Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 406

Ông ta không nhịn được nữa, ánh mắt dừng lại trên người Tô Thương, khẽ cười nói: “Tô Huyền Thiên, tôi là Tôn Nhất Hiên, là người kế nhiệm của Dược Vương Tôn Tư Mạc.”  

<

“Ừ.”  

Advertisement

Tô Thương tiếp nhận ánh mắt của Tôn Nhất Hiên, lạnh lùng nói: “Tôn thiếu gia, có ý kiến gì vậy, ông cũng giống như đám thầy thuốc kia, định mở mồm ra là nghi ngờ tôi sao?”  

“Không phải.”  

Tôn Nhất Hiên mỉm cười nói: “Tôi thấy cậu rất thú vị, Tô Huyền Thiên, có thể cậu không biết, theo như tình hình bây giờ của Dược Vương điện, điện chủ nhiệm kỳ sau, chắc chắn sẽ là tôi.”  

“Tôi hai mươi lăm tuổi, đã là tông sư sơ kỳ, về mặt y thuật, trong thế hệ trẻ bấy giờ, không hề có đối thủ, thậm chí thế hệ thầy thuốc đời trước, cũng không thể theo kịp tôi.”  

Tôn Nhất Hiên nói đến đây, trên nét mặt khôi ngô tuấn tú toát lên một vẻ tự kiêu, rồi nói: “Nhưng mà, nếu cậu có thể chữa khỏi bệnh được cho ông Trương, thì tôi liền thừa nhận tôi không bằng cậu.”  

“Về sau, cậu muốn cạnh tranh vị trí điện chủ, tôi không quan tâm đến những người khác, nhưng, tôi chắc chắn sẽ bầu cho cậu một phiếu.”  

Tôn Nhất Hiên nhìn sang Tô Thương, khẽ cười nói: “Thế nào?”  

“Ha ha.”  

“Tôi làm điện chủ, còn phải cần sự cho phép của ông sao?”  

Tô Thương cười lạnh lùng, sau đó không thèm nhìn Tôn Nhất Hiên.  

“Cậu!”  

Tôn Nhất Hiên vốn định kết thân với Tô Thương, còn bây giờ thì lại bị anh ấy coi thường, trong nháy mắt ông ta vô cùng tức giận, chân khí trong tay bỗng phun trào ra.  

“Nhất Hiên, đừng kích động, ông không phải đối thủ của Tô thiếu gia đâu.”  

Lúc này, Trương Khổ Mộc mở miệng ngăn Nhất Hiên lại, hơn nữa còn nói: “Tô thiếu gia, theo ý mà cậu nói, xem ra thì cậu là một người am hiểu y thuật.”  

“Nếu đã vậy, thì cậu thử kiểm tra sức khỏe cho tôi xem, tôi không mong cậu có thể chữa khỏi bệnh cho tôi, cậu chỉ cần thi triển một chút y thuật là được rồi.”  

“Với võ thuật bẩm sinh của cậu, cộng thêm sức mạnh thiên tông hậu kì phía sau cậu, cho dù y thuật của cậu có bình thường không có gì đặc biệt, thì tôi cũng đồng ý nhường lại vị trí điện chủ, hơn nữa còn dùng thân phận của người làm thầy thuốc, bầu cho cậu một phiếu.”  

“Được.”  

“Nhưng, Trương Khổ Mộc, ông cũng hơi coi thường tôi quá đó, căn bệnh của ông,  chỉ là bẩm sinh đã yếu ớt, loại bệnh cỏn con này, căn bản không đáng nhắc đến trong mắt tôi!”  

Tô Thương để lộ ra một nụ cười, lập tức lấy ra chín cái kim châm cứu từ trên người Hoa Thời Mạc, sau đó bắt đầu thi triển Cửu Chuyển Hồi Xuân Châm.  

“Đây... Đây là.... Đây là Cửu Chuyển Hồi Xuân Châm!”  

Nhìn thấy phương pháp của Tô Thương, trong nháy mắt sắc mặt của Trương Khổ Mộc thay đổi rất nhanh, ông ấy vô cùng ngạc nhiên, trong ánh mắt hiện ra sự phấn khởi khôn xiết.  

Một trăm vị thầy thuốc ở đó, bao gồm cả chín vị trưởng lão, tất cả đều há hốc mồm, khuôn mặt tràn đầy sự kinh ngạc...
Bình Luận (0)
Comment