Tổng Giám Đốc Cưng Chiều Tình Nhân Yêu Nghiệt

Chương 17

Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn

Scandal của Tô Dục xảy ra chưa được bao lâu thì mọi người đã bị nội dung scandal có sức bùng nổ hơn thu hút tầm mắt, nhân vật chính scandal lần này là ảnh hậu Tống Viện Viện. LQĐ

Khác với ảnh chụp của Tô Dục chỉ có tính ám chỉ, lúc này trên mạng đầy rẫy hình ảnh và video của Tống Viện Viện và những người đàn ông khác nhau, cường độ của bọn họ khiến người ta nghẹn họng nhìn trân trối, lập tức “Ngọc nữ” Tống Viện Viện biến thành “Dâm nữ,” ngay đã đám fans ruột cũng không tìm ra được lý do biện hộ cho tô ta.

Do bình thường Tống Viện Viện cao ngạo buông thả, rất nhiều ngôi sao nữ chuốc thù kết oán với Tống Viện đều nhân cơ hội này bỏ đá xuống giếng, nhất thời đều bị mọi người đẩy ngược lại, ảnh hậu cao cao tại thượng trong làng giải trí ngày trước hôm nay lại trở thành người như chuột chạy qua đường, sợ là khó có cơ hội trở mình lần nữa.

Vì Tô Dục, Tống Viện Viện liên tục bị scandal, đoàn làm phim đành phải tạm thời đình chỉ quay. Tô Dục không phải làm việc thảnh thơi ngồi trước máy tính, ung hung nhàn nhã xem tin tức mới nhất trên mạng. Bên góc bàn máy tính có một chồng ảnh rải rác còn chưa kịp gửi cho truyền thông và tòa soạn báo, nếu như cẩn thận lật xem thì có thể phát hiện thật ra những tấm ảnh này chẳng khác gì mấy so với những tấm ảnh được tung ra lên mạng.

“Xem ra không cần gửi những thứ này nữa.” Tô Dục hạ mí mắt, đưa tay ném những tấm ảnh trên bàn xuống thùng rác. Về phần những tấm ảnh và video trên mạng kia, Tô Dục vừa suy nghĩ một chút thì biết đây là bút tích của nam chủ đại nhân, đối với chuyện này cậu cảm thấy bắt đắc dĩ.

Từ lần trước Lạc Bắc Minh say rượu tỏ tình với cậu, theo bản năng cậu muốn kéo dài khoảng cách với nam chủ đại nhân. Trùng hợp vì chuyện scandal xảy ra, cậu phải trốn tránh vòng vây của đám phóng viên truyền thông và tìm người bác bỏ tin đồn, không có nhiều thời gian chạm mặt với Lạc Bắc Minh. Trong khoảng thời gian này, đối phương cũng chẳng chủ động liên lạc với cậu, khiến cậu cho rằng Lạc Bắc Minh đã chấp nhận mối quan hệ xa cách với mình.

Chỉ là không ngờ tới, lúc này đây còn có thể giúp mình vô điều kiện, Tô Dục cười có chút bất đắc dĩ, cậu biết rõ dù không có sự giúp đỡ của anh thì mình cũng xử lý tốt chuyện này, nhưng mà anh vẫn làm như vậy, nếu nói trong lòng không cảm động chút nào thì không phải.

Tô Dục cúi đầu suy nghĩ một lúc, vẫn quyết định gửi tin nhắn nói lời cảm ơn, coi như đã nhận thịnh tình của anh, anh vừa gửi tin nhắn không bao lâu, đối phương đã trả lời: 

Một khi Dục đã cảm ơn tôi thì… Vậy thì chúng ta hẹn gặp đi! 

Haizzz… Tô Dục khẽ thở dài một tiếng, sao cậu cảm thấy quan hệ với nam chủ đại nhân càng ngày càng “Cắt đứt không ngừng mà vẫn còn loạn” là sao!

******************************************

Ngày XX tháng XX năm XX.

Sau scandal hình khiêu dâm của Tống Viện Viện, Tô Dục nhanh chóng tổ chức một cuộc họp báo, làm sáng tỏ scandal trên mạng lúc trước. Tham gia với Tô Dục còn có đạo diễn, diễn viên trong tổ phim mới, cùng nhân viên công tác, thậm chí vua màn ảnh Lăng Dạ cũng đều tham dự cuộc họp báo lần này, giúp Tô Dục bác bỏ tin đồn.

Đạo diễn: “Tô Dục không phải là diễn viên bên nhà đầu tư chọn mà là do tôi chọn. Về phần vì sao chọn một người mới trong giới giải trí thì vì hình tượng cậu ấy vô cùng phù hợp, hơn nữa cố gắng chăm chỉ, kỹ xảo biểu diễn tăng lên rất nhanh, có mấy người đoán quy tắc ngầm hoàn toàn là tin đồn vô căn cứ!”

Nhân viên công tác A: “Chuyện ngày đó là như vầy: Nhà đầu tư và đoàn làm phim chúng tôi cùng ăn cơm, nhà đầu tư uống quá nhiều, vốn Tống Viện Viện muốn đưa anh ta về, nhưng Tô Dục cảm thấy phụ nữ thì không tiện cho lắm nên mới giúp nhà đầu tư về phòng, chuyện này cả đoàn phim chúng tôi đều biết.”

Nhân viên công tác B: “Quan hệ giữa Tống Viện Viện và Tô Dục không được hòa thuận lắm, thường xuyên gây sự với Tô Dục, tôi nghĩ đó là nguyên nhân cô ta vu oan cho Tô Dục. Từ trước tới nay Tô Dục là người ôn hòa, trên cơ bản cả đoàn phim có quan hệ với cậu ấy không tệ.”

Lăng Dạ: “Tô Dục là người làm việc chuyên nghiệp, chăm chỉ ham học hỏi, hay hỏi han tôi, tôi cảm thấy cậu ấy sẽ không làm ra chuyện như vậy.”

Cả buổi họp báo tiến hành hơn một tiếng, hiện trường rất đỗi hài hòa, không có phóng viên truyền thông cố gắng gây khó dễ. Sau khi buổi họp báo chấm dứt, đám truyền thông cũng tỏ vẻ nguyện ý làm sáng tỏ việc này, cho Tô Dục một công đạo, đến đây, scandal của Tô Dục coi như chấm dứt.

Đương nhiên, điều này đồng thời chứng tỏ thời gian nghỉ ngơi của Tô Dục đã hết, đoàn phim lần nữa tiếp tục công việc quay phim. Vì Tống Viện Viện bị chuyện hình khiêu dâm ảnh hưởng, phẩm chất trượt dốc không phanh, vì để không ảnh hưởng phòng vé của phim, nhà đầu tư và đạo diễn nhất trí quyết định đổi diễn viên, cũng may phim chưa quay được bao lâu nên không gây tổn thất gì nhiều.

Một ảnh hậu bị bắn rơi cũng không ảnh hưởng gì tới làng giải trí, vẫn rực rỡ sáng chói như cũ, xoa hoa đồi trụy, cũng chỉ là chuyện trà dư tửu hậu của mọi người mà thôi.

***********************************

Văn phòng tổng giám đốc của tập đoàn Lạc thị.

Hai chân Lạc Bắc Minh bắt chéo nhau nhàn nhã ngồi nghỉ ngơi trên sofa, hỏi. “Điều tra ra chưa?”

Kỷ Hàn Phong đứng bên cạnh hiếm khi nhíu mày, “Tôi bảo bộ phận kỹ thuật điều tra qua, đối phương không để lại bất cứ dấu vết gì. Hoặc đối phương là một hacker cực kỳ lợi hại, hoặc là… Hắn chính là một thành viên của bộ phận kỹ thuật. Đương nhiên, cũng không loại trừ khả năng hắn cấu kết với một thành viên của bộ phận kỹ thuật.”

Lạc Bắc Minh nghe vậy tựa như hoàn toàn không thèm để ý, tiếp tục chậm rãi nói, “Vậy điều tra tư liệu cá nhân của công nhân viên trong tập đoàn chứ? Có chỗ nào khác thường không?”

Kỷ Hàn Phong nói, “Cũng không có.” 

Lạc Bắc Minh nhẹ nhàng gật đầu, “Tìm không thì coi như xong đi.”

Kỷ Hàn Phong nhíu mày lần nữa, vừa muốn mở miệng lại bị Boss cắt ngang, “Đừng gấp gáp, đối phương đăng ảnh chụp như vậy tất nhiên là người có thù oán với Dục, nhất định hắn còn tìm cơ hội để làm nữa, cậu chỉ cần bảo người ta phải luôn luôn cảnh giác là được.”

“Tôi hiểu rồi.” Kỷ Hàn Phong gật đầu.

Lạc Bắc Minh cầm ly trà lên nhấp mấy ngụm, chút mánh khóe như vậy đối với Dục nhà anh mà nói thì không đáng kể chút nào, muốn dùng cách này để tổn thương Dục không khỏi quá ngây thơ. Cho nên, đối với việc này anh chẳng hề nóng vội, bây giờ quan trọng nhất vẫn là, làm sao để Dục mở cửa trái tim đón anh đây?

Lạc Bắc Minh có chút buồn rầu, trong khoảng thời gian này sao anh lại không phát hiện ra Dục xa cách với anh chứ? Nhưng, duy trì mãi quan hệ tình bạn thì anh không cam lòng, rốt cuộc nên làm thế nào mới tốt?

Tập trung suy nghĩ không có kết quả, nam chủ đại nhân chỉ đành lần nữa tham khảo bí quyết yêu đường trên mạng, chỉ là rất nhiều phương pháp anh đã dùng rồi, còn có một số phương pháp như trực tiếp đẩy ngã gì đó thì hoàn toàn không thích hợp để anh dùng tới. Lạc Bắc Minh cẩn thận tìm kiếm từng trang một, rốt cuộc có một bí quyết khiến anh sáng mắt lên!

- Tặng đối phương hoa hồng đỏ đại biểu cho tình yêu chân thành tha thiết, dùng hoa này để bày tỏ tâm ý của mình, số lượng càng nhiều càng tốt, tin tưởng đối phương nhất định sẽ bị tình yêu sâu nặng của bạn làm cảm động, nhào vào ngực bạn!

Tặng hoa hồng ư? Trong miệng Lạc Bắc Minh thì thào, “Thật sự là chủ ý hay!”

Nam chủ đại nhân cho rằng mình mình đã tìm ra cách có thể đả động tới người khác, hào hứng dạo dạt đặt số lượng hoa hồng gần như đầy cả một căn phòng, hơn nữa thừa dịp Tô Dục đi ra ngoài quay phim phái người trang trí phòng ngủ của cậu, muốn cho đối phương kinh ngạc vui vẻ.

Làm xong đâu vào đấy hết, trong lòng nam chủ đại nhân tràn đầy vui mừng chờ Tô Dục bị tấm chân tình của mình làm cảm động, yêu thương nhung nhớ mình. Nhưng, chân tướng sự việc là:

Tô Dục đã xong một ngày quay phim, trở lại phòng nghỉ của công ty, kết quả vừa mở cửa liền bị cả phòng hoa hồng chọc chói mắt. Nếu là cô gái bình thường thích lãng mạn có lẽ thật sự sẽ cảm động, đáng tiếc Tô Dục là đàn ông hàng thật giá thật, nhìn thấy cảnh này thầm muốn thét gào một câu: Mẹ nó! Chuyện gì xảy ra?

Cậu khó khăn đi vào phòng nghỉ, trong lúc không cẩn thận giẫm nát vài bông hoa, không còn cách nào khác mà? Đã hoàn toàn không chừa đường để cậu có thể đi! Cuối cùng, có một tấm thiệp xinh xắn đặt trên bàn trà.

- Tặng cho Dục mà tôi yêu mến nhất-

By: Người yêu em Lạc Bắc Minh.

Nụ cười Tô Dục hoàn toàn cứng đờ, huyệt thái dương trực tiếp đập “Thình thịch.” Tên ngốc Lạc Bắc Minh kia… Giờ phút này, cậu thật sự rất muốn mắng tổ tông mười tám đời nhà nam chủ đại nhân, sao lại sinh ra thứ như vậy chứ!

Thật sự không muốn ở lại phòng này một giây phút nào nữa! Nghĩ như vậy, Tô Dục lại khó khăn rời khỏi phòng nghỉ, trong lúc đi ra lại giẫm nát vài bông hoa.

“Làm sao vậy, A Dục?” Lâm Vi đỗ xe xong mới lên tới, phát hiện Tô Dục vẫn đứng ngoài phòng nghỉ, không hiểu hỏi.

“A Vi, anh tới thật đúng lúc.” Tô Dục cười đến xán lạn.

“Sao, làm sao vậy?” Lâm Vi lắp bắp nói, A Dục cười như vậy nhìn thế nào cũng cảm thấy kỳ quái!

Nhìn người đại diện thuần khiết đáng yêu như tiểu bạch thỏ, Tô Dục càng cười mạnh hơn, “À, hình như phòng nghỉ của em hơi lộn xộn, phiền anh thu dọn giúp em được không?”

Lâm Vi ngơ ngác gật đầu, “À, được.”

“Vậy nhờ anh nhé, em còn có việc đi về trước.” Tô Dục xoay người vẫy tay, không mang theo bông hoa hồng nào.

Cho nên nói, bí quyết yêu đương trên mạng không phải lúc nào cũng có tác dụng, nam chủ đại nhân……..

Hết chương 17 
Bình Luận (0)
Comment