Khắc Huy đã được đưa vào phòng cấp cứu,Châu Dã đứng ở trước phòng khóc nức nở không ngừng...
Một lát sau thì Mộ Hoàng và Lý Duyên cũng đã chạy đến....
"Trì Tinh,Khắc Huy nó sao rồi.".
"Vẫn còn cấp cứu.".
" Là ai làm con trai tôi ra nông nổi như thế này." Lý Duyên hét lên.
" Là Bùi Đạt và Diệp Yến.".
Nghe xong bà ta liền ngất ngay tại chỗ..
Người mà mình tin tưởng nhất thì lại là người hại con trai mình..
Đến tối tầm 10 giờ đêm thì bác sĩ mới đi ra,vẻ mặt của ông ấy cũng không được vui cho lắm..
"Bác sĩ,con trai của tôi sao rồi."_ Mộ Hoàng hỏi với giọng điệu gấp gáp.
" Bệnh nhân bị thương rất nặng kèm theo bị phỏng nữa cho nên hiện tại người nhà nên chuẩn bị sẵn tâm lý ""
"À còn 1 chuyện nữa là bệnh nhân bị chấn động não bộ, phải chi điều trị sớm thì có thể được cứu sống, nhưng mà bây giờ e là mạng sống sẽ khó giữ lại,có thể ra đi bất cứ khi nào, người nhà hãy chuẩn bị tâm lý trước."..
Nói xong bác sĩ cũng rời đi,Châu Dã dường như vẫn không thể tin được,anh ấy sắp chết rồi sao.
Khắc Huy được chuyển đến phòng ICU thở máy,trong phòng bệnh toàn là máy móc mà thôi.Trên người thì đầy kim tiêm,tay và chân đã được băng bó lại.
Phần bụng và hông cũng quấn lại do bị đâm.Ở trên đó vẫn còn thấm máu đỏ chót rất khó coi..
Châu Dã đứng nhìn anh nằm trên giường bệnh, lúc này cô không thể kìm được lòng của mình nữa rồi, thật sự quá là đau đớn đi.
" Châu Dã con đừng khóc nữa,có lẽ đây là số mạng rồi."._ Mộ Hoàng lao nước mắt rồi ngồi xuống ghế...
"Bác trai là anh ấy đã cứu con ".
" Có lẽ nó muốn bù đắp cho con,bởi vì thằng bé đã nợ con quá nhiều."..
" Bác hiểu con trai mình mà."".
"Nó nợ con rất nhiều,vả lại nó cũng muốn thay Lý Duyên bù đắp lại cho con. ".
" Lý Duyên bà ấy không biết điều, lúc nào cũng lấy tính mạng của mình ra để hù doạ Khắc Huy mà thôi.Còn Khắc Huy thì sợ bà ấy bị thương cho nên đành phải chấp nhận.".
" Việc nó cưới Diệp Yến cũng vậy,bà ấy lấy tính mạng của mình ra để uy hiếp Khắc Huy,bà ấy đã tự tử 1 lần rồi cho nên nó phải nghe lời mà thôi "..
"Tháng trước nó bị Bùi Đạt đánh trọng thương, cứ nghĩ là sẽ không sao nhưng bây giờ lại xảy ra chuyện.Khi bác về nước thì nó cũng đã xuất viện,cho nên cứ nghĩ là đã khoe lại.".
" Haiz." Mộ Hoàng thở dài rồi nói tiếp.
"Những năm vừa qua nó rất là ân hận,ân hận vì đã khiến cho con phải chịu tổn thương nhiều như vậy.Và nó cũng đã tự tử hai lần nhưng lại không thành.".
" Bác trai,con xin lỗi.".
"Con không có lỗi gì ở đây hết,đừng tự trách mình nữa. ".
"Lúc nãy bác nghe Tinh Trì nói là nó đã chuyển nhượng hết tài sản cho con rồi?.Chắc có lẽ nó biết trước được bản thân sẽ trở nên như vậy,bác thấy như vậy cũng tốt. Con và Tiểu Hiên sẽ có 1 cuộc sống đầy đủ hơn."..
"" Nhưng con không cần nhưng thứ đó. "
""Thứ con đang chê là thứ mà Diệp Yến mong muốn có nhất. Cô ta đến với Khắc Huy cũng chỉ có tiền mà thôi, tình cảm thì không nhưng lúc nào Lý Duyên cũng ủng hộ nó.Và để rồi bây giờ con trai mình phải rơi vào tình trạng nguy hiểm như thế này,càng nghĩ thì càng tức giận mà. "....
Cả quá trình cô điều nghe Mộ Hoàng nói,lâu lâu thì đáp lại vài câu mà thôi...
Đúng vậy người thì muốn còn người thì không muốn...
" Châu Dã nếu Khắc Huy không còn sống nữa thì con có thể ở lại đây không.".
"Con..".
" Và nếu nó vượt qua tai nạn lần này thì sao? Con có thể tha thứ cho nó không.".
"Con..con.".
" Dù có như thế nào thì con vẫn hy vọng anh ấy còn sống,." Dứt lời Châu Dã nói thêm.
"Con sẽ tha thứ cho anh ấy, không còn hận Khắc Huy nữa."...
Nghe xong Mộ Hoàng cũng chỉ biết nhìn con trai mình mà thôi,cái nhìn từ xa.
Dường như mọi thứ đã đến quá muộn rồi,lúc nãy bác sĩ đã có nói rồi.Khắc Huy có thể sẽ ra đi bất cứ lúc nào, chỉ có thể là đi sớm hoặc là đi muộn mà thôi,..
Ai rồi cũng phải chết, nhưng tại sao 1 kẻ đầu bạc lại phải tiền kẻ đầu xanh chứ,ông thật sự không cam tâm 1 chút nào hết, chẳng lẻ Khắc Huy phải chịu cảnh như thế này sao.
Đau lòng quá đi,có thể ai nhìn vào sẽ nói Khắc Huy nhu nhược, nhưng mà chuyện này 1 phần lại liên quan đến Lý Duyên cho nên nó vô cùng yếu lòng,...
Dù sao thì bà ấy cũng chính là người sinh ra nó,vậy cho nên cũng phải nể tình mẹ con,chứ không thể nói bỏ là bỏ được đâu, muốn từ mặt mẹ mình nói thì được nhưng mà đến khi làm thì cũng vô cùng khó khăn.