Tôi Mở Khóa Hệ Thống Nhà Trọ Ở Mạt Thế

Chương 434

Thẩm Vấn Trình quay sang nhìn Tô Đào, chào hỏi vài câu, rồi nói:

"Bà chủ Tô, nếu được thì mời Từ tiên sinh tái hiện lại cảnh tượng lúc đó, để chúng tôi có thể hiểu trực quan hơn về sinh vật bò sát."

Tô Đào gật đầu.

Vừa nói chuyện giáo sư Kiều lại quét thẻ mở một cánh cửa khác, dẫn mọi người đến phòng mẫu.

Phòng mẫu toàn là ánh sáng xanh lạnh lẽo, dựa vào tường có hàng chục mẫu vật, trong chất lỏng màu xanh nhạt niêm phong các bộ phận khác nhau của các loại tang thi.

Tô Đào thậm chí còn nhìn thấy chi khổng lồ của Huyết Liêm Đao.

Còn Quan Tử Ninh lập tức bị một mẫu vật thu hút sự chú ý, chạy nhanh đến, áp sát vào kính nhìn vào bên trong.

Chưa đợi giáo sư Kiều và Thẩm Vấn Trình hỏi, Quan Tử Ninh đã nói với vẻ mặt khó coi:

"Đây là gai ngược trên đuôi của con quái vật đó!"

 

Mấy nhà nghiên cứu bên cạnh nghe vậy lập tức vội vàng ghi chép lại.

Thẩm Vấn Trình hỏi thêm: "Trên người nó còn có đặc điểm nào khác không?"

Quan Tử Ninh nhớ lại, miêu tả chi tiết cảm giác khi chạm vào sinh vật bò sát.

Từ Kỳ cũng kịp thời tái hiện lại cảnh tượng lúc đó.

Mọi người xem đều toát mồ hôi lạnh.

Giáo sư Kiều cau mày nói:

"Từ DNA mà chúng tôi chiết xuất được so sánh, sinh vật bò sát cũng là một loại tang thi, khả năng tái tạo của nó rất mạnh, e rằng không chỉ đuôi đứt có thể tái tạo, tứ chi, thậm chí là đầu đứt cũng có thể mọc lại, hiện tại vẫn chưa tìm được điểm yếu của nó, cũng không thể phán đoán nó là tang thi tiến hóa, hay là giống Cốt Dực thuộc loại tang thi biến dị có trí tuệ."

Thẩm Vấn Trình đẩy kính nói:

"Đúng vậy, nếu có mẫu vật sống, chúng tôi có thể tìm cách giải mã, tìm kiếm điểm yếu và cách tiêu diệt nó."

 

Lời này vừa nói ra tất cả mọi người đều im lặng.

Đây là muốn bọn họ mạo hiểm bắt một con sống để nghiên cứu!

Nếu thật sự muốn bắt chắc chắn sẽ không tìm nhà nghiên cứu tay trói gà không chặt.

Đến lúc đó người ra sức đổ máu có thể là quân phòng thủ, thậm chí có khả năng là quân tiên phong có kinh nghiệm chiến đấu phong phú.

Sắc mặt Bùi Đông có chút khó coi, không lên tiếng.

Quan Tử Ninh nhịn không được, ngay tại chỗ phản bác:

"Mấy người đứng nói chuyện không đau lưng! Thứ này vừa không gϊếŧ được, tốc độ lại nhanh như vậy, điểm yếu cũng không rõ, ai lên cũng chết."

Giáo sư Kiều mặt đỏ bừng, không dám lên tiếng.

Thẩm Vấn Trình mặt không đổi sắc nói: "Nếu có thể nghiên cứu ra điểm yếu của sinh vật bò sát, hy sinh một số người, cứu được nhiều người hơn cũng là điều không thể tránh khỏi."

 

Bùi Đông nói: "Chuyện này tôi sẽ báo cáo với lão thủ trưởng, để ông ấy quyết định."

Thẩm Vấn Trình gật đầu: "Hình lão thủ trưởng sẽ lấy đại cục làm trọng."

Tô Đào cảm thấy bất an, quả nhiên tối hôm đó cô nghe Quan Tử Ninh nói, lão thủ trưởng quyết định giao nhiệm vụ bắt sống cho Thời Tử Tấn.

Quan Tử Ninh tức giận nói:

"Lúc đó tôi nghe câu nói kia đã cảm thấy gánh nặng này sớm muộn gì cũng rơi vào người Thời thiếu tướng, lúc trước người chém gϊếŧ con Huyết Liêm Đao đầu tiên là anh ấy, người chống lại Cốt Dực chạy trốn là anh ấy, bây giờ lại là anh ấy."

Quan Tử Ninh bực bội gãi đầu:

"Nhưng ngoài anh ấy ra không còn ai có thể làm việc này, lão thủ trưởng phái người đến hỏi anh ấy có đồng ý hay không, anh ấy không cần suy nghĩ đã nhận lệnh."

Tô Đào yên lặng dựa vào cửa phòng khám.

Cô có thể để rất nhiều người an cư lạc nghiệp, hạnh phúc mỹ mãn, thoát khỏi những khó khăn của mạt thế, nhưng lại không thể để anh ấy được an toàn bình yên, buông bỏ trách nhiệm và gánh nặng, thoát khỏi xiềng xích của mạt thế.

Bình Luận (0)
Comment