Tại Dạ Kiếm Quốc, Đế Đô, bên trong “Tuyết Nguyệt U Đình.”
Tần Thiên gương mặt nghiêm nghị, quát “Hôm nay nơi này ta bao hết , đều cút cho ta!”
Lớn mật!
Tên này ngông cuồng như vậy, thế mà lại đặt bao hết.
Có thể tới “Tuyết Nguyệt U Đình” nam tử đều là không phú thì quý, nhao nhao quét mắt nhìn xem kẻ nào hỗn hào như vậy, nhưng một tiếng kinh hô vang lên “Kiếm Các phủ... Là Kiếm Các phủ Tiểu Vương Gia, Tần Thiên.”
“Rầm rầm.”
Thử hỏi ở Dạ Kiếm Quốc có ai dám đắc tội với hắn - Kiếm Các Tiểu Vương Gia ma đầu.
Trong thoáng chốc , Tuyết Nguyệt U Đình trở nên vắng vẻ.
Tiểu Vương Gia, không biết hôm nay gọi cô nương hầu hạ ngươi nha. “Mụ tú bà ánh mắt có chút sợ nhìn Tần Thiên, dò hỏi.”
Càng nhiều càng tốt.
Rượu ngon thức ăn ngon bưng lên, ta có chút đói bụng nha. “Tần Thiên đi đến một cái bàn ngồi xuống.”
...
Trong hoàng cung tráng lệ khổng lồ, rường cột chạm trổ, kim bích huy hoàng.
Thánh Thượng đương triều Hoàng Phủ Vân Sơn mặc áo long bào, mặt mũi nghiêm nghị gào thét cuồng loạn “ Tần Thiên tên hỗn đản kia, quá làm càn, dám đem Thái Tử đả thương, thật sự cho rằng bản hoàng không dám trị tội hắn sao.”
Bệ hạ...! Một nữ nhân chừng ba mươi tuổi, dung mạo mỹ lệ quỳ trên mặt đất kêu khóc nói “Người nhất định phải lấy lại công đạo cho thái tử , vừa rồi thái y nói Thái Tử kinh mạch đứt đoạn, sợ là tỉnh lại cũng là một người phế nhân.”
Hoàng Phủ Vân Sơn bất đắc dĩ nhìn thoáng qua mẹ đẻ của thái tử, nói “Hoàng hậu ngươi lui xuống trước đi a.”
“Kim Hổ Vệ nghe lệnh, lập tức bắt Tần Thiên, nếu là phản kháng thì không cần khách khí.”
“Tuân chỉ!”
Hơn mười vị mặc một bộ giáp có đầu hổ màu bạc, khí tức đều là Kiếm Sư binh sĩ, tốc độ giống như một trận gió rời đi Hoàng cung.
“Ha ha.”
Tiểu Vương Gia ngươi quá xấu rồi, đừng lần mò nữa nha.
Màn ảnh trở lại Tuyết Nguyệt U Đình, Tần Thiên cùng một đám cô gái tuổi thanh xuân vui đùa, hai bàn tay bận bịu.
“Chậc chậc!” cô nương ở Tuyết Nguyệt U Đình đều là trong trăm có một, tư thái mềm mại sờ tới sờ lui thực sự là cực phẩm .
“Kim Hổ Vệ phụng thiên làm việc, đều cút ngay cho ta!”
Thanh âm lạnh lẽo bá đạo vang lên, hơn mười vị binh sĩ áo giáp màu bạc xông vào Tuyết Nguyệt U Đình.
A... Các cô nương đều bị làm kinh sợ, trốn nơi xa.
Tần Thiên tâm vững như bàn thạch, khí định thần nhàn ngồi ở trên ghế đẩu. Bưng một chén rượu lên uống, cười nói: “Kim Hổ Vệ, tựa như là Hoàng đế bệ hạ vệ sĩ , các ngươi tới tìm ta làm gì ? ”
“Tới gặp Tiểu Vương Gia.”
Cầm đầu Kim Hổ Vệ hướng về phía Tần Thiên chắp tay , nghĩ : “Thực sự gặp quỷ, cái phế vật Tiểu Vương Gia không chỉ đánh tàn phế thái tử , mà còn không trốn về Kiếm Các Vương Phủ mà lại tới đây hưởng lạc.”
Tiểu Vương Gia, bệ hạ ra lệnh cho chúng ta đem ngươi mang về! Mời Tiểu Vương Gia cùng chúng ta đi một chuyến.
Nếu là ta không đi thì sao ? Tần Thiên thần sắc tỏ vẻ tự nhiên, nhưng nội tâm hơi giật mình “Kim Hổ Vệ mười một người! Đều là Kiếm Sư cảnh giới! Nhất là người cầm đầu khí thế càng là cao hơn, không hổ là thị vệ của quốc vương.”
Từng cái Kim Hổ Vệ, đều là trong thiên quân vạn mã rèn luyện chém giết đi ra.
Trừ cảnh giới bên ngoài, tự thân chiến lực so với phổ thông cùng giai tu sĩ còn có phần mạnh hơn.
“Tiểu Vương Gia không nên làm khó thuộc hạ! Kim Hổ Vệ thủ lĩnh bàn tay đặt tại trường kiếm bên hông “Bệ hạ có mệnh, nếu Tiểu Vương Gia phản kháng, chúng ta không cần khách khí, chỉ đành đắc tội .”
“Oanh!”
Khí thế to lớn cuồn cuộn bỗng nhiên giáng lâm, người mặc áo đen thân ảnh quỷ mị xuất hiện tại bên cạnh Tần Thiên, quỳ một chân trên đất, nói “Thuộc hạ đến muộn, là lão Vương gia tâm phúc chuyên tới để tiếp Tiểu Vương Gia hồi Kiếm Các Vương Phủ.”
“Haha” Tần Thiên nhếch miệng cười cười nói : “Tin tức mình đánh cho thái tử tàn phế qua một giờ lan truyền , gia gia tất nhiên sẽ nhận được tin tức nên sẽ phái người đến bảo vệ mình, cho nên ta mới không lo ngại gì mà ở tại Tuyết Nguyệt U Đình hưởng thụ.”
Nhìn Ninja quỳ dưới đất, Tần Thiên nói:“Ta nhớ ngươi, nửa tháng trước ngoài hoàng cung ngươi tuân lệnh của Vương gia đón tiếp ta một lần.”
“Ào ào!”
Đao quang kiếm ảnh! Đằng đằng sát khí! Mười một tên Kim Hổ Vệ nhao nhao rút trường kiếm bên hông ra , tên thống lĩnh cầm đầu mở miệng quát “Kim Hổ Vệ phụng thiên làm việc, Tần Thiên Tiểu Vương Gia đả thương Thái Tử Điện Hạ, bệ hạ muốn ta dẫn hắn trở về hỏi tội!”
Ngươi nếu dám ngăn trở, giết chết bất luận tội.
Muốn chết! “Trên người Ninja phát tiết ra khí tức chân nguyên, khủng bố ngập trời, trường đao trong tay phát ra ánh quang rực rỡ.”
“Kiếm Linh!”
Kiếm Linh cấp bậc cường giả! “Kim Hổ Vệ há mồm trợn mắt.”
Mỗi cái tâm phúc của Lão gia tử đều là Kiếm Linh tu sĩ, thực sự là lợi hại. “Tần Thiên thì thầm một tiếng, từ trên ghế đẩu đứng dậy”
“Chúng ta trở về Vương Phủ .”- Tần Thiên nhàn nhạt ra lệnh.
“Đing! Keng!”
"Tối Cường Yêu Nghiệt Thăng Cấp Hệ Thống ban bố sơ cấp nhiệm vụ
"Chúc mừng kí chủ thu hoạch được sơ cấp nhiệm vụ, tiến cung diện thánh hóa giải sự việc đánh tàn phế Thái Tử “
...
Tiến cung diện thánh? Ta hiện tại đi Hoàng cung, nhất định sẽ bị lão Hoàng Đế phanh thây đến chết . Chỉ có lôi kéo lão gia tử cùng đi với ta, ta mới nắm chắc đường sinh cơ. Kim Hổ Vệ khiếp sợ tu vi kiếm linh của Ninja nên không dám ngăn lại , Tần Thiên sải bước rời đi.
Đến cùng là chuyện gì xảy ra, mau nói cho ta!
Ở đại sảnh, lão Vương gia Tần Thiên Nam vừa đi ra, liền nhìn thấy Tần Thiên bình yên vô sự trở về, thở dài một hơi, lạnh lùng vấn đạo “Tiểu tử ngươi thực sự là không muốn sống nữa, ở bên đường đả thương Thái Tử.”
Ha ha.
Bản thân mạnh lên, ẩu đả Thái Tử , khiến cho lão gia tử không biết cao hứng bao nhiêu, còn dám trang bức , giả thành một bộ dáng tức giận.
Tần Thiên im lặng lắc đầu, mở miệng nói “Không có gì để giải thích, Dạ Kiếm Quốc này còn không phải do gia gia ngươi một tay đánh xuống xây dựng giang sơn, cái tên cẩu Thái Tử có tính là gì ? Lại để luận võ mà khiến bản thân trở thành phế vật, còn oán ai?”
Lúc đó trên đường có không ít bách tính, đều là nhân chứng !
Mắt thấy tư thái của thiếu niên ngông ngênh kiên cường , đối diện tầm mắt của mình thì không hề tránh né , từ lúc cha sinh mẹ đẻ tới nay đây là lần đầu tiên bốn mắt nhìn nhau, Tần Thiên Nam trong lòng kích động , nói : “Thiên nhi, ngươi rốt cục trưởng thành.”
Gia gia, Thái Tử ta đã đánh, cho nên hai chúng ta tiến vào cung một chuyến đi. Tần Thiên hỏi.
Tốt! Ngươi nói không sai. mảnh giang sơn này là lão tử đánh xuống, Thái Tử là cái gì! Ngươi yên tâm, Thánh Thượng có can đảm trị tội ngươi là đắc tội lão phu, lão phu cũng sẽ cùng hắn trở mặt.
Tần Thiên Nam hào khí ngất trời quát “Đi! Cùng gia gia vào cung.”
Một già một trẻ, chợt đến rồi Hoàng cung.
“Bệ hạ!” Nhìn Hoàng đế Hoàng Phủ Vân Sơn ngồi chỗ cao trên Long ỷ, Tần Thiên Nam đứng chắp tay, nhàn nhạt hô một tiếng.
Ha ha.
Trong lòng đầy tức giận, nhưng Hoàng Phủ Vân Sơn vẫn là cố gắng cố nặn ra vẻ tươi cười “Lão gia tử thân thể vẫn rất tốt chứ?”
“Sống thêm hai ba trăm năm cũng không là vấn đề, bệ hạ cứ yên tâm.” Tần Thiên Nam hồi đáp.
Người tu đạo, cùng trời đoạt mệnh! Kiếm Vương tu sĩ, có hơn năm trăm năm thọ nguyên.
Tần Thiên Nam đã sớm là có tu vi Kiếm Vương đỉnh phong, mới sống hơn ba trăm năm! Đây chính là lúc xuân thu chính thịnh.
Nếu lão Vương gia đến rồi, trẫm liền mở lời mà nói! Thái Tử trọng thương hôn mê, kinh mạch đứt đoạn! Cháu của ngươi Tần Thiên ở Đế Đô ngày thường hoành hành bá đạo, hôm nay lại là đả thương Thái Tử bên đường.
Hoàng Phủ Vân Sơn gằn từng chữ “Nói một chút đi, ngươi muốn ta xử trí Tần Thiên như thế nào đây .”