnh mặc lên rồi hãy lên tiếng.

Kiba nhún vai, anh không có sở thích tự ngược đãi mình. Vả lại anh cũng cảm nhận được chuyện gì đang xảy ra tại đây, quả trứng xem như đã nhận Stellar làm chủ nhân rồi, anh không định níu kéo làm gì. Hiện tại Kiba chỉ đang rất tò mò, không biết rốt cuộc nó sẽ nở ra thứ gì, và hiệu quả của việc nuôi dưỡng nó bằng kình lực của một người sẽ như thế nào. Hẳn phải có một sự kết nối gì đó thú vị chứ, tăng cường hiệu quả kình lực cho chủ nhân, hay là cảm ứng được chủ nhân ở khoảng cách rất xa ?

Từ từ rồi xem, Kiba nghĩ thầm. Anh cũng phải thầm than cho vận may của mình. Tự nhiên thèm ốp-la hứng chí lên bỏ 50 đồng vàng ra mua về ăn chơi không ngờ lại ra một thứ hấp dẫn như vậy. Quả trứng này giá trị thật chắc chắn phải hơn xa những gì mọi người nghĩ. Không biết thương hội Lexus sẽ cảm giác gì khi biết mình đã bỏ qua một thứ như vậy nhỉ. Có khi nở ra Thần thú thật chứ chả chơi, Kiba háo hức.

Còn về chuyện 50 đồng vàng thì Kiba không thèm suy nghĩ đến. Người ta đã bỏ công đến ở đây để bảo vệ an toàn cho mình, không lẽ lại đi tính toán ba cái chuyện nhỏ nhặt đó. Dù sao anh cũng rất giàu, trong tay còn hơn 2000 đồng vàng dưới dạng chi phiếu chưa có cơ hội xài nữa.

-----

Bữa sáng diễn ra sau đó một cách yên bình, sau những biến động mới rồi. Tất nhiên có một điều duy nhất khiến Kiba hơi buồn lòng, đó là chuyện thực đơn thiếu mất một món anh rất trông đợi.

Không kiềm được Kiba đưa mắt tiếc nuối nhìn về phía Stellar. Như cảm nhận được ánh mắt của anh, cô bé trừng mắt đe dọa một cái rồi tiếp tục cúi xuống ăn.

Quả trứng lúc này đang vui vẻ nằm trong một cái giỏ Stellar đeo sau lưng, dạng như cái gùi vậy. Bên trong được chất đầy cỏ khô để bảo đảm êm và ấm áp cho nó. Kiba thấy khá tức cười, Stellar bây giờ đi đâu cũng địu theo quả trứng to tướng này sau lưng. Không chỉ riêng anh mà tất cả mọi người đều có cảm giác rất khó nói khi nhìn thấy hình ảnh kỳ lạ đó. Một cô gái xinh đẹp lạnh lùng, sau lưng đeo một cái gùi bên trong có một quả trứng to.

Kiba cảm thấy rất may là Stellar quyết định sống tại trang trại Sherry. Nếu không thì người dân trong thị trấn Somo hẳn sẽ phải nghi ngờ về sự ổn định tâm lý của trưởng trấn của mình.

-----

Kiba lần đầu tiên bước vào bên trong trụ sở của đội thợ săn AH, tay cầm theo bản sao cuốn "Mãnh thú toàn thư".

Trụ sở được thiết kế theo kiểu nhà chung với một sảnh rộng cùng một dãy bàn dài. Hai bên tường có để nhiều giá vũ khí các loại và những chiếc nỏ mới tinh sáng bóng được treo thành dãy, cùng rất nhiều ống tên bên dưới. Dù sao vũ khí chính của đội thợ săn chính là tên và nỏ mà, những thứ còn lại chỉ dùng để trưng ra cho đẹp là chính, chứ ngoài nỏ ra thì may ra chỉ cần một ít vũ khí nhẹ phòng thân thôi.

Ấn tượng nhất đập vào mắt Kiba chính là một cái đầu rất to đã được xử lý của sinh vật nhìn giống con hổ. Tigris, anh nhớ tên của nó là vậy. Cái đầu được xử lý rất khóe, trông sống động như đang còn sống. Một bên mắt nó trống trơn, chỉ là một cái lỗ tối đen. Cái đầu Tigris được treo ở vị trí vô cùng trang trọng ngay chính giữa bức tường để bảo đảm tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy khi bước vào.

"Cái đó lấy đâu ra vậy ?" – Kiba hỏi Lone đang đi sau lưng anh, mặt có vài dấu bầm tím không rõ vì sao.

"Ủa, không phải con Tigris đó là do đội trưởng săn được trên đường đến phòng tuyến sao ? Đây là do các thợ săn làng Nevile nói với bọn em mà." – Lone thắc mắc.

Kiba nhớ ra, hình như đúng là thế thật. Hèn gì con mắt trái của nó lại trống không, hẳn là do mũi tên anh bắn vào. Nhưng mà tại sao cái đầu của nó lại ở đây ?

Như hiểu được thắc mắc của Kiba, Lone giải thích.

"Thợ săn làng Nevile nói rằng đây là con mồi đáng giá nhất trong buổi săn hôm đó cho nên họ đã thay anh bảo tồn cái đầu này lại để làm chiến tích. Vả lại một đội thợ săn không thể nào thiếu biểu tượng của mình được nên mọi người đã quyết định tạm thời dùng nó, đội trưởng thấy sao ?" – Lone nơm nớp hỏi, anh sợ đội trưởng không vừa ý với quyết định tự tiện của mọi người. Tên Kaiba chết tiệt, ý thì của hắn mà giờ lại trốn biệt để anh ra giải thích.

Kiba gật đầu hài lòng, anh rất thích biểu tượng này vì nhìn khá oai hùng. Anh vốn thích loài hổ - nếu không anh đã không đi làm đội trưởng đội Hổ.

"Rất tuyệt. Nếu vậy thì dùng nó làm biểu tượng và vẽ thành dấu ấn của đội chúng ta luôn đi !" – Kiba nói.

"Lại là một đội Hổ khác, em biết ngay mà..." – Kiki lầm bầm trong đầu Kiba.

Kiba đặt cuốn sách lên chính giữa bàn rồi nói với Lone và các đội viên đang ở bên trong.

"Các cậu có thể tranh thủ thời gian rảnh nghiên cứu dần cuốn này. Muốn làm thợ săn thì phải có chuẩn bị đầy đủ. Hãy nhớ kỹ - kiến thức chính là sức mạnh."

Nói xong anh quay người đi ra ngoài trong khi đám đội viên bu lại hớn hở xem, sách như thế này không phải là hàng dễ kiếm đâu. Thật ra anh cũng chưa đọc kỹ cuốn sách đó nữa, đứng lớ ngớ lỡ tụi nó hỏi thì biết làm sao trả lời...

Kiba sực nhớ mình đã quên không hỏi tụi nó có biết chữ hay không, nhưng nghĩ lại chắc cũng không phải là vấn đề to lớn lắm. Dù sao thì đa phần cuốn sách đó cũng toàn hình ảnh minh hoạ là chính, chữ không nhiều. Vả lại chỉ cần vài người biết chữ rồi giải thích cho những người khác là được rồi.

Bây giờ anh chuẩn bị đón vị khách đang đến, không phải ai xa lạ - Thánh nữ Vân của Thánh tộc.

không #O

Bình Luận (0)
Comment