【Tác giả】 lơ lửng giữa không trung, thân hình khựng lại trong chốc lát, chăm chú nhìn xuống dưới, có thể thấy được dường như hơi cứng đờ.
Tiêu Quy An chớp mắt, mãi mới nhận ra khuôn mặt quỷ dị lúc nãy thực ra là của Hứa Tử Thăng, chứ không phải quỷ quái nào khác.
Có vẻ do hiệu ứng từ cây nến trên giá đèn, ánh sáng quỷ dị khiến khuôn mặt của cậu bé gầy yếu kia trông như đang lẫn giữa người sống và tử thi.
Sau khi trấn định lại, Tiêu Quy An mới tiếp tục tiến lại gần.
Loại cảnh tượng này dù đã nhìn vài lần, nhưng chỉ cần xuất hiện đột ngột, vẫn khiến người khác không khỏi rợn tóc gáy.
Trong khoảng thời gian ngắn, Hứa Tử Thăng đã xem qua một lượng lớn tư liệu, gần như đã nắm rõ được quá trình hình thành và phát triển của khu nhà cô nhi viện này.
Những hồ sơ phía trước còn khá chi tiết và đầy đủ, bao trùm trên nhiều khía cạnh.
Nhưng càng về sau, nội dung ghi chép càng trở nên công thức hóa, có không ít thông tin bị giản lược, mức độ chân thực cần phải xem xét lại.
Lúc trước khi 【Tác giả】 phiêu phù trên tường nhìn những tấm ảnh cũ, Hứa Tử Thăng cũng khẽ ngẩng đầu lên liếc qua.
Nhưng kỳ lạ thay, dù đã được 【Tác giả】 lau sạch lớp bụi trên ảnh, hắn vẫn không tài nào nhìn rõ nội dung cụ thể trong ảnh.
Xem ra phải đợi lát nữa hỏi lại tiên sinh một phen.
Trước mắt vẫn nên tập trung xem xong tư liệu trong tay đã.
Thông qua hai ngày quan sát trong cô nhi viện, Hứa Tử Thăng đại khái đoán được hiện tại bọn họ đang ở vào giai đoạn nào trong quá trình phát triển của nơi này.
Bởi vì những quỷ quái đang xuất hiện trong phó bản hiện tại, gần như đều là những người từng sinh hoạt trong cô nhi viện vài năm trước khi nơi này bị đóng cửa.
Trong giai đoạn đó, không rõ đã xảy ra chuyện gì. Một nơi từng vận hành rất tốt, còn nhận được nhiều khoản hỗ trợ, lại đột ngột giải thể.
Giáo viên và nhân viên từng làm việc đều bị điều đi nơi khác, lũ trẻ trong viện cũng bị phân tán tới các khu vực khác.
Chỉ còn vài dòng ngắn ngủi ghi lại một cách lạnh lùng cái kết của một nơi từng là mái nhà bình yên, là nơi che chở cho biết bao đứa trẻ.
Bi kịch luôn có thể xảy ra ở bất kỳ lúc nào, bất kỳ nơi đâu.
Nó thường giáng xuống những người vốn đã có số phận chênh vênh, phải vật lộn để sống sót giữa đời.
Cô nhi viện về sau hẳn là đã xảy ra sự kiện kinh hoàng nào đó. Nhưng rốt cuộc là chuyện gì, vẫn chưa ai biết.
Tâm tính con người, trong nhiều trường hợp, không thể nào đoán trước. Vì d*c v*ng và lợi ích, họ có thể làm ra những chuyện tàn độc không tưởng.
Rốt cuộc thì giữa người và quỷ quái, ai mới là đáng sợ hơn?
Hứa Tử Thăng đã từng tận mắt chứng kiến không ít mặt tối của các thế giới khác nhau. Thế nhưng mỗi khi phải mường tượng ra những thảm kịch có thể từng xảy ra, lòng hắn vẫn không tránh khỏi run lên.
Ngón tay đang cầm tập tài liệu khẽ run lên một chút, nhưng rất nhanh lại ổn định lại.
Dựa vào phán đoán của bản thân, hắn nhanh chóng khoanh vùng được giai đoạn cần tìm, rồi bắt đầu lục tìm từng ngăn tủ để tìm ra thông tin liên quan đến những quỷ quái còn tồn tại trong viện hiện tại.
Nhưng đúng như hắn dự đoán, càng về sau tư liệu càng trở nên mơ hồ, giống như đã bị ai đó cố tình che giấu, không thể phản ánh được sự thật.
Có khi thậm chí là một tờ giấy trắng, như thể chưa từng có gì được viết lên.
Sắc mặt Hứa Tử Thăng không biến đổi, hắn đẩy tập hồ sơ lại gần ngọn nến hơn, rồi hơi nghiêng giá cắm nến.
Ngay khi niệm động trong đầu, ánh sáng nơi ngọn nến trắng run rẩy, tỏa ra luồng khí tức quỷ dị. Ngọn nến bắt đầu thay đổi màu sắc liên tục.
Ngọn nến trắng dần chuyển sang đỏ sẫm như máu, ngay cả cảm giác tỏa ra cũng thay đổi — lạnh lẽo, rợn người, như thể đó là một khối huyết nhục đang bốc cháy.
Một làn mùi tanh thối thối rữa tràn ngập trong không khí. Ngọn lửa trên đầu nến cũng biến thành sắc lam âm u.
Nhiệt độ trong phòng trong chớp mắt hạ xuống lạnh buốt. Những giọt sáp đỏ sẫm rỉ ra từ ngọn nến nhỏ từng giọt lên trang tài liệu, mang theo hơi tanh khó chịu.
Dòng chất lỏng ghê rợn đó lan ra, rồi nhanh chóng thấm vào bên trong văn kiện.
Như thể xuyên thủng một lớp ảo ảnh, tất cả thông tin thật sự bị che giấu trước đó đều dần hiện ra rõ ràng, không còn trống rỗng hay mờ mịt nữa.
Tuy vậy, việc sử dụng giá cắm nến này cũng đi kèm tác dụng phụ: trong lúc sử dụng, ngọn nến không được phép tắt, và... từng phần thân thể của người dùng sẽ dần dần biến mất.
Tiêu Quy An phiêu đến gần, tiện tay nhặt lấy một phần hồ sơ trong đống tài liệu bừa bộn...