Một đêm thực mau liền đi qua.
Võ Nguyên sau khi luyện thành Tứ Nguyên Tinh Long cung, Tinh Tú Tụ Thần trận năng lượng vẫn còn dư thừa, hân liền đem 6 chuôi tiên thiên chí bảo bỏ vào, lọc đi hết tạp chất.
Sáu chuôi cũng rất nhanh liền lọc hết tạp chất, phẩm chất cũng đề cao không ít, so với trước phi thường giá trị, trong đó Thiên Sinh Kiếm đề bạt tới bán bộ thoát phàm chí bảo.
Đem sáu chuôi binh khí này làm lại về sau, hơn nữa còn có thêm tinh thần chi lực phụ gia, tính toán nếu bán một chuôi chí ít 30 đến 70 trung phẩm linh thạch, xem như hắn cũng không lỗ mà còn lời.
Giương ra hai cánh, Võ Nguyên liếc nhìn Lý Mặc cùng Bạch Tước, sau lại mở ra Lý Mặc thông tin, không khỏi sửng sốt.
Pet : Lý Mặc.
Đẳng cấp : Yêu linh 1 trọng.
Công pháp: Ma Thiên Sinh Quyết (5). Ẩn Khí Quyết (5).
Tuyệt học : Ma Lộng Mị Ảnh (5)[Tiểu thành].
Thiên Phú : 74 điểm (max 100)
Không biết có phải do lần trước bị thương, xong lại được hỏa lang từ Vạn Thú hỏa cứu giúp nên từ nhân liền lột xác thành yêu ?
Căng bản hắn lúc đầu bán yêu nhân, yêu tộc chi huyết quá kém nên vẫn là người, châc do được hỏa lang tẩy rửa kinh mạch, nên yêu tộc chi huyết liền tinh cường.
Bên cạnh đó, Lý Mặc dường như đã đem Ma Thiên Sinh Quyết, tìm hiểu đến tường tận, trên thân thể luôn tỏa ra nồng đậm lạnh băng khí tức, nhưng do Ẩn Khí Quyết nên hoàn toàn biến mất.
Nếu như thương thế thảm trọng có thể mượn nhờ sinh lực kẻ khác để phục hồi, đây mới là chân chính công dụng của tà ma công pháp.
Còn có Mị Ảnh mới truyền thụ hơn 5 ngày liền đạt tiểu thành, tốc độ quả thật nó rất nhanh, có thể tạm gọi là thiên tài đi. Nhưng so sánh với với mấy cái khác như đại đệ tử lúc trước hắn thu, thì quả thật chênh lệch đến mức không thể tưởng được.
Nhưng như vậy cũng đủ rồi, từ từ bồi dưỡng có lẻ được.
Giờ phút này, Lý Mặc cả người trần trụi ngồi xếp bằng trên giường, bên ngoài thân tản ra nồng đậm hắc quang chen lẫn chút xích quang, lạnh băng khí tức cùng nóng rực khí tức như âm dương lưỡng cực tại trên người hắn mà tỏa ra, bên trên nền nhà một bên bị thiêu xạm đen, một bên thì băng đông quỷ dị.
Trong đang điền hắn hai luồng khí đang xoay tròn, hai khí này rất nhỏ có xích sắc cùng hắc sắc, đó là âm hàn chi khí, cùng hỏa diệm chi khí, hai luồng khí một cái có thể bảo hộ hắn một mạng nếu nguy cấp, một cái có thể cho hắn tạo thành đòn sát thủ khi nguy cấp.
Phát giác Võ Nguyên đang nhìn hắn, Lý Mặc liền mở ra hai mắt, phun ra một ngụm khí với hai luồng nhiệt nóng lạnh, hơi thở sau đó trở lại như bình thường.
Ánh mắt Lý Mặc long lanh, tràng đầy khí lực, không có chút gì là mệt mỏi, thần thái sáng lạng, vui vẻ nhìn Võ Nguyên cười thật tươi.
- Sư Tôn ! Buổi sáng tốt lành a.
- Tốt ! Nếu tỉnh rồi liền xuống phố, đi đấu giá công hội!
Võ Nguyên đạm mạt, lời nói vô cùng đơn giản.
- Rõ !
Lý Mặc vội vàng mặc tốt quần áo, đem quỷ kiếm masamune treo ở bên hông, khoác lên áo choàng đen kín từ đầu đến chân.
. . .
Lý Mặc trước khi ra khỏi khách điếm, liền được Võ Nguyên dịch dung cho, kỹ thuật dịch dung của hắn rất siêu đẳng, cho dù quét lên thần thức cũng chưa chắc nhận dạng được gương mặt thật, trừ khi hóa hư giáng lâm mới có thể.
Bước ra khỏi khách điếm, hắn liền bị một đội binh lính khoảng 10 tên không rõ lý do mà kiểm tra, sau đó đi một đoạn đường lại thấy lệnh truy nã bên trên có khắc chân dung thật của Lý Mặc.
Võ Nguyên dùng thần thức quét qua thì bên trên quả nhiên ghi rõ thông tin Lý Mặc, bên trên còn khảm thêm một tấm truy hồn phù văn. Hơn nữa trên tờ truy nã còn ghi rõ là Thiết Sa thành, La thành chủ công bố tới mới cái thành trì khác lệnh truy nã.
Làm cho Võ Nguyên kinh ngạc hơn, còn có một tấm truy nã khác, bên trên khắc họa là hình thù của một gà, nói đúng hơn là thân thể lúc trước của Võ Nguyên.
Cả hai tờ truy nã với giải thưởng 120 trung phẩm linh thạch, làm người ta cực kỳ đỏ mắt.
Võ Nguyên đậu trên đầu Lý Mặc đạm mạt nói.
- Lại đó xem thử !
Bên kia vô số người nhìn bảng truy nã mà nghị luận lung tung, Lý Mặc nghe được băng lãnh đôi mắt nhìn chầm chầm họ, sát cơ bốc lên nghi ngút.
Bị ánh mắt đó, luồng khí đó quét lên, đám người liền run lên một cái, da đầu tê tê, da gà nổi lên khắp người.
Đám người ngừng nghi luận mà nhìn Lý Mặc, lòng nghĩ, tên này có phải hay không là người Thí Linh Lâu, làm sao có khủng bố như vậy ánh mắt cùng sát ý.
Thí Linh lâu, là một cái tổ chức sát thủ vô cùng bí ẩn ở đông bộ, làm việc nhanh gọn không lưu dấu vết, chỉ cần có tiền liền mặc kệ là thần hay tiên, đều bất chấp mà giết. Mỗi một thành viên của Thí Linh lâu, trên người lúc nào cũng phát ra nồng đậm sát khí, cùng với ánh mắt lúc nào cũng âm lãnh.
Đám người vội vàng né đi.
Võ Nguyên cười lạnh, nhân loại quả thật yếu đuối, chỉ một chút sát khí ấy liền sợ.
Lý Mặc liền bước tới nhìn sơ qua một cái, lòng có chút phẩn nộ nhưng sau đó lại hạ xuống.
Sau đó hắn hướng trung tâm Thạch Mộc thành mà đi.
Võ Nguyên đi chuyến này là tìm kiếm đấu giá công hội, đổi mấy cái chí bảo kia thành linh thạch, sẵn tiện đổi lấy dược tài cùng đỉnh lô để luyện một chút đặc thù đan dược.
Hắn linh thạch đã dùng cạn, mọi thứ nếu không có linh thạch điều không làm được.
Với lại hắn cũng cần một số đặc thù đan để nâng cao tiềm chất cho Lý Mặc cũng như bản thân.
. . .
Lý Mặc đi đến trung tâm thành trì, hắn nhìn thấy phía bắc thành, một toàn nhà cực kỳ to lớn, vô cùng lộng lẫy, phía cổng vào có tám tên đại hán to lớn đứng canh gác. Phía trên cổng vào có một tấm bảng bằng huyền thiết cũng rất lớn, bên trên có khắc Long Đấu Công Hội, 4 chữ rất lớn.
Long Đấu Công Hội hay Long Đấu Đấu Giá Hội chính là ở trung tâm Thạch Mộc thành, phồn hoa nhất khu vực, gần Phủ Thành Chủ , chiếm đại diện tích tung hoành năm dặm(tức 2222 mét), còn lớn hơn phủ thành chủ, thậm chí hai cái Dược Hội cùng Khí Hội cũng không sánh bằng!
Long Đấu Công Hội chính là tại Thạch Mộc thành siêu cấp bá chủ, siêu thoát thế tục bên ngoài, ngay cả thành chủ lẫn mấy cái công hội khác điều phải khúm núm!
Bởi vì Long Đấu Công Hội, hậu trường chính là tại Cửu Tinh trì ở Trung Vực, Long Đấu Nhất Tộc.
Long Đấu Nhất Tộc hay gọi là Sát Long Tộc, chính là có từ thời đại thượng cổ, Long Đấu Thủy Tổ từng giết qua hai đầu long thánh đang chuẩn bị phi thăng thánh vực, long thánh này có thể tương đương với thông thiên cảnh cường giả, kể từ đó thanh danh vang dội lưu truyền đến nay, và trong tộc vẫn còn truyền thừa Sát Long chi Bí, mặc dù không còn đầy đủ như trước.
Toàn Bắc Vực bao gồm Tứ Bộ linh thạch tiền tài, kể cả dược tài cùng nhiều thứ khác , đều là từ Long Đấu Công Hội mà thành, bất cứ món hàng gì có giá trị điều có thể đến đây để đổi lấy tiền tài hay linh thạch tu luyện, thậm chí có vì tu luyện giả mà giám định miễn phí, trao đổi 20 hạ phẩm linh thạch lấy trữ vật giới dùng để chứa đựng đồ vật.
Tại Bắc Vực, Long Đấu Công Hội nếu xưng đệ nhị buôn bán tổ chức, chắc chắn không kẻ nào dám xung đệ nhất.
Nghe ngóng Long Đấu Nhất Tộc lẫn Long Đấu Công Hội về sau, Võ Nguyên khẳng định, Long Đấu Nhất Tộc sự tình còn sâu xa hơn, Long Đấu công hội chổ này chắc chắn là phân đà.
Võ Nguyên cùng Lý Mặc đi đến trước Long Đấu Công Hội, phía trước đấu giá hội đã vây kính người, đều vây xem một cái bảng thông báo phía trước.
Lý Mặc chen vào xem, chỉ thấy trên bảng thông báo có đề.
- Bảy ngày sau, Long Đấu Công Hội sẽ tổ chức phiên đấu giá, vật phẩm bao gồm đan dược, phù lục, phù văn, cao đẳng dược tài cùng khoáng thạch, một số cấp cai chí bảo... đặc biệt còn có một kiện đỉnh cấp đồ vật do Long Đấu Nhất Tộc đưa tới. Một đóa Hỏa Hồng Địa Liên.
- Giới Thiệu một chút về hỏa hồng địa liên. Là địa giai đỉnh cấp dược tài, sinh trưởng tại sâu bên trong lòng núi lửa, ẩn chứa nồng đậm hỏa hệ linh khí, có thể đem luyện thành bán thiên đan thậm chí thiên đan nâng cao tiềm chất của hỏa hệ tu luyện giả, hay đem nó từ từ hấp thụ để tu luyện tuyệt học...
Nhìn thấy trên bảng đề ghi, Võ Nguyên nhíu mày lại.
- Hỏa Hồng Địa Liên ! Quả nhiên đồ tốt !
Võ Nguyên chính là chủ tu hỏa hệ, hắn đối với hỏa có thể nói là cực kỳ thâm sâu, tuy vậy tiềm chất hiện tại của hắn quá kém. Nhưng tiềm chất không đủ để tu luyện thì vẫn còn hệ thống, quan trọng hơn là hắn sắp ngưng tụ đại yêu hạch, thứ đồ kia đối với hắn phi thường tốt.
Võ Nguyên truyền âm kêu Lý Mặc bước vào.
Bên trong công hội, lúc nào có người đi vào, người đi ra, vì phòng ngừa bại lộ thân phận, không ít người đều mang mặt nạ hoặc mặc trường phục che kính cả người, nhìn lại, Lý Mặc rất bình thường.
Hắn đi vào, tiến về lại một cái quầy tiếp tân trong năm cái bên trong.
Bên trong công hội cực kỳ xa hoa, nền nhà lát bằng ngọc thạch, vách tường toàn bộ điều do cao đẳng gỗ làm nên, tản mát hương thơm của gỗ quý, năm bàn tiếp tân mỗi bàn điều có hai mỹ nữ cùng một ông lão, trên bàn có đặc thù đồ vật giám định, cùng sổ sách ghi chép.
- Là giám định vật phẩm hay trao đổi vật phẩm lấy linh thạch, vẫn là đổi trữ vật giới ?
Ông lão tóc muối tiêu tại quầy số 2, ánh mắt ảm đạm nhìn Lý Mặc, Lý Mặc khoác trên người hắc bào vẫn không có lộ ra khuôn mặt, nhưng hắn để lộ ra đôi mắt cùng bàn tay non nớt, ông lão liền nhận định đây là một thiếu niên tuổi chừng 20.
Lý Mặc bước đến trước quầy, nhìn chằm chằm ông lão, cũng có liếc sơ qua hai thiếu nữ, giọng lạnh nhạt.
- Ta không giám định cũng không làm mấy kia !
Ông lão nghe vậy liền nhíu mày.
- Vậy ngươi đến đây làm gì ?
Lý Mặc theo lời của Võ Nguyên truyền qua nói, giọng nói lạnh nhạt.
- Gọi Hội Trưởng ngươi ra đây, ta có một đại sinh ý muốn bàn . Ngươi không quản được !
- Ồ ! Đại sinh ý ! Có chút ý tứ !
Ông lão tóc muối tiêu đôi mắt liền nheo lại, trong lòng giận dữ, một tên oắt con chỉ mới huyết cảnh một trọng, mà dám đối với hắn xuất khẩu cuồng ngôn, quả thật làm hắn muốn đem Lý Mặc bốp chết.
Do vận dụng Ẩn Khí Quyết, ẩn đi khí thế thật sự của mình, nên Lý Mặc từ linh cảnh 1 trong thành huyết cảnh 1 trọng.
Lý Mặc thấy thái độ của ông lão liền biết, bản thân mình bị khinh thường, hắn mở to đôi mắt nhìn chằm chằm ông lão, đôi mắt ấy lạnh băng, sát khí nghi ngút cũng tỏa ra.
Lượng sát khí này chính là mượn nhờ của sư tôn hắn, đậu phía trên đầu thả xuống, để hắn lập uy.
- Tên này là người của Thí Linh lâu ? Sát khí quá kinh khủng.
Ông lão sắc mặt có chút trắng, trán hiện lên mấy giọt mồ hôi to như hạt đậu, hắn quả thật đánh giá sai a.
Thân là giám định sư, hắn tiếp xúc kết giao vô số, loại ánh mắt cùng khí thế, tuyệt không phải giả vờ, chỉ có giết qua vô số người, hay bước lên vô số xác người để sống sót, không thì chỉ có thể là sát thủ của Thí Linh lâu...
Mà đặc thù ánh mắt cùng nồng đậm sát khí như này, ở đông bộ chỉ có sát thủ của Thí Linh lâu.
Chỉ là ánh mắt liền để hắn sợ, chỉ có chút sát khí hắn liền run rẩy !
Ông lão tóc muối tiêu hơi thở tựa hồ không thông !
Rít !
Lý Mặc rút ra Quỷ Kiếm Masamune bên hông ra, đặt trước yết hầu của ông lão, giọng nói băng lãnh.
- Làm sao ? Ngươi khinh ta ?
Lão nhân run rẩy, hồn phách như sắp lìa khỏi thân xác.
- Các hạ bình tĩnh, bình tĩnh. Ta liền kêu Hội Trưởng đến !
Lý Mặc liền thu Quỷ Kiếm vào trong bao trở lại, thần sắc lạnh lùng, nhìn chầm chầm lão.
Võ Nguyên đậu trên đầu hắn liền cười lạnh.
- Nhân Loại Quả Nhiên Thấp Hèn !