Tối Cường Chu Tước

Chương 5 - Trộm Bảo Khố

Chuyện này . . . Chuyện này . . .

- Đây chẳng lẻ là thượng cổ phù lục, Súc Địa Thành Thốn phù ? Chuyện này . . . làm sao có thể, làm sao có thể ?

La Tam thần sắc kinh ngạc, miệng lắp bắp nói :

- Làm sao có chuyện, một con gà lại nắm giữ Súc Địa Thành Thốn phù được ? Chẳng lẻ . . . Chẳng lẻ

La Tam không dám suy nghĩ nhiều.

Hắn nhanh chống chạy lên nhà trước, điều động La gia tinh nhuệ con cháu truy bắt con gà vừa rồi. Một con gà nắm giữ thượng cổ phù lục cực kỳ kinh dị, nếu bắt được có thể đem sưu hồn tìm ra điều gì đó bí mật, chắc chắn sẽ giúp La gia nhất phi trùng thiên.

. . .

Cùng lúc đó, tại một khu không gian mật thất đầy u ám, một đạo quang huy xuất hiện, một đạo nhỏ nhắn thân ảnh rới xuống đất, chính là Võ Nguyên.

'Ai u, tấm phù lục này cư nhiên vẫn như kiếp trước dùng rất tốt, ha ha ha ! Đợi lão tử tu luyện mạnh lên nhất đinh sẽ đem cái tên kia xé thành nghìn mảnh.'

Tạm thời được an toàn, Võ Nguyên thở phào một hơi trong lòng liên tục cười lớn, đồng thời bên tai liên tục vang lên tiếng hệ thống nhắc nhở.

Đinh !

- Chủ ký sinh an toàn thoát khỏi tay "hậu thiên sinh linh đỉnh cao - nữa bước tiên thiên sinh linh", hoàn thành nhiệm vụ phụ tuyến [cấp C].

Đinh !

- Chủ ký sinh an toàn đào tẩu khỏi nhà A Dũng, hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến.

- Bắt đầu kết toán trao thưởng nhiệm vụ !

Đinh ! Đinh !

- Chủ ký sinh hoàn thành nhiệm vụ phụ tuyến [cấp C], khen thưởng 20 điểm tích lũy.

- Chủ ký sinh hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến, khen thưởng cảnh giới đề thăng 3 cấp, nâng cấp thuộc tính phàm hỏa thành Yêu hỏa, một kiện 'Súc Địa Thành Thốn phù' cùng 50 điểm tích lũy.

Võ Nguyên đứng hình trong chốc lát, sau đó lại cười lớn :

- O O O Ò O O O O O . . . (Ha ha, thế mà lại hoàn thành nhiệm vụ, hơn nữa cảnh giới còn đề bạt ba cấp . . .)

Lúc này, một luồng nhiệt ấm áp từ bốn phương tám hướng trong mật thất hội tụ lại, chảy vào Võ Nguyên bên trong cơ thể, luồng nhiệt này liên tục tẩy rửa kinh mạch cho hắn.

Đinh ! Đinh ! Đinh !

- Chúc mừng chủ ký sinh đạt được yêu mạch cảnh thất trọng.

- Chúc mừng chủ ký sinh đạt được yêu mạch cảnh bát trọng.

- Chúc mừng chủ ký sinh đạt được yêu mạch cảnh cửu trọng, tiếp theo cần 8700 exp để tấn cấp.

Chỉ ngay sau đó, Võ Nguyên một lần nữa cảm nhận được hơi thở của bản thân so với trước càng cường, kinh mạch 12 đoạn đã khai thông 9 đoạn, hấp thu linh khí cũng dễ dàng vô cùng.

Hắn lúc này tâm tình cực tốt, ngẩn cao đầu ngắm nhìn bốn phía.

Chỉ là hiện ra trước mắt hắn là từng cái từng cái to nhỏ bình sứ, chất đầy trên mặt đất, từ trong bình sứ một luồng hương thơm ngào ngạt do linh dược tỏa ra, làm hắn tâm thần thoải mái.

'Đây là đan dược, hoàng phẩm huyền phẩm, còn có một bình địa phẩm đan dược. '

Là một kẻ thông thạo nhiều món nghề, Võ Nguyên chỉ cần ngửi sơ qua hay liếc nhìn một cái là có thể đánh giá phẩm chất của mấy lọ đan dược này.

Võ Nguyên muốn tiến lại khui mở từng lọ đan dược thì phát hiện một tấm biến lớn có khắc 'Cơ gia bảo khố ' bị vứt cạnh mấy lọ đan dược.

' Vãi, lão tử thế mà lại chạy vào bảo khố của một cái gia tộc nào đó. '

Nhưng hắn vẫn không quan tâm đến chuyện đây là bảo khố của nhà nào, mà chỉ biết tấm phù lục kìa mang hắn tới một nơi thật tốt.

Đôi mắt nhìn chăm chăm mấy lọ đan dược đang đặt dưới đất, biểu lộ có chút thèm thuồng.

Hắn bây giờ chỉ là cấp dưới cùng của hậu thiên sinh linh, những bình đan dược kia chắc chắn có thể trợ giúp hắn đề thăng thực lực.

Chỉ trong phút chốc !

Hắn trực tiếp dùng chân đá bể những bình sứ kia, những viên đan dược do không có vật chứa nên rơi tá lả trên nền nhà.

Võ Nguyên lúc này khum người xuống, dùng mỏ gắp từng viên đan dược nuốt vào bụng.

Hắn nuốt liên tục nuốt lấy, đến nổi phình bụng mới chịu dừng.

Phần còn lại đan dược, trực tiếp bị thu vào kho chứa vật phẩm bên trong hệ thống.

Thu hết đan dược về sau, Võ Nguyên bắt đầu ngồi xuống, nhắm mắt lại đem Dục Hỏa Chân Quyết vận chuyển tiêu hóa lượng lớn đan dược vừa nuốt vào.

Thời gian thấm thoát mà trôi qua !

Kể từng lúc Võ Nguyên bắt đầu vận chuyển công pháp tiêu thụ mớ đan dược đã được ba tiếng.

Két két !

Bổng nhiên, cửa lớn phòng bảo khố bị người mở ra, một tên trẻ tuổi nam tử trên người mặc áo màu nâu như gia đinh của mấy ông quan thời phong kiến, trên tay cầm theo một cây thiết bản dài 2m.

Võ Nguyên nghe được tiếng động mở to đôi mắt, hắn cùng trẻ tuổi nam tử bất chợt bốn mắt nhìn nhau.

Một người một gà nhìn nhau tựa hồ có chút ngốc.

Võ Nguyên :

- . . .

Trẻ tuổi nam tử :

- . . .

Lúc này thời gian như dừng lại !

- O . . .

Võ Nguyên bổng phát ra một tiếng kêu, sau đó đứng dậy ở nhẹ một cái . . .

Cầm trên tay thiết bản thiếu niên nhìn Võ Nguyên, khóe miệng có chút co giật.

Hắn đưa mắt nhìn xung quanh một hồi, phát hiện mấy bình đan dược quý giá nằm trở mặt đất hoàn toàn bể nát, trên đất cũng không còn một viên đan dược.

Cái này là ai làm ?

Trong phòng này kể từ lúc hắn mở cửa vào chỉ có mình Võ Nguyên, không phải hắn thì ai. Thiếu niên trong đầu dâng lên suy nghĩ.

Hắn bắt đầu ngây dại mà nhìn Võ Nguyên, sau nói thì thầm :

- Xong xong, đan dược mới mua tháng trước của lão gia, ông ta mà biết được chuyện này thì chỉ có đường chết.

Hắn vẻ mặt hóa thành tức giật, lấy thiết bản chỉ vào người Võ Nguyên, nói :

- Súc sinh, tất cả đều là do ngươi, ta phải đánh chết người!

Thế rồi hắn huy gậy về phía Võ Nguyên, linh lực bao trùm cây gậy đập mạnh đến Võ Nguyên.

Trời ơi, tên này quả thật không hiền lành, thế mà lại đối với con gà xuống tay.

Võ Nguyên mắng thầm, sau hai cánh mở ra, bay thẳng lên phía trên nốc tủ gần đó.

Hắn phát hiện, phía trong tủ có một hộp gỗ vuông, bên trong phát ra nồng đậm linh khí. Theo hắn suy đoán bên trong chắc chắn có chứa đựng bảo vật, nhanh chống đem thu vào kho vật phẩm.

Thế là thu vào !

- A, thế mà lại còn dám trộm đồ, con gà nãy quả nhiên không bình thường, cửu trọng yêu mạch mà đã có riêng cho mình linh tính, nếu không thì có người sai khiến ngươi lẻn vào đây.

Thiếu niên nhìn thấy Võ Nguyên đem hộp gỗ thu vào kho vật phẩm ngay dại, sau đó chợt nhận ra gì đó nói :

- Để ta bắt ngươi lại, giao cho lão gia định đoạt, để xem tên đứng sau lưng ngươi là ai ?

Võ Nguyên đứng trên tủ nhìn xuống, nói :

- O O Ò O Ò Ò O . . .(Chả có ai đứng sau lưng ta đâu chàng trai, nghe ngươi nói nhảm vậy là đủ, . . .)

Võ Nguyên liên tục phát ra kê âm, thiếu niên hoàn toàn không hiểu gì cả giận nói :

- O Ò, cái bép ! Đã trộm đồ còn đứng gáy lớn tiếng !

Đứng trên tủ nghe được thiếu niên nói, hắn chỉ cười phát ra thêm một đạo kê âm nữa :

- O O O Ò Ó O . . .(Không chơi với ngươi nữa, ta đi đây . . .)

Súc Địa Thành Thốn phù hiện ra ! Lập tức hóa thành quang huy, Võ Nguyên ngay lập tức chui vào đó biến mất vô tung vô ảnh.

Với tính cách của hắn nếu bị ngươi tấn công thì chắc chắn sẽ đánh trả, tại làm sao mà trực tiếp dùng phù lục mà rời đi, trong khi đó thiếu niên chỉ mới nhân mạch cảnh thập trọng.

Là do có chút ái ngại, đã trộm đồ của người ta mà còn ra tay giết người thì quả thật không đúng, hắn tuy là người ... à không là gà có thù tất báo, nhưng cũng biết những chuyện không nên.

Lúc giờ trong bảo khố chỉ còn lại người thiếu niên với vẻ mặt kinh ngạc, miệng điều há to sợ rằng có thể nuốt được nguyên con chuột.

Thiếu niên giọng lắp bắp nói :

- Thế mà, . . . Thế mà biến mất rồi !

. . .

( khúc dưới đúng ra bỏ nhưng ta vẫn thích để haha )

Một không gian u ám khác không kém gì bảo khố lúc nãy, so với bảo khố lúc nãy còn thêm u ám. Một đạo quang huy xuất hiện, một  bóng hình nhỏ nhắn lại rơi xuống, đó vẫn là Võ Nguyên.

Âm thanh thông báo từ hệ thống liên tục vang lên.

Đinh ! Đinh !

- Chủ ký sinh hoàn tất tiêu hóa 50 viên linh khí đan, 37 viên căn cốt đan, 13 viên dưỡng hồn đan. Chủ ký sinh nhận được 25000 exp, thông tin mới mở ra.

- Chúc mừng chủ ký sinh đạt được yêu mạch cảnh thập trọng.

- Chúc mừng chủ ký sinh đạt được yêu mạch cảnh thập nhất trọng, tiếp theo cần 6300 exp để tấn cấp.

Võ Nguyên trên khuôn mặt gà nở ra nụ cười, hắn thế mà vừa trọng sinh chưa đến hai hôm đã đạt đến yêu mạch cảnh thập nhất trọng, kém sáu ngàn exp là đạt thập nhị trọng.

Lúc nãy hệ thống có thông báo mở ra thông tin mới, lời này làm cho Võ Nguyên cực kỳ tò mò, nhanh chóng tiến vào thức hải quan sát bảng hệ thống.

Chỉ thấy bảng đề.

Chủ ký sinh : Võ Nguyên

Cảnh giới : Yêu mạch cảnh thập nhất trọng (hậu thiên sinh linh) - cần 6300 exp để tấn cấp.

Huyết mạch : Hỏa kê.

Chủng tộc : Gà lôi - đẳng cấp kế tiếp Gà Vương.

Linh hồn : Đại Đế Lục Chuyển (tạm khóa) - Hoàng cấp sơ giai.

Công pháp : Dục Hỏa Chân Quyết (ngũ tinh)

                    Thôn Thiên Thuật (lục tinh)

Tuyệt học : Kim Hỏa Túc (nhị tinh)

                   Liệt Diễm Triều Thiên (thất tinh)

                  Hỏa Đạn [khóa] (tứ tinh)

                Hỏa Dực Thiên Tường [khóa] (lục tinh)

Tiến hóa thạch : 5 viên.

Thuộc tính : Yêu hỏa - Nhiệt độ cao nhất có thể đạt được 700 độ C.

Điểm tích lũy : 70 điểm

. . .

Nhìn thấy bảng thông tin Võ Nguyên miệng nhếch lên nụ cười, linh hồn của hắn chưa giải khai, nhưng lại xuất hiện thêm một phần hồn khác.

Tức là hắn có được thần hồn của hai kiếp, như vậy về mặt thần hồn công kích sẽ so với những kẻ bình thường sẽ cường đại gấp đôi.

Nhưng mà điều nhất thiết là thần hồn kiếp trước phải được mở khóa, chứ không hắn cũng như những kẻ khác.

Két !

Bổng nhiên trong lúc hắn đang trầm tư lại một lần nữa xuất hiện tiếng mở cửa.

Căn phòng tăm tối u ám, trở nên sáng rực dưới ánh đèn dầu.

Võ Nguyên nương theo ánh đèn nhìn xuống phía dưới, chỉ thấy một nam tử mặc bạch bào tay cầm vũ phiến bước vào, phía sau có hai tên cường tráng nam tử dẫn theo một nữ tử bị cột chặt tay miệng bịt kín theo sau đi vào.

Két !

Cánh cửa bằng gỗ kia một lần nữa được chặt lại.

Hai tên cường tráng nam tử sau khi dẫn nữ tử vào lập tức ra ngoài canh gác !

Dưới ánh đèn dầu dáng rực, nữ tử bị ném đến trên giường lớn. Còn bạch bào nam tử ngồi trên ghế nhỏ nhìn nàng với đôi mắt tràng đầy dâm ý.

Hai tay bị trói.

Miệng bị bịt kín bằng tấm vải dầy.

Đôi mắt toát lên hung quang, nhìn chằm chằm bạch bào nam tử.

Người nam tử nhìn như thư sinh, nho nhã đẹp trai, vóc người cao lớn gần mét tám. Tay nâng lấy cằm nữ tử, mắt biểu lộ dâm ý nói :

- Bảo bối tới, đêm này làm bản công tử thoải mái, về sau La gia cùng Cơ gia là người một nhà, La gia của ngươi tại Thiết Sa thành tự do tung hoành, không ai dám động đến các ngươi !

Nữ tử kia nghe được nam tử nói, biết được bản thân mình đã bị gia tộc đem bán cho người nam nhân trước mắt, cảm giác sắp có điều không tốt liên tục vùng vẩy, hai chân đạp loạn.

Đạp trúng bạch bào nam tử trên người !

Hắn lúc này đứng dậy, biểu lộ có chút tức giận, hai tay xé rách nàng y phục, nói :

- Được lắm, rất hung hăng, để xem nàng còn hung hăng được bao lâu !

Y phụ bị xé rách, để lộ ra làn da trắng mịn như nhung, cặp đồi núi đầy đặng được giấu sau tấm vải hoa.

Nàng lộ ra vẻ mặt uất ức, tủi nhục cùng ủy khuất khi bị một người nam nhân vấy bẩn sự trong sạch tinh khiết của một thiếu nữ, hai hàng lệ chảy dài làm ướt cả khuôn mặt xinh đẹp của nàng.

Đây chính là bị cưỡng ép, cưỡng dâm a.

Võ Nguyên đứng trên thanh xà ngang trên trần nhà nhìn thấy một cảnh mà trợn mắt kinh ngạc, vừa trọng sinh không bao lâu lại gặp được cảnh này.

Nữ tử này là người La gia, nàng gọi là La Mộng Uyển, thiên sinh dung mạo sắc sảo, ngũ quan tinh tế, làn da trắng mịn như tuyết, tuổi vừa độ trăng tròn, hơn nữa do quá trình phát dục hoàn mỹ nên nàng có được một vóc dáng đẩy đà, một cặp vũ khí có tính sát thương cực mạnh đối với nam nhân.

Chính là bị La gia cao tầng xem như món hàng, hai tay dâng tặng cho quý tử của Cơ thành chủ, xem như một thứ để kéo lên quan hệ với Cơ gia, để La gia có thể lộng hành ở Thiết Sa thành.

Võ Nguyên vẫn đang đứng tại trên trần nhà, cặp mắt lóe lên tinh quang nhìn chăm chú bạch bào nam tử, lộ ra đạm mạt nụ cười.

' Lúc nãy ta cướp Cơ gia bảo khố còn có hơi ấy nấy, giờ có nên xen vào chuyện này không đây ?'

        ____________

---------                     =

---------____________ =

ây do dấu cộng nó ko hiển thị nên tui đổi chổ suy nghĩ của nhân vật thành '.......' nhé!

Bình Luận (0)
Comment