Khắc Huy thấy đứa trẻ này cũng dễ thương và đáng yêu cho nên cũng vui chơi cùng với thằng bé, hai người vừa chơi vừa nói chuyện.. Tiểu Hiên nói chuyện rất là nhiều, còn anh thì cũng chịu lắng nghe. Chứ bây giờ vừa mới tỉnh dậy, vết thương cũng còn mới cho nên cũng không dám đi lại lung tung,nghe bác sĩ nói thì anh mới biết là bản thân mình bị mất trí nhớ.
Ai nấy cũng gọi anh là Mộ Khắc Huy hết,cho nên anh cũng biết về tên của mình, thôi thì bây giờ cứ cố gắng giữ sức khỏe đi, rồi nhớ hay không nhớ thì cứ chờ thời gian mà thôi.
Châu Dã ngồi xuống ghế sofa nhìn 2 cha con,lát sau thì Thư Uyên và Khưu Trạch đến..
Anh cũng không nhớ ra em gái của mình là ai luôn.Hỏi cái gì thì cũng bảo không nhớ không biết, vậy cho nên cô đành phải nói lại tất cả cho anh trai của mình nghe....
Thư Uyên vô cùng buồn rầu,cô không nghĩ là anh ấy lại mất trí như vậy. Đến nổi mà cái tên của mình cũng không nhớ nữa, thôi tới đâu thì hay tới đó vậy.
Đến trưa thì Châu Dã cũng lấy cơm cho anh ăn,cả nhà ăn cơm cùng nhau..Khắc Huy ăn rất nhiều, ăn 1 lượt 3 chén cơm luôn..
Từ trước giờ Khắc Huy không có ăn nhiều như thế? Anh ấy thích ăn đồ ăn hơn, chỉ có cô là thích ăn cơm hơn mà thôi, là anh ấy đã thay đổi rồi sao.
"Nước của anh đây,lát nữa nhớ uống thuốc"..
"Ừm,cảm ơn."...
@@
@
Đến tối Châu Dã đưa con trai qua nhà của Thư Uyên,có lẽ đợi sau khi anh ấy được xuất viện rồi thì cô mới có thể đón Tiểu Hiên về nhà được.
Khi mà cô trở lại bệnh viện thì thấy Khắc Huy đang xem thời sự trên điện thoại,lúc trước anh ấy cũng hay như vậy, thích xem báo tài chính thì phải, cô thì lại không hiểu mấy cái đó cho lắm.
" Cô đưa Tiều Hiên về nhà rồi à?.".
"Ừm,anh nhớ ra con rồi hả.".
"Chưa,tại tôi thấy nó rất đáng yêu và cũng giống tôi nữa.".
" Ừ thì nó là con của anh mà.".
" Châu Dã,tôi không nhớ ra 2 mẹ con cô, nhưng mà tôi sẽ cố gắng nhớ ra,cho tôi 1 chút thời gian. """
"Um."...
Châu Dã ngồi xuống mép giường rồi ân cần hỏi thăm sức khoẻ của anh.
" Anh bị bắn 2 viên đạn, rồi phải mổ não nữa cho nên bây giờ mới mất trí nhớ.".
"Tại sao tôi lại trúng đạn vậy?.".
" Ừm thì anh đã đỡ đạn giúp em,là Mẫn Thy giở trò,cô ta là bạn gái cũ của anh,anh có nhớ không?.".
" Không nhớ gì cả..ahhh..đau quá.".Khắc Huy liên tục lắc đầu, rồi sau đó thì lại ôm đầu của mình..Anh thật sự không nhớ gì cả,càng nghĩ thì lại càng đau đầu hơn nữa.
Sau đó thì Châu Dã liền tiến lại gần rồi ôm lấy anh,tay cô xoa lưng của Khắc Huy..
"Em không nói nữa, không ép anh nữa." Châu Dã ôm anh,Khắc Huy cũng ôm lại cô...Anh cảm thấy rất ấm áp khi mà ôm cô gái này,trong lòng cảm thấy vui vẻ và hạnh phúc nữa chứ.
Hai người ôm nhau 1 hồi lâu rồi mới chịu buông ra,bàn tay của Châu Dã đặt lên má của anh.
" Anh đỡ đau chưa."..
" Châu Dã nếu cô thật sự là vợ của tôi, thì tôi rất có lỗi,cảm thấy không nhớ ra cô..Bất cứ 1 ai tôi cũng không nhớ
ทนิล."
" Không sao,anh bình an là được..Sau khi xuất viện em sẽ đưa anh đi chơi, đến khi đó thì sẽ nhớ ra được mà thôi."..
"Ừm."...
"Cô đã mang thai rồi, em bé có khoẻ không, rồi cô có ốm nghén hay không.".
" Cả 2 điều rất khỏe,lâu lâu mới ốm nghén mà thôi.".
"Ừm,lát nữa chúng ta ngủ chung đi. Giường của tôi rất là rộng."
"Ừm, cũng được."..Châu Dã gật đầu đồng ý..
Đúng lúc này Trì Tinh đi vào cho nên cô đành phải đẩy anh ra..
" Thiếu phu nhân,bác sĩ nói tình hình của cậu chủ đã ổn rồi,, qua 3 ngày nữa có thể xuất viện về nhà..À đây là trái cây của cô,có cả bánh dâu tây nữa."..
" Cám ơn anh.."...
"Cậu chủ,cậu có muốn ăn món gì không?."...
"Không,bây giờ tối rồi tôi không ăn đâu.".
"Ngày mai tôi muốn ăn thịt bò.".
" Được.."
Sau đó Châu Dã liền quay qua nói với anh:" Khắc Huy lúc trước anh thích ăn thịt bò lắm, không chừng anh đang nhớ ra đấy.".
" Vậy sao?.".
"Ừm, không những thích ăn thịt bò mà còn thích ăn hải sản và cá hồi nữa.Khi ấy em còn nói anh là biết chọn lựa mà,anh ăn toàn là những món ngon mà thôi, món đắc tiền."..
Châu Dã vừa nói vừa cười, Khắc Huy nhìn thấy cô nói như vậy thì liền thu vào tầm mắt, phải nói Châu Dã cười lên rất đẹp, rất thu hút mọi ánh nhìn của người khác và anh cũng đã như vậy,cô ấy cho anh 1 cảm giác quen thuộc, thứ mà anh muốn nhất đó chính là sớm nhớ ra Châu Dã,,anh muốn nhớ về những kỷ niệm và ký ức đẹp đẽ của 2 người,,..