Tông Môn Này Thật Kỳ Lạ

Chương 17 - Máy Tập Thể Hình Toàn Năng

Trường An lúc này đang mân mê thanh kiếm mới mà tứ sư huynh đưa cho. Đây là lần đầu cậu sở hữu cho mình một thanh pháp khí, phải nói là yêu thích vô cùng.

Nhưng mà tạm thời Trường An chưa có công pháp nào liên quan tới kiếm, trước mắt chỉ đánh ra phía sau núi, vung kiếm trảm xuống.

"Đại sư huynh nói luyện kiếm phải nhanh, mình thiên phú quá kém, nếu như lấy tốc độ bù lại, có lẽ sẽ có thể gỡ lại phần nào."

Trường An nghĩ thầm trong lòng, lúc đầu dùng hai tay trong một phút cậu vung được mấy chục lần kiếm, theo thời gian dần dần tăng lên, đến tối thì hai tay cậu đã rã rời, không còn tí sức lực nào.

Đêm về Trường An cũng không lười biếng, mà tiếp tục tu luyện Thái huyền kinh, lấy Thái huyền kinh làm cơ sở thu nạp linh khí, cậu có cảm giác đêm nay chỉ cần cố gắng siêng năng, có thể đột phá.

__

Lưu Phi lúc này đang ngủ ngáy o o, thật ra vị đại sư huynh này có một thiên phú, chính là trong mơ có thể luyện kiếm, nhưng sáng dậy sẽ quên hết sự việc trong mơ, không còn trí nhớ chỉ còn bản năng.

Đừng thấy vị sư huynh này cà lơ phất phơ, mấy năm nay nếu không phải có một cái bóng mờ trong mơ chỉ dạy Lưu Phi luyện kiếm, đừng nói trúc cơ, luyện khí có lẽ còn sẽ không tiến vào.

Mấy năm trước ra ngoài du lịch, có một lần Lưu Phi tiến vào miếu hoang nghỉ ngơi, có một vị Nguyên Anh lão quái muốn nhân lúc cậu ngủ muốn bay vào đoạt xá, nhưng mới vào tinh thần của cậu, liền bị cậu một kiếm chém chết.

__

Đến giữa đêm, Trường An dừng lại việc tu luyện, một đêm này như dự đoán, cậu thành công ổn thỏa bước vào luyện khí tầng bảy, trong lúc tu luyện Trường An phát hiện, nếu như vận chuyển cùng lúc kim cương hộ thể cùng Thái huyền kinh, lượng chân khí thu nạp vào sẽ chia một phần nhỏ để hoàn thiện kim cương hộ thể hơn, căn cơ càng thêm vững chắc.

Trường An thổi đèn đi ngủ, luyện khí kì có thể cả đêm tĩnh tọa dưỡng thần, hiệu quả cùng đi ngủ là như nhau, nhưng cậu lại thích đi ngủ hơn.

Sáng sớm khoảng bốn giờ sáng, Trường An tỉnh dậy, bắt đầu vươn vai, chạy một vòng quanh núi, đây là thói quen của cậu mấy ngày nay, thường chạy tới khoảng mặt trời ló dạng liền ngưng lại thu nạp linh khí.

Buổi sáng linh khí thường nồng nhất, thích hợp cho tu luyện. Mấy ngày này Hồng Nguyệt Tâm thường xuyên có việc xuống núi, Lý Tứ sẽ thường ngủ lại trong thôn một vài ngày, khi nào bán xong số phù trên người mới thường về tông môn.

Hôm nay lại có một đội nhân công dưới thôn tiến lên tu sửa lại môn phái, dù gì sao khi luộc đồ của Cực lạc tông hôm trước, lão Huyền Tử cũng gọi là có tài sản, linh thạch, dược liệu mấy hôm trước đạt được, nhiều lắm.

Trường An đi tới nhà của tứ sư huynh Trương Tam, sở trường luyện khí. Trương Tam chuẩn bị sẵn cho vị tiểu sư đệ này của mình một cái máy tập luyện do chính hắn làm ra.

"Chào sư đệ, đây là phát minh của ta, tên gọi là máy tập thể hình siêu cấp, trong vòng hai giờ ở trong đó, đệ sẽ được nó yêu thương chiều chuộng, bảo đảm khi bước ra, sẽ có sự thay đổi rõ rệt."

Nhìn thấy Trương Tam cười hắc hắc giới thiệu về phát minh của mình, Trường An bộ mặt hứng thú.

"Sư đệ chú ý toàn thân buông lỏng, không được vận chuyển linh khí hay dùng công pháp phòng ngự, giống như một phàm nhân, như vậy hiệu quả sẽ tốt hơn."

Trước khi Trường An bước vào, Trương Tam không quên nhắc nhở. Cái máy này Hồng Trần Tâm từng thử qua, phải nói hiệu quả vô cùng, người nào luyện thể càng thêm vững chắc, nhưng tới kết đan sẽ không còn hiệu quả như ban đầu nữa, nên từ lúc lên kết đan, Hồng Trần Tâm không còn mặn mà gì nữa.

Trường An bước vào máy tập luyện này, không gian bên trong chỉ đủ một người. Thấy bên ngoài Trương Tam kéo cần gạt, máy tập luyện bắt đầu hoạt động, đơn giản chính là hàng chục nắm đấm đấm khắp người Trường An.

Hai tiếng sau, lúc Trường An bước ra, toàn thân mềm nhũng, đầu bị đánh như đầu heo, trên người vết bầm tím khắp người.

"Tiểu sư đệ vẫn ổn chứ."

Trường An cố gắng nhấc tay phải, dơ lên ngón cái.

Sau đó Trương Tam dẫn Trường An tới một cái vạc nước gần đó, ném Trường An vào bên trong, Trương Tam bắt đầu vận dụng thần thông của mình. Linh căn của Trương Tam là hỏa linh căn, thích hợp luyện khí, tu vi càng là cao thâm, có thể khống chế lửa tùy ý.

Nhìn vạc nước từ từ nóng lên, Trường An cảm thấy thoải mái hơn nhiều, tựa như đang tắm suối nước nóng, nếu lúc này có thêm mấy em gái, có lẽ sẽ là cuộc sống thần tiên.

Trường Tam ném cho Trường An một lọ đan dược, đây là đan dược nhị sư huynh chuẩn bị sẵn, luyện nhiều lắm, nên mỗi sư huynh đệ trong môn mỗi người đều có mấy lọ. Chỉ là mấy hôm nay bận bịu, Trần Bắc Huyền vẫn chưa có thời gian luyện chế thêm.

Trường An cảm ơn Trương Tam, Trương Tam nhìn cậu cười một cái rồi đi ra phía trước nhà tiếp tục công việc chế tạo đồ. Trường An thấy tứ sư huynh đi, cho một viên đan dược bỏ vào miệng, vận chuyển linh khí, đan dược phát huy hiệu quả ngay lập tức.

Thấy toàn thân ướt nhem Trường An bước ra, Trương Tam ném cho cậu một bộ quần áo mới cùng nói:

"Ta cho đệ mượn máy này, có thể tập luyện đến lúc kết đan, lúc đó hãy trả lại ta, cộng thêm ta đã chỉnh lại công năng mức độ ra nắm đấm ở các cảnh giới khác nhau, đệ có thể tùy chọn mức tập phù hợp."

Nghe Trương Tam nói Trường An vui vẻ trong lòng, máy này bề ngoài nhìn không đứng đắn lắm, nhưng phải nói hiệu quả tuyệt vời, chỉ mới qua bao lâu mà Trường An cảm thấy sức lực cũng như sức chịu đựng đã tăng rất nhiều.

"Đồ nhi, vi sư đã mở ra tàng kinh các, con có thể đến đó tìm hiểu công pháp thích hợp."

Lão Huyền Tử bước vào phòng Trường An nói ra. Mấy ngày nay lão thức đêm thức hôm, viết đủ loại công pháp, dù sao trước kia lão cũng là cao thủ bị ngã cảnh, từng đi du lịch nhiều nơi, cho nên công pháp vẫn là có, cộng thêm xuống núi mua thêm một ít công pháp, có thể nói là võ học phong phú.

Trường An lúc này đại hỷ trong lòng, mặc dù cậu sức lực mạnh, nhưng chỉ có học một môn công pháp dẫn khí nhập thể cơ bản, trên tay còn có thanh pháp khí nhưng lại không có công pháp tương xứng.

"Đa tạ sư tôn."

Lão Huyền Tử cười hòa ái, dù sao đây là tất cả những gì lão có thể làm trước mắt, chỉ cần qua ngày mai, Trường An muốn đi, lão cũng sẽ không ngăn cấm. Nhưng lão hy vọng một ngày đó không diễn ra.

Trên đường trở về chỗ ở của mình, lão Huyền Tử bắt gặp Lý Tứ trở về. Nhìn thấy sư phụ của mình, Lý Tứ đắn đo một cái, vẫn là nói ra:

"Sư tôn".

"Con về rồi sao, buôn bán thế nào?".

"Hắn, hắn đã thân tử đạo tiêu rồi." Lý Tứ vẫn là thở dài một cái nói ra

"Hả, con nói ai?". Huyền Tử lúc này ngạc nhiên nhưng trong lòng có ẩn ẩn suy đoán.

"Lâm Kỳ, mấy ngày trước dưới núi, có tin Lâm Kỳ xâm nhập vào một động thiên, bị người tính kế mà chết." Lý Tứ nói xong thì chỉ nhìn thầy nét mặt sư tôn mình lúc này trong như mặt nước, bình yên tĩnh lặng, không nói một lời, bước vào nhà mình.

Mặc dù Lâm Kỳ là tên phản bội theo Vô cực tông, nhưng đã đi theo Huyền Tử từ nhỏ, trong thâm tâm Huyền Tử là không trách đứa nhỏ này, chỉ hận mình không thể chăm lo cho nó, để nó rời đi. Nhưng hôm nay khi nghe tin Lâm Kỳ đã chết, nội tâm Huyền Tử cảm thấy như mất đi thứ gì đó, trống rỗng trong lòng.

Bình Luận (0)
Comment