Trong hoàng thành, Tần Thiên ở trước mặt mọi người đả thương Thái Tử! Thái y chẩn đoán qua thì phát hiện Thái Tử kinh mạch đứt đoạn, căn cốt vỡ nát, chỉ sợ có tỉnh dậy được thì cũng là một tên phế nhân.
Trên Long ỷ, Hoàng Phủ Vân Sơn hai bàn tay nắm chặt, gằn từng chữ “Đường đường là người kế vị của một nước, lại để bị đánh giữa đường phố, chưa bàn tới chuyện Hoàng thất ta mất hết thể diện, tin tức này mà lan truyền tới các nước phụ thuộc khác thì họ sẽ nhìn ta như thế nào?”
“Nếu không phải lão Vương gia ngươi lập cho Dạ Kiếm Quốc ta một cái công lao to lớn , trẫm liền muốn định Tần Thiên vào tội chết một trăm lần”
“A.”
Tần Thiên không nói một lời, đứng ở phía sau lão gia tử. Mà Tần Thiên Nam đối với sự căm giận ngút trời Hoàng đế thì đang cố đè nén xuống, ngoài cười nhưng trong không cười chắp tay đáp: “Tiên đế đối bản Vương ân sâu như biển, bệ hạ cũng là như thế.”
Chỉ là trước Hoàng Thất Dịch Trạm , vạn chúng rõ ràng là nhìn thấy Tần Thiên cùng Thái Tử quang minh chính đại luận bàn võ nghệ, nhất thời thất thủ khó tránh khỏi đả thương đối phương. Giống như bệ hạ nói Thái Tử là người kế vị của một nước , đả thương hắn chính không cho Hoàng thất mặt mũi.
Ta đây lập tức mang theo tôn tử đến bồi tội à.
Ngươi...! Hoàng Phủ Vân Sơn trên trán gân xanh nổi lên.
“Thái Tử vô tội mà trở thành phế nhân, chẳng lẽ lão Vương gia mang theo Tần Thiên vào cung nói dăm ba câu, trẫm liền bỏ qua cho hắn sao?”
Bệ hạ.
Tần Thiên Nam lúc này vì tôn tử, bắt đầu giở thói lợn chết không sợ bỏng nước sôi đáp “Ta sau khi trở về, nhất định đem cái đồ dê con mất dịch này đánh tơi bời một trận, coi như là trút giận cho thái tử ”
Tốt! Tốt! Hoàng Phủ Vân Sơn biết mình mặc dù là Dạ Kiếm Quốc hoàng đế, nhưng đối mặt với kiếm quốc đệ nhất cường giả lão gia tử, vẫn như cũ không tạo nên được uy hiếp gì cả .
“Thực lực vi tôn , quyết định tất cả.”
Khụ khụ, Tần Thiên rốt cục mở miệng, nhưng giống như là lửa đổ thêm dầu , để Hoàng Phủ Vân Sơn ánh mắt càng thêm phẫn nộ . “Bệ hạ, ta và Thái Tử Điện Hạ luận bàn võ thuật, trước Hoàng Thất Dịch Trạm, đông đảo bách tính vây xem đều có thể làm chứng ”
Là Thái Tử điện chủ có tâm muốn giết ta, bởi vậy ta chỉ có thể đem hắn đánh gục.
“Kiếm Các phủ!”
Trong bất tri bất giác vậy mà làm lớn đến loại trình độ này! Xem ra là trẫm những năm này quá mức phóng túng.
Hoàng Phủ Vân Sơn cắn răng nghiến lợi, trong lòng một cái ấp ủ một cái kế hoạch trả thù lâu dài. Cố tạo ra bộ mặt gượng gạo tươi cười “Được! Lão Vương gia hồi phủ đi, chuyện này trẫm... sẽ không truy cứu.”
“Đing! Keng!”
"Chúc mừng kí chủ hoàn thành sơ cấp nhiệm vụ, vào cung diện thánh giải thích sự tình đả thương Thái Tử "
"Chúc mừng kí chủ thu được một ngàn điểm kinh nghiệm"
"Chúc mừng kí chủ thu được sáu trăm kim tệ"
"Chúc mừng kí chủ thăng cấp thành Kiếm Giả ngũ trọng thiên"
"Chúc mừng kí chủ thăng cấp thành Kiếm Giả lục trọng thiên"
Tối Cường Yêu Nghiệt Thăng Cấp Hệ Thống nhắc nhở kí chủ mở được bảng trạng thái , chi tiết như sau :
Đẳng cấp : Kiếm Giả lục trọng thiên
Võ học : Lăng Ba Vi Bộ, Nhất Kiếm Phi Tiên, Cửu Trọng Điệp Lãng, Lục Mạch Thần Kiếm
Kỹ năng đặc biệt : Yêu Nghiệt Hình Thái
...
"Ha ha ~ nhiệm vụ hoàn thành. Tần Thiên mím môi một cái "Bệ hạ, thần còn có chuyện muốn nói."
A?
Hoàng Phủ Vân Sơn ngữ khí lạnh lẽo “Nói đi, chuyện gì.”
“ Chuyện này liên quan tới muội muội của ta là Tần Vũ Đồng cùng Thái Tử Điện Hạ thông gia. "
Tần Thiên nói ra “Vấn đề này ta và gia gia đã trải qua thương lượng qua, chúng ta đều cho rằng việc thông gia này nên là hủy đi thôi "
“Ầm ầm!”
Bàn tay đập vào thành ghế , Hoàng Phủ Vân Sơn bỗng nhiên đứng dậy “Tần Thiên! Ngươi không nên quá làm càn, Kiếm Các quận chúa cùng Thái Tử hôn ước đã định , là bản thân gia gia ngươi nhắc tới, bây giờ ngươi lại mở miệng phản đối!”
Tần Thiên Nam ánh mắt thâm trầm “Nói thật hắn cũng không ngờ tới, cái này đồ dê con mất dịch lại đột nhiên lại mở miệng nói lên chuyện này.”
Nhưng nhớ tới têb tiểu tử ngu ngốc này đã có thực lực đánh bại thái tử, cũng là thấy được một chút tương lai tươi sáng cho Kiếm Các phủ.
Liên quan tới hôn sự của Tần Vũ Đồng, liền giao cho Tần Thiên xử lý đi, bản thân toàn lực ủng hộ.
Bệ hạ bớt giận.
Ưỡn ngực đúng mực, Tần Thiên đối với Hoàng Phủ Vân Sơn tản ra Đế Hoàng uy nghiêm không có một chút để ý “Muội muội ta muốn gả người, nhất định phải là một vị cường giả cái thế!”
Thái Tử chỉ sợ không hợp cách.
“Làm càn! Làm càn!” Hoàng Phủ Vân Sơn nổi trận lôi đình “Ngươi nói Thái Tử thành một tên phế nhân, không xứng với muội muội của ngươi sao!”
Suy bụng ta ra bụng người.
Thời điểm ta là phế vật, bệ hạ đem Thất công chúa gả cho cho ta, công chúa điện hạ liền trực tiếp đồng ý sao?
Tần Thiên nghiêm túc phản bác “Hơn nữa trước đây không lâu, Thất công chúa còn thiếu chút nữa một kiếm giết chết ta! Sau khi ta tỉnh dậy cũng không hề quan tâm đến hiềm khích lúc trước mà tiến cung thăm nàng, nàng nói cái gì ?? ”
Tuyệt đối sẽ không gả cho một tên phế vật như ta !
“Chẳng lẽ muội muội của ta so sánh liền kém Thất công chúa?”
Ngôn ngữ sắc bén như vậy lại để Tần Thiên Nam vui sướng cùng kinh ngạc “Ha ha ha, tên tinh trùng lên não này.”
Lớn mật!
Ngươi trước là đả thương Thái Tử! Sau lại muốn muội muội của ngươi hối hôn, trẫm hỏi ngươi ,ta vị Hoàng đế này còn có hay không ở trong mắt ngươi, Kiếm Các phủ bất quá cũng chỉ là thần tử của trẫm! “Hoàng Phủ Vân Sơn gào thét quát.”
Tần Thiên Nam gương mặt lạnh lùng, nói “Bệ hạ, lão thần có lời nói. Nếu là Thái Tử Điện Hạ có thể cùng Tần Thiên tiểu tử này một dạng cái sau vượt cái trước, thể hiện ra thiên phú tu luyện, chuyện thông gia bản Vương không có ý kiến.”
Lúc trước trong Đế Đô, mọi người đều biết Tiểu Vương Gia là một tên phế vật, vậy mà bây giờ có thể đánh bại cả đương triều thái tử có tu vi Kiếm Giả cửu trọng thiên . Hoàng Phủ Vân Sơn ý thức được điểm ấy , thầm nghĩ : Đáng giận... Chẳng lẽ Tần gia ngày trước đều che giấu mình ??
Bệ hạ không có ý kiến, bản Vương cáo lui.
Cũng không cho Hoàng Phủ Vân Sơn có cơ hội nói chuyện, Tần Thiên Nam mang theo Tần Thiên rời khỏi cung điện.
“Thiên nhi, ngươi bây giờ và trước kia thật sự có chút bất đồng!” Khi ở trên đường xuất cung, Tần Thiên Nam giọng điệu hiếm thấy ôn hòa nói ra.
Ha ha.
Gia gia đây không phải là khen ta , mà là mắng ta đây. “Tần Thiên nhếch miệng cười một tiếng.”
Tiểu tử thúi! Tần Thiên Nam mắng “Sau này tại trong đế đô ngươi ý tứ chút, đả thương Thái Tử lại còn hối hôn! Bệ hạ đối với Kiếm Các phủ tất có sự đề phòng.”
Cái gọi là một núi không thể chứa hai hổ, người Dạ Kiếm Quốc đều biết Kiếm Các phủ to lớn và uy vọng! Bệ hạ đem Thất công chúa gả cho ngươi, lại để cho Thái Tử cưới Vũ Đồng, bất quá là muốn để ta Kiếm Các phủ cam tâm tình nguyện thần phục với Hoàng thất.
Con mẹ nó! Giang sơn là gia gia đánh xuống, hắn ngồi mát ăn bát vàng làm Hoàng đế còn tính toán với Kiếm Các phủ chúng ta. Tần Thiên phun một bãi nước miếng, khinh thường quát “Lão gia tử yên tâm đi!”
Tôn tử sẽ cho hắn biết, không chọc Kiếm Các phủ, hoàng vị còn có thể an ổn ngồi xuống, nhưng đối phó với Kiếm Các phủ! Liền để hắn lăn ra phố xin cơm đi.
“Ha ha ha.”
Tần Thiên Nam ngửa mặt lên trời cười to “Ngươi là người tính tình kiêu ngạo, thật là giống ta thời trẻ y như đúc.”
“Tiểu Vương Gia.”
Vừa chuẩn bị đi ra khỏi cửa hoàng cung, hai thị nữ xinh đẹp một trái một phải đi tới “Tiểu Vương Gia, Thất công chúa muốn gặp ngài.”
Nhận ra là thị nữ của Thất công chúa, Tần Thiên liếc mắt “Tiểu nương tử kia , nghĩ gì mà lại muốn gặp ta ? ”
“Đi đi” Tần Thiên Nam nhẹ gật đầu, một mình rời đi Hoàng cung.
Tần Thiên liền theo hai thị nữa đi tới thẩm cung của Thất công chúa.