Tối Cường Nam Thần (Nam Thần Mạnh Nhất)

Chương 382

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ván đấu thứ tư nhanh chóng bắt đầu, dưới tiền đề tỉ số là 8:4, cả hai bên đều không thể đánh đến thế thủ hòa 9:9 để bước vào ván đấu thứ năm. Nói cách khác, trận này chính là trận quyết định đội nào sẽ giành chiến thắng.

Bản đồ mà Lạc Hoa Từ lựa chọn cho ván đấu này là “Rừng tiêu dao”, vốn mang tên “tiêu dao” vì thế tấm bản đồ cũng rất thích hợp đối với môn phái Tiêu Dao. Do địa hình kết hợp giữa rừng cây và hồ nước, những thân cây mảnh khảnh sẽ không tạo thành ảnh hưởng lớn đối với khả năng tấn công theo đường thẳng của Tiêu Dao, cũng sẽ không ngăn cản tầm nhìn của bọn họ như Loạn thạch trận. Ba hệ Tiêu Dao dù đứng trên mặt nước hay trong rừng cây cũng có thể nhờ vào khinh công môn phái Bộ bộ sinh liên mà hành động sẽ rất linh hoạt, thích hợp để phát huy hợp kích và truyền tống.

Nhưng khi Diệp Thần Hi nhìn thấy đội hình của đối phương, đáy lòng lại đột nhiên rét lạnh.

Lam Vị Nhiên rất liều, Lạc Hoa Từ đã đi theo cách đánh cực đoan thì sang ván thứ tư anh lập tức điều chỉnh đội hình của mình cực đoan không kém. Đội hình này của Long Ngâm không chắc có thể thắng được sáu Tiêu Dao của Lạc Hoa Từ trong những pha giao tranh tổng, nhưng tốc độ đánh cờ chắc chắn sẽ cực kỳ nhanh!

Quả nhiên, vừa mở màn, Lam Vị Nhiên đã không do dự đưa cả đội xông về phía đường trên.

Không có Tiểu Dư, bọn họ không thể đi đường dưới được nữa, nếu không debuff xuất huyết sẽ khiến bọn họ tiền mất tật mang. Diệp Thần Hi cũng đoán được điểm này, cùng đưa cả đội xông tới đường trên.

Dùng tốc độ nhanh nhất để đánh cờ – đây là ý đồ của Lam Vị Nhiên!

Nhất định không thể để mất lá cờ này – đây là suy nghĩ trong đầu Diệp Thần Hi!

8:4, điểm số hiện tại đang rất sít sao, chỉ cần Long Ngâm có thêm một lá cờ nữa thì sẽ thắng lợi trực tiếp với tỉ số 10:4. Vì thế khi Diệp Thần Hi nhìn thấy đội hình của Long Ngâm, đoán được ý đồ của sư phụ, hắn cũng lập tức điều chỉnh chiến thuật, bắt đầu dốc toàn lực đáp trả.

Hai bên đều dùng trận tăng tốc, nhưng Lạc Hoa Từ đến điểm cắm cờ đường trên nhanh hơn Long Ngâm do cả sáu Tiêu Dao đều có khinh công Bộ bộ sinh liên, sáu người mở khinh công tập thể tạo ra hiệu ứng hình ảnh rất đẹp, cả một đường đạp vỡ vô số những bông hoa sen nhìn như thần tiên cưỡi mây bay tới.

Trong khi đó Long Ngâm lại có rất nhiều người không có khinh công cộng thêm, vì thế khi sáu thành viên Long Ngâm tới nơi thì Lạc Hoa Từ đã sớm mai phục từ trước.

Hiện tại cờ lệnh còn chưa xuất hiện, Lam Vị Nhiên cũng không mở giao tranh, chỉ đứng ở phía xa quan sát.

Long Ngâm án binh bất động, vừa thấy Lạc Hoa Từ xông thới thì lập tức rút lui về phía sau. Nhưng làm gì có chuyện Diệp Thần Hi kệ cho đối phương rút về dưỡng sức, hắn mang theo đồng đội nhanh chóng vọt tới vị trí của đội tuyển Long Ngâm, mạnh mẽ ép một pha giao tranh. Cò điều khi bọn họ vừa định lao tới thì Lưu Xuyên lại ra tay trước – Tử mẫu phi trảo!

Xiềng xích nhắm chuẩn xác vào Lê Quân đang đứng phía trước, một móc đã câu trúng!

Cùng lúc đó, nhện độc của Ngô Trạch Văn cũng nhả những sợi tơ trong suốt, kéo cận chiến Tưởng Tiểu Thiên tới cùng!

Hai người phối hợp ăn ý kéo hai Tiêu Dao Chiết phiến vào trong vòng vây của Long Ngâm khiến Lạc Hoa Từ nhất thời không thể tạo combo hợp kích. Đội tuyển Long Ngâm cũng không nóng lòng liều mạng với đối thủ, ngay khi Lưu Xuyên dùng con rối cố định hai người, sáu thành viên Long Ngâm bắt đầu đi lòng vòng liên tục trong rừng.

Rõ ràng bọn họ đang kéo dài thời gian đợi đến khi cờ lệnh xuất hiện.

Diệp Thần Hi muốn đuổi theo cũng khó, trận giảm tốc của Giang Thiếu Khuynh rải ra sau lưng đồng đội, trận gia tốc lại đặt ở đúng vị trí mà các thành viên Long Ngâm lùi về. Chưa kể con rối của Lưu Xuyên liên tục quấy nhiễu bọc hậu, vì vậy chẳng mấy chốc mà Lạc Hoa Từ đã mất dấu của Long Ngâm. Dù sao trang bị chiếu sáng chỉ cho phép được quan sát trong phạm vi hữu hạn, một khi sáu thành viên Long Ngâm rút về quá sâu thì bọn họ sẽ không thể nhìn thấy vị trí đối phương.

Diệp Thần Hi đành phải mang đội rút về điểm cắm cờ.

Thời gian đã tới, cờ lệnh hiện ra!

Sáu người Long Ngâm rốt cuộc lại xuất hiện trong tầm nhìn của Diệp Thần Hi, sáu người tới bên cạnh cờ lệnh không do dự mà trực tiếp bắt đầu công kích, đây cũng là ý đồ chiến thuật mà Lam Vị Nhiên đã dặn dò rõ ràng ngay trước trận đấu – không giao tranh, chỉ lấy cờ nhanh nhất có thể!

Giang Thiếu Khuynh mở Thiên cương Bắc Đẩu trận miễn dịch toàn bộ khống chế cũng như debuff, thời gian duy trì trong năm giây.

Đồng thời cậu cũng mở luôn Tam thanh trận, Tứ tượng trận, Lưỡng nghi trận, ba trận pháp cùng lúc giáng xuống, lực công kích của Long Ngâm đều được gia tăng đồng loạt, bạo kích cộng thêm khiến thương tổn gây ra đạt ngưỡng gấp đôi!

Dưới sự bảo hộ của trận pháp “Vô địch” mạnh nhất của Võ Đang cùng với một đống trận pháp hỗ trợ tăng sát thương, năm tuyển thủ Từ Sách, Ngô Trạch Văn, Lưu Xuyên, Tứ Lam và Lâm Đồng của Long Ngâm bắt đầu điên cuồng tấn công cờ lệnh!

Hiến tế nhện độc, Độc xà gặm cắn, Vạn độc phệ tâm, Thiên chu vạn độc thủ – đây là combo nháy mắt giết người mà Ngô Trạch Văn có thể bùng nổ, hiện tại nhắm hoàn toàn vào lá cờ trước mặt!

Thậm chí Lưu Xuyên còn mở luôn Khôi lỗi thất sát trận!

Lâm Đồng cũng không do dự nhồi thêm combo bạo lực – Long chiến vu dã, Long khiếu cửu thiên, Kháng long hữu hối!

Từ Sách vung đao lên, ánh đao sáng loáng như tuyết chi chít không kẽ hở – Bạt đao trảm, Minh nguyệt trảm, Đoạn hồn trảm!

Lam Vị Nhiên cũng lập tức chồng thêm combo ba kích của Tiêu Dao hệ Ngọc tiêu gồm Trường phong xuy tuyết, Mặc tử bi ti, Liêm động hà phong!

Khán giả chỉ thấy ngay khi trận lớn của Giang Thiếu Khuynh mở ra, lá cờ lập tức bị bao vây bởi vô số hiệu ứng ánh sáng từ các loại chiêu thức. Toàn bộ các thành viên Long Ngâm đều dồn hết sức tập trung vào việc gây sát thương, trong nháy mắt máu của lá cờ đã bị bào đi 30%!

“Quá khủng bố!” Trương Thư Bình sợ hãi mà than, “Năm dame bạo lực lại thêm trận pháp của Võ Đang Thái cực tăng gấp đôi sát thương, đội hình thuần dame này của Long Ngâm nếu chỉ đánh cờ chắc chắn có thể lập kỷ lục tốc độ bào máu nhanh nhất trong lịch sử liên minh!!”

– đúng vậy, chưa đến mười giây mà cờ lệnh đã bị mất đi 30% máu, tuyệt đối nhanh nhất trong liên minh từ trước đến nay.

Tuy Võ Đang Thái cực phụ trợ không có nhiều hiệu ứng khống chế và khả năng truyền tống như Tiêu Dao, nhưng về phương diện tăng dame thì tuyệt đối mạnh hơn Tiêu Dao nhiều lần!

Giang Thiếu Khuynh cảm thấy tim mình cũng run rẩy, trước đây có nằm mơ cậu cũng không nghĩ đến bản thân có thể ở trong tình huống thi đấu nhiệt huyết thế này, năm người đồng đội như phát điên bỏ qua sát thương từ Lạc Hoa Từ mà chỉ chuyên tâm đánh cờ lệnh. Chỉ cần không để bị trúng trận trầm mặc và hỗn loạn của Lạc Hoa Từ thì với đội hình tôi không buff anh cũng không buff này, dù Long Ngâm có bị đánh tại chỗ cũng không việc gì phải sợ!

Ý đồ chiến thuật của Lam Vị Nhiên rất đơn giản, hoàn toàn bỏ qua quấy nhiễu của Lạc Hoa Từ, năm người chỉ đánh cờ, dù mọi người có bị cấu máu rất nhiều nhưng anh cũng không sốt ruột, chỉ cần trước khi bị giết sạch, đội tuyển Long Ngâm có thể giành được lá cờ này thì bọn họ sẽ thắng!

Cờ lệnh chỉ còn lại 70%, hiệu quả của Thiên cương Bắc Đẩu trận cũng kết thúc!

Rốt cuộc Diệp Thần Hi cũng tìm được cơ hội, Lâm Vũ Phàm không hề do dự mở trận pháp của Tiêu Dao – Dương xuân hồi tuyết trận!

Nhưng Lưu Xuyên đâu phải kẻ ăn chay, ngay một khắc trận pháp miễn dịch khống chế hết hiệu quả, Lưu Xuyên lập tức mở chiêu cuối Ảo ảnh chi thương của lưu phái Khôi lỗi! Bảy con rối đồng thời xuất hiện, Lưu Xuyên khống chế hai con rối lập tức cắt đứt hai phụ trợ Lâm Vũ Phàm và Trịnh Anh đang niệm!

Trong khi đó Lê Quân muốn vọt đến hàng trước dùng kỹ năng làm choáng Kinh hồng chiếu ảnh để khống chế đối thủ lại bị Lâm Đồng xoay người dùng một chiêu Phi long tại thiên đá bay lên trời!

Sáu người phân công nhiệm vụ rõ ràng, Lam Vị Nhiên, Ngô Trạch Văn và Từ Sách tiếp tục đánh cờ, Lưu Xuyên trích thời gian đi gọi anh em con rối tới quấy nhiễu đối phương, cho nổ con rối gần điểm cắm cờ vừa có thể bào máu cờ vừa có thể tạo uy hiếp cho đối thủ. Còn toàn bộ khống chế của cận chiến thì giao hết cho Lâm Đồng xử lý. Lâm Đồng tạm thời dừng đánh cờ, bắt đầu cách chơi đảo loạn tiết tấu đậm chất cá nhân, cô vọt vào trong đội hình của Lạc Hoa Từ, vận chưởng lưu loát như gió, không những đánh Lê Quân bay lên trời mà còn xông tới phía sau dùng một chưởng đánh ngã Hồ Bân!

Lâm Đồng chơi Cái Bang Chưởng thiên về khống chế đơn mục tiêu, mặc dù khi giao tranh tổng không mạnh được như các chiêu khống chế đa mục tiêu giống Cái Bang Côn của Lộc Tường, nhưng chính nhờ khả năng khống chế đơn mục tiêu mạnh mẽ này mà lại có thể quấy nhiễu tiết tấu tạo hợp kích của đội tuyển Lạc Hoa Từ!

Diệp Thần Hi không khỏi nhíu mày. Trên thực tế, nếu giao tranh tổng ngay mặt thì căn bản Lạc Hoa Từ không sợ đội hình này của Long Ngâm. Chỉ cần Giang Thiếu Khuynh chết thì năm sát thương chủ lực của Long Ngâm sẽ trúng khống chế của phụ trợ bên Lạc Hoa Từ, đối mặt với vận mệnh mặc người xâm lược. Nhưng hiện tại vấn đề khó giải quyết nhất chính là Lam Vị Nhiên không hề muốn đánh với bọn họ, mà chỉ chơi cấu máu câu giờ khống chế. Giang Thiếu Khuynh thì đứng né rất xa, hoàn toàn thoát khỏi phạm vi tấn công của các kỹ năng đánh xa, chưa kể con rối của Xuyên thần vẫn chắn phía trước, nhất thời Lạc Hoa Từ không tìm được cách để đột phá.

Mắt thấy máu cờ lệnh càng ngày càng thấp, Diệp Thần Hi không do dự nữa, hạ lệnh: “Mở Tiêu Dao du trực tiếp xông tới đi!”

Sáu người nghe lệnh đội trưởng lập tức dùng Tiêu Dao du dịch chuyển cùng lúc.

Sáu Tiêu Dao đồng thời xuyên qua rừng cây, trực tiếp xuất hiện ngay phía dưới cờ lệnh, Lam Vị Nhiên lập tức nói: “Thiếu Khuynh lùi ra phía sau!”

Rõ ràng mục tiêu của Lạc Hoa Từ là giết Giang Thiếu Khuynh, Giang Thiếu Khuynh cũng biết điều đó, lập tức lùi về sau mấy mét. Nhưng Diệp Thần Hi nào dễ dàng buông tha như vậy, hắn mở ngay Bộ bộ sinh liên sau khi dùng Tiêu Dao du, đuổi tới trước mặt Giang Thiếu Khuynh, dùng một chiêu hỗn loạn “Bình hồ thu nguyệt” nhắm thẳng mặt cậu.

Giang Thiếu Khuynh vội vàng khinh công nhảy sang bên phải, tránh được chiêu này trong gang tấc, lòng bàn tay cũng đẫm mồ hôi lạnh!

Thấy Diệp đội một mình tới giết hỗ trợ đội bạn, Hồ Bân cũng rất thông minh nhảy tới, dùng một chiêu “Trường phong xuy tuyết” nhắm vào Giang Thiếu Khuynh, lần này Giang Thiếu Khuynh không né được, cây máu tụt mất một đoạn lớn ngay sau khi trúng chiêu.

Lam Vị Nhiên nói: “Thiếu Khuynh đi vòng ra xa câu kéo bọn họ, những người khác lấy cờ tiếp!”

Lúc này nếu phái người đi cứu Giang Thiếu Khuynh thì chẳng những sẽ ảnh hưởng tới tốc độ lấy cờ mà còn chưa biết có cứu được hay không. Chưa kể mục đích của lần tử chiến này chỉ là cướp cờ, dù Long Ngâm có chết năm mạng, còn lại duy nhất một người thì cũng phải dồn hết sức vào lá cờ – vì cờ là điểm, là chiến thắng!

Nếu giống như trước đây, có lẽ Từ Sách sẽ lại xúc động chạy đi cứu người, nhìn Thiếu Khuynh bị hai người bao vây hắn đã rất khó chịu rồi, nhưng Từ Sách của hiện tại đã không còn giống trước kia nữa, nếu biết đây là chiến thuật của Lam Vị Nhiên, hắn nhất định phải làm tốt nhiệm vụ của mình.

– Ảo ảnh thuật! Thị huyết!

Từ Sách mở chiêu cuối của Minh Giáo, hạ thấp phòng ngự trên diện rộng nhưng lại giúp lực đánh tăng gấp đôi.

Lúc này dù là người thật hay ảo ảnh thì mục tiêu Từ Sách mở chiêu cuối chỉ có một: Dồn sát thương cao nhất có thể.

Lần bùng nổ này của hắn thực sự giúp ích rất nhiều, dường như dồn hết mọi tức giận khi Thiếu Khuynh bị bao vây lên cờ lệnh, tốc độ mất máu của lá cờ nhanh hơn không ít.

50%!

Trong thời gian rất ngắn, máu của cờ lệnh chỉ còn lại một nửa.

Nhưng tin dữ lại truyền đến, rốt cuộc Giang Thiếu Khuynh cũng bị Diệp Thần Hi và Hồ Bân liên thủ hạ gục. Đối với đội tuyển Long Ngâm thì tin này không khác nào bị một chậu nước lạnh tạt vào. Không có Giang Thiếu Khuynh hỗ trợ, sẽ rất khó để đề phòng trận hỗn loạn và trầm mặc của bên kia. Một mình Lâm Đồng đi quấy nhiễu tiết tấu của đối phương cũng hơi quá sức.

Trước mắt vẫn có thể miễn cưỡng ứng phó, một là vì trận hỗn loạn của Lâm Vũ Phàm đang chờ hồi chiêu, chỉ có Trịnh Anh là vẫn giữ lại trận pháp này. Thứ hai là vì Lưu Xuyên vẫn liên tục dùng con rối phá rối phụ trợ niệm trận, Lâm Đồng đánh tan cận chiến, tạm thời Lạc Hoa Từ vẫn chưa thể tạo được hợp kích. Nhưng Lam Vị Nhiên biết rõ, một khi Diệp Thần Hi và Hồ Bân quay lại, cục diện sẽ đảo ngược trong nháy mắt!

Ngón tay Lam Vị Nhiên không ngừng nhấn các phím tấn công để đánh cờ, ánh nhìn lại dán chặt vào từng đường đi nước bước của Diệp Thần Hi.

Tốc độ quay về của Diệp Thần Hi và Hồ Bân cực nhanh.

“Tản ra!” Lam Vị Nhiên lập tức ra lệnh, năm người còn sống sót của Long Ngâm lập tức tản ra năm hướng khác nhau!

Hợp kích và hiệu ứng khống chế của Lạc Hoa Từ chắc chắn chỉ có thể tạo uy hiếp trong một phạm vi nhất định, thường là hình tròn hoặc hình quạt, khi năm người tản ra năm hướng thì bọn họ sẽ không thể khống chế tất cả trong một lần. Đương nhiên Lam Vị Nhiên dùng cách này cũng chỉ để kéo dài thời gian.

Tuy Ngô Trạch Văn lùi lại nhưng vẫn gọi rắn nhỏ ra cắn cờ, bảo đảm trạng thái trúng độc tiếp tục được chồng thêm.

Lưu Xuyên cũng vậy, có thể đứng từ xa gọi con rối đi đánh cờ.

Lúc này Lạc Hoa Từ đứng giữa ngã ba đường không biết phải chọn hướng nào cho phải – máu cờ thì càng ngày càng ít, nếu muốn thắng thì bọn họ bắt buộc phải giết sạch cả năm sát thương chủ lực của Long Ngâm trước khi cờ hao hết máu. Như thế thì mới giành lại được quyền sở hữu cờ lệnh! Nhưng năm dmg bên kia tách ra năm vị trí khác nhau, muốn giết từng người một thì đối với một đội ngũ đánh xoay quanh việc khống chế quần thể như Lạc Hoa Từ sẽ rất khó khăn!

Tuy phiền phức như vậy, nhưng Diệp Thần Hi cũng không thể ngồi chờ chết. Hắn lập tức để Lạc Hoa Từ phân thành hai đội nhỏ đủ ba hệ, một đội đi giết Lâm Đồng đang đứng gần đó nhất, đội còn lại đi giết Từ Sách. Lâm Đồng và Từ Sách bị ba người bao vây mất máu nghiêm trọng, một chiêu “Phượng vũ cửu thiên” của Lâm Đồng lại hướng về phía cờ lệnh, cô biết mình chắc chắn sẽ chết, vì thế trước khi chết thì cố đánh được đến đâu hay đến đó, một điểm máu mất đi cũng có giá trị…

Tương tự, sau khi Từ Sách mất sạch toàn bộ chiêu cuối, hắn lập tức mở Huyễn quang bộ rồi ẩn thân nhằm kéo dài thời gian.

Nhưng khán giả biết, đây chỉ là sự giãy giụa trước khi chết mà thôi, bị ba người bao vây thì bọn họ đã cầm chắc cái chết rồi!

Chẳng mấy chốc, màn hình lớn hiện lên thông báo [Ngô Đồng Mộc] và [Sách Mã Giang Hồ] đã bị hạ gục, đội tuyển Long Ngâm chỉ còn lại ba đánh xa đứng thành hình tam giác!

Trong pha giao tranh này, dường như Long Ngâm không thể đáp trả được, nhưng khán giả vẫn cảm giác đánh nhau cực kỳ kích thích!

Máu cờ chỉ còn lại 30%, camera zoom trực tiếp vào trị số chính xác của thanh máu trên cờ, trạng thái trúng độc mà Ngô Trạch Văn nhồi lên cờ lệnh rất lớn, tốc độ mất máu càng ngày càng nhanh. Lam Vị Nhiên, Lưu Xuyên và Ngô Trạch Văn vẫn duy trì cự ly đủ xa, tiếp tục tấn công cờ lệnh từ ba hướng khác nhau!

Đúng vậy, từ đầu đến cuối, dù bị đối phương bào đi bao nhiêu máu, thậm chí thanh máu đã nhấp nháy ánh đỏ, bọn họ vẫn chẳng màng, chỉ tập trung vào lá cờ màu xanh đang tung bay trước mặt!

Lưu Xuyên khống chế con rối vừa quấy nhiễu hợp kích của phe địch, vừa phải đánh cờ, khán giả nhìn ra được ngón tay của Xuyên thần lướt trên bàn phím như muốn rút gân, hoàn thành quá nhiều thao tác phức tạp như vậy phải hao tổn rất nhiều tinh lực, thực ra Lưu Xuyên cũng đang cố hết sức để chống đỡ. Nhưng không còn cách nào, trận này Lam Vị Nhiên thay Lưu Xuyên vào cũng chính vì anh muốn để Lưu Xuyên phải thực hiện những thao tác có độ khó cao này – vừa tấn công đồng thời còn phải khống chế!

Một người làm hai việc khác nhau đương nhiên độ khó sẽ tăng gấp bội, thực ra lúc này ngón tay Lưu Xuyên đã sắp chuột rút.

Cũng may tốc độ giết người của Lạc Hoa Từ không nhanh như tốc độ đánh cờ của Long Ngâm. Máu của cờ giờ chỉ còn lại dưới 20%, mục tiêu kế tiếp của Diệp Thần Hi chính là Xuyên thần đang không ngừng gọi con rối ra quấy nhiễu Lạc Hoa Từ!

Cuối cùng cũng tìm được cơ hội, hai người Diệp, Lâm lập tức chồng hợp kích, trực tiếp đông cứng cả Lưu Xuyên và con rối của hắn. Lê Quân cũng mở chiêu cuối ngay sau đó – kỹ năng đặc biệt kèm theo vũ khí của hệ Chiết phiến – Ngạo tuyết lăng sương, trực tiếp hạ gục Lưu Xuyên đang thấp máu!

– Hải Nạp Bách Xuyên đã lên bảng.

Long Ngâm chỉ còn lại hai tuyển thủ, máu của cờ lệnh còn lại 10%.

Lạc Hoa Từ quyết định thanh trừng theo hướng ngược chiều kim đồng hồ xung quanh lá cờ, mục tiêu gần nhất tiếp theo chính là Ngô Trạch Văn. Ngô Trạch Văn nhận ra điểm này cũng lập tức dùng luôn chiêu cuối “Cổ trùng cuồng bạo” của Ngũ Độc, hi sinh toàn bộ pet để đổi lại một chút thời gian miễn dịch khống chế. Ngay sau đó cậu liền sử dụng “Minh điệp chi tế” khiến toàn bộ đối thủ rơi vào trạng thái mù tập thể!

Trương Thư Bình nhìn hình ảnh này mà không khỏi thấy cay cay nơi đáy mắt: “Đội tuyển Long Ngâm thực sự đã… dốc hết vốn liếng rồi. Mọi người có thể thấy bọn họ đã mất hết toàn bộ chiêu cuối, không giữ lại bất cứ kỹ năng nào, đây chính là tử chiến thực sự.”

– đúng vậy, đây chính là dùng hết toàn lực tử chiến đến cùng!

Thông thường, khi hai đội tuyển đánh đoàn chiến, tuyệt đối phải giữ chừng mực khi đánh lá cờ đầu tiên. Nếu phóng hết toàn bộ chiêu cuối của mình thì khi đó chiêu thức sẽ tiến vào giai đoạn cooldown, đến pha giao tranh tổng tiếp theo thì lấy đâu ra kỹ năng mà dùng, chẳng phải sẽ không còn tài nguyên để đáp trả hay sao?

Nhưng hôm nay thì khác. Lam Vị Nhiên biết, bọn họ bắt buộc phải làm như vậy – dồn hết cho một lần, chỉ một lần này thôi, được ăn cả, ngã về không!

Hai chiêu Cổ trùng cuồng bạo và Minh điệp chi tế giúp Ngô Trạch Văn và Lam Vị Nhiên tranh thủ được vài giây, ngay trước khi bị hạ gục, Ngô Trạch Văn dường như cũng dốc sạch mana của mình để ép ra toàn bộ chiêu thức, rốt cuộc máu của cờ chỉ còn lại dưới 3%!

Thế nhưng, chỉ còn một mình Làm Vị Nhiên của đội tuyển Long Ngâm còn sống sót!

Nhìn qua 3% có vẻ không nhiều, cờ lệnh cũng giống như một con boss nhỏ, vài người đánh thì chẳng mấy chốc mà bào hết 3% nhưng chỉ một mình Lam Vị Nhiên đánh thì không phải chuyện dễ dàng. Huống hồ còn chịu ảnh hưởng debuff, cộng thêm việc trúng phải rất nhiều chiêu thức đa mục tiêu từ Lạc Hoa Từ, giờ đây Lam Vị Nhiên cũng rơi vào trạng thái thấp máu thiếu mana.

Khán giả toát mồ hôi vì Tứ Lam, trạng thái như vậy có thể bị giết bất cứ lúc nào… Liệu đội tuyển Long Ngâm có cứ như vậy mà chất củi ba năm thiêu một giờ hay không?

Sự thật chứng minh, dưới áp lực cực lớn khi bị sáu người bao vây, Lam Vị Nhiên vẫn bình tĩnh như trước.

Bình hồ thu nguyệt!

Lam Vị Nhiên đột ngột quay đầu, đáp trả bằng một chiêu khống chế hướng về phía Tưởng Tiểu Thiên ở hàng trước. Tưởng Tiểu Thiên bất ngờ trúng chiêu, lập tức rơi vào trạng thái hỗn loạn!

Hỗn loạn là thủ đoạn khống chế thường dùng nhất của Tiêu Dao hệ Ngọc tiêu và Tiêu Dao phụ trợ, hiệu quả gây ra cũng cực kỳ đáng sợ. Đặc biệt là trận hỗn loạn đa mục tiêu sẽ rất dễ khiến đội hình đối thủ sụp đổ. Thế nhưng bản thân Tiêu Dao lại không thể giải trừ hiệu quả hỗn loạn này – chỉ có Võ Đang Thái cực mới có khả năng làm được điều đó!

Nói cách khác, Tiêu Dao cùng đội với nhau có thể phối hợp tạo ra combo rất mạnh, nhưng một khi hai Tiêu Dao đứng ở hai phe đối lập, gây hỗn loạn cho nhau thì sẽ trở thành vấn đề khó giải quyết.

Tưởng Tiểu Thiên bị hỗn loạn hoàn toàn mất khống chế, quạt giấy trong tay bổ vào đồng đội, một chiêu Kinh hồng chiếu ảnh làm choáng cả Lâm Vũ Phàm bên cạnh, Lâm Vũ Phàm thực sự khóc không ra nước mắt – quá xui xẻo rồi, sau khi bị trúng hỗn loạn, nhân vật sẽ phóng bừa kỹ năng về phía đồng đội của mình. Dùng skill nào không dùng sao cứ nhất định phải là chiêu khống chế vậy!

Lâm Vũ Phàm bị hôn mê, hợp kích mà Diệp Thần Hi đang chuẩn bị phối hợp với cậu cũng tự khắc bị hủy bỏ.

Sau khi phá vỡ tiết tấu tấn công của Lạc Hoa Từ lần đầu tiên, Lam Vị Nhiên tiếp tục quay đầu đánh cờ tiếp.

… 2%!

… 1%!

… 0.7%!

Cờ lệnh chỉ còn lại một chấm máu, Lam Vị Nhiên cũng thê thảm chẳng khác gì, anh liền dốc hết mana ra!

Diệp Thần Hi mở khinh công Bộ bộ sinh liên nhanh chóng đuổi tới, chỉ cần hắn đến được vị trí của Lam Vị Nhiên thì một đòn đánh thường cũng đủ để tiễn Lam Vị Nhiên lên bảng!

Nhưng lúc này Lam Vị Nhiên vẫn bình tĩnh như cũ.

Trước khi chết Giang Thiếu Khuynh đã kéo dài đủ thời gian, Lâm Đồng ngay khi bị hạ gục cũng tung ra toàn bộ chiêu cuối, Từ Sách bị truy kích cũng cố ý ẩn thân đi vòng quanh câu giờ. Lưu Xuyên trước khi lên bảng cũng ép ra tốc độ tay cao nhất để cho nổ một đợt Thất sát trận, Ngô Trạch Văn cũng dốc hết mana vào những chiêu cuối cùng của mình…

Đồng đội đều liều mạng, anh không thể phạm bất cứ sai lầm nào, nếu không thì mới thực sự là kiếm củi ba năm thiêu một giờ!

Ánh mắt Lam Vị Nhiên dán chặt vào thanh máu trên đỉnh cờ lệnh.

Một đòn đánh thường, hai đòn đánh thường…

Lam Vị Nhiên dùng cây tiêu ngọc trong tay bắt đầu lại gần đánh cờ, đòn đánh thường không mất thời gian hồi chiêu nên đánh rất nhanh, có điều sát thương gây ra lại ít đến đáng thương. Anh cũng hết cách, toàn bộ chiêu thức của anh đều đang chờ hồi lại, mana cũng tụt xuống 0% do bị ảnh hưởng debuff từ lá cờ. Lúc này anh đã không thể sử dụng bất cứ kỹ năng nào nữa.

Chỉ cần Diệp Thần Hi ra tay, anh lập tức sẽ chết!

Nhưng anh không thể uổng phí công sức của mọi người mà chết như thế được, đồng đội đang nhìn anh, fan của cả đội cũng đang dõi theo anh!

Đòn đánh thường thứ ba…

Lam Vị Nhiên đánh rất tập trung và bình tĩnh, rất nhiều tuyển thủ chuyên nghiệp nhìn một màn này mà xót xa – nghị lực và cố chấp phải lớn đến mức nào mới có thể cầm cây tiêu của chính mình đi tới đập vào cờ lệnh dưới cục diện như vậy đây?

Đòn đánh thường thứ tư, đòn đánh thường thứ năm!

Rốt cuộc cờ lệnh đã mất hết máu, trên đỉnh cũng hiện lên tên của đội tuyển Long Ngâm!

Hiện trường lặng ngắt như tờ, vì mọi người đều nhìn thấy, ngay khi lá cờ rơi xuống dưới chân Lam Vị Nhiên – Diệp Thần Hi cũng vừa chạy tới trong phạm vi công kích, sử dụng chiêu cơ bản nhất của Tiêu Dao hệ Ngọc tiêu là Trường phong xuy tuyết, thành công tiễn đưa sư phụ.

– nhưng đội thắng vẫn là Long Ngâm.

Dưới tình huống mang theo một đống debuff trên người, bị bao vây bởi sáu tuyển thủ đối phương, Lam Vị Nhiên vẫn trấn định tự nhiên, chầm chậm vung tiêu dùng những đòn đánh thường để đánh cho cờ lệnh rơi xuống, để bốn chữ “Đội tuyển Long Ngâm” hiện ra rực rỡ phía trên!

Hình ảnh dốc hết toàn lực đoạt cờ ấy đã mãi khắc sâu vào lòng khán giả.

Hành động của tuyển thủ lão làng quay trở lại này khiến người ta không khỏi mà phải ngả mũ cúi đầu!

Ngay đến cả Diệp Thần Hi lúc nhìn thấy sư phụ mình ngã xuống sau khi dùng những đòn đánh tầm thường để lấy được cờ, cũng không nhịn được mà thấy cay mắt.

– anh thắng rồi, tôi thua tâm phục khẩu phục!Hết chương 377.

Công nhận cái bán kết này hay thật, kiểu gay cấn kinh dị T_T Thích Diệp đội, thích sư phụ, thích hết!

storage_emulated_0_sina_weibo_weibo_img-5df7c68b23a8f171e6964fbfb076fb0djpg
Bình Luận (0)
Comment