Võ Nguyên đang suy tư xem có nên giúp La Mộng Uyển hay không, thì phía dưới sự việc đã bắt đầu tiến hành.
Bạch bào công tử lúc này, khuôn mặt biểu lộ dâm tà, hắn từ từ lột bỏ đi áo ngoài, nói từ từ nhưng quả thực rất nhanh, không tới 3 giây đã thoát xong áo bào lẫn quần ngoài, chỉ chừa mỗi chiếc quần nhỏ.
Thấy bạch bào công tử gương mặt biểu lộ dâm tà, thoát đi y phục La Mông Uyển tâm thần bấn loạn, hoảng sợ tột độ mà ra sức vùng vẩy!
Miệng nàng liên tục phát ra âm thanh " um um . . .", hai hàng nước mắt chảy dài xuống ướt hết một phần tấm đệm.
Thấy Mộng Uyển biểu lộ, bạch bào nam tử gương mặt lại càng lộ ra sự hưng phấn cùng thích thú, hắn cười tà nói :
- Biểu hiện tốt lắm, bảo bối ngươi càng giãy giụa tiếp càng hoảng sợ, bổn công tử lại càng thích, phi thường thích !
Bạch bào công tử lại biểu lộ nụ cười cực kỳ xấu xa, hắn vươn hai tay lên hướng cặp vũ khí kia đặt lên.
Thấy được hai tay của hắn sắp chạm lên cơ thể mình, Mộng Uyển nước mắt đăng tràng như vũ bão, ra sức mà giãy không để cho bạch bào nam tử chạm tới ngực nàng.
Nhưng sự cố gắng của nàng đều vô dụng và nó chỉ làm cho tên kia hưng phấn hơn mà thôi, hai tay hắn đặt lên cặp ngực căng tròn của nàng.
Bạch bào công tử hai tay lập tức cảm nhận được một trận mềm mại tê hết cả người, hắn nhẹ nhàng xoa nắn cặp đồi căng tròn của Mộng Uyển.
Ưm ưm !
Nàng lúc này cảm xúc liền biến đổi, liên tục phát ra tiếng kêu thảm do bị bịt miệng nên khó thể thành lời. Nhưng bên trong tiếng kêu đó có một chút gọi là dâm âm.
Âm thanh đó làm cho bạch bào nam tử càng lúc càng thích thú, hai tay từ nhẹ nhàng xoa nắn chuyển qua thô bạo mà nắn.
Mộng Uyển bị hắn dùng thô bạo động tác kích thích lên vùng nhạy cảm, liền cảm nhận được cảm giác tê dại khó diễn tả.
Hai bàn tay liên tục xoa nắn bằng cách thô bạo, một hồi sau, đỉnh đồi của nàng bắt đầu cương lên.
Thân thểcủa nàngdường như mất đi hết sức lực, nằm đơ một chổ mà hai hàng nước mắt vẫn liên tục chảy xuống.
Bạch bào nam tử cảm nhận được đỉnh đồi của nàng bắt đầu cứng lên, nụ cười tà dâm càng lúc càng thêm khinh khủng.
- Cứng rồi sao ? Ha ha
Hắn nhanh chống đem phần vải hoa mỏng che phủ cặp ngực của nàng vứt bỏ.
Lúc này cặp ngực nhấp nhô phối với bạch ngọc thân thể của Mộng Uyển hoàn toàn lộ ra trước mắt hắn. Đỉnh đồi của nàng do bị hắn khích thích nên đã cương cứng hết cỡ.
Lúc này, hắn cuối xuống ngậm lấy bên ngực trái của nàng, tay phải của hắn liên tục nhào nặn bên còn lại.
Ưm !
Do hắn thây đổi động tác nên Mộng Uyển không tự chủ được kêu lên một tiếng.
Bạch bào nam tử cười tà nói :
- Làm sao ? Có phải bắt đầu thích rồi không ?
Hắn tiếp tục cuối người xuống ngậm lấy bên ngực còn lại của nàng, tay trái của hắn lúc này từ ở giữa cặp ngực của nàng vẽ một đường đi xuống.
Cảm nhận được hướng di chuyển của hắn, Mộng Uyển thân thể truyền đến từng đợt run rẩy kịch liệt!
Nguyên bản đang nằm cứng đơ người, Mộng Uyển lần nữa lấy lại sức lực ra sức vùng vẩy.
Đang đi chuyển ngón tay trên bụng nàng, bạch bào nam tử cảm nhận được nàng giãy giụa trở lại, có túc giận nói :
- Nằm im một chút không phải tốt hơn sao ? Ngươi đằng nào cũng là người của ta, giãy giụa vô ích.
Hắn lúc này, đem phần váy bị rách của nàng tháo bỏ, phía bên kia tấm váy rách kia là khu vườn đào tiên thơ mộng.
Mộng Uyển dường như là thiên sinh bạch hổ, chổ đó của nàng không hề có một cọng cỏ, dù là rất nhỏ cũng không, hoàn toàn lán mịn, trắng noãn nà.
Phía bên dưới của nàng nhỏ nhắn, hồng hào, và vô cùng trơn trượt.
Bộ phận mà chỉ có phu quân của nàng mới được nhìn, được chạm, được đưa tiểu đệ vào, bây giờ đã bị một tên nam nhân mà nàng không hề quen biết nhìn thấy.
Khi hắn mới chỉ chạm vào phần ngực nàng, nàng còn có ý định kháng cự để bảo vệ cái quý giá nhất của người con gái.
Nhưng bây giờ nó đã phơi bầy ra trước mắt hắn, nàng cảm thấy tuyệt vọng cùng uất hận muốn lập tức chết đi.
Nhưng cả cơ thể nàng đã cứng đờ ra khi hắn lấy đi tấm váy rách che đi khe suối nhỏ của nàng.
Bạch bào công tử di chuyển thân thể đi xuống, hướng khe suối nhỏ của nàng dừng lại, hít sâu một hơi, một mùi hương làm cho đa số nam nhân mê mệt đang mảnh liệt xông lên mũi hắn, khiến hắn vô cùng thích thú.
Thứ mùi hương làm cho nam nhân mê mệt đó là mùi hương của trinh nữ, đặc biệt là những trinh nữ tuổi trăng tròn giống nàng.
Hắn lúc này nhẹ nhàng vuốt ve khe suối nhỏ của nàng, từng trận cảm giác kích thích truyền khắp người hắn.
Bạch bào nam tử nhẹ nhàng đưa một ngón tay của hắn vào giữa khe suối nhỏ giữa vườn đào của nàng.
Ư ư ư !
Cảm giác tê dại có chút đau xen lẫn cảm giác kích thích cùng sung sướng truyền đi khắp thân thể nàng gây ra từng đợt rung rẩy.
Ngón tay của hắn chỉ mới vào đc hai lóng mà thôi đã làm cho nàng như vậy rồi, bạch bào nam tử nhìn nàng biểu hiện mà dâm ý càng nặng.
Hắn đẩy sau vào trong một chút thì đụng phải một cái vách ngăn, rút ngón tay ra khoảng 1 cm hắn linh hoạt khuấy động bên trọng.
Lúc này, một dòng nước ấm mà nhớt nhớt đụng phải đầu ngón tay hắn.
Bạch bào công tử rút ngón tay ra, trên ngón tay mang theo cả nước dịch lúc nãy ra cùng.
Hắn đưa ngón tay có dính chất dịch lên trước mặt nàng cười to nói :
- Ha ha, bảo bối đừng tự lừa gạt mình nữa, thành thật với bản thân mình chúng đi!
Nói xong hắn cuối nhẹ người xuống, hôn nhẹ lên khe suối của nàng, sau đó còn hướng hạt đậu nhỏ của nàng ngậm nhẹ một cái.
Đầu lưỡi liên tục liếm tới hai bên mép khe, sau đó lại đẩy vào sâu vào trong, cứ làm liên tục một hồi thì hắn dừng lại.
Mộng Uyển dường như chịu không nổi nữa cơ thể giật một cái, từng bên trong khe suối nhỏ, một dòng nước ấm tuôn trào.
Thấy dâm thủy của nàng trào ra không phải như lúc nãy ứ ở bên trong, hắn cười nói :
- Đã đến giới hạn rồi sao ?
Sau đó lại tiếp tục dùng lưỡi tiến vào khuấy động bên trong của Mộng Uyển.
Nàng lúc này hai mắt nổi lên những đường máu, hơi thở gấp gáp và yếu ớt, tay chân đã bủn rủng chẳng còn sức nhúc nhích.
Bạch bào công tử ngước lên thấy nàng biểu hiện, liền có chút hoảng sợ nàng xảy ra chuyện, nhanh chống tháo đi khăn bịt miệng của nàng.
Để nàng hít thở một hồi sắc mặt tốt lên, hắn lại đem quần nhỏ tháo xuống. Mộng Uyển bất chợt đảo mắt xuống phía dưới mình, vô tình nhìn thấy cây côn của bạch bào công tử liền hoảng sợ.
Mộng Uyển hoảng sợ nói :
- Đừng . . . Đừng, ta van xin ngươi đừng . . .
Bạch bào không trả lời, lúc này chỉ lấy khúc côn thịt đã cương cứng chà chà lên khe suối của nàng.
Mộng Uyển hoảng sợ, tất thanh la toáng lên :
- Cứu , cứu với . . .
Âm thanh kêu cứu của nàng vang vong đi khắp bốn năm cái phòng, tiếng kêu cứu cực kỳ thê lương.
Đang canh gác bên ngoài hai tên cường tráng nam tử nghe được tiếng la cứu tất thanh, liền cười.
Đầu trọc nam tử cười tà nói :
- Công tử nhà chúng ta cuối cùng cũng bắt đầu thưởng thức nàng rồi, không biết ra sao, ta cũng muốn thử.
Đầu trọc vừa nói xong, quay qua bên cạnh chỉ thấy tên đồng bạn cười trêu chọc nói :
- Ngươi thôi mơ tưởng đi, con bé đó là cực phẩm trong cực phẩm, ngươi nghỉ mình có đủ khả năng ăn sao ?
- Bớt mơ mộng lại mà canh gác đi !
Nghe đồng bạn nói mà đầu trọc không khỏi cười ngượng, sau đó dẹp bỏ mọi thứ, cả hai phong bế thính lực tiếp tục canh gác.
. . .
La gia đại sảnh.
Nghe được La Mộng Uyển từng đợt kêu cứu tất thanh, không khỏi thở dài. Phận làm con thứ của gia tộc mà lại là nữ nhi, nên bị bật trưởng bối xem như hàng hóa mà đem trao đổi, dù có xin đẹp nhưng không phải trưởng tôn trưởng tử thì cũng như nhau mà thôi.
Ngồi ở vị trí cao nhất của La gia lúc này, La Tiêu La gia phó gia chủ, đang biểu lộ vẻ mặt mong chờ cùng tham lam, nói :
- Tiểu nha đầu Mộng Uyển, đúng là không biết tốt xấu, được Cơ công tử chọn trúng mà còn cố gắng chống cự.
Nói đến đây La Tiêu ngưng trọng một hồi rồi lại nói :
- Nếu làm Cơ công tử không vui, sợ rằng cả La gia ngày tháng sau này rất khó sống.
. . .
Đang trầm tư suy nghĩ có nên cứu người hay không, Võ Nguyên chợt nghe được tiếng kêu cứu thảm thiết.
Võ Nguyên chợt ngước đầu xuống nhìn thì ... thì ... đờ mờ hắn nhìn thấy cây côn ngắn ngủn chỉ khoảng hơn 5cm một chút.
Võ Nguyên chợt cười lớn thành tiếng :
- O O O, Ò O O . . . (Ha Ha Ha, cười chết mất. . .)
- Ò O Ò O O O . . . (Nam nhân gì mà đệ đệ có tý xíu. . .)
- Cứu . . . Cứu . . . Cứu với !
Lúc này tiếng kêu của Mộng Uyển gần như lâm vào tuyệt vọng, không một ai không một ai có thể đến giúp nàng.
Nàng thật sự sắp mất cái quý giá nhất của một người con gái.
Đinh !
Bên tai Võ Nguyên bổng nhiên phát ra hệ thống âm thanh, đồng thời khung cảnh chung quanh như chậm lại, Võ Nguyên cảm nhận thời gian xung quanh trôi qua cực kỳ chậm cả kinh nói :
- Tầng thứ 6 của thời gian pháp tắc, thời gian băng lạnh. Không không, cái này gần như đã chạm đến tầng thứ 7, vĩnh hằng đông kết.
- Là ai ? Nhanh ra đây ?
Võ Nguyên dường cảm nhận được một sự tồn tại vô hình của một kẻ nào đó, lớn tiếng nói.
Hưu !
Khung cảnh xung quanh trong chốc lát biến đổi.
Xuất hiện trước mắt hắn lúc bấy giờ là một nơi phương thảo um tùm, cây cối xanh tươi, chim chóc đang hót vang khắp nơi, ánh nắng ấm áp từ mặt trời chiếu rọi khắp hoang đảo.
Võ Nguyên nghi ngoặc, song đồng tả hữu càn quét bốn phía.
' Nơi đây là nơi nào ? Ta làm sao lại ở đây ? Chẳng lẻ là huyễn cảnh ? '
Nghi ngờ chổ này là một cái huyễn cảnh, Võ Nguyên bắt đầu dùng linh hồn tra xét nhưng vẫn không phát hiện gì.
Một chút dấu hiệu cho thấy chổ này là huyễn cảnh cũng không có.
- Không cần tìm kiếm nữa, chổ này là độc lập không gian mà ta sáng tạo ra.
Một đạo âm thanh nữ nhi từ phương xa vọng tới, bất giác Võ Nguyên ngẩn đầu lại nhìn thì. . .
Hắn lần nữa bổng nhiên bậc cười, lớn tiếng nói :
- Ha ha, gà mái
- Ngươi nói ai là gà mái ?
Giọng nữ kia lần vọng đến hơn nữa mang theo một chút tức giận.
Chủ nhân của đạo âm thanh vừa rồi chợt xuất hiện dưới tầm mắt của Võ Nguyên. Người cao không đến 35cm, bộ lông rực lửa, đầu thì như công, đuôi thì chổi, thân hình tròn trĩnh, từng bước từng bước đi lại chổ hắn.
Chủ nhân của âm thanh vừa rồi đích thị là trong như một con vịt cổ lùn.
------------------
Lần đầu tui tả sắc nhưng nhẹ mong được nhận xét, rồi có ông nào muốn đọc se.x thú không =))) đang trong đọcđộc lập không gia với con gà mái nè.