“Chu trộm mộ cướp được, chẳng lẽ Quách gia ta được cướp?” Lão tổ Quách gia vuốt ve chòm râu bạc nói.
Quách Tiểu Điệp nói nhỏ: “Lão tổ, Quách gia chúng ta có làm Quách trộm mộ không?”
Lão tổ Quách gia xì một tiếng nói: “Con bà nó, đại trượng phu quang minh lỗi lạc, sao lại đi làm chuyện đó được?’
Hắn dừng lại một chút rồi nói: “Cũng may ta không phải đại trượng phu. Không làm Quách trộm mộ thì mấy lão già này bỏ xa ta mất, đến lúc đó khéo bị bọn họ nuốt chửng mà còn không biết. Giang hồ này, cực kỳ hiểm ác.”
Cổ họng hắn vốn to, nói xong cả quả núi đều nghe thấy.
Hứa Ứng đứng trên sườn núi, bỗng có hảo cảm với vị lão tổ Quách gia này: “Hắn là người duy nhất xấu xa mà vẫn thẳng thắn.”
Đúng lúc này, bầu trời trên Cửu Nghi sơn bỗng rung chuyển, dường như có lôi vân dày đặc, lại như có quái vật khổng lồ ẩn mình trong lôi vân cuộn cuộn, nương theo ánh sép lập lòe, như ẩn như hiện.
Hứa Ứng thầm căng thẳng, ngẩng đầu quan sát.
Thiếu nữ đứng bên cạnh y, nhìn theo hướng đó rồi nói: “Không phải Thiên kiếp. Bọn họ tế thiên, kéo thế giới Thiên Đạo lại gần thế giới này. Thứ ở trong tầng mây là Thiên thần cảm ứng được vật tế nên kéo giãn thân thể, tìm theo cảm ứng.”
Trong lòng Hứa Ứng chấn động mãnh liệt, đây không phải lần đầu tiên y thấy Thiên thần, nhưng vẫn có cảm giác trong lòng run rẩy, thậm chí còn cách rất xa mà y vẫn nghe thấy tạp âm kỳ dị vang lên. Đó là tiếng thì thầm của Thiên thần!
“Chẳng lẽ Chu Tề Vân đang hối lộ Thiên thần?” Hứa Ứng dò hỏi.
Thiếu nữ kinh ngạc nhìn sang nói: “Đúng là hối lộ Thiên thần, nhưng làm sao Thiên thần lại nhận hối lộ của hắn được? Cho dù hắn dâng lên nhiều vật tế hơn nữa, khi hắn đối mặt với thiên kiếp, Thiên thần vẫn không hề nương tay! Đây là hai chuyện khác nhau. Thiên thần nhất định phải làm theo thiên đạo.”
Đột nhiên bầu trời bị xé nứt, mọi người đứng cách xa ngàn dặm vẫn thấy được cảnh tượng này, cứ như có thân thể khổng lồ ngoài bầu trời đang tiếp cận, lại có tứ chi khổng lồ ma sát lên bầu trời của Thần Châu, trên tứ chi có từng khối lân phiến kéo theo luồng khí trắng dài dằng dẵng, chậm rãi giáng lâm từ trên bầu trời!
Đó là Thiên thần cảm thiên ứng nhân, ở trong thế giới Thiên Đạo mà cảm ứng được tiếng kêu gọi và tế lễ của mọi người nên hạ giới, giáng lâm tại một đàn tràng trong Cửu Nghi sơn!
“Ầm ầm!”
Trên bầu trời Cửu Nghi sơn, không trung bị chen chúc tới mức không ngừng nổ tung, lại có một vị Thiên thần cảm ứng được, xé rách hàng rào giữa hai thế giới, từ trên trời giáng lâm.
Trên Vô Vọng sơn, đám lão tổ và hàng loạt cao thủ thần bí nhao nhao đứng dậy, trợn tròn hai mắt đầy kinh hãi, chứng kiến cảnh tượng này.
Cho dù là chân thân của thiên tử âm đình, giờ phút này cũng ngồi bật dậy từ quan tài, xoay cái cổ đã cứng nhắc nhìn về phía Cửu Nghi sơn!
Hắn bị bát diện kiếm đâm xuyên qua đầu, Ngoan Thất đứng cách đó không xa lén lút liếc mắt nhìn một cái, chỉ thấy đầu hắn bị đục một cái lỗ, xuyên suốt từ trước ra sau, không ngờ còn có hiệu quả nhìn xa.
Ngoan Thất tấm tắc lấy làm lạ, gọi Ngưu Chấn Ngưu Can tới xem.
Hai huynh đệ Ngưu gia vốn là âm thần trà trộn trong cõi âm, thấy thiên tử âm đình là toàn thân run lẩy bẩy, nào dám nhìn?
“Rốt cuộc Chu trộm mộ định làm gì vậy?”
Lão tổ Quách gia nắm lấy chòm râu, hét lớn: “Hắn muốn triệu hồi toàn bộ Thiên thần tới nhân gian à?”
Hứa Ứng nghe vậy thầm kinh ngạc, hạ giọng nói: “Thông minh.”
Thiếu nữ trong quan tài tâm thần chấn động mãnh liệt, lập tức hiểu được ý tưởng của Chu Tề Vân, hạ giọng nói: “Không phải hắn đang hối lộ Thiên thần mà là bắt cóc Thiên thần! Hắn, hắn...”
Tâm trạng cô cực kỳ kích động, lẩm bẩm: “Không khéo có hy vọng độ kiếp thành công!”
Trên bầu trời, sấm sét trầm trầm không ngừng bộc phát ở sâu trong tầng mây, càng nhiều quái vật khổng lồ xuất hiện, mang theo lực lượng thần bí quấy nhiễu ý thức thế nhân xuất hiện, từ trên trời giáng xuống, đi vào nhân gian, rơi xuống từng đàn tràng tráng lệ trên Cửu Nghi sơn, hưởng thụ vật tế.
Thiên thần trong thế giới Thiên Đạo giáng lâm càng lúc càng nhiều, bầu trời cách xa ngàn dặm như bị khí tức của chue thần đè sập!
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi đã có hơn trăm Thiên thần giáng lâm trần thế, còn có càng nhiều Thiên thần đang thuận theo cảm thiên ứng nhân!
Các lão tổ tông của đại thế gia ai nấy siết chặt nắm tay, cực kỳ căng thẳng quan sát cảnh tượng này. Bọn họ đều là cao thủ tu luyện na pháp đến đỉnh phong, trên con đường này họ đã đi tới cực hạn, phía trước không còn đường!
Bọn họ đã từng tìm kiếm con đường khác, trộm mộ phần đào bảo vật, lục lọi dấu chân của tiền nhân, tìm kiếm luyện khí sĩ trong quá khứ, thu được rất nhiều kho báu và bí mật long trời lở đất.
Bọn họ cũng đã thấy nghi thức tế lễ Thiên thần của Chu gia trong những điển tịch cổ xưa hoặc những bức tranh trên vách tường, nhưng chỉ có một nhà nghiên cứu thấu triệt chuyện này, còn bố trí quy mô khổng lồ như vậy! Chỉ một nhà, không còn ai khác!
Mà người tùy tiện làm bậy như Chu Tề Vân, cũng chỉ có mình hắn, không có người thứ hai!
“Rốt cuộc Chu trộm mộ định làm gì?”
Sau lưng mỗi người đều lóe lên ánh sáng mãnh liệt, bọn họ đều triển khai địa điểm ẩn cảnh ẩn hóa của mình, bầu trời lập tức bất ổn, rung chuyển không ngừng.
Địa điểm ẩn cảnh ẩn hóa của các lão tổ này có rất nhiều thiên đình thiên cung, còn có dòng sông mênh mông, dãy núi nguy nga bất tận, có cả bầu trời hai vầng nhật nguyệt, còn có dải sao trời uốn lượn.
Thần hồn của bọn họ đều bay vút lên, tới đỉnh cao nhất trong địa điểm ẩn cảnh ẩn hóa của bản thân, nhìn về phía xa, quan sát rõ ràng.
“Bọn họ muốn luyện nguyên thần, nhưng tất cả đều luyện sai.” Bên cạnh Hứa Ứng, thiếu nữ kinh ngạc nói.
Hứa Ứng gật nhẹ đầu, tuy tu vi của y còn thấp nhưng y vẫn nhìn ra được tất cả các na tiên này đều không luyện được nguyên thần chính xác, ai cũng luyện tới mức chướng khí mịt mù. Đột nhiên trên Cửu Nghi sơn như có bão táp phun trào, kiếp vân bộc phát.
Lực lượng của kiếp vân tới từ phía trên bầu trời, tốc độ nhanh chóng, chỉ trong thời gian ngắn ngủi đã bao phủ toàn bộ Cửu Nghi sơn, lôi vân không ngừng mở rộng, phun trào, trải tới khu vực xa xôi hơn!
Chín đỉnh núi của Cửu Nghi sơn đã có phương viên trăm dặm, nhưng diện tích của lôi vân nhanh chóng vượt qua trăm dặm, bao phủ lớp núi thứ nhất bên ngoài Cửu Nghi sơn, tiếp đó là lớp núi thứ hai, lớp núi thứ ba!
Lực lượng của kiếp vân tới từ thế giới Thiên Đạo, là lực lượng của thần khí thiên đạo!
Cái gọi là cảm thiên ứng nhân, chính là Chu Tề Vân cảm ứng được thiên kiếp, được thần khí thiên đạo hưởng ứng, tới đây giáng kiếp!
Nhưng uy lực của thiên kiếp thật quá khủng khiếp, lực lượng của thế giới Thiên Đạo vẫn đang ùn ùn kéo ra phía ngoài, thiên hỏa lôi hỏa bay tán loạn trong lôi vân, khiến bầu trời vừa rực rỡ vừa âm trầm!
Lôi vân tới lớp núi thứ ba trong Thập Vạn Đại Sơn, còn chưa dừng lại, tiếp tục mở rộng ra phía ngoài.
Hứa Ứng bị cảm giác sợ hãi tới khó tả bao phủ tâm linh, chứng kiến cảnh tượng này mà như ngạt thở. Lôi vân kia lấy Cửu Nghi sơn làm trung tâm, nhanh chóng vượt qua dấu vết năm trăm dặm trong Triều Chân Thái Hư động thiên.
Nhưng vẫn chưa dừng lại.
Lôi vân vẫn mở rộng ra ngoài, như một cối xay khổng lồ, ầm ầm cuốn tới, mở rộng, lại cuốn tới, lại mở rộng!
Lúc này bán kính của thiên kiếp đã lên tới tám trăm dặm.
Bấy giờ tốc độ mở rộng mới chậm lại.
Trên Vô Vọng sơn, tất cả mọi người đều được thấy thế nào là vô vọng.
Kẻ vô vọng, cũng là tuyệt vọng!
Đối mặt với siêu cấp thiên kiếp như vậy, không còn ai muốn độ kiếp nữa!
Bên cạnh Hứa Ứng, thiếu nữ trong quan tài khẽ thở dài. Chính loại thiên kiếp khủng khiếp này đã ngăn cản giấc mộng phi thăng của tất cả mọi người.
Nhưng...
“Chu Tề Vân tìm được cơ hội.” Hứa Ứng hạ giọng nói.
Hắn bắt cóc chu thiên Thiên thần của thế giới Thiên Đạo!
Ba trăm sáu mươi vị Thiên thần bị hắn bắt cóc xuống nhân gian.