Bịch !
Lý Mặc từ trong thân cây rớt ra, trên người thương tích phải nó là thảm trọng, một đá vừa rồi của Võ Nguyên chí ít có 3 phần lực đạo.
Nữa bước yêu linh cảnh với thân thể yêu hạch đỉnh phong, tung ra ba phần lực đạo thì ngay cả hóa đan cường giả còn trọng thương, chứ huống chi một cái mới khai 4 đoạn nhân mạch.
Phốc !
Lý Mặc từ trong khoang miệng nôn ra ngụm máu tươi, xương sống lưng gần bị một cước kia làm cho gãy đi.
Lý Mặc thân thể đau đớn, ánh mắt mệt mỏi nhìn Võ Nguyên nói với giọng yếu ớt :
- Tiền bối... tiền bối thứ tội, vãn bối lúc nãy không phải là cố ý đắc tội tiền bối.
Võ Nguyên đứng nhìn Lý Mặc với thái độ cao cao tại thượng, ánh mắt có chút căm ghét.
Hắn dù sao cũng từng lại một vị đại đế, ai nghe danh cũng phải khiếp sợ, vậy mà lại bị một cái phàm nhân dùng bẩn thỉu ánh mắt dòm từ trên xuống dưới.
- Nếu hắn là người mà người sắp xếp cho ta thì ta sẽ không giết hắn.
Võ Nguyên dùng thần thức giao tiếp với hệ thống, chỉ thấy hệ thống đáp lại rất nhẹ nhàng.
- Đa tạ chủ ký sinh.
. . .
Phía bên kia, Lý Mặc nhìn ra ánh mắt căm ghét của Võ Nguyên dành cho hắn, hắn triệt để tuyệt vọng.
Hai mắt bắt đầu tuyệt vọng khép lại, thân thể dường như mất đi sức sống mà ngã ầm xuống đất, bất tỉnh.
Võ Nguyên nhìn về thiếu niên đã ngất đi phía trước, nội tâm cũng bắt đầu thu liễm lại.
Hắn tiến đến bên đem Lý Mặc vác lên vai rồi bay đi.
. . .
Tại một hang động nhỏ, lúc trước Võ Nguyên tìm thấy.
Hang động này tuy nhỏ nhưng vừa đủ cho 3 4 người trú ngụ, hang sâu không đến mười mét, cửa vào rộng, bên trong khô thoáng không mấy ẩm thấp.
Bịch !
Võ Nguyên đi vào hang, sau đó đem Lý Mặc ném xuống dưới, từ trong kho vật phẩm lấy ra hai viên bồi nguyên đan nhét vào miệng Lý Mặc.
Rồi hắn ngồi xuống từ từ quan sát thiếu niên này.
Bùm !
Bổng một làng khói trắng từ trên người Võ Nguyên bùng nổ, một mảnh vân vụ hiện ra, đem cả hang động cho ngộp khói.
Mấy hơi thở sau, làng khói biến mất Võ Nguyên lúc này lại quay trở về với bộ dáng một con gà rừng, với bộ lông đỏ vàng.
Đinh !
- Chủ ký sinh hết thời gian sử dụng Dĩ Tân Chân Thiên, Dĩ Tân Chân Thiên tạm thời khóa lại, bảy ngày sau phục hồi.
Võ Nguyên dường như không quan tâm hệ thống nói cái quái gì, chỉ tập trung vào Lý Mặc đang nằm phía trước.
Hắn trong đầu bổng dâng lên một cái cảm giác cổ quái, từ xưa đến nay nhân loại luôn coi yêu thú là tọa kỵ sủng vật. Nhưng cái hệ thống này lại đem chuyện đó đảo ngược, đem nhân loại làm tọa kỵ làm sủng cho yêu thú, nhưng rất thú vị.
Trước mắt hắn, Lý Mặc hơi thở yếu ớt đang dần dần phục hồi, dược lực từ hai viên hồi nguyên đan đang cấp tốc vì Lý Mặc khôi phục.
Không quá nữa canh giờ thì triệt để hồi phục, Lý Mặc này quả thật mạng rất lớn, dưới một cước kia vẫn có thể còn giữ lại hơi thở thoi thóp.
Đúng lúc này.
Đinh !
- Thu sủng công năng phát động, mời chủ ký sinh kiểm tra thông tin sủng.
- Lưu ý : Sủng này bản hệ thống vì chủ ký sinh chuẩn bị nên chủ ký sinh không cần lo về độ trung thành.
Ngay lúc này, bảng thông tin lại hiện lên trước mặt Võ Nguyên, phía trên lít nha lít nhích thông tin, mà không phải thông tin của hắn mà là của thiếu niên trước mặt, Lý Mặc.
Sủng kiêm tọa kỵ.
Tên gọi : Lý Mặc.
Thân phận : Xích Quỷ đại lục con dân.
Chủng tộc : Bán yêu nhân.
Cảnh giới : Nhân mạch tứ trọng.
Thiên phú : 32 (max 100).
Ý chí : 80 (max 100).
Trung thành : 100 (max 100).
Tính cách : quyết đoán, kiên cường, háo sắc, có chút vô sỉ. (Tính cách có thể đổi trong quá trình huấn luyện.)
Võ Nguyên nhìn qua một cái, liền biết thông tin này không giả, có thể chịu đựng đến giờ phút này, liều chết để chạy ra thì ý chí đó quả thật không tồi.
Nhưng thiên phú quá kém, bồi dưỡng chắc chắn rất khó khắn, Võ Nguyên lướt đến tính cách thấy bốn chữ 'có chút vô sỉ' liền nóng cả người.
- Có chút vô sỉ cái mẹ nhà ngươi.
Hắn không quan tâm đến thiên phú hay ý chí của Lý Mặc chỉ cần Lý Mặc đối với hắn tuyệt đối trung thành là được.
Võ Thiên là con hắn, thừa hưởng thiên phú yêu thần, tu luyện ngay trong bụng mẹ, vừa mới sinh ra liền có tu vi của Hư Thiên cảnh. Tu hành đến năm 18 tuổi thì liền đạt cảnh giới Thông Thiên Tứ Chuyển - Thần Khiếu, nhưng lại đại nghịch bất đạo, chính tay sát hại cha mình, Võ Nguyên thân tử đạo tiêu, công nuôi dưỡng Võ Thiên cũng theo công dã tràng lấp biển.
Lúc này Võ Nguyên bên trong linh hồn cảm nhận được sự liên kết với thiếu niên phía trước, ngạc nhiên mà kêu lên một tiếng :
- Là linh hồn khế ước !
Đúng ! Linh hồn khế ước, để đảm bảo hệ thống đã tự ý cho hai người thành lập khế ước, chủ là Võ Nguyên còn nô là Lý Mặc.
Linh hồn khế ước sau khi thành lập, Võ Nguyên sắc mặt ngốc trệ, từ sâu bên trong linh hồn tựa như có chút run sợ.
Hệ thống này là ai ? Là cái thứ gì ?
Tại sao lại xuất hiện giúp hắn ? Làm sao lại có thể tự ý để hai cái độc lập linh hồn tiến hành lập khế ước?
Nghĩ đến đây hắn bắt đầu sợ, nhưng rồi cũng thôi. Chỉ cần giúp đỡ hắn mạnh lên trở lại, để hắn sớm trở lại Cổ Thần đại lục huyết tẩy nhân gian giới.
. . .
Lúc này, Lý Mặc bổng nhiên tỉnh lại.
Đôi mắt lóe lên tinh quang nhìn ngó xung quanh, sau đó lại đưa tay lên nhéo mặt một cái, một mảnh nhỏ trên gương mặt trở nên đỏ rát, cảm nhận đau nhức trên má cùng xương cốt trên người, Lý Mặc cười :
- Thì ra không phải là mơ, quả nhiên là thật sự xuyên qua.
Hắn rờ lên cằm nói :
- Nếu không phải mơ thì chuyện gặp Dĩ Tân Chân Thiên là thật, haha!
Lý Mặc ngó nghiên dường như muốn tìm cái gì đó, sau đó lại nhìn thấy Võ Nguyên đang đứng đó.
- Lão quái vật !
Lý Mặc nhìn Võ Nguyên với ánh mắt lắp lánh, yêu thú vốn vô tri, mà trong mơ hồ ký ức của hắn thì chính con gà trước mặt đã trị thương cho hắn.
Nên hắn liền kết luận một là con gà phía trước đã tu thành cảnh giới rất kinh khủng, hai là được một lão quái vật phụ thể.
Hắn hưng phấn hướng Võ Nguyên vội quỳ xuống, Lý Mặc gãi gãi đầu, cười nói :
- Ha ha! Tiền bối, ta gọi là Lý Mặc năm nay 18 tuổi vẫn còn là sử nam, ... tiền bối có thể hay không truyền thụ cho ta thần cấp công pháp, giúp ta nâng cao tu vi, để ta đi trang bức sao?
Võ Nguyên tối sầm mặt lại :
- . . . !
Gặp Võ Nguyên không nói gì chỉ nghiêng đầu qua một bên, Lý Mặc cảm thấy mình có chút hơi đường đột, liền gãi gãi đầu, cười ngượng :
- Vẫn bối có chút đường đột,... nếu không để ta bái người làm sư, sau này cùng người đi trang bức khắp thiên hạ. Người cho ta công pháp gì cũng tốt ! Cho công pháp hạ cấp cũng sao!
. . .
Võ Nguyên sầm mặt, cái tên Lý Mặc này não hẳng là có nước! Có thể là do bị người của La gia tra tấn đến điên, dẫn đến suy nghĩ hỗn loạn, ăn nói điên khùng bậy bạ.
Hắn nhìn Lý Mặc gãi đầu, con mắt liền nhìn qua hướng khác, không biết làm gì.
Lý Mặc hành động như một con khỉ, làm cho Võ Nguyên triệt để sụp đổ.
Hệ thống chắc chắn là đưa nhầm cho hắn, một cái sủng ngu xuẩn vô dụng như này.
Võ Nguyên tức giận đến mức muốn mổ chết Lý Mặc.
Suy nghĩ một hồi, liền thở dài một hơi mà chấp nhận Lý Mặc :
- Thôi, nếu hệ thống muốn ngươi làm sủng kiêm tọa kỵ của ta thì chịu, liền để ngươi đi theo ta.
- Có điều vẫn nên để ngươi im lặng một chút.
Ầm !
Võ Nguyên lúc này bay lên, tung một đá vào phần gáy của Lý Mặc, khiến cho Lý Mặc ngay lập tức bất tỉnh.
. . .
Lý Mặc bất tỉnh về sau.
Võ Nguyên từ trong hộp vật phẩm lấy ra mấy khối linh thạch, linh thạch này chính là lúc trước tại Cơ gia bảo khố trộm được.
Đem linh thạch bố trí thành một cái tụ linh trận, hắn đem Lý Mặc ném vào bên trong đó. Sau đó cũng từ từ ngồi xuống bên trong tụ linh trận tu luyện.
Tụ linh trận đem linh khí tụ tập lại một nơi, để hắn thoải mái hấp thụ, thể nội linh khí ngày càng sung túc, hỏa diệm thuộc tính cùng lôi điện thuộc tính hội tụ tại nhỏ như đầu ngón tay yêu hạch cũng càng nhiều.
Bên cạnh đó có thêm một cổ năng lượng màu đen chen vào trong yêu hạch, cổ năng lượng này u ám lạnh lẽo, tựa như hắc ám khí tức của tà tu.
Đinh !
- Chủ ký sinh đạt được 40 exp.
Đinh !
- Chủ ký sinh đạt được 42 exp.
. . .
Thời gian lại thấm thoát trôi qua.
Hiện tại đã là giờ Tý (1h sáng)
Võ Nguyên bổng tỉnh lại.
- Kế tiếp, bố trí mấy cái trận pháp, đem huyệt động cải tạo một chút.
Võ Nguyên đạt được yêu linh cảnh đỉnh phong linh hồn, thì có thể tự do phóng thích thần hồn, nên có thể nhẹ nhàng bố trí một ít cấp thấp trận pháp.
Lúc này, Võ Nguyên bỗng nhiên cảm thấy bên cạnh truyền đến ánh sáng cùng với luồng khí lạnh.
Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy thân thể Lý Mặc đột nhiên biến thành màu đen huyền, cả người trở nên lạnh lẽo vô cùng, ngay cả cây cỏ trong hang cũng có dấu hiệu đóng băng.
Võ Nguyên đem thần thức quét qua người Lý Mặc không khỏi cả kinh.
- Âm Hàn thể chất !
Sau đó hắn mặt lại tối sầm.
- Tên này là nam lại có được âm hàn thể chất mà vốn chỉ nên xuất hiện ở nữ, âm hàn thế chất rất thích hợp làm đan lô tu luyện. . . Nhưng xuất hiện trên người tên này thì làm sao tu luyện được!
- Chẳng lẻ. . . Chẳng lẻ . . .
Võ Nguyên sắc mặt cứng đờ, sau đó liền bỏ qua ý nghĩ này, lắc lắc đầu mấy cái.
----------